Chạm miền ký ức – Thơ Đường luật X/Họa Lê Đăng Mành & Nhiều tác giả
Thứ Hai, 12 tháng 1, 2015
*Thơ mời họa
Năm cũ đi rồi bạn cũ đâu?
Hoài trông gặp gỡ thuở ban đầu
Người đi phương ấy cầm hăm hở
Kẻ ở chốn nầy phải quặn đau
Thông tin
cá nhân: (VanDanVietNet)
Tác giả Lê Đăng Mành
Bút
danh Lãm Nguyệt Hiên
Sinh năm 1953 tại Hải Lăng, Quảng Trị
Nghề chính: viết Nhà thư pháp
Hiện thường trú tại Văn Quỹ, Hải Tân, Hải Lăng-Quảng Trị
Email: ledangmanh@gmail.com
_____
Sinh năm 1953 tại Hải Lăng, Quảng Trị
Nghề chính: viết Nhà thư pháp
Hiện thường trú tại Văn Quỹ, Hải Tân, Hải Lăng-Quảng Trị
Email: ledangmanh@gmail.com
_____
BÀI XƯỚNG
CHẠM MIỀN KÝ ỨC
*Thơ
mời họa
Năm cũ đi rồi bạn cũ đâu?
Hoài trông gặp gỡ thuở ban đầu
Người đi phương ấy cầm hăm hở
Kẻ ở chốn nầy phải quặn đau
Cõng gánh tang bồng vì nghĩa nặng
Dấn đời lãng tử bởi ân sâu
Quay về kỷ niệm ôi thương nhớ
Xuân vắng tri âm đọng lệ sầu!
CÁC BÀI HỌA
1. DẠ ÂU SẦU ..!
Tân Xuân vừa đến bạn nơi đâu?
Nhớ lại thuở ta mới bắt đầu
Kỷ niệm ùa về sao ruột xót
Thời gian tái hiện thấy lòng đau
Ra đi có phải mang tình nặng
Cất bước chắc là chất nghĩa sâu
Ngàn dặm quan san giờ cách trở
Buồn thương nuối tiếc dạ âu sầu…
2. NHỚ BẠN
Không biết bây giờ bạn ở đâu
Non cao hay tận chốn giang đầu?
Có còn luôn nhớ thời tăm tối
Và chẳng hề quên thuở khổ đau?
Tình cảm lúc nghèo sao khắng khít
Nghĩa đời khi đói quá thâm sâu
Mong ngày gặp lại bao mừng tủi
Nhắp chén đoàn viên cạn giọt sầu.
3. NGÓNG TIN NHẠN
Muôn nơi giờ biết bạn nơi đâu?
Xa vắng chờ nhau bạc cả đầu
Lữ thứ bôn ba thêm khổ lụy
Tha hương sương gió mãi giần đau
Thăm sông nghĩa bạn tường sông rộng
Dò bể tình người biết bể sâu
Tin nhạn riêng trời bay tới ngóng
Xuân sang mơ ước bớt thương sầu!
4. TÌNH SẦU
Duyên mình đã lỡ biết
tìm đâu
Còn lại trong nhau giây
phút đầu
Khơi đống tro tàn thêm ruột
quặn
Thổi làn khói lạnh gợi niềm đau
Vay thơ khuây khoả cơn phiền muộn
Uống rượu chôn vùi giấc mộng sâu
Đã thấu ái tình là biển khổ
Thì thôi gạt lệ để quên sầu
5. LÊN MẠNG TÌM NHAU
Ta biết giờ này bạn ở đâu!
Hẳn ngồi chốn cũ để ôm đầu.
Bóng ai nâng chén lên đòi cạch
Khiến kẻ vương tơ thấy nhói đau.
Biết hợp cùng ly là để tiến
Thì tình với nghĩa lại càng sâu.
Thôi đừng lẩn thẩn lơ ngơ nữa
Vào mạng tìm nhau uống giọt sầu!
6. BUỒN TUỔI BẠC ĐẦU!
Mây trôi mải miết biết về đâu
Tựa bóng ngày buồn buổi bạc đầu
Ngẫm nghĩ đời người sao chán ngấy
Suy tư thân phận lắm thương đau
Rồi đây bệnh hoạn tràn lan tới
Mới đó yên vui thoắt lắng sâu
Khóc tiếng sinh ra cùng một kiếp
© Tác giả giữ bản quyền .
. Cập nhật lại theo nguyên bản của tác giả gửi từ Quảng Trị ngày 12.01.2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanVietNet Khi Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét