Chùm thơ số 2 của Vân Phi (An Nhơn, Bình Định)
Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2015
tôi mục rỗng lòng mình thai ngén đứa con của quỷ với những vần điệu du dương ủy mị như những giọt nước mắt của kẻ sát nhân đứa con của tôi hay là chính tôi giữa cõi miên trần vật vã những yêu thương, khai hoang những luống sâu hốc tối
Tác giả Vân Phi
Tốt nghiệp khoa Ngữ văn trường Đại học Quy Nhơn
Địa chỉ: Thị xã An Nhơn, Tỉnh Bình Định
Địa chỉ: Thị xã An Nhơn, Tỉnh Bình Định
ĐT:
0987178769
Email: nguyenvanphi.bvp@gmail.com
_____
tôi mục rỗng lòng mình
thai ngén đứa con của quỷ
với những vần điệu du dương ủy mị
như những giọt nước mắt của kẻ sát
nhân
đứa con của tôi hay là chính tôi
giữa cõi miên trần
vật vã những yêu thương, khai hoang
những luống sâu hốc tối
để cấy vào lòng đêm những hoang mang
vời vợi
hút ánh sáng mặt trời trơ trọi qua
mùa trở dạ hoài hoang
ôi, đứa con
của những mùa trốc lở
hút tủy sương mà mãi chẳng thành
người
đứa con đã bị bỏ rơi
có mẹ là bóng tối
có bố là mặt trời
một thằng bố đi hoang suốt đời khiến
con mình biến thành quỷ dữ
suốt đời chỉ biết hút tinh tủy sương
khơi…
ôi đứa con của những tháng ngày
không biết vui
năm bữa say, hai bữa ngất ngất đời
chông chênh nhịp gió
rồi điên gào
rồi lõa thể hồn mình với tháng năm
đày đọa
GIÓ XIÊU MIỀN KHỨ VÃNG
(Tặng Ngọc Điệp)
(Tặng Ngọc Điệp)
Bạn già ơi, gửi cho tui chút nắng
Của miền Trung vào nóc phố Sài Gòn
Ở nơi đây thủy triều lên dốc bãi
Lội mưa dầm tui nhớ miền Trung hơn
Của miền Trung vào nóc phố Sài Gòn
Ở nơi đây thủy triều lên dốc bãi
Lội mưa dầm tui nhớ miền Trung hơn
Bạn già à, bao lâu rùi không gặp
nhau nhỉ
Nhớ lắm cái thuở thiếu thời đạp xe đội nắng đi rông
Tui, đứa con gái ngông nghênh bỏ xứ theo chồng
Hạnh phúc ngắn ngủi mà ngang trái cuộc đời sao đằng đẵng quá!
Nhớ lắm cái thuở thiếu thời đạp xe đội nắng đi rông
Tui, đứa con gái ngông nghênh bỏ xứ theo chồng
Hạnh phúc ngắn ngủi mà ngang trái cuộc đời sao đằng đẵng quá!
Duyên lỡ, với quê hương tui thành
người xa lạ
Chẳng dám một lần quay lại thăm bến ngàn xưa
Xin lỗi bạn già, lời hứa hẹn khi nao hãy xem như mây gió
Đừng giận tui, nỗi xót xa kia biết nói sao vừa...
Chẳng dám một lần quay lại thăm bến ngàn xưa
Xin lỗi bạn già, lời hứa hẹn khi nao hãy xem như mây gió
Đừng giận tui, nỗi xót xa kia biết nói sao vừa...
Có lẽ, tháng năm sẽ hao gầy kỷ
niệm
Anh bạn của tui ngày nào có còn ngốc nghếch thương tui
Tui thèm quá, được một lần ngồi sau xe đạp
Đấm thùm thụp vào lưng của tên ngốc lạ kì
Anh bạn của tui ngày nào có còn ngốc nghếch thương tui
Tui thèm quá, được một lần ngồi sau xe đạp
Đấm thùm thụp vào lưng của tên ngốc lạ kì
Bạn già à, trốc khô dòng linh
lệ
Con đường chiều đổ gió xiêu nghiêng
Tui bước đi về miền khứ vãng
Mà trái tim nhói buốt trăm miền...
Vân Phi
AI LÀM CON PHẢI MỒ CÔI
con thèm giấc ngủ tròn nôi
Con đường chiều đổ gió xiêu nghiêng
Tui bước đi về miền khứ vãng
Mà trái tim nhói buốt trăm miền...
Vân Phi
AI LÀM CON PHẢI MỒ CÔI
con thèm giấc ngủ tròn nôi
ai mang con bỏ chợ trời thế gian
kiến vàng gánh gạo đầu non
nẩy lưng rơi hạt nhân gian xuống đời
mẹ mang con bỏ chợ trời
sương đông lảy động tơi bời bể dâu
mai này con biết tìm đâu
à ơi câu hát nát nhàu tuổi thơ
với tay chạm nỗi bơ vơ
hàng mi rong ướt thấm về khóe môi
ai làm con phải mồ côi
vành nôi ngơ ngác…lạc lời mẹ ru
. Cập nhật lại theo nguyên bản của tác giả gởi từ An Nhơn BĐịnh ngày 11.01.2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanVietNet Khi
Trích Đăng Lại. ___________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét