Chùm thơ Đào Công Điện Số14
Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2014
Đôi khi bước đi một mình
Chân bên này dẫm, thình lình, chân kia
Nỗi buồn máu chảy đầm đìa
Đớn đau tựa thể đứt lìa hai chân
Thông tin cá
nhân: (VanDanVietNet) Chân bên này dẫm, thình lình, chân kia
Nỗi buồn máu chảy đầm đìa
Đớn đau tựa thể đứt lìa hai chân
Tác giả Đào Công Điện
Ký danh daocongdien
Điện thoại: 01247900110
Email: thuongbeto@gmail.com
_____
Đào Công Điện
Ký danh daocongdien
Điện thoại: 01247900110
Email: thuongbeto@gmail.com
_____
Đào Công Điện
DẪM
Đôi khi bước đi một mình
Chân bên này dẫm, thình lình, chân kia
Nỗi buồn máu chảy đầm đìa
Đớn đau tựa thể đứt lìa hai chân
Đào Công Điện
Đôi khi bước đi một mình
Chân bên này dẫm, thình lình, chân kia
Nỗi buồn máu chảy đầm đìa
Đớn đau tựa thể đứt lìa hai chân
Đào Công Điện
HÔM QUA BỮA NAY
Hôm qua thò bắt con chuồn
Bàn tay bỗng vướng một luồng hắt hiu
Quanh co chẳng gặp mỹ miều
Phố đông mấy nẻo nhiễu điều giá gương
Bữa nay mưa dắt về nguồn
Dường như vừa ngớt nỗi buồn phù hoa
Vấp chân hạt bụi sáng lòa
Lượm cất vô túi có mà tặng em
Đào Công Điện
Hôm qua thò bắt con chuồn
Bàn tay bỗng vướng một luồng hắt hiu
Quanh co chẳng gặp mỹ miều
Phố đông mấy nẻo nhiễu điều giá gương
Bữa nay mưa dắt về nguồn
Dường như vừa ngớt nỗi buồn phù hoa
Vấp chân hạt bụi sáng lòa
Lượm cất vô túi có mà tặng em
Đào Công Điện
LẬT TRANG SỬ TÌNH YÊU
Lật từng trang ghi địa tầng cổ sử
Tìm tình yêu dành tặng một người quen
Đọc được vô vàn những phút bình yên
Lắm chương, hồi đại dương ngầu bọt sóng
Nên lồng ngực luôn là nơi phấp phổng
Nuôi trái tim từ lúc tóc còn xanh
Em soi gương nhan sắc ấy yên lành
Bao lá ở, và đi, mùa chỉ biết
Bao xa cách giữa hai làn thở biếc
Mắt đã buồn dõi từng bước quy y
Con sông trôi giả bộ chẳng chia ly
Tiếng chuông lạc mỗi khuya dài trở giấc
Tay gõ hoài mong hình hài chợt thức
Khung cửa thiêng ngọc bích khảm tên người
Đứng trơ mùa ý thơ mọc trên môi
Bài chưa viết vội lạc vần chết cóng
***
Lật từng trang sử tình yêu bụi đóng
Tôi cố tìm, đăng đẳng, một dung nhan …
Đào Công Điện
Lật từng trang ghi địa tầng cổ sử
Tìm tình yêu dành tặng một người quen
Đọc được vô vàn những phút bình yên
Lắm chương, hồi đại dương ngầu bọt sóng
Nên lồng ngực luôn là nơi phấp phổng
Nuôi trái tim từ lúc tóc còn xanh
Em soi gương nhan sắc ấy yên lành
Bao lá ở, và đi, mùa chỉ biết
Bao xa cách giữa hai làn thở biếc
Mắt đã buồn dõi từng bước quy y
Con sông trôi giả bộ chẳng chia ly
Tiếng chuông lạc mỗi khuya dài trở giấc
Tay gõ hoài mong hình hài chợt thức
Khung cửa thiêng ngọc bích khảm tên người
Đứng trơ mùa ý thơ mọc trên môi
Bài chưa viết vội lạc vần chết cóng
***
Lật từng trang sử tình yêu bụi đóng
Tôi cố tìm, đăng đẳng, một dung nhan …
Đào Công Điện
ĐI TÌM EM MÙA ĐÔNG
đi tìm em mùa đông
tôi vấp ngã giữa trùng trùng nỗi nhớ
sờ trái tim biết tương tư vẫn thở
dưới bàn chân trăm vết thương mềm
thua thiệt này sao vẫn tìm em
ôm lên ngực nửa ban mai thất lạc
chiếc lá cuối thu nằm úp mặt
đói rạc rày mãi gọi một tên quen
như con sâu uống giọt sương êm
tôi sống sót nhờ ăn vài cỏ đắng
vị thảo dã chắt dòng lệ mặn
dưỡng chất ngấm vào lòng
đủ lây lất một mùa đông …
Đào Công Điện
©
Tác giả giữ bản quyền. đi tìm em mùa đông
tôi vấp ngã giữa trùng trùng nỗi nhớ
sờ trái tim biết tương tư vẫn thở
dưới bàn chân trăm vết thương mềm
thua thiệt này sao vẫn tìm em
ôm lên ngực nửa ban mai thất lạc
chiếc lá cuối thu nằm úp mặt
đói rạc rày mãi gọi một tên quen
như con sâu uống giọt sương êm
tôi sống sót nhờ ăn vài cỏ đắng
vị thảo dã chắt dòng lệ mặn
dưỡng chất ngấm vào lòng
đủ lây lất một mùa đông …
Đào Công Điện
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Sài Gòn ngày 05.12.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
_________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét