Home
» Giới thiệu sách
» Văn học dịch
» Vandanviet giới thiệu tập thơ dịch “101 bài Thơ trữ tình nước Nga” của dịch giả Ngọc Châu (HP)
Vandanviet giới thiệu tập thơ dịch “101 bài Thơ trữ tình nước Nga” của dịch giả Ngọc Châu (HP)
Thứ Bảy, 27 tháng 9, 2014
Cuốn
THƠ TÌNH NƯỚC NGA (song ngữ) do anh Ngọc Châu dịch hoàn toàn 70 bài sang thể lục
bát truyền thống Việt Nam (xuất bản tháng 5/2012 tại NXB Thế Giới) đã nhận được
sự ủng hộ (cả những lời khen) của phần đông bạn đọc. Tập thơ đã được nhiều
Website văn chương và blog giới thiệu, trang http://nguoibanduong.net của Hội
VHNT Việt Nam tại Liên bang Nga đăng toàn bộ 70 bài nhằm giới thiệu rộng rãi với
người Việt tại Liên bang Nga. Bạn bè cũng nhiệt tình bán hộ, giúp dịch giả thu
hồi được đủ chi phí để in tiếp tập "101 BÀI THƠ TRỮ TÌNH NƯỚC NGA"
trong lần này.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngọc Châu
Họ tên Nguyễn Ngọc Châu
Địa chỉ: 312 Lê Thánh Tông quận Ngô Quyền Hải Phòng
Mobille: 84 0126 9284620
Email: ngocchaunvhp@gmail.com
Email: ngocchaunvhp@gmail.com
_____
Cuốn THƠ TÌNH NƯỚC NGA (song ngữ) do anh Ngọc Châu dịch hoàn toàn 70 bài sang thể lục bát truyền thống Việt Nam (xuất bản tháng 5/2012 tại NXB Thế Giới) đã nhận được sự ủng hộ (cả những lời khen) của phần đông bạn đọc. Tập thơ đã được nhiều Website văn chương và blog giới thiệu, trang http://nguoibanduong.net của Hội VHNT Việt Nam tại Liên bang Nga đăng toàn bộ 70 bài nhằm giới thiệu rộng rãi với người Việt tại Liên bang Nga.
Bạn bè cũng nhiệt tình bán hộ, giúp dịch giả thu hồi được đủ chi phí để in tiếp tập "101 BÀI THƠ TRỮ TÌNH NƯỚC NGA" trong lần này.
Tại cuộc Hội thảo VĂN HỌC DỊCH tổ chức tại Hà Nội ngày 10/8 vừa qua, anh Ngọc Châu đã trình bày tham luận "Tính sáng tạo trong dịch thuật phải được hiểu như thế nào trong việc dịch thơ nước ngoài?" với mong muốn được nghe những ý kiến, kinh nghiệm hết sức quí báu của các dịch giả kì cựu về vấn đề này. Dịch giả Hoàng Hưng từng nói: "Thực sự thì thơ không có cách nào dịch nổi vì thơ là nghệ thuật ngôn ngữ, nó gắn chặt với đặc điểm của ngôn ngữ gốc, nếu chuyển sang ngôn ngữ khác thì bài thơ bị chết mất một nửa".
Dịch giả Thúy Toàn cũng có một nhận xét về chuyện thơ dịch: "Người đọc Việt Nam đều thừa nhận rằng có hàng chục bản dịch bài thơ Đợi anh về của Simonov nhưng chẳng có bài nào người ta nhớ, ngoài bài của Tố Hữu, mặc dù nhiều người cho đấy là dịch khác, xa với nguyên bản, xa cả tinh thần. Ngay nhịp điệu của những câu thơ tiếng Nga nó cũng khác với nhịp điệu thơ Tố Hữu."
Dịch giả Ngô Tự Lập thì cho rằng "Trong việc chuyển ngữ thơ không thể nào đạt được yêu cầu “tín, đạt, nhã” như bình thường được vì thơ có những đặc thù riêng không giống những môn nghệ thuật khác… Cũng chính vì sự bất khả thi trong việc dịch thơ mà nảy sinh nhiều vấn đề, chẳng hạn nên dịch đúng nguyên bản (mà không hay) hoặc chỉ giữ lại ý chính của tác giả rồi người dịch sáng tạo thêm miễn là tác phẩm đó đi vào lòng độc giả. Trong thực tế, nhiều bản dịch hay, được độc giả thuộc nằm lòng nhưng thực chất so với nguyên bản là sai."
Lí do thúc đẩy dịch giả Ngọc Châu dịch tập THƠ TÌNH NƯỚC NGA hoàn toàn sang thể thơ lục bát là do vài năm nay anh tham gia biên tập cho trang Website Vanthoviet.com và cộng tác tích cực cùng Vandanviet.net, có cơ hội giao tiếp với nhiều nhà thơ, nhà phê bình văn học và độc giả, đồng thời cũng hay la cà tới các Câu lạc bộ Thơ của thành phố Hải Phòng, tham gia một số cuộc giao lưu thơ liên tỉnh cấp Câu lạc bộ, do đấy mà có phần hiểu được tâm lí của người yêu thơ. (Xin mở ngoặc để nói rằng đó chỉ là các độc giả thông thường, hoàn toàn không phải là "siêu độc giả" như cụm từ nhà thơ Mai Văn Phấn đã dùng. Tuy nhiên số này phải chiếm đến 80% lượng người quan tâm đến thi ca hiện nay.) Những người này đa phần không thích thơ dịch, nhiều người không đọc và nếu có đọc cũng thừa nhận là không nhớ được một bài thơ dịch nào.Tại sao lại như vậy? Có phải thi sĩ nước ngoài tầm tầm nào cũng được chọn dịch đâu. Toàn là các đại thi hào hoặc chí ít cũng là những nhà thơ thành danh ở một quốc gia nào đó. Phải chăng là do quan niệm và cách dịch thơ hiện tại có vấn đề, khiến cho người Việt Nam (đang nổi tiếng là một quốc gia yêu thơ?!) không tiếp cận được với tinh hoa của thi ca thế giới?
Thêm một nhận xét là đại đa số các bản dịch thơ đã có đều dùng thể thơ không vần hoặc tự do. Số lượng bản dịch sang thơ có vần không nhiều, với thể lục bát thì đúng là quá ít (trong chừng mực các bài mà chúng ta tìm được trên mạng và ở tủ sách một số thư viện).
Vậy nên mặc dù đã biết rằng khi dịch thơ nước ngoài sang thơ lục bát Việt Nam có thể "sẽ làm mất tinh thần thơ phương Tây do kiểu ngắt nhịp chẵn và tiết tấu chậm của thể thơ lục bát" như ý kiến của dịch giả Thái Bá Tân, hoặc "sến hóa" thơ Tây phương, như một độc giả comment dưới bài giới thiệu về dịch thơ lục bát của nhà thơ-dịch giả Triệu Lam Châu đăng trong blog của anh Lê Thiếu Nhơn, nhưng anh vẫn cố chọn những bài phù hợp để cho ra một tập thơ dịch xem sao. Ít nhất thì cũng được hai việc là làm cho người yêu thơ bình dân quan tâm và thích thơ Nga hơn lên đồng thời góp phần tôn vinh thể thơ lục bát truyền thống có từ ngàn đời của đất nước Việt Nam, không kể những yếu tố khác nằm ngoài văn chương - nhưng cũng khá quan trọng - là nâng cao tinh thần hữu nghị lâu đời giữa hai dân tộc Nga -Việt v.v…
Trong khi dịch thơ Nga sang thơ lục bát, thật sự dịch giả đã phải chọn từng bài, xem có thích hợp với việc chuyển sang lục bát hay không, sao cho bản dịch có được tính thơ nhưng vẫn sát với ý tứ, thậm chí với ngôn từ tác giả sử dụng ở mức tối đa. Trong trường hợp hiếm hoi không thể tìm được từ tiếng Việt tương đương nào có thể đáp ứng yêu cầu nghiêm khắc về gieo vần, thì đành phải giữ tứ mà không giữ từ vậy thôi.
Những góp ý của bạn bè cũng như comment của độc giả cho tập THƠ TÌNH NƯỚC NGA được dịch giả hết sức cám ơn và rất lưu tâm trong khi dịch tập 101 BÀI THƠ TRỮ TÌNH NƯỚC NGA lần này. Tuy nhiên khó tránh được các thiếu sót. Mong độc giả thông cảm và góp ý cho dịch giả Ngọc Châu qua email:ngocchaunvhp@gmail.com.
Dưới đây xin giới thiệu một số bài thơ ở phần cuối tập 101 BÀI THƠ TRỮ TÌNH NƯỚC NGA:
Вероника Тушнова
Вероника Тушнова
***
Быть хорошим другом обещался.
Звёзды мне дарил и города.
И уехал,
И не попрошался,
И не возвратится никогда.
Я о нём потосковала в меру,
В меру слёз горючих пролила,
Прижилась обида.
Присмирела,
Люди обступили
И дела.
Снова поднимаюсь на рассвете,
Пью с друзьями, к случаю, вино,
И никто не знает,
Что на свете,
Нет меня уже давным-давно.
Вероника Тушнова
(1915-1965)
Nhà thơ nữ Nga- Xô viết, làm thơ từ nhỏ, tham gia chiến tranh Bảo Vệ Tổ quốc
VÔ ĐỀ
***
Hứa là bạn tốt của em
Hứa tặng thành phố còn thêm sao trời
Thế mà giờ đi hẳn rồi,
không tìm gặp, không một lời chia tay.
Đi mãi, về không có ngày.
Nhớ, buồn đành nén lòng này riêng thôi
Nén kìm lệ nóng tuôn rơi
Quen dần hờn giận, chuyện đời cũng quen.
Người qua kẻ lại quanh em
Rồi công việc gạt đi niềm riêng tư.
Sáng ra vẫn dậy đúng giờ
Cùng bè bạn chén rượu nho, họa hoằn.
Chỉ không ai thấy được rằng
Đất này có mặt em chăng - lâu rồi.
Ngọc Châu dịch
"Биенье сердца моего..."
***
Биенье сердца моего
тепло доверчивого тела.
Как мало взял ты из того,
что я отдать тебе хотела.
А есть тоска, как мёд сладка,
и вянущих черемух горечь,
и ликованье птичьих сборищ,
и тающие облака..
Есть шорох трав неутомимый ,
и говор гальки у реки,
картавый, непереводимый
ни на какие яхыки.
Есть медный медленный закат
и светлый ливень листопада…
Как ты, наверное, богат,
что ничего тебе не надо!
Вероника Тушнова
"Con tim em đập…"
***
Con tim em đập rộn ràng
Ấm nồng thân thể dịu dàng cả tin
Sao chàng ít cần đến em
Còn bao thứ em muốn đem tặng chàng.
Nỗi buồn, ngọt như mật vàng
Cả đắng cay dã anh* tàn héo khô
Niềm hân hoan chim líu lo
Tan ra lãng đãng mây tro giữa trời…
Cỏ cây xào xạc muôn đời,
Tiếng sỏi lăn
khó dịch lời
dưới khe.
Màu đồng hoàng hôn chậm dề
Sáng cơn mưa lá rụng về cội cây…
Mà chàng, chắc giàu lắm đây,
Nên không cần những thứ này em trao!
Быть хорошим другом обещался.
Звёзды мне дарил и города.
И уехал,
И не попрошался,
И не возвратится никогда.
Я о нём потосковала в меру,
В меру слёз горючих пролила,
Прижилась обида.
Присмирела,
Люди обступили
И дела.
Снова поднимаюсь на рассвете,
Пью с друзьями, к случаю, вино,
И никто не знает,
Что на свете,
Нет меня уже давным-давно.
Вероника Тушнова
(1915-1965)
Nhà thơ nữ Nga- Xô viết, làm thơ từ nhỏ, tham gia chiến tranh Bảo Vệ Tổ quốc
VÔ ĐỀ
***
Hứa là bạn tốt của em
Hứa tặng thành phố còn thêm sao trời
Thế mà giờ đi hẳn rồi,
không tìm gặp, không một lời chia tay.
Đi mãi, về không có ngày.
Nhớ, buồn đành nén lòng này riêng thôi
Nén kìm lệ nóng tuôn rơi
Quen dần hờn giận, chuyện đời cũng quen.
Người qua kẻ lại quanh em
Rồi công việc gạt đi niềm riêng tư.
Sáng ra vẫn dậy đúng giờ
Cùng bè bạn chén rượu nho, họa hoằn.
Chỉ không ai thấy được rằng
Đất này có mặt em chăng - lâu rồi.
Ngọc Châu dịch
"Биенье сердца моего..."
***
Биенье сердца моего
тепло доверчивого тела.
Как мало взял ты из того,
что я отдать тебе хотела.
А есть тоска, как мёд сладка,
и вянущих черемух горечь,
и ликованье птичьих сборищ,
и тающие облака..
Есть шорох трав неутомимый ,
и говор гальки у реки,
картавый, непереводимый
ни на какие яхыки.
Есть медный медленный закат
и светлый ливень листопада…
Как ты, наверное, богат,
что ничего тебе не надо!
Вероника Тушнова
"Con tim em đập…"
***
Con tim em đập rộn ràng
Ấm nồng thân thể dịu dàng cả tin
Sao chàng ít cần đến em
Còn bao thứ em muốn đem tặng chàng.
Nỗi buồn, ngọt như mật vàng
Cả đắng cay dã anh* tàn héo khô
Niềm hân hoan chim líu lo
Tan ra lãng đãng mây tro giữa trời…
Cỏ cây xào xạc muôn đời,
Tiếng sỏi lăn
khó dịch lời
dưới khe.
Màu đồng hoàng hôn chậm dề
Sáng cơn mưa lá rụng về cội cây…
Mà chàng, chắc giàu lắm đây,
Nên không cần những thứ này em trao!
Ngọc Châu dịch
----
* dã anh: cây (hoa) anh đào dại, vị đắng khi khô héo.
----
* dã anh: cây (hoa) anh đào dại, vị đắng khi khô héo.
----
Мне и в сад
уже не выйти
Мне и в сад уже не выйти:
За окошком дождь идёт,
Будто тоненькие нити
Кто-то весело прядет.
Дождик тонок,
Дождик долог,
Будто кто-то очень злой
Хочет выткать тёмный полог
Между мною и тобoю. В. ФЁДОРОВ
1833-1942
Nhà thơ-dịch giả
EM KHÔNG THỂ RA VƯỜN
***
Ngay việc ra vườn cũng không
Ngoài cửa sổ mưa ròng ròng tuôn rơi
Cứ như có người đùa vui
Dệt mãi những sợi tơ trời mỏng manh.
Cơn mưa dài
Giọt mưa thanh
Hệt như ai đó tam bành nổi điên
Muốn dệt bức màn tối đen
Chia lìa ngăn cách anh em chúng mình.
Ngọc Châu dịch
Она, как полдень, хороша,
Она, как полдень, хороша,
Она загадочней полночи.
У ней неплакавшия очи
И нестрадавшая душа.
А мне, чья жизнь борьба и горе,
По ней томиться суждено. О!
Так вечно плачушее море
В безмолвный берег влюблено.
М. Николай Максимович (1855-1937)
Nhà văn, nhà thơ. Luật sư Nga
Nàng rạng rỡ như ban trưa
***
Nàng trong sáng như ban trưa
Và bí ẩn tựa giao thừa màn đêm
Mắt chưa từng vướng lệ hoen
Tâm hồn chưa trải nỗi niềm khổ đau.
Còn tôi, khốn khổ, dãi dàu
Phận định rồi, phải khổ đau vì nàng
Ôi! Như biển lệ vĩnh hằng
Yêu thương bờ cát ngàn năm bặt lời.
Ngọc Châu dịch
Нищий
***
У врат обители святой
Стоял просящий подаянья
Бедняк иссохший, чуть живой
От глада, жажды и страданья.
Куска лишь хлеба он просил,
И взор являл живую муку,
И кто-то камень положил
В его протянутую руку.
Так я молил твоей любви
С слезами горькими, с тоскою;
Так чувства лучшие мои
Обмануты навек тобою!
Михаил Лермонтов
(1814-1841). Nhà thơ, nhà văn, viết kịch Nga, mệnh danh "Mặt trời thi ca Nga" sau khi Pushkin chết
Ăn mày
***
Ở ngay cạnh cổng nhà thờ
Có lão hành khất đứng chờ xin ăn
Gày còm, khô rạc tấm thân
Khát thèm, đói rét bội phần nàng ơi
Xin người mẩu bánh mì thôi
Mà rơm rớm lệ mắt người khổ đau
Đá kia ai nỡ đặt vào
Bàn tay chìa mãi xiết bao mong chờ
Xin em tình yêu đến giờ
Anh cũng vậy, mắt lệ mờ, buồn đau.
Hồn anh gửi gắm bao lâu
Em cứ lừa bắt anh sầu thiên thu!
Ngọc Châu dịch
Бывает иногда мужчина
***
Бывает иногда мужчина -
Всех женщин безответный друг,
Друг бескорыстный, беспричинный,
На всякий случай, словно круг,
Висящий на стене каюты.
Весь век он старится и ждет,
Потом в последнюю минуту
Его швырнут - и он спасет.
Неосторожными руками
Меня повесив где-нибудь,
Не спутай . Я не круг. Я камень.
Со мною можно потонуть.
К. Михайлович Симонов
(1915-1979)
Nhà thơ, nhà văn, nhà hoạt động xã hội Nga-Xô viết
Đôi khi có đàn ông…
***
Đôi khi có đấng trượng phu
Đàn bà khen rất hiền nhu thật thà
không vụ lợi, bạn hào hoa.
Luôn luôn được nghĩ như là chiếc phao
Treo trên ngăn vách con tàu
Đợi hàng thế kỉ, già theo tháng ngày
Cuối cùng vào một phút giây
Được quăng ra - cứu nguy ngay cô mình.
Tay ai bất cẩn vô tình
Treo tôi vào một chiếc đinh thế này
Chớ lầm, tôi - đá cục đây
Không phải phao, bám - chìm ngay tức thì.
Ngọc Châu dịch
Незабудочки
***
Я вечор в лугах гуляла,
Грусть хотела разогнать
И цветочков там искала,
Чтобы к милому послать.
Долго, долго я ходила:
Погасал уж солнца свет;
Все цветочки находила,
Одного лишь нет как нет!
Нет! Цветочка дорогого
Я в долинах не нашла;
Без цветочка голубого
Я домой было пошла.
Шла домой с душой унылой,
Недалёко от ручья
Вижу вдруг цветочек милый:
Вмиг его сорвала я!
Незабудочку сорвала —
Слёзы покатились вдруг.
Я вздохнула и сказала:
«Не забудь меня, мой друг!
Не дари меня ты златом,
Подари лишь мне себя!
Что в подарке мне богатом?
Ты скажи: люблю тебя!»
Г. Александрович Хованский
Cánh hoa lưu ly
***
Chiều qua em đã dạo chơi
ngoài đồng cỏ, muốn lòng vơi nỗi sầu
Tìm bông hoa ấy mọc đâu
Hái về em sẽ tặng trao cho người.
Rất lâu, đi mãi, đi hoài:
Mặt trời đã phía non Đoài lẩn đi
Hoa nhiều chẳng thiếu loại gì
Riêng bông hoa ấy, lạ kì lại không!
Thật mà! Không thấy trong thung
Bông hoa quí giá vô cùng với em
Hoa nhỏ màu xanh khôn tìm
Đành lòng em phải lặng im quay về.
Chân bước, lòng buồn tái tê
bỗng nhiên nhìn thấy gần rìa suối trong
Bông hoa xanh mãi chờ mong
Phắt một cái, đã nằm trong tay rồi!
Bông lưu li bị ngắt rời -
Còn mắt, lệ cũng tuôn rơi anh à
Thở dài, thầm thì thốt ra:
"Chớ quên đấy, hãy mãi là của em!
Anh đừng tặng em bạc tiền
Tặng tình anh nhé, của em suốt đời!
Em triệu phú với một lời
Khi anh nói: đến hết đời yêu em!"
Ngọc Châu dịch
"Я знал милым ребенком когда-то"
***
Я знал ее милым ребенком когда-то,
Однажды, тогда ей десятый был год,
Она свою куклу случайно разбила
И плакала целую ночь напролет.
Промчалось, как ясное облако, детство,
И как изменилась подруга моя!
Она мое сердце разбила на части,
Но плакал об этом один только я!
Ярослав Кукольников
"Tôi biết em từ nhỏ"*
***
Tôi biết em từ nhỏ cơ
Hồi lên mười rất ngây thơ hay nhè
Lỡ tay làm vỡ búp bê
Mà rồi cứ khóc rề rề suốt đêm.
Tuổi thơ, mây trắng qua thềm
vèo bay, em đã trở nên khác rồi!
Em làm vỡ nát tim tôi
Nhưng khóc, tôi một mình thôi, xót lòng!
Мне и в сад
уже не выйти
Мне и в сад уже не выйти:
За окошком дождь идёт,
Будто тоненькие нити
Кто-то весело прядет.
Дождик тонок,
Дождик долог,
Будто кто-то очень злой
Хочет выткать тёмный полог
Между мною и тобoю. В. ФЁДОРОВ
1833-1942
Nhà thơ-dịch giả
EM KHÔNG THỂ RA VƯỜN
***
Ngay việc ra vườn cũng không
Ngoài cửa sổ mưa ròng ròng tuôn rơi
Cứ như có người đùa vui
Dệt mãi những sợi tơ trời mỏng manh.
Cơn mưa dài
Giọt mưa thanh
Hệt như ai đó tam bành nổi điên
Muốn dệt bức màn tối đen
Chia lìa ngăn cách anh em chúng mình.
Ngọc Châu dịch
Она, как полдень, хороша,
Она, как полдень, хороша,
Она загадочней полночи.
У ней неплакавшия очи
И нестрадавшая душа.
А мне, чья жизнь борьба и горе,
По ней томиться суждено. О!
Так вечно плачушее море
В безмолвный берег влюблено.
М. Николай Максимович (1855-1937)
Nhà văn, nhà thơ. Luật sư Nga
Nàng rạng rỡ như ban trưa
***
Nàng trong sáng như ban trưa
Và bí ẩn tựa giao thừa màn đêm
Mắt chưa từng vướng lệ hoen
Tâm hồn chưa trải nỗi niềm khổ đau.
Còn tôi, khốn khổ, dãi dàu
Phận định rồi, phải khổ đau vì nàng
Ôi! Như biển lệ vĩnh hằng
Yêu thương bờ cát ngàn năm bặt lời.
Ngọc Châu dịch
Нищий
***
У врат обители святой
Стоял просящий подаянья
Бедняк иссохший, чуть живой
От глада, жажды и страданья.
Куска лишь хлеба он просил,
И взор являл живую муку,
И кто-то камень положил
В его протянутую руку.
Так я молил твоей любви
С слезами горькими, с тоскою;
Так чувства лучшие мои
Обмануты навек тобою!
Михаил Лермонтов
(1814-1841). Nhà thơ, nhà văn, viết kịch Nga, mệnh danh "Mặt trời thi ca Nga" sau khi Pushkin chết
Ăn mày
***
Ở ngay cạnh cổng nhà thờ
Có lão hành khất đứng chờ xin ăn
Gày còm, khô rạc tấm thân
Khát thèm, đói rét bội phần nàng ơi
Xin người mẩu bánh mì thôi
Mà rơm rớm lệ mắt người khổ đau
Đá kia ai nỡ đặt vào
Bàn tay chìa mãi xiết bao mong chờ
Xin em tình yêu đến giờ
Anh cũng vậy, mắt lệ mờ, buồn đau.
Hồn anh gửi gắm bao lâu
Em cứ lừa bắt anh sầu thiên thu!
Ngọc Châu dịch
Бывает иногда мужчина
***
Бывает иногда мужчина -
Всех женщин безответный друг,
Друг бескорыстный, беспричинный,
На всякий случай, словно круг,
Висящий на стене каюты.
Весь век он старится и ждет,
Потом в последнюю минуту
Его швырнут - и он спасет.
Неосторожными руками
Меня повесив где-нибудь,
Не спутай . Я не круг. Я камень.
Со мною можно потонуть.
К. Михайлович Симонов
(1915-1979)
Nhà thơ, nhà văn, nhà hoạt động xã hội Nga-Xô viết
Đôi khi có đàn ông…
***
Đôi khi có đấng trượng phu
Đàn bà khen rất hiền nhu thật thà
không vụ lợi, bạn hào hoa.
Luôn luôn được nghĩ như là chiếc phao
Treo trên ngăn vách con tàu
Đợi hàng thế kỉ, già theo tháng ngày
Cuối cùng vào một phút giây
Được quăng ra - cứu nguy ngay cô mình.
Tay ai bất cẩn vô tình
Treo tôi vào một chiếc đinh thế này
Chớ lầm, tôi - đá cục đây
Không phải phao, bám - chìm ngay tức thì.
Ngọc Châu dịch
Незабудочки
***
Я вечор в лугах гуляла,
Грусть хотела разогнать
И цветочков там искала,
Чтобы к милому послать.
Долго, долго я ходила:
Погасал уж солнца свет;
Все цветочки находила,
Одного лишь нет как нет!
Нет! Цветочка дорогого
Я в долинах не нашла;
Без цветочка голубого
Я домой было пошла.
Шла домой с душой унылой,
Недалёко от ручья
Вижу вдруг цветочек милый:
Вмиг его сорвала я!
Незабудочку сорвала —
Слёзы покатились вдруг.
Я вздохнула и сказала:
«Не забудь меня, мой друг!
Не дари меня ты златом,
Подари лишь мне себя!
Что в подарке мне богатом?
Ты скажи: люблю тебя!»
Г. Александрович Хованский
Cánh hoa lưu ly
***
Chiều qua em đã dạo chơi
ngoài đồng cỏ, muốn lòng vơi nỗi sầu
Tìm bông hoa ấy mọc đâu
Hái về em sẽ tặng trao cho người.
Rất lâu, đi mãi, đi hoài:
Mặt trời đã phía non Đoài lẩn đi
Hoa nhiều chẳng thiếu loại gì
Riêng bông hoa ấy, lạ kì lại không!
Thật mà! Không thấy trong thung
Bông hoa quí giá vô cùng với em
Hoa nhỏ màu xanh khôn tìm
Đành lòng em phải lặng im quay về.
Chân bước, lòng buồn tái tê
bỗng nhiên nhìn thấy gần rìa suối trong
Bông hoa xanh mãi chờ mong
Phắt một cái, đã nằm trong tay rồi!
Bông lưu li bị ngắt rời -
Còn mắt, lệ cũng tuôn rơi anh à
Thở dài, thầm thì thốt ra:
"Chớ quên đấy, hãy mãi là của em!
Anh đừng tặng em bạc tiền
Tặng tình anh nhé, của em suốt đời!
Em triệu phú với một lời
Khi anh nói: đến hết đời yêu em!"
Ngọc Châu dịch
"Я знал милым ребенком когда-то"
***
Я знал ее милым ребенком когда-то,
Однажды, тогда ей десятый был год,
Она свою куклу случайно разбила
И плакала целую ночь напролет.
Промчалось, как ясное облако, детство,
И как изменилась подруга моя!
Она мое сердце разбила на части,
Но плакал об этом один только я!
Ярослав Кукольников
"Tôi biết em từ nhỏ"*
***
Tôi biết em từ nhỏ cơ
Hồi lên mười rất ngây thơ hay nhè
Lỡ tay làm vỡ búp bê
Mà rồi cứ khóc rề rề suốt đêm.
Tuổi thơ, mây trắng qua thềm
vèo bay, em đã trở nên khác rồi!
Em làm vỡ nát tim tôi
Nhưng khóc, tôi một mình thôi, xót lòng!
Бедный
друг,
истомил тебя путь
***
Бедный друг, истомил тебя путь,
Темен взор, и венок твой измят.
Ты войди же ко мне отдохнуть.
Потускнел, догорая, закат.
Где была и откуда идешь,
Бедный друг, не спрошу я, любя;
Только имя мое назовешь -
Молча к сердцу прижму я тебя.
Смерть и Время царят на земле,-
Ты владыками их не зови;
Всё, кружась, исчезает во мгле,
Неподвижно лишь солнце любви.
Владимир Соловьев
(1853-1900)
Nhà thơ, nhà viêt tiểu luận và dịch giả Nga
Em đáng thương
***
Thương sao, mệt mỏi đường xa
Vòng hoa nhàu, mắt em giờ quầng thâm
Hay ghé vào đây nghỉ chân
Hoàng hôn xuống, chiều âm thầm rồi em.
Em từ đâu, sẽ tới miền…
Anh không hỏi, khi thương em hết lòng
Tên anh em muốn gọi không -
còn em anh lặng xiết trong tim này.
Thời Gian, Cái Chết gớm thay
Không làm chúa được đất dày hỡi em
Xoay vòng, rồi khuất vào đêm,
Mặt trời Yêu mới đứng yên vĩnh hằng.
Ngọc Châu dịch
Я добился
свободы желанной
***
Я добился свободы желанной,
Что манила вдали словно клад,-
Отчего же с тоскою нежданной,
Отчего я свободе не рад?
Ноет сердце, и падают руки,
Все так тускло и глухо вокруг
С рокового мгновенья разлуки,
Мой жестокий, мой сладостный друг.
В. Соловьев
Tôi giành được tự do
***
Đạt được tự do ước mong
Là kho vàng quyến rũ lòng nơi xa -
Thế mà nỗi buồn không tha
Sao tự do lại chẳng là niềm vui?
Tim nức nở, tay buông xuôi,
Xung quanh u ám ánh trời, lặn sao
Bạn khắc nghiệt, cũng ngọt ngào
Chia tay phút ấy xiết bao sai lầm.
Ngọc Châu dịch
Песенка
***
“Пролитую слезу
из будущего привезу,
вставлю ее в колечко.
Будешь глядеть одна,
надевай его на
безымянный, конечно”.
“Ах, у других мужья,
перстеньки из рыжья,
серьги из перламутра.
А у меня — слеза,
жидкая бирюза,
просыхает под утро”.
“Носи перстенек, пока
виден издалека;
потом другой подберется .
А надоест хранить,
будет что уронить
ночью на дно колодца”.
Иосиф Бродский
(1940-1996)
Nhà thơ, dịch giả- Giải Noben văn học năm 1987
Khúc ca
***
"Giọt lệ rơi từ tương lai
Anh gẵn vào nhẫn, một mai quê nhà
mình em ngắm nó em à.
Ngón vô danh cứ đeo mà, tất nhiên".
"Trời ơi, các ông chồng hiền
Nhẫn vàng khuyên ngọc đắt tiền trao tay
Còn em - giọt ngọc lệ này,
Sáng mai hẳn sẽ khô ngay còn gì"
"Còn nhìn thấy cứ đeo đi
Giọt sau lại có cớ chi phải sầu
Khi nào chán thì giếng sâu
Ban đêm nàng thả ai đâu tò mò."
Ngọc Châu dịch
XYДОЖНИК
И МОДЕЛЬ
***
Ты кричишь, что я твой изувер,
и, от ненависти хорошея,
изгибаешь, как дерзкая зверь,
голубой позвоночник cột sống и шею.
Недостойную фразу твою
не стерплю, побледнею от вздору
Но тебя я боготворю.
И тебе стать другой не позволю.
Эй, послушай! Покуда я жив,
жив покуда,
будет люд тебе в храмах служить,
на тебя молясь, на паскуду.
Андре́й Андре́евич Вознесе́нский,
(1933 – 2010)
Hoạ sĩ và người mẫu
***
Thét lên, mắng tôi bạo tàn
Khi em tức trông lại càng ngộ hơn
Gập mình như con thú non
Lưng cong tớn, cổ ngoáy tròn khăn xanh
Em làm tôi quá bực mình
Tái cả mặt nhưng cũng đành làm ngơ
Tôi đang sùng kính em mà
Nên không cho phép em là khác đi
Này, cô bé dở hơi kia!
Khi tôi còn sống, còn ghi khắc hình
Đền chùa, em thành thần linh
Người người khấn vái cô mình, hiểu chưa
Ngọc Châu dịch
Когда любовь
навек уходит
***
Когда любовь навек уходит,
Будь на прощанье добрым с ней.
Ты от минувшего свободен,
Но не от памяти своей.
Прошу тебя,
Будь благороден.
Оставь и хитрость, и вранье.
Когда любовь навек уходит,
Достойно проводи ее.
Достоин будь былого счастья,
Признаний прошлых и обид.
Мы за былое в настоящем
Должны оплачивать кредит.
Так будь своей любви достоин.
Пришла или ушла она.
Для счастья
Все мы равно стоим.
У горя —
Разная цена.
А. Д. Дементьев
(1928-1985) Nhà thơ Nga- Xô viết
Khi tình ra đi mãi
***
Một khi tình mãi lìa xa
Thì thôi em cứ đem hoa tiễn tình.
Tự do với quá khứ mình
Nhưng kí ức không tuyệt tình được đâu.
Cao thượng mình lấy làm đầu
Dối lừa, mưu mẹo hay đâu giữa đời
Anh chỉ xin em vậy thôi
Khi tình lìa, ta hãy cười tiễn đưa.
Xứng đáng với hạnh phúc xưa
Lỗi lầm, bực bội nên giờ cho qua.
Cũng là trả giá thôi mà
Gieo gì gặt nấy câu ca nói rồi.
Xứng với tình xưa em ơi
Tình đi, tình đến hãy cười tiễn chân
Khổ đau ta cùng đứng gần.
Dầu giá có khác, phân vân không hề.
Ngọc Châu dịch
ГЛAЗA
***
Погубили меня
Твои черны глаза,
В них огонь неземной
Жарче солнца горит!
Омрачитесь, глаза,
Охладейте ко мне!
Ваша радость, глаза,
Не моя, не моя!..
Не глядите же так!
О, не мучьте меня!
В вас страшнее грозы
Блещут искры любви.
Нет, прогляньте, глаза,
Загоритесь, глаза!
И огнем неземным
Сердце жгите мое!
Мучьте жаждой любви!
Я горю и в жару
Бесконечно хочу
Оживать, умирать,
Чтобы, черны глаза,
Вас с любовью встречать
И опять и опять
Горевать и страдать.
Алексей Кольцов
(1809-1842)
Nhà thơ Nga xuất sắc
Mắt em
***
Giết chết anh mất rồi
Đôi mắt đen em ấy
Cháy bỏng hơn mặt trời
Lửa thần chưa ai thấy!
Lu mờ đi, mắt ơi
Hãy nhìn ta lạnh thôi!
Niềm vui đôi mắt ấy
Không của tôi, cho tôi!...
Ôi, đừng nhìn như vậy!
Đừng dày xéo hồn này!
Tia lửa tình chói lọi
Sợ hơn tia chớp ngày.
Không, cứ nhìn mắt ơi
Cháy thêm đi mắt ạ!
Lửa khó tìm giữa đời
Đốt thiêu ta nữa nhá!
Tình khát khao dày vò!
Dẫu nung trong lửa đỏ
Mãi mãi ta ước ao
Chết, rồi hồi sinh đó.
Để cho cặp mắt đen
Ngọc Châu dịch
Вероника Тушнова
***
Быть хорошим другом обещался.
Звёзды мне дарил и города.
И уехал,
И не попрошался,
И не возвратится никогда.
Я о нём потосковала в меру,
В меру слёз горючих пролила,
Прижилась обида.
Присмирела,
Люди обступили
И дела.
Снова поднимаюсь на рассвете,
Пью с друзьями, к случаю, вино,
И никто не знает,
Что на свете,
Нет меня уже давным-давно.
Вероника Тушно
(1915-1965)
Nhà thơ nữ Nga- Xô viết, làm thơ từ nhỏ, tham gia chiến tranh Bảo Vệ Tổ quốc
VÔ ĐỀ
***
Hứa là bạn tốt của em
Hứa tặng thành phố còn thêm sao trời
Thế mà giờ đi hẳn rồi,
không tìm gặp, không một lời chia tay.
Đi mãi, về không có ngày.
Nhớ, buồn đành nén lòng này riêng thôi
Nén kìm lệ nóng tuôn rơi
Quen dần hờn giận, chuyện đời cũng quen.
Người qua kẻ lại quanh em
Rồi công việc gạt đi niềm riêng tư.
Sáng ra vẫn dậy đúng giờ
Cùng bè bạn chén rượu nho, họa hoằn.
Chỉ không ai thấy được rằng
Đất này có mặt em chăng - lâu rồi.
Ngọc Châu dịch
"Биенье сердца моего..."
***
Биенье сердца моего
тепло доверчивого тела.
Как мало взял ты из того,
что я отдать тебе хотела.
А есть тоска, как мёд сладка,
и вянущих черемух горечь,
и ликованье птичьих сборищ,
и тающие облака..
Есть шорох трав неутомимый ,
и говор гальки у реки,
картавый, непереводимый
ни на какие яхыки.
Есть медный медленный закат
и светлый ливень листопада…
Как ты, наверное, богат,
что ничего тебе не надо!
Вероника Тушнова
"Con tim em đập…"
***
Con tim em đập rộn ràng
Ấm nồng thân thể dịu dàng cả tin
Sao chàng ít cần đến em
Còn bao thứ em muốn đem tặng chàng.
Nỗi buồn, ngọt như mật vàng
Cả đắng cay dã anh* tàn héo khô
Niềm hân hoan chim líu lo
Tan ra lãng đãng mây tro giữa trời…
Cỏ cây xào xạc muôn đời,
Tiếng sỏi lăn
khó dịch lời
dưới khe.
Màu đồng hoàng hôn chậm dề
Sáng cơn mưa lá rụng về cội cây…
Mà chàng, chắc giàu lắm đây,
Nên không cần những thứ này em trao!
----
* dã anh: cây (hoa) anh đào dại, vị đắng khi khô héo.
истомил тебя путь
***
Бедный друг, истомил тебя путь,
Темен взор, и венок твой измят.
Ты войди же ко мне отдохнуть.
Потускнел, догорая, закат.
Где была и откуда идешь,
Бедный друг, не спрошу я, любя;
Только имя мое назовешь -
Молча к сердцу прижму я тебя.
Смерть и Время царят на земле,-
Ты владыками их не зови;
Всё, кружась, исчезает во мгле,
Неподвижно лишь солнце любви.
Владимир Соловьев
(1853-1900)
Nhà thơ, nhà viêt tiểu luận và dịch giả Nga
Em đáng thương
***
Thương sao, mệt mỏi đường xa
Vòng hoa nhàu, mắt em giờ quầng thâm
Hay ghé vào đây nghỉ chân
Hoàng hôn xuống, chiều âm thầm rồi em.
Em từ đâu, sẽ tới miền…
Anh không hỏi, khi thương em hết lòng
Tên anh em muốn gọi không -
còn em anh lặng xiết trong tim này.
Thời Gian, Cái Chết gớm thay
Không làm chúa được đất dày hỡi em
Xoay vòng, rồi khuất vào đêm,
Mặt trời Yêu mới đứng yên vĩnh hằng.
Ngọc Châu dịch
Я добился
свободы желанной
***
Я добился свободы желанной,
Что манила вдали словно клад,-
Отчего же с тоскою нежданной,
Отчего я свободе не рад?
Ноет сердце, и падают руки,
Все так тускло и глухо вокруг
С рокового мгновенья разлуки,
Мой жестокий, мой сладостный друг.
В. Соловьев
Tôi giành được tự do
***
Đạt được tự do ước mong
Là kho vàng quyến rũ lòng nơi xa -
Thế mà nỗi buồn không tha
Sao tự do lại chẳng là niềm vui?
Tim nức nở, tay buông xuôi,
Xung quanh u ám ánh trời, lặn sao
Bạn khắc nghiệt, cũng ngọt ngào
Chia tay phút ấy xiết bao sai lầm.
Ngọc Châu dịch
Песенка
***
“Пролитую слезу
из будущего привезу,
вставлю ее в колечко.
Будешь глядеть одна,
надевай его на
безымянный, конечно”.
“Ах, у других мужья,
перстеньки из рыжья,
серьги из перламутра.
А у меня — слеза,
жидкая бирюза,
просыхает под утро”.
“Носи перстенек, пока
виден издалека;
потом другой подберется .
А надоест хранить,
будет что уронить
ночью на дно колодца”.
Иосиф Бродский
(1940-1996)
Nhà thơ, dịch giả- Giải Noben văn học năm 1987
Khúc ca
***
"Giọt lệ rơi từ tương lai
Anh gẵn vào nhẫn, một mai quê nhà
mình em ngắm nó em à.
Ngón vô danh cứ đeo mà, tất nhiên".
"Trời ơi, các ông chồng hiền
Nhẫn vàng khuyên ngọc đắt tiền trao tay
Còn em - giọt ngọc lệ này,
Sáng mai hẳn sẽ khô ngay còn gì"
"Còn nhìn thấy cứ đeo đi
Giọt sau lại có cớ chi phải sầu
Khi nào chán thì giếng sâu
Ban đêm nàng thả ai đâu tò mò."
Ngọc Châu dịch
XYДОЖНИК
И МОДЕЛЬ
***
Ты кричишь, что я твой изувер,
и, от ненависти хорошея,
изгибаешь, как дерзкая зверь,
голубой позвоночник cột sống и шею.
Недостойную фразу твою
не стерплю, побледнею от вздору
Но тебя я боготворю.
И тебе стать другой не позволю.
Эй, послушай! Покуда я жив,
жив покуда,
будет люд тебе в храмах служить,
на тебя молясь, на паскуду.
Андре́й Андре́евич Вознесе́нский,
(1933 – 2010)
Hoạ sĩ và người mẫu
***
Thét lên, mắng tôi bạo tàn
Khi em tức trông lại càng ngộ hơn
Gập mình như con thú non
Lưng cong tớn, cổ ngoáy tròn khăn xanh
Em làm tôi quá bực mình
Tái cả mặt nhưng cũng đành làm ngơ
Tôi đang sùng kính em mà
Nên không cho phép em là khác đi
Này, cô bé dở hơi kia!
Khi tôi còn sống, còn ghi khắc hình
Đền chùa, em thành thần linh
Người người khấn vái cô mình, hiểu chưa
Ngọc Châu dịch
Когда любовь
навек уходит
***
Когда любовь навек уходит,
Будь на прощанье добрым с ней.
Ты от минувшего свободен,
Но не от памяти своей.
Прошу тебя,
Будь благороден.
Оставь и хитрость, и вранье.
Когда любовь навек уходит,
Достойно проводи ее.
Достоин будь былого счастья,
Признаний прошлых и обид.
Мы за былое в настоящем
Должны оплачивать кредит.
Так будь своей любви достоин.
Пришла или ушла она.
Для счастья
Все мы равно стоим.
У горя —
Разная цена.
А. Д. Дементьев
(1928-1985) Nhà thơ Nga- Xô viết
Khi tình ra đi mãi
***
Một khi tình mãi lìa xa
Thì thôi em cứ đem hoa tiễn tình.
Tự do với quá khứ mình
Nhưng kí ức không tuyệt tình được đâu.
Cao thượng mình lấy làm đầu
Dối lừa, mưu mẹo hay đâu giữa đời
Anh chỉ xin em vậy thôi
Khi tình lìa, ta hãy cười tiễn đưa.
Xứng đáng với hạnh phúc xưa
Lỗi lầm, bực bội nên giờ cho qua.
Cũng là trả giá thôi mà
Gieo gì gặt nấy câu ca nói rồi.
Xứng với tình xưa em ơi
Tình đi, tình đến hãy cười tiễn chân
Khổ đau ta cùng đứng gần.
Dầu giá có khác, phân vân không hề.
Ngọc Châu dịch
ГЛAЗA
***
Погубили меня
Твои черны глаза,
В них огонь неземной
Жарче солнца горит!
Омрачитесь, глаза,
Охладейте ко мне!
Ваша радость, глаза,
Не моя, не моя!..
Не глядите же так!
О, не мучьте меня!
В вас страшнее грозы
Блещут искры любви.
Нет, прогляньте, глаза,
Загоритесь, глаза!
И огнем неземным
Сердце жгите мое!
Мучьте жаждой любви!
Я горю и в жару
Бесконечно хочу
Оживать, умирать,
Чтобы, черны глаза,
Вас с любовью встречать
И опять и опять
Горевать и страдать.
Алексей Кольцов
(1809-1842)
Nhà thơ Nga xuất sắc
Mắt em
***
Giết chết anh mất rồi
Đôi mắt đen em ấy
Cháy bỏng hơn mặt trời
Lửa thần chưa ai thấy!
Lu mờ đi, mắt ơi
Hãy nhìn ta lạnh thôi!
Niềm vui đôi mắt ấy
Không của tôi, cho tôi!...
Ôi, đừng nhìn như vậy!
Đừng dày xéo hồn này!
Tia lửa tình chói lọi
Sợ hơn tia chớp ngày.
Không, cứ nhìn mắt ơi
Cháy thêm đi mắt ạ!
Lửa khó tìm giữa đời
Đốt thiêu ta nữa nhá!
Tình khát khao dày vò!
Dẫu nung trong lửa đỏ
Mãi mãi ta ước ao
Chết, rồi hồi sinh đó.
Để cho cặp mắt đen
Ngọc Châu dịch
Вероника Тушнова
***
Быть хорошим другом обещался.
Звёзды мне дарил и города.
И уехал,
И не попрошался,
И не возвратится никогда.
Я о нём потосковала в меру,
В меру слёз горючих пролила,
Прижилась обида.
Присмирела,
Люди обступили
И дела.
Снова поднимаюсь на рассвете,
Пью с друзьями, к случаю, вино,
И никто не знает,
Что на свете,
Нет меня уже давным-давно.
Вероника Тушно
(1915-1965)
Nhà thơ nữ Nga- Xô viết, làm thơ từ nhỏ, tham gia chiến tranh Bảo Vệ Tổ quốc
VÔ ĐỀ
***
Hứa là bạn tốt của em
Hứa tặng thành phố còn thêm sao trời
Thế mà giờ đi hẳn rồi,
không tìm gặp, không một lời chia tay.
Đi mãi, về không có ngày.
Nhớ, buồn đành nén lòng này riêng thôi
Nén kìm lệ nóng tuôn rơi
Quen dần hờn giận, chuyện đời cũng quen.
Người qua kẻ lại quanh em
Rồi công việc gạt đi niềm riêng tư.
Sáng ra vẫn dậy đúng giờ
Cùng bè bạn chén rượu nho, họa hoằn.
Chỉ không ai thấy được rằng
Đất này có mặt em chăng - lâu rồi.
Ngọc Châu dịch
"Биенье сердца моего..."
***
Биенье сердца моего
тепло доверчивого тела.
Как мало взял ты из того,
что я отдать тебе хотела.
А есть тоска, как мёд сладка,
и вянущих черемух горечь,
и ликованье птичьих сборищ,
и тающие облака..
Есть шорох трав неутомимый ,
и говор гальки у реки,
картавый, непереводимый
ни на какие яхыки.
Есть медный медленный закат
и светлый ливень листопада…
Как ты, наверное, богат,
что ничего тебе не надо!
Вероника Тушнова
"Con tim em đập…"
***
Con tim em đập rộn ràng
Ấm nồng thân thể dịu dàng cả tin
Sao chàng ít cần đến em
Còn bao thứ em muốn đem tặng chàng.
Nỗi buồn, ngọt như mật vàng
Cả đắng cay dã anh* tàn héo khô
Niềm hân hoan chim líu lo
Tan ra lãng đãng mây tro giữa trời…
Cỏ cây xào xạc muôn đời,
Tiếng sỏi lăn
khó dịch lời
dưới khe.
Màu đồng hoàng hôn chậm dề
Sáng cơn mưa lá rụng về cội cây…
Mà chàng, chắc giàu lắm đây,
Nên không cần những thứ này em trao!
----
* dã anh: cây (hoa) anh đào dại, vị đắng khi khô héo.
----
Ngọc Châu dịch
Мне и в сад
уже не выйти
***
Мне и в сад уже не выйти:
За окошком дождь идёт,
Будто тоненькие нити
Кто-то весело прядет.
Дождик тонок,
Дождик долог,
Будто кто-то очень злой
Хочет выткать тёмный полог
Между мною и тобoю.
В. ФЁДОРОВ
(1833-1942)
Nhà thơ-dịch giả
EM KHÔNG THỂ RA VƯỜN
***
Ngay việc ra vườn cũng không
Ngoài cửa sổ mưa ròng ròng tuôn rơi
Cứ như có người đùa vui
Dệt mãi những sợi tơ trời mỏng manh.
Cơn mưa dài
Giọt mưa thanh
Hệt như ai đó tam bành nổi điên
Muốn dệt bức màn tối đen
Chia lìa ngăn cách anh em chúng mình.
Ngọc Châu dịch
Она, как полдень, хороша,
***
Она, как полдень, хороша,
Она загадочней полночи.
У ней неплакавшия очи
И нестрадавшая душа.
А мне, чья жизнь борьба и горе,
По ней томиться суждено. О!
Так вечно плачушее море
В безмолвный берег влюблено.
М. Николай Максимович
(1855-1937)
Nhà văn, nhà thơ. Luật sư Nga
Nàng rạng rỡ
như ban trưa
***
Nàng trong sáng như ban trưa
Và bí ẩn tựa giao thừa màn đêm
Mắt chưa từng vướng lệ hoen
Tâm hồn chưa trải nỗi niềm khổ đau.
Còn tôi, khốn khổ, dãi dàu
Phận định rồi, phải khổ đau vì nàng
Ôi! Như biển lệ vĩnh hằng
Yêu thương bờ cát ngàn năm bặt lời.
Ngọc Châu dịch
Нищий
***
У врат обители святой
Стоял просящий подаянья
Бедняк иссохший, чуть живой
От глада, жажды и страданья.
Куска лишь хлеба он просил,
И взор являл живую муку,
И кто-то камень положил
В его протянутую руку.
Так я молил твоей любви
С слезами горькими, с тоскою;
Так чувства лучшие мои
Обмануты навек тобою!
Михаил Лермонтов
(1814-1841).
Nhà thơ, nhà văn, viết kịch Nga, mệnh danh "Mặt trời thi ca Nga" sau khi Pushkin chết
Ăn mày
***
Ở ngay cạnh cổng nhà thờ
Có lão hành khất đứng chờ xin ăn
Gày còm, khô rạc tấm thân
Khát thèm, đói rét bội phần nàng ơi
Xin người mẩu bánh mì thôi
Mà rơm rớm lệ mắt người khổ đau
Đá kia ai nỡ đặt vào
Bàn tay chìa mãi xiết bao mong chờ
Xin em tình yêu đến giờ
Anh cũng vậy, mắt lệ mờ, buồn đau.
Hồn anh gửi gắm bao lâu
Em cứ lừa bắt anh sầu thiên thu!
Ngọc Châu dịch
Бывает иногда мужчина
***
Бывает иногда мужчина -
Всех женщин безответный друг,
Друг бескорыстный, беспричинный,
На всякий случай, словно круг,
Висящий на стене каюты.
Весь век он старится и ждет,
Потом в последнюю минуту
Его швырнут - и он спасет.
Неосторожными руками
Меня повесив где-нибудь,
Не спутай . Я не круг. Я камень.
Со мною можно потонуть.
К. Михайлович Симонов
(1915-1979)
Nhà thơ, nhà văn, nhà hoạt động xã hội Nga-Xô viết
Đôi khi có đàn ông…
***
Đôi khi có đấng trượng phu
Đàn bà khen rất hiền nhu thật thà
không vụ lợi, bạn hào hoa.
Luôn luôn được nghĩ như là chiếc phao
Treo trên ngăn vách con tàu
Đợi hàng thế kỉ, già theo tháng ngày
Cuối cùng vào một phút giây
Được quăng ra - cứu nguy ngay cô mình.
Tay ai bất cẩn vô tình
Treo tôi vào một chiếc đinh thế này
Chớ lầm, tôi - đá cục đây
Không phải phao, bám - chìm ngay tức thì.
Ngọc Châu dịch
Незабудочки
***
Я вечор в лугах гуляла,
Грусть хотела разогнать
И цветочков там искала,
Чтобы к милому послать.
Долго, долго я ходила:
Погасал уж солнца свет;
Все цветочки находила,
Одного лишь нет как нет!
Нет! Цветочка дорогого
Я в долинах не нашла;
Без цветочка голубого
Я домой было пошла.
Шла домой с душой унылой,
Недалёко от ручья
Вижу вдруг цветочек милый:
Вмиг его сорвала я!
Незабудочку сорвала —
Слёзы покатились вдруг.
Я вздохнула и сказала:
«Не забудь меня, мой друг!
Не дари меня ты златом,
Подари лишь мне себя!
Что в подарке мне богатом?
Ты скажи: люблю тебя!»
Г. Александрович Хованский
Cánh hoa lưu ly
***
Chiều qua em đã dạo chơi
ngoài đồng cỏ, muốn lòng vơi nỗi sầu
Tìm bông hoa ấy mọc đâu
Hái về em sẽ tặng trao cho người.
Rất lâu, đi mãi, đi hoài:
Mặt trời đã phía non Đoài lẩn đi
Hoa nhiều chẳng thiếu loại gì
Riêng bông hoa ấy, lạ kì lại không!
Thật mà! Không thấy trong thung
Bông hoa quí giá vô cùng với em
Hoa nhỏ màu xanh khôn tìm
Đành lòng em phải lặng im quay về.
Chân bước, lòng buồn tái tê
bỗng nhiên nhìn thấy gần rìa suối trong
Bông hoa xanh mãi chờ mong
Phắt một cái, đã nằm trong tay rồi!
Bông lưu li bị ngắt rời -
Còn mắt, lệ cũng tuôn rơi anh à
Thở dài, thầm thì thốt ra:
"Chớ quên đấy, hãy mãi là của em!
Anh đừng tặng em bạc tiền
Tặng tình anh nhé, của em suốt đời!
Em triệu phú với một lời
Khi anh nói: đến hết đời yêu em!"
Ngọc Châu dịch
"Я знал милым ребенком когда-то"
***
Я знал ее милым ребенком когда-то,
Однажды, тогда ей десятый был год,
Она свою куклу случайно разбила
И плакала целую ночь напролет.
Промчалось, как ясное облако, детство,
И как изменилась подруга моя!
Она мое сердце разбила на части,
Но плакал об этом один только я!
Ярослав Кукольников
"Tôi biết em từ nhỏ"*
***
Tôi biết em từ nhỏ cơ
Hồi lên mười rất ngây thơ hay nhè
Lỡ tay làm vỡ búp bê
Mà rồi cứ khóc rề rề suốt đêm.
Tuổi thơ, mây trắng qua thềm
vèo bay, em đã trở nên khác rồi!
Em làm vỡ nát tim tôi
Nhưng khóc, tôi một mình thôi, xót lòng!
Ngọc Châu dịch
----
* Lời một bài hát được ham chuộng không chỉ ở Nga.
----
Бедный друг,
Em đáng thương
Khúc ca
Ngọc Châu dịch
Мне и в сад
уже не выйти
***
Мне и в сад уже не выйти:
За окошком дождь идёт,
Будто тоненькие нити
Кто-то весело прядет.
Дождик тонок,
Дождик долог,
Будто кто-то очень злой
Хочет выткать тёмный полог
Между мною и тобoю.
В. ФЁДОРОВ
(1833-1942)
Nhà thơ-dịch giả
EM KHÔNG THỂ RA VƯỜN
***
Ngay việc ra vườn cũng không
Ngoài cửa sổ mưa ròng ròng tuôn rơi
Cứ như có người đùa vui
Dệt mãi những sợi tơ trời mỏng manh.
Cơn mưa dài
Giọt mưa thanh
Hệt như ai đó tam bành nổi điên
Muốn dệt bức màn tối đen
Chia lìa ngăn cách anh em chúng mình.
Ngọc Châu dịch
Она, как полдень, хороша,
***
Она, как полдень, хороша,
Она загадочней полночи.
У ней неплакавшия очи
И нестрадавшая душа.
А мне, чья жизнь борьба и горе,
По ней томиться суждено. О!
Так вечно плачушее море
В безмолвный берег влюблено.
М. Николай Максимович
(1855-1937)
Nhà văn, nhà thơ. Luật sư Nga
Nàng rạng rỡ
như ban trưa
***
Nàng trong sáng như ban trưa
Và bí ẩn tựa giao thừa màn đêm
Mắt chưa từng vướng lệ hoen
Tâm hồn chưa trải nỗi niềm khổ đau.
Còn tôi, khốn khổ, dãi dàu
Phận định rồi, phải khổ đau vì nàng
Ôi! Như biển lệ vĩnh hằng
Yêu thương bờ cát ngàn năm bặt lời.
Ngọc Châu dịch
Нищий
***
У врат обители святой
Стоял просящий подаянья
Бедняк иссохший, чуть живой
От глада, жажды и страданья.
Куска лишь хлеба он просил,
И взор являл живую муку,
И кто-то камень положил
В его протянутую руку.
Так я молил твоей любви
С слезами горькими, с тоскою;
Так чувства лучшие мои
Обмануты навек тобою!
Михаил Лермонтов
(1814-1841).
Nhà thơ, nhà văn, viết kịch Nga, mệnh danh "Mặt trời thi ca Nga" sau khi Pushkin chết
Ăn mày
***
Ở ngay cạnh cổng nhà thờ
Có lão hành khất đứng chờ xin ăn
Gày còm, khô rạc tấm thân
Khát thèm, đói rét bội phần nàng ơi
Xin người mẩu bánh mì thôi
Mà rơm rớm lệ mắt người khổ đau
Đá kia ai nỡ đặt vào
Bàn tay chìa mãi xiết bao mong chờ
Xin em tình yêu đến giờ
Anh cũng vậy, mắt lệ mờ, buồn đau.
Hồn anh gửi gắm bao lâu
Em cứ lừa bắt anh sầu thiên thu!
Ngọc Châu dịch
Бывает иногда мужчина
***
Бывает иногда мужчина -
Всех женщин безответный друг,
Друг бескорыстный, беспричинный,
На всякий случай, словно круг,
Висящий на стене каюты.
Весь век он старится и ждет,
Потом в последнюю минуту
Его швырнут - и он спасет.
Неосторожными руками
Меня повесив где-нибудь,
Не спутай . Я не круг. Я камень.
Со мною можно потонуть.
К. Михайлович Симонов
(1915-1979)
Nhà thơ, nhà văn, nhà hoạt động xã hội Nga-Xô viết
Đôi khi có đàn ông…
***
Đôi khi có đấng trượng phu
Đàn bà khen rất hiền nhu thật thà
không vụ lợi, bạn hào hoa.
Luôn luôn được nghĩ như là chiếc phao
Treo trên ngăn vách con tàu
Đợi hàng thế kỉ, già theo tháng ngày
Cuối cùng vào một phút giây
Được quăng ra - cứu nguy ngay cô mình.
Tay ai bất cẩn vô tình
Treo tôi vào một chiếc đinh thế này
Chớ lầm, tôi - đá cục đây
Không phải phao, bám - chìm ngay tức thì.
Ngọc Châu dịch
Незабудочки
***
Я вечор в лугах гуляла,
Грусть хотела разогнать
И цветочков там искала,
Чтобы к милому послать.
Долго, долго я ходила:
Погасал уж солнца свет;
Все цветочки находила,
Одного лишь нет как нет!
Нет! Цветочка дорогого
Я в долинах не нашла;
Без цветочка голубого
Я домой было пошла.
Шла домой с душой унылой,
Недалёко от ручья
Вижу вдруг цветочек милый:
Вмиг его сорвала я!
Незабудочку сорвала —
Слёзы покатились вдруг.
Я вздохнула и сказала:
«Не забудь меня, мой друг!
Не дари меня ты златом,
Подари лишь мне себя!
Что в подарке мне богатом?
Ты скажи: люблю тебя!»
Г. Александрович Хованский
Cánh hoa lưu ly
***
Chiều qua em đã dạo chơi
ngoài đồng cỏ, muốn lòng vơi nỗi sầu
Tìm bông hoa ấy mọc đâu
Hái về em sẽ tặng trao cho người.
Rất lâu, đi mãi, đi hoài:
Mặt trời đã phía non Đoài lẩn đi
Hoa nhiều chẳng thiếu loại gì
Riêng bông hoa ấy, lạ kì lại không!
Thật mà! Không thấy trong thung
Bông hoa quí giá vô cùng với em
Hoa nhỏ màu xanh khôn tìm
Đành lòng em phải lặng im quay về.
Chân bước, lòng buồn tái tê
bỗng nhiên nhìn thấy gần rìa suối trong
Bông hoa xanh mãi chờ mong
Phắt một cái, đã nằm trong tay rồi!
Bông lưu li bị ngắt rời -
Còn mắt, lệ cũng tuôn rơi anh à
Thở dài, thầm thì thốt ra:
"Chớ quên đấy, hãy mãi là của em!
Anh đừng tặng em bạc tiền
Tặng tình anh nhé, của em suốt đời!
Em triệu phú với một lời
Khi anh nói: đến hết đời yêu em!"
Ngọc Châu dịch
"Я знал милым ребенком когда-то"
***
Я знал ее милым ребенком когда-то,
Однажды, тогда ей десятый был год,
Она свою куклу случайно разбила
И плакала целую ночь напролет.
Промчалось, как ясное облако, детство,
И как изменилась подруга моя!
Она мое сердце разбила на части,
Но плакал об этом один только я!
Ярослав Кукольников
"Tôi biết em từ nhỏ"*
***
Tôi biết em từ nhỏ cơ
Hồi lên mười rất ngây thơ hay nhè
Lỡ tay làm vỡ búp bê
Mà rồi cứ khóc rề rề suốt đêm.
Tuổi thơ, mây trắng qua thềm
vèo bay, em đã trở nên khác rồi!
Em làm vỡ nát tim tôi
Nhưng khóc, tôi một mình thôi, xót lòng!
Ngọc Châu dịch
----
* Lời một bài hát được ham chuộng không chỉ ở Nga.
----
Бедный друг,
истомил тебя путь
***
***
Бедный
друг, истомил тебя путь,
Темен взор, и венок твой измят.
Ты войди же ко мне отдохнуть.
Потускнел, догорая, закат.
Где была и откуда идешь,
Бедный друг, не спрошу я, любя;
Только имя мое назовешь -
Молча к сердцу прижму я тебя.
Смерть и Время царят на земле,-
Ты владыками их не зови;
Всё, кружась, исчезает во мгле,
Неподвижно лишь солнце любви.
Темен взор, и венок твой измят.
Ты войди же ко мне отдохнуть.
Потускнел, догорая, закат.
Где была и откуда идешь,
Бедный друг, не спрошу я, любя;
Только имя мое назовешь -
Молча к сердцу прижму я тебя.
Смерть и Время царят на земле,-
Ты владыками их не зови;
Всё, кружась, исчезает во мгле,
Неподвижно лишь солнце любви.
Владимир Соловьев
(1853-1900)
Nhà thơ, nhà viêt tiểu luận và dịch giả Nga
(1853-1900)
Nhà thơ, nhà viêt tiểu luận và dịch giả Nga
Em đáng thương
***
Thương sao, mệt mỏi
đường xa
Vòng hoa nhàu, mắt em giờ quầng thâm
Hay ghé vào đây nghỉ chân
Hoàng hôn xuống, chiều âm thầm rồi em.
Em từ đâu, sẽ tới miền…
Anh không hỏi, khi thương em hết lòng
Tên anh em muốn gọi không -
còn em anh lặng xiết trong tim này.
Thời Gian, Cái Chết gớm thay
Không làm chúa được đất dày hỡi em
Xoay vòng, rồi khuất vào đêm,
Mặt trời Yêu mới đứng yên vĩnh hằng.
Ngọc Châu dịch
Я добился
свободы желанной
***
Vòng hoa nhàu, mắt em giờ quầng thâm
Hay ghé vào đây nghỉ chân
Hoàng hôn xuống, chiều âm thầm rồi em.
Em từ đâu, sẽ tới miền…
Anh không hỏi, khi thương em hết lòng
Tên anh em muốn gọi không -
còn em anh lặng xiết trong tim này.
Thời Gian, Cái Chết gớm thay
Không làm chúa được đất dày hỡi em
Xoay vòng, rồi khuất vào đêm,
Mặt trời Yêu mới đứng yên vĩnh hằng.
Ngọc Châu dịch
Я добился
свободы желанной
***
Я
добился свободы желанной,
Что манила вдали словно клад,-
Отчего же с тоскою нежданной,
Отчего я свободе не рад?
Ноет сердце, и падают руки,
Все так тускло и глухо вокруг
С рокового мгновенья разлуки,
Мой жестокий, мой сладостный друг.
В. Соловьев
Tôi giành được tự do
Что манила вдали словно клад,-
Отчего же с тоскою нежданной,
Отчего я свободе не рад?
Ноет сердце, и падают руки,
Все так тускло и глухо вокруг
С рокового мгновенья разлуки,
Мой жестокий, мой сладостный друг.
В. Соловьев
Tôi giành được tự do
***
Đạt được tự do ước
mong
Là kho vàng quyến rũ lòng nơi xa -
Thế mà nỗi buồn không tha
Sao tự do lại chẳng là niềm vui?
Tim nức nở, tay buông xuôi,
Xung quanh u ám ánh trời, lặn sao
Bạn khắc nghiệt, cũng ngọt ngào
Chia tay phút ấy xiết bao sai lầm.
Ngọc Châu dịch
Песенка
Là kho vàng quyến rũ lòng nơi xa -
Thế mà nỗi buồn không tha
Sao tự do lại chẳng là niềm vui?
Tim nức nở, tay buông xuôi,
Xung quanh u ám ánh trời, lặn sao
Bạn khắc nghiệt, cũng ngọt ngào
Chia tay phút ấy xiết bao sai lầm.
Ngọc Châu dịch
Песенка
***
“Пролитую
слезу
из будущего привезу,
вставлю ее в колечко.
Будешь глядеть одна,
надевай его на
безымянный, конечно”.
“Ах, у других мужья,
перстеньки из рыжья,
серьги из перламутра.
А у меня — слеза,
жидкая бирюза,
просыхает под утро”.
“Носи перстенек, пока
виден издалека;
потом другой подберется .
А надоест хранить,
будет что уронить
ночью на дно колодца”.
из будущего привезу,
вставлю ее в колечко.
Будешь глядеть одна,
надевай его на
безымянный, конечно”.
“Ах, у других мужья,
перстеньки из рыжья,
серьги из перламутра.
А у меня — слеза,
жидкая бирюза,
просыхает под утро”.
“Носи перстенек, пока
виден издалека;
потом другой подберется .
А надоест хранить,
будет что уронить
ночью на дно колодца”.
Иосиф Бродский
(1940-1996)
Nhà thơ, dịch giả- Giải Noben văn học năm 1987
(1940-1996)
Nhà thơ, dịch giả- Giải Noben văn học năm 1987
Khúc ca
***
"Giọt lệ rơi từ
tương lai
Anh gẵn vào nhẫn, một mai quê nhà
mình em ngắm nó em à.
Ngón vô danh cứ đeo mà, tất nhiên".
"Trời ơi, các ông chồng hiền
Nhẫn vàng khuyên ngọc đắt tiền trao tay
Còn em - giọt ngọc lệ này,
Sáng mai hẳn sẽ khô ngay còn gì"
"Còn nhìn thấy cứ đeo đi
Giọt sau lại có cớ chi phải sầu
Khi nào chán thì giếng sâu
Ban đêm nàng thả ai đâu tò mò."
Ngọc Châu dịch
XYДОЖНИК
И МОДЕЛЬ
Anh gẵn vào nhẫn, một mai quê nhà
mình em ngắm nó em à.
Ngón vô danh cứ đeo mà, tất nhiên".
"Trời ơi, các ông chồng hiền
Nhẫn vàng khuyên ngọc đắt tiền trao tay
Còn em - giọt ngọc lệ này,
Sáng mai hẳn sẽ khô ngay còn gì"
"Còn nhìn thấy cứ đeo đi
Giọt sau lại có cớ chi phải sầu
Khi nào chán thì giếng sâu
Ban đêm nàng thả ai đâu tò mò."
Ngọc Châu dịch
XYДОЖНИК
И МОДЕЛЬ
***
Ты
кричишь, что я твой изувер,
и, от ненависти хорошея,
изгибаешь, как дерзкая зверь,
голубой позвоночник cột sống и шею.
Недостойную фразу твою
не стерплю, побледнею от вздору
Но тебя я боготворю.
И тебе стать другой не позволю.
Эй, послушай! Покуда я жив,
жив покуда,
будет люд тебе в храмах служить,
на тебя молясь, на паскуду.
и, от ненависти хорошея,
изгибаешь, как дерзкая зверь,
голубой позвоночник cột sống и шею.
Недостойную фразу твою
не стерплю, побледнею от вздору
Но тебя я боготворю.
И тебе стать другой не позволю.
Эй, послушай! Покуда я жив,
жив покуда,
будет люд тебе в храмах служить,
на тебя молясь, на паскуду.
Андре́й Андре́евич Вознесе́нский,
(1933 – 2010)
(1933 – 2010)
Hoạ sĩ và người mẫu
***
Thét lên, mắng tôi bạo
tàn
Khi em tức trông lại càng ngộ hơn
Gập mình như con thú non
Lưng cong tớn, cổ ngoáy tròn khăn xanh
Em làm tôi quá bực mình
Tái cả mặt nhưng cũng đành làm ngơ
Tôi đang sùng kính em mà
Nên không cho phép em là khác đi
Này, cô bé dở hơi kia!
Khi tôi còn sống, còn ghi khắc hình
Đền chùa, em thành thần linh
Người người khấn vái cô mình, hiểu chưa
Ngọc Châu dịch
Когда любовь
навек уходит
Khi em tức trông lại càng ngộ hơn
Gập mình như con thú non
Lưng cong tớn, cổ ngoáy tròn khăn xanh
Em làm tôi quá bực mình
Tái cả mặt nhưng cũng đành làm ngơ
Tôi đang sùng kính em mà
Nên không cho phép em là khác đi
Này, cô bé dở hơi kia!
Khi tôi còn sống, còn ghi khắc hình
Đền chùa, em thành thần linh
Người người khấn vái cô mình, hiểu chưa
Ngọc Châu dịch
Когда любовь
навек уходит
***
Когда
любовь навек уходит,
Будь на прощанье добрым с ней.
Ты от минувшего свободен,
Но не от памяти своей.
Прошу тебя,
Будь благороден.
Оставь и хитрость, и вранье.
Когда любовь навек уходит,
Достойно проводи ее.
Достоин будь былого счастья,
Признаний прошлых и обид.
Мы за былое в настоящем
Должны оплачивать кредит.
Так будь своей любви достоин.
Пришла или ушла она.
Для счастья
Все мы равно стоим.
У горя —
Разная цена.
Будь на прощанье добрым с ней.
Ты от минувшего свободен,
Но не от памяти своей.
Прошу тебя,
Будь благороден.
Оставь и хитрость, и вранье.
Когда любовь навек уходит,
Достойно проводи ее.
Достоин будь былого счастья,
Признаний прошлых и обид.
Мы за былое в настоящем
Должны оплачивать кредит.
Так будь своей любви достоин.
Пришла или ушла она.
Для счастья
Все мы равно стоим.
У горя —
Разная цена.
А. Д. Дементьев
(1928-1985) Nhà thơ Nga- Xô viết
(1928-1985) Nhà thơ Nga- Xô viết
Khi tình ra đi mãi
***
Một khi tình mãi lìa
xa
Thì thôi em cứ đem hoa tiễn tình.
Tự do với quá khứ mình
Nhưng kí ức không tuyệt tình được đâu.
Cao thượng mình lấy làm đầu
Dối lừa, mưu mẹo hay đâu giữa đời
Anh chỉ xin em vậy thôi
Khi tình lìa, ta hãy cười tiễn đưa.
Xứng đáng với hạnh phúc xưa
Lỗi lầm, bực bội nên giờ cho qua.
Cũng là trả giá thôi mà
Gieo gì gặt nấy câu ca nói rồi.
Xứng với tình xưa em ơi
Tình đi, tình đến hãy cười tiễn chân
Khổ đau ta cùng đứng gần.
Dầu giá có khác, phân vân không hề.
Ngọc Châu dịch
ГЛAЗA
Thì thôi em cứ đem hoa tiễn tình.
Tự do với quá khứ mình
Nhưng kí ức không tuyệt tình được đâu.
Cao thượng mình lấy làm đầu
Dối lừa, mưu mẹo hay đâu giữa đời
Anh chỉ xin em vậy thôi
Khi tình lìa, ta hãy cười tiễn đưa.
Xứng đáng với hạnh phúc xưa
Lỗi lầm, bực bội nên giờ cho qua.
Cũng là trả giá thôi mà
Gieo gì gặt nấy câu ca nói rồi.
Xứng với tình xưa em ơi
Tình đi, tình đến hãy cười tiễn chân
Khổ đau ta cùng đứng gần.
Dầu giá có khác, phân vân không hề.
Ngọc Châu dịch
ГЛAЗA
***
Погубили
меня
Твои черны глаза,
В них огонь неземной
Жарче солнца горит!
Омрачитесь, глаза,
Охладейте ко мне!
Ваша радость, глаза,
Не моя, не моя!..
Не глядите же так!
О, не мучьте меня!
В вас страшнее грозы
Блещут искры любви.
Нет, прогляньте, глаза,
Загоритесь, глаза!
И огнем неземным
Сердце жгите мое!
Мучьте жаждой любви!
Я горю и в жару
Бесконечно хочу
Оживать, умирать,
Чтобы, черны глаза,
Вас с любовью встречать
И опять и опять
Горевать и страдать.
Твои черны глаза,
В них огонь неземной
Жарче солнца горит!
Омрачитесь, глаза,
Охладейте ко мне!
Ваша радость, глаза,
Не моя, не моя!..
Не глядите же так!
О, не мучьте меня!
В вас страшнее грозы
Блещут искры любви.
Нет, прогляньте, глаза,
Загоритесь, глаза!
И огнем неземным
Сердце жгите мое!
Мучьте жаждой любви!
Я горю и в жару
Бесконечно хочу
Оживать, умирать,
Чтобы, черны глаза,
Вас с любовью встречать
И опять и опять
Горевать и страдать.
Алексей Кольцов
(1809-1842)
Nhà thơ Nga xuất sắc
(1809-1842)
Nhà thơ Nga xuất sắc
Mắt em
***
Giết chết anh mất rồi
Đôi mắt đen em ấy
Cháy bỏng hơn mặt trời
Lửa thần chưa ai thấy!
Lu mờ đi, mắt ơi
Hãy nhìn ta lạnh thôi!
Niềm vui đôi mắt ấy
Không của tôi, cho tôi!...
Ôi, đừng nhìn như vậy!
Đừng dày xéo hồn này!
Tia lửa tình chói lọi
Sợ hơn tia chớp ngày.
Không, cứ nhìn mắt ơi
Cháy thêm đi mắt ạ!
Lửa khó tìm giữa đời
Đốt thiêu ta nữa nhá!
Tình khát khao dày vò!
Dẫu nung trong lửa đỏ
Mãi mãi ta ước ao
Chết, rồi hồi sinh đó.
Để cho cặp mắt đen
Mang tình yêu gặp gỡ
Gặp lần này, gặp thêm
Ta cháy trong khốn khổ.
Ngọc Châu dịch
ПЕРВАЯ ЛЮБОВЬ
Đôi mắt đen em ấy
Cháy bỏng hơn mặt trời
Lửa thần chưa ai thấy!
Lu mờ đi, mắt ơi
Hãy nhìn ta lạnh thôi!
Niềm vui đôi mắt ấy
Không của tôi, cho tôi!...
Ôi, đừng nhìn như vậy!
Đừng dày xéo hồn này!
Tia lửa tình chói lọi
Sợ hơn tia chớp ngày.
Không, cứ nhìn mắt ơi
Cháy thêm đi mắt ạ!
Lửa khó tìm giữa đời
Đốt thiêu ta nữa nhá!
Tình khát khao dày vò!
Dẫu nung trong lửa đỏ
Mãi mãi ta ước ao
Chết, rồi hồi sinh đó.
Để cho cặp mắt đen
Mang tình yêu gặp gỡ
Gặp lần này, gặp thêm
Ta cháy trong khốn khổ.
Ngọc Châu dịch
ПЕРВАЯ ЛЮБОВЬ
***
В
вечернем сумраке долина
Синела тихо за ручьем,
И запах розы и жасмина
Благоухал в саду твоём;
В кустах прибережных влюблённо
Перекликались соловьи.
Я близ тебя стоял смущенный,
Томимый трепетом любви.
Уста от полноты дыханья
Остались немы и робки.
А сердце жаждало признанья.
Рука – пожатия руки.
Пусть этот сон мне жизнь сменила
Тревогой шумной пестроты;
Но память верно сохранила
И образ тихой красоты,
И сад, и вечер, и свиданье,
И негу смутную в крови,
И сердца жар, и замиранье –
Всю эту музыку любви.
Синела тихо за ручьем,
И запах розы и жасмина
Благоухал в саду твоём;
В кустах прибережных влюблённо
Перекликались соловьи.
Я близ тебя стоял смущенный,
Томимый трепетом любви.
Уста от полноты дыханья
Остались немы и робки.
А сердце жаждало признанья.
Рука – пожатия руки.
Пусть этот сон мне жизнь сменила
Тревогой шумной пестроты;
Но память верно сохранила
И образ тихой красоты,
И сад, и вечер, и свиданье,
И негу смутную в крови,
И сердца жар, и замиранье –
Всю эту музыку любви.
Rakhmanov Nikolai Ogarev
(1813-1877)
Nhà thơ - văn, nhà cách mạng Nga
Mối tình đầu
***
Hoàng hôn trùm thung
lũng
Sau dòng suối xanh êm
Hồng với nhài thơm ngát
Tỏa hương trong vườn em.
Họa mi hót lời yêu
Ríu rít lùm cây bụi.
Gần em anh bối rối
Tình chứa chan bao điều.
Ngạt trong hơi thở gấp
Lòng khát khao tỏ bày
Mồm lại câm như thóc
Tay - rụt rè tìm tay.
Mặc giấc mơ đổi thay
Theo dòng đời hối hả
Vẻ đẹp em hôm nay
Tạc lòng anh muôn thuở
Vườn, chiều, lần gặp gỡ,
lỗi nhịp mạch máu hồng
tim cháy, bỏng cõi lòng -
Khúc tình ca hôm đó.
Ngọc Châu dịch
Нет, мне ни в чем
не надо половины
Sau dòng suối xanh êm
Hồng với nhài thơm ngát
Tỏa hương trong vườn em.
Họa mi hót lời yêu
Ríu rít lùm cây bụi.
Gần em anh bối rối
Tình chứa chan bao điều.
Ngạt trong hơi thở gấp
Lòng khát khao tỏ bày
Mồm lại câm như thóc
Tay - rụt rè tìm tay.
Mặc giấc mơ đổi thay
Theo dòng đời hối hả
Vẻ đẹp em hôm nay
Tạc lòng anh muôn thuở
Vườn, chiều, lần gặp gỡ,
lỗi nhịp mạch máu hồng
tim cháy, bỏng cõi lòng -
Khúc tình ca hôm đó.
Ngọc Châu dịch
Нет, мне ни в чем
не надо половины
***
Нет,
мне ни в чем не надо половины!
Мне – дай все небо! Землю всю положь!
Моря и реки, горные лавины
Мои – не соглашаюсь на дележ!
Нет, жизнь, меня ты не заластишь частью.
Все полностью! Мне это по плечу!
Я не хочу ни половины счастья,
Ни половины горя не хочу!
Хочу лишь половину той подушки,
Где, бережно прижатое к щеке,
Беспомощной звездой, звездой падучей
Кольцо мерцает на твоей руке.
Мне – дай все небо! Землю всю положь!
Моря и реки, горные лавины
Мои – не соглашаюсь на дележ!
Нет, жизнь, меня ты не заластишь частью.
Все полностью! Мне это по плечу!
Я не хочу ни половины счастья,
Ни половины горя не хочу!
Хочу лишь половину той подушки,
Где, бережно прижатое к щеке,
Беспомощной звездой, звездой падучей
Кольцо мерцает на твоей руке.
Евг. Евтушенко Sinh 1932
Nhà thơ, văn, đạo diễn, biên kịch Nga - Xô viết
Nhà thơ, văn, đạo diễn, biên kịch Nga - Xô viết
Xin đừng cho tôi một nửa
***
Không, một nửa tôi
không cần!
Đất, trời kia hãy toàn phần trao tôi!
Biển, sông, thác xiết núi đồi.
Của tôi cả, không mảnh rời phần ai.
Cuộc sống ơi, chớ chia hai
Phải toàn bộ! Chẳng nặng vai chút nào!
Vẹn nguyên hạnh phúc hãy trao
Khổ đau chịu hết không cầu chia đôi
Chỉ xin nửa gối kia thôi
Nơi, tay áp má em tôi mơ màng,
mảnh mai như vì sao băng
Khuyên vòng nhẫn đeo tay nàng long lanh.
Ngọc Châu dịch
Đất, trời kia hãy toàn phần trao tôi!
Biển, sông, thác xiết núi đồi.
Của tôi cả, không mảnh rời phần ai.
Cuộc sống ơi, chớ chia hai
Phải toàn bộ! Chẳng nặng vai chút nào!
Vẹn nguyên hạnh phúc hãy trao
Khổ đau chịu hết không cầu chia đôi
Chỉ xin nửa gối kia thôi
Nơi, tay áp má em tôi mơ màng,
mảnh mai như vì sao băng
Khuyên vòng nhẫn đeo tay nàng long lanh.
Ngọc Châu dịch
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại- ngày 27/9/2014
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Hải Phòng ngày 27.9.2012
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét