Chùm thơ Đào Công Điện 12
Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014
Để tìm sự cao rộng
Người dặn chúng tôi ngước lên bầu trời
Thông tin cá
nhân: (VanDanVietNet) Người dặn chúng tôi ngước lên bầu trời
Tác giả Đào Công Điện
Ký danh daocongdien
Điện thoại: 01247900110
Email: thuongbeto@gmail.com
_____
Đào Công Điện
Ký danh daocongdien
Điện thoại: 01247900110
Email: thuongbeto@gmail.com
_____
Đào Công Điện
CHÙM THƠ SỐ 12
ĐỂ HỌC ĐƯỢC …
Để tìm sự cao rộng
Người dặn chúng tôi ngước lên bầu trời
Học chở che những số phận lẻ loi
Người cắt nghĩa vì sao bóng cây luôn râm mát
Hòng thấu được bao khôn ngoan minh triết
Người dạy phải biết lắng tiếng biển xa
Khi chỉ tay hướng trăng ngà
Người bày cho chúng tôi đặt đôi vần thơ nho nhỏ
Và tất cả những điều đó
Chúng tôi tìm thấy ở một người
Mà lòng mình hằng tôn kính gọi Thầy ơi.
Đào Công Điện
Để tìm sự cao rộng
Người dặn chúng tôi ngước lên bầu trời
Học chở che những số phận lẻ loi
Người cắt nghĩa vì sao bóng cây luôn râm mát
Hòng thấu được bao khôn ngoan minh triết
Người dạy phải biết lắng tiếng biển xa
Khi chỉ tay hướng trăng ngà
Người bày cho chúng tôi đặt đôi vần thơ nho nhỏ
Và tất cả những điều đó
Chúng tôi tìm thấy ở một người
Mà lòng mình hằng tôn kính gọi Thầy ơi.
Đào Công Điện
VÔ ĐỀ VỀ SỰ TỒN TẠI
Vì cần tiếng nói phải đời đời lặng câm
Họ tống giam cái lưỡi vào ngục tối
Ngoài sân nắng bầy chim non vẫn tự tình bổi hổi
Song sắt nhà tù đâu cấm cố được tự do
Bởi muốn mảnh tâm hồn vĩnh viễn chỉ bụi tro
Họ đưa tấm xác thân lên giàn hỏa
Những hoa dại cứ sắc hương bên huyệt mộ
Lửa đỏ nào thiêu được khát khao yêu …
Vì cần tiếng nói phải đời đời lặng câm
Họ tống giam cái lưỡi vào ngục tối
Ngoài sân nắng bầy chim non vẫn tự tình bổi hổi
Song sắt nhà tù đâu cấm cố được tự do
Bởi muốn mảnh tâm hồn vĩnh viễn chỉ bụi tro
Họ đưa tấm xác thân lên giàn hỏa
Những hoa dại cứ sắc hương bên huyệt mộ
Lửa đỏ nào thiêu được khát khao yêu …
VÍ NÚI VÍ BIỂN
Nếu thương anh hãy vói tay lên núi
Vén rèm mây bắt lấy tiếng chim vui
Nhỡ ghét anh thò chân ra biển vậy
Khuấy sóng ngầm lũ cá điếng hồn chơi
Bằng chẳng thương yêu cùng chẳng ghét
Em dửng dưng kiêu ngạo nét hoa khôi
Núi có thể mòn, biển khi cạn kiệt
Anh kiên cường tưởng nhớ một em thôi
©
Tác giả giữ bản quyền. Nếu thương anh hãy vói tay lên núi
Vén rèm mây bắt lấy tiếng chim vui
Nhỡ ghét anh thò chân ra biển vậy
Khuấy sóng ngầm lũ cá điếng hồn chơi
Bằng chẳng thương yêu cùng chẳng ghét
Em dửng dưng kiêu ngạo nét hoa khôi
Núi có thể mòn, biển khi cạn kiệt
Anh kiên cường tưởng nhớ một em thôi
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Sài Gòn ngày 17.11.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
_________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét