Home
» Thư viện thơ
» Chùm thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn: Tạm biệt Khôi Nguyên/ Nhớ Phú Yên/ Trăng Khuyết ...
Chùm thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn: Tạm biệt Khôi Nguyên/ Nhớ Phú Yên/ Trăng Khuyết ...
Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014
Ta lại về thăm tháp Cánh Tiên Long lanh nắng xuống, bóng sương chìm Cánh chim nào động trời hoang dã Mà chiều Bình Định gió như im?
Tác giả Thanh Trắc Nguyễn Văn
Họ và tên thật: Nguyễn Văn Tạo
Địa chỉ hiện nay: Giáo viên trường PTTH Võ Thị Sáu,
95 Đinh Tiên Hoàng, Quận Bình Thạnh, tp.HCM
ĐT: 0913115094
Email: thanhtracnguyenvan@gmail.com
_____
Thanh Trắc Nguyễn Văn
CHÙM THƠ TTNV
NHỚ PHÚ YÊN
Sông Ba đến ngả chia ba
Sông Ba đến ngả chia ba
Em về phương ấy còn ta phương nào?
Giọng cười xứ nẫu ngọt ngào
Sóng lung linh nhớ đắm vào hồn tôi.
Kìa mây rứt nửa chia phôi
Đường lên Tháp Nhạn chia đôi nắng chiều
Gập ghềnh bậc đá liêu xiêu
Nghe đàn chim yến kêu riu ríu trời.
Xa người tội lắm người ơi
Chưa câu mời đến, chưa nơi hẹn chờ…
Ta về lạc bến lơ ngơ
Cành hồng thấp thoáng cứ ngờ bóng ai.
Nhớ em nhớ đỉnh Chóp Chài
Nhớ dòng Kỳ Lộ, nhớ mây Hòn Chùa
Chiều nay Đại Lãnh bỗng mưa
TẠM BIỆT KHÔI NGUYÊN
Thôi anh đi nhé bé Khôi Nguyên
Thôi anh đi nhé bé Khôi Nguyên
Nha Trang sóng sánh mắt nhung huyền
Mùa xuân đã đến tươi màu nắng
Sao biển lại buồn sóng ngả nghiêng?
Đời anh như cánh nhạn mùa đông
Mây trắng trời xa nhuốm bụi hồng
Bé là san hô thềm bể biếc
Màu trăng mười bảy trong mắt trong.
Anh về phương ấy xa thật xa
Giọt nắng nhìn theo bỗng nhạt nhòa
Nắng rơi một nửa hồn anh đó
Nửa hồn trên cỏ, nửa trong hoa…
Biển chiều chiều nắng trắng Nha Trang
Lang thang bàng bạc bóng chim ngàn
Dù mai năm tháng mình xa cách
Anh sẽ nhớ hoài cô bé ngoan.
Anh sẽ lặng thầm trong nhớ mong
Tiếng đàn buông buông những nụ hồng
Bài thơ muốn viết rồi không viết
Nhìn đâu cũng thấy biển mênh mông?
Biển trắng hay là áo trắng em?
Áo em hay sương trắng bên thềm?
Bên thềm chỉ thấy màu mây trắng
Mây trắng hay là biển mông mênh?
Anh sẽ gọi tìm trong bóng mây
Thấy bóng bé xinh dáng nhỏ gầy
Nha Trang nhớ mãi ngày ly biệt
Nửa dường biển động, nửa áo bay…
Thôi anh đi nhé bé Khôi Nguyên
Bọt sóng nào tan chút nỗi niềm?
Biển kia im lìm rồi tắt nắng
Buồn anh gởi lại với sao đêm…
Bìm bịp kêu nước lớn anh ơi
Buôn bán không lời, chèo chống mỏi mê.
(Ca dao)
Con về vớt sóng bềnh bồng
Tìm hình bóng mẹ qua sông mỗi chiều
Vai gầy quang gánh liêu xiêu
Mỏi mòn bìm bịp tiếng kêu não nùng
Đớn đau trơ với bão bùng
Thương vầng trăng khuyết cao lưng lửng trời…
Con về nhớ lắm mẹ ơi!
Mong con thành đạt là lời mẹ đi…
Võng xưa còn đó thầm thì
Vẳng trong năm tháng những gì mẹ ru.
Con về khóc ướt chiều thu
Bướm tang đậu trắng mù u
Lạnh buồn…
Áo dài mỏng mảnh thế sao?
Mùa thu trinh nữ ngọt ngào da thơm
Gặp nhau cuối nẻo cô đơn
Mây xa
Trăng nhớ
Chào em cô gái xứ Thanh
Áo dài dịu mát quét xanh trời chiều
Em cười gió cứ liêu xiêu
Mùa thu bỗng rụng thành diều lá bay.
Em trao sợi nắng mảnh gầy
Ta gỡ năm tháng bám đầy giọt sương
Ngả nghiêng đi nửa con đường
Gặp em gặp lại một vườn hương hoa.
Ngọt ngào lắm khúc dân ca
Một câu hát nhớ
Thương ba bốn lần!
Động Tiên xa thế mà gần
Chuông chùa vọng đến cũng bần thần trôi.
Hàm Rồng mây nước sóng đôi
Ta qua sông Mã để rồi xa em
Thơ tình sao gió chẳng xem?
Hoàng hôn xuống vội thả rèm mưa bay.
Nhớ em treo mảnh trăng gầy
Buồn dâng chén tím
Cạn ngày
TIẾNG CHUÔNG CHÙA
TRONG THẠCH ĐỘNG
Hà Tiên thu đến rồi em
Đường lên Thạch Động chông chênh nắng vàng
Mây chiều rủ gió lang thang
Bẽ bàng lá giận khẽ khàng rụng rơi.
Đá xanh xanh bám đỉnh trời
Giọt tan lách tách ướt lời đưa trao
Câu quen quen đến ngọt ngào
Câu thương thương đến bứt nhàu cỏ may.
Cầm tay rồi lại dắt tay
Dìu nhau qua hết tháng ngày buồn tênh
Nẻo lên
lối xuống
gập ghềnh
Chuông rền Thạch Động
VỀ QUÊ
Quê hương vẫn gió, vẫn mưa
Bão dông còn đó gốc dừa ngả nghiêng.
Chị tôi vẫn lạnh chữ duyên
Tháng năm kinh kệ trinh nguyên nâu sồng.
Mẹ tôi vẫn thích ra đồng
Nhặt từng hạt nhớ thả dòng sông sâu.
Vườn nhà vẫn ngát hương cau
Tiếng cười ai ghé rớt vào giếng khơi?
Bến xưa vẫn lở vẫn bồi
Yêu người bến lở để rồi lỡ xa!
Đường bờ vẫn bóng em qua
Khăn rằn tím, áo bà ba... Thả bùa...
Con trâu vẫn kiếp kéo bừa
Cọng rơm nhai mãi bốn mùa vẫn rơm!
Lang thang vẫn gặp thằng Bờm
Nắm xôi khô đét, xin cơm đầu đình...
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thanh Trắc Nguyễn Văn
© Tác giả giữ bản quyền.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thanh Trắc Nguyễn Văn
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Sài Gòn ngày 10.12.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét