Trang thơ Hải Ngoại nhiều tác giả – Gửi từ Son Ng.
Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2014
Thông tin
tác giả: (VanDanVietNet)
1. Hồ Ngạc Ngữ: XA QUÊ
2. Cao Thoại Châu: THƯ GỬI LUÂN HOÁN
3. Trần Mộng Tú: VÀI BÀI THƠ CŨ
1. Hồ Ngạc Ngữ: XA QUÊ
2. Cao Thoại Châu: THƯ GỬI LUÂN HOÁN
3. Trần Mộng Tú: VÀI BÀI THƠ CŨ
4. Thiếu Khanh: BỮA ĐÓ
5. Phan Khâm: MỘT MAI TRỞ LẠI
6. Mạc Phương Đình: VÀI BÀI THƠ CŨ
Email: sontruc67@gmail.com
_____
Nhiều Tác Giả 1. Hồ Ngạc Ngữ: XA QUÊ
Xa quê đã biết chưa về được
Khuya khoắt còn nghe tiếng vạc sành
Ngọn cỏ vườn trăng mùa gió bấc
Vẫn còn đọng mãi giọt long lanh
Xa quê đâu phải là cách biệt
Sóng đầm xưa mát ngọn gió lành
Em nghiêng chiếc nón Gò Găng mỏng
Thả nụ cười rơi xuống lòng anh
Sóng đầm xưa mát ngọn gió lành
Em nghiêng chiếc nón Gò Găng mỏng
Thả nụ cười rơi xuống lòng anh
Xa quê... Ừ nhỉ ! Dăm người bạn
Buồn lên non đốt lửa chiều Đông
Khật khà khật khưỡng ly Bàu Đá
Đọc thơ xưa, nói chuyện bao đồng
Buồn lên non đốt lửa chiều Đông
Khật khà khật khưỡng ly Bàu Đá
Đọc thơ xưa, nói chuyện bao đồng
Quê hương là cả trời thương nhớ
Xa làm sao mà lòng băn khoăn
Mong một ngày về trên đầm cũ
Thả con thuyền...vọc nước giỡn trăng
Xa làm sao mà lòng băn khoăn
Mong một ngày về trên đầm cũ
Thả con thuyền...vọc nước giỡn trăng
25/11/2014
----
2. Cao Thoại Châu: THƯ GỬI LUÂN
HOÁN
Bạn hẹn tết về thăm uống rượu
Ồ, thiếu chi nước mắt quê hương
Mấy mươi năm chảy ròng chảy rã
Như suối tuôn thác đổ trên nguồn
Bạn hẹn tết về thăm uống rượu
Ồ, thiếu chi nước mắt quê hương
Mấy mươi năm chảy ròng chảy rã
Như suối tuôn thác đổ trên nguồn
Chiều quê nhà ngước lên đỉnh núi
Sương giăng như tấm lụa lờ mờ
Khi mỏi mắt quay ra phía biển
Sóng ồn ào lấp kín hồn ta
Sương giăng như tấm lụa lờ mờ
Khi mỏi mắt quay ra phía biển
Sóng ồn ào lấp kín hồn ta
Thì ra sống tức nhiên làm ngư phủ
Tung lưới mong vớt lấy hồn mình
Đôi lúc cá tôm đi mất biệt
Lưới gom về lác đác mấy cành rong
Tung lưới mong vớt lấy hồn mình
Đôi lúc cá tôm đi mất biệt
Lưới gom về lác đác mấy cành rong
Rồi ta buồn vác búa lên non
Xin với rừng thiêng làm gã sơn tràng
Quặn thắt thương từng gốc cây hòn đá
Thú rừng con lớn giết con con
Xin với rừng thiêng làm gã sơn tràng
Quặn thắt thương từng gốc cây hòn đá
Thú rừng con lớn giết con con
Ta giận mình quên làm nghề uống rượu
Nên cứ phải làm dân không vua chúa bao giờ
Đất có đó chẳng bao giờ đi hết
Giang hồ vặt hoài trong mấy trang thơ
Nên cứ phải làm dân không vua chúa bao giờ
Đất có đó chẳng bao giờ đi hết
Giang hồ vặt hoài trong mấy trang thơ
Bạn thấy đấy còn chỗ nào đi nữa
Còn chỗ nào đón kẻ lưu vong
Ta cũng tựa như tờ giấy trắng
Viết chuỗi tên quên mất tên mình
Còn chỗ nào đón kẻ lưu vong
Ta cũng tựa như tờ giấy trắng
Viết chuỗi tên quên mất tên mình
Ta ở nơi này khan hiếm bạn
Dẫu lắm đàn bà lắm cả đàn ông
Nhân sinh đâu phải đa tình hết
Nước lã làm sao say giống rượu nồng?
Dẫu lắm đàn bà lắm cả đàn ông
Nhân sinh đâu phải đa tình hết
Nước lã làm sao say giống rượu nồng?
28-11-2014
----
3. Trần Mộng Tú: VÀI BÀI THƠ CŨ
BÔNG HOA ĐỎ
Xuân xưa chưa theo chồng
Hồn như vuông lụa nhỏ
Anh đến từ phương xa
Đặt vào bông hoa đỏ.
Xuân xưa chưa theo chồng
Hồn như vuông lụa nhỏ
Anh đến từ phương xa
Đặt vào bông hoa đỏ.
Em gói hoa vào lòng
Sợ hương bay theo gió
Ngờ đâu hoa có gai
Rạch hồn vuông lụa nhỏ.
Sợ hương bay theo gió
Ngờ đâu hoa có gai
Rạch hồn vuông lụa nhỏ.
Như xuân không trở lại
Anh đến rồi anh đi
Để mặc em ngơ ngẩn
Nhìn vết thương dậy thì.
Anh đến rồi anh đi
Để mặc em ngơ ngẩn
Nhìn vết thương dậy thì.
Hạ về em nức nở
Thu sang gió ngập phòng
Gấp hồn như gấp lụa
Mùa đông em sang sông.
Thu sang gió ngập phòng
Gấp hồn như gấp lụa
Mùa đông em sang sông.
Tháng năm tàn như mộng
Chảy một giòng sóng đời
Anh trở về đòi lại
Bông hoa anh bỏ rơi
Chảy một giòng sóng đời
Anh trở về đòi lại
Bông hoa anh bỏ rơi
Anh ơi hoa đã héo
Vết thương xưa đã lành
Vuông lụa chồng em giữ
Không còn gì cho anh.
Vết thương xưa đã lành
Vuông lụa chồng em giữ
Không còn gì cho anh.
** NGỌN NẾN MUỘN MÀNG
Em đứng thẳng cho anh nhìn vào mắt
Anh vớt hộ em những giọt long lanh
Con sông chảy cả một thuyền quá khứ
Trong mắt em ngơ ngác đám lục bình
Em đứng thẳng cho anh nhìn vào mắt
Anh vớt hộ em những giọt long lanh
Con sông chảy cả một thuyền quá khứ
Trong mắt em ngơ ngác đám lục bình
Em đứng nghiêng cho anh nhìn sóng
lượn
Đêm màu xanh hay biển tóc em xanh
Gió thổi ngược tóc bay về dĩ vãng
Có sợi nào còn vướng ngực áo anh
Đêm màu xanh hay biển tóc em xanh
Gió thổi ngược tóc bay về dĩ vãng
Có sợi nào còn vướng ngực áo anh
Em cúi xuống cho anh hôn lên
gáy
Kỷ niệm gầy như những chiếc xương vai
Hương phấn đó em mang từ tiền kiếp
Cho anh ôm tình cũ một vòng tay
Kỷ niệm gầy như những chiếc xương vai
Hương phấn đó em mang từ tiền kiếp
Cho anh ôm tình cũ một vòng tay
Co chân lên cho anh nâng gót nhỏ
Gót chân son nôn nả nhịp xe đời
Nói cho anh chuyến tàu nào em lỡ
Sân ga nào còn giữ lệ em rơi
Gót chân son nôn nả nhịp xe đời
Nói cho anh chuyến tàu nào em lỡ
Sân ga nào còn giữ lệ em rơi
Em ngồi xuống đêm không còn trẻ nữa
Cánh chim bay tha hết cọng thời gian
Trên vai anh em gởi đời cát lở
Tình thắp cho em ngọn nến muộn màng
Cánh chim bay tha hết cọng thời gian
Trên vai anh em gởi đời cát lở
Tình thắp cho em ngọn nến muộn màng
*** LÁ ĐỎ
Anh nhặt cho em chiếc lá đỏ
Trên cành phong vừa rụng sáng nay
Ôi anh! đẹp quá mùa thu tới
Em nhốt đầy lòng gió heo may.
Anh nhặt cho em chiếc lá đỏ
Trên cành phong vừa rụng sáng nay
Ôi anh! đẹp quá mùa thu tới
Em nhốt đầy lòng gió heo may.
----
4. Thiếu Khanh: BỮA ĐÓ
Bữa đó rừng xanh vừa rửa mặt
Trời mới tinh hớn hở ở trên cao
Tha cọng cỏ con chim về xếp đặt
Chỗ ăn nằm trong cành lá chiêm bao
Bữa đó rừng xanh vừa rửa mặt
Trời mới tinh hớn hở ở trên cao
Tha cọng cỏ con chim về xếp đặt
Chỗ ăn nằm trong cành lá chiêm bao
Trời bữa đó bữa nay ta vẫn nhớ
Như con nai nằm mộng nhớ thu xa
Vì bữa đó lòng ta vàng lót ngõ
Gấm trải đàng nghênh đón bước em qua
Như con nai nằm mộng nhớ thu xa
Vì bữa đó lòng ta vàng lót ngõ
Gấm trải đàng nghênh đón bước em qua
Ta cuống quít nhắm nghiền hai con
mắt
Say trên môi mà run rẩy ở trong lòng
Ta ứa lệ nói miên man ngây ngất
Em ở nơi này vĩnh viễn nghe không?
Say trên môi mà run rẩy ở trong lòng
Ta ứa lệ nói miên man ngây ngất
Em ở nơi này vĩnh viễn nghe không?
Mở con mắt – Đất trời còn ở đó
Người với người hoa và lá quen thân
Ngày tươi rói giữa cuộc đời niềm nỡ
Ngõ nhà ai ta cũng muốn vào thăm
Người với người hoa và lá quen thân
Ngày tươi rói giữa cuộc đời niềm nỡ
Ngõ nhà ai ta cũng muốn vào thăm
Từ bữa đó đời đã thay niên lịch
Ta bắt đầu tính một tuổi xuân xanh
Em chưa phấn son nghiêng lòng nguyệt bạch
Nghe lòng ta âu yếm gọi Kim Anh!..
Ta bắt đầu tính một tuổi xuân xanh
Em chưa phấn son nghiêng lòng nguyệt bạch
Nghe lòng ta âu yếm gọi Kim Anh!..
(Trích trong Ngân Khánh Tình Ta)
----
5. Phan Khâm: MỘT MAI TRỞ LẠI
Một mai trở lại sông Hằng
Còn chăng hạt cát tôi nằm đáy sông
Hay đã vào sa mạc mênh mông
Ngủ yên dưới cội xương rồng ngẩn ngơ
Đêm nào ngọn gió vu vơ
Không chừng gió xoáy bên bờ vực sâu
Ngày kia trở lại nương dâu
Xin quên đi chuyện thương đau đời thường
Xin làm hạt bụi tầm dương
Ngày xa vời vợi vô thường tri âm
Cõi nào còn giữ thâm tâm
Khi tầm tay với phù vân muộn màng
Một mai trở lại thiên đàng
Luân hồi quanh quất ngỡ ngàng thấy nhau
Bên bờ một bụi bông lau
Bạc phơ như chuyện qua cầu đắng cay
Thôi về cây cỏ mảy may
Ngủ yên đi nhé đời này nghe em
Một mai trở lại sông Hằng
Còn chăng hạt cát tôi nằm đáy sông
Hay đã vào sa mạc mênh mông
Ngủ yên dưới cội xương rồng ngẩn ngơ
Đêm nào ngọn gió vu vơ
Không chừng gió xoáy bên bờ vực sâu
Ngày kia trở lại nương dâu
Xin quên đi chuyện thương đau đời thường
Xin làm hạt bụi tầm dương
Ngày xa vời vợi vô thường tri âm
Cõi nào còn giữ thâm tâm
Khi tầm tay với phù vân muộn màng
Một mai trở lại thiên đàng
Luân hồi quanh quất ngỡ ngàng thấy nhau
Bên bờ một bụi bông lau
Bạc phơ như chuyện qua cầu đắng cay
Thôi về cây cỏ mảy may
Ngủ yên đi nhé đời này nghe em
----
6. Mạc Phương Đình: VÀI BÀI THƠ CŨ
* CHÉN TRÀ XUÂN
Ngày Xuân người uống rượu
ta ngồi uống nước chè
ấm chè xanh Tiên Phước
ngọt ngào mùi hương quê
Ngày Xuân người uống rượu
ta ngồi uống nước chè
ấm chè xanh Tiên Phước
ngọt ngào mùi hương quê
đầu xuân nơi Bắc Mỹ
hơi lạnh còn tê tê
chén trà toả hơi nóng
ấm trong lòng bàn tay
bỗng dưng dào dạt nhớ
khoé mắt dường cay cay
hơi lạnh còn tê tê
chén trà toả hơi nóng
ấm trong lòng bàn tay
bỗng dưng dào dạt nhớ
khoé mắt dường cay cay
chừng như có giọt lệ
rơi xuống chén trà đầy
vị trà pha nước mắt tỏa
mùi hương quanh đây
rơi xuống chén trà đầy
vị trà pha nước mắt tỏa
mùi hương quanh đây
bạn bè giờ xa khuất
quê hương như bóng mây
cồn cào trong gan ruột
chén trà làm ta say.
quê hương như bóng mây
cồn cào trong gan ruột
chén trà làm ta say.
** HẠT NHỚ
có bao người đêm nay về muộn?
mưa nắng bào mòn gót nhỏ băn khoăn
cõng đời sống đôi vai mỏi mệt
vẫn miếng cơm manh áo nhọc nhằn
có bao người đêm nay về muộn?
mưa nắng bào mòn gót nhỏ băn khoăn
cõng đời sống đôi vai mỏi mệt
vẫn miếng cơm manh áo nhọc nhằn
đêm nay mùa Xuân chừng như vừa
lại
áo mỏng cuối đông còn chút lạnh lùng
em về ngỏ vắng đường hoa muộn
ngơ ngẩn bàn chân bước dửng dưng
áo mỏng cuối đông còn chút lạnh lùng
em về ngỏ vắng đường hoa muộn
ngơ ngẩn bàn chân bước dửng dưng
mơ chuyện đêm xưa, nhớ nồi bánh
tét
dáng mẹ hiền, manh áo mớí, tuổi thơ
cuối tháng chạp bập bùng bếp lửa
kẻ ở người đi, tháng đợi năm chờ
dáng mẹ hiền, manh áo mớí, tuổi thơ
cuối tháng chạp bập bùng bếp lửa
kẻ ở người đi, tháng đợi năm chờ
ôm mùa xuân dỗ đêm không ngủ
ta lang thang góc biển chân trời
trong tim hương cốm hay mùi rượu
hạt nhớ bay đầy chốn viễn khơi.
ta lang thang góc biển chân trời
trong tim hương cốm hay mùi rượu
hạt nhớ bay đầy chốn viễn khơi.
***THỜI GIAN
em vất vả đẩy mùa thu lùi lại
dấu chân chim trên khoé mắt chợt về
lọ mỹ phẫm vơi theo ngày theo tháng
một chút buồn len lén giữa cơn mê.
Gửi từdấu chân chim trên khoé mắt chợt về
lọ mỹ phẫm vơi theo ngày theo tháng
một chút buồn len lén giữa cơn mê.
Son Ng.
sontruc67@gmail.com
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Hải ngoại ngày 13.12.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
_________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét