Xin Được Nói Cùng Anh/ Tình khúc gởi… – Thơ Trúc Thanh Tâm (Châu Đốc)
Thứ Tư, 25 tháng 2, 2015
Xin được nói
Nói cùng anh lời thân mật
Bởi tôi biết anh thích sự thật
Đã từ lâu, sự thật cứ thổi phồng
Bao giáo điều, đầy sáo rỗng bên trong
Thông
tin cá nhân: (VanDanVietNet) Nói cùng anh lời thân mật
Bởi tôi biết anh thích sự thật
Đã từ lâu, sự thật cứ thổi phồng
Bao giáo điều, đầy sáo rỗng bên trong
Tác
giả Trúc
Thanh Tâm
Sinh năm 1949, tại Long Mỹ (Cần Thơ)
Quê gốc Cà Mau
Làm thơ, viết văn đăng báo, tạp chí từ năm 1964.
Địa chỉ: 287 đường Louis Pasteur, khóm Vĩnh Phú,
phường Châu Phú A, Châu Đốc (An Giang)
Blog cá nhân: http://vuonthotrangnguyenthuy.blogspot.com/
Sinh năm 1949, tại Long Mỹ (Cần Thơ)
Quê gốc Cà Mau
Làm thơ, viết văn đăng báo, tạp chí từ năm 1964.
Địa chỉ: 287 đường Louis Pasteur, khóm Vĩnh Phú,
phường Châu Phú A, Châu Đốc (An Giang)
Blog cá nhân: http://vuonthotrangnguyenthuy.blogspot.com/
http://tructhanhtam.blogtiengviet.net/
Điện Thoại: 0903 643 751
Email: tructhanhtaam@yahoo.com
_____
Trúc Thanh Tâm
Điện Thoại: 0903 643 751
Email: tructhanhtaam@yahoo.com
_____
Trúc Thanh Tâm
Xin được nói
Nói cùng anh lời thân mật
Bởi tôi biết anh thích sự thật
Đã từ lâu, sự thật cứ thổi phồng
Bao giáo điều, đầy sáo rỗng bên trong
Cái tệ hại, chủ quan đầy phi lý ...
Nói cùng anh lời thân mật
Bởi tôi biết anh thích sự thật
Đã từ lâu, sự thật cứ thổi phồng
Bao giáo điều, đầy sáo rỗng bên trong
Cái tệ hại, chủ quan đầy phi lý ...
Anh nghĩ gì
Khi dân mình vẫn áo rách, đói cơm
Đang kêu cứu những giọt thơm mưa mốc
Lãng đãng quá mảng trời hy vọng
Họ được gì
Những tự do, hạnh phúc trong tay
Sống cầm hơi, vất vả từng ngày
Khi nghĩ đến ngày mai, rất ít ...
Khi dân mình vẫn áo rách, đói cơm
Đang kêu cứu những giọt thơm mưa mốc
Lãng đãng quá mảng trời hy vọng
Họ được gì
Những tự do, hạnh phúc trong tay
Sống cầm hơi, vất vả từng ngày
Khi nghĩ đến ngày mai, rất ít ...
Anh có nghe
Lòng dân đang thổn thức
Vì quê hương luôn trăn trở, tự hào
Lao động nghèo, trí thức thật được bao nhiêu
Rốt cuộc bị bào mòn suy nghĩ
Xã hội ta, còn hoài vị kỷ
Chưa thoát ra những bảo thủ, giả vờ
Cây cuộc đời trong ruột đã héo khô
Những hoa, trái cứ thờ ơ vay mượn ...
Lòng dân đang thổn thức
Vì quê hương luôn trăn trở, tự hào
Lao động nghèo, trí thức thật được bao nhiêu
Rốt cuộc bị bào mòn suy nghĩ
Xã hội ta, còn hoài vị kỷ
Chưa thoát ra những bảo thủ, giả vờ
Cây cuộc đời trong ruột đã héo khô
Những hoa, trái cứ thờ ơ vay mượn ...
Anh đã biết
Thế nào lý tưởng
Cho thần dân luôn kính trọng, tôn thờ
Đừng bao giờ thống trị như vua
Rồi sinh sát trong tay không thương tiếc
Chúng ta sống đừng như con vẹt
Cứ thản nhiên trong nhịp sống hô hào
Khi công bằng còn lắm lao đao
Anh có thấy thế gian đang nhiễm độc ...
Thế nào lý tưởng
Cho thần dân luôn kính trọng, tôn thờ
Đừng bao giờ thống trị như vua
Rồi sinh sát trong tay không thương tiếc
Chúng ta sống đừng như con vẹt
Cứ thản nhiên trong nhịp sống hô hào
Khi công bằng còn lắm lao đao
Anh có thấy thế gian đang nhiễm độc ...
Xin anh hiểu
"Muốn chiến thắng phải dùng bạo lực
Nhưng trị dân không thể thiếu lòng nhân"
Sự thật không xa, đang ở thật gần
Nhưng phải biết trân trọng nguồn chất xám
Hãy ví như món hàng mua, bán
Lành mạnh cạnh tranh, chất lượng biết ai hơn
Xin nhớ cho, chất xám phải có hồn
Biết thắp sáng quê hương bằng nhiệt huyết!
"Muốn chiến thắng phải dùng bạo lực
Nhưng trị dân không thể thiếu lòng nhân"
Sự thật không xa, đang ở thật gần
Nhưng phải biết trân trọng nguồn chất xám
Hãy ví như món hàng mua, bán
Lành mạnh cạnh tranh, chất lượng biết ai hơn
Xin nhớ cho, chất xám phải có hồn
Biết thắp sáng quê hương bằng nhiệt huyết!
1. BỒI HỒI TRONG TA
Dại khờ từ lúc yêu em
Tình không nói, thư dán tem gởi hoài
Mỹ Tho mưa, lá me rơi
Sao em nhặt hết bồi hồi trong ta!
Tình không nói, thư dán tem gởi hoài
Mỹ Tho mưa, lá me rơi
Sao em nhặt hết bồi hồi trong ta!
Rồi khi thành phố anh
về
Trời còn mưa đổ lối về không em
Một ngày, chắc sẽ không quên
Đôi ta, thôi một loài chim bay hoài
Trời còn mưa đổ lối về không em
Một ngày, chắc sẽ không quên
Đôi ta, thôi một loài chim bay hoài
Mỹ Tho, một chút ngậm
ngùi
Thôi cúi mặt để nghẹn lời cho nhau
Một lần, nhớ vạn ngày sau
Nụ hôn rồi có ngọt ngào không em
Thôi cúi mặt để nghẹn lời cho nhau
Một lần, nhớ vạn ngày sau
Nụ hôn rồi có ngọt ngào không em
Một hồn ai rụng trong
đêm
Một hồn ai đã bỏ quên theo người
Vẫn là những lá me rơi
Một người khóc, khi một người đi xa!
Một hồn ai đã bỏ quên theo người
Vẫn là những lá me rơi
Một người khóc, khi một người đi xa!
3. ĐÊM MỸ THO
Nhà thờ rớt lại tiếng
chuông
Tóc em che khuất nỗi buồn trong ta
Áo dài ôm trọn dáng hoa
Tình ru điệu nhớ mây xa phía trời
Tự dưng đời bỗng tuyệt vời
Mỹ Tho đêm ấy bồi hồi sáng nay!
Tóc em che khuất nỗi buồn trong ta
Áo dài ôm trọn dáng hoa
Tình ru điệu nhớ mây xa phía trời
Tự dưng đời bỗng tuyệt vời
Mỹ Tho đêm ấy bồi hồi sáng nay!
4. MÀU MỰC TÍM
Thư tình mực tím còn
nguyên
Luyến lưu đêm đó, ưu phiền đời nhau
Mỹ Tho, bốn chục năm sau
Thời gian trả lại bạc màu cố nhân!
Luyến lưu đêm đó, ưu phiền đời nhau
Mỹ Tho, bốn chục năm sau
Thời gian trả lại bạc màu cố nhân!
Trúc Thanh Tâm
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Châu Đốc ngày 25.02.2015
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Châu Đốc ngày 25.02.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanVietNet Khi
Trích Đăng Lại.
_________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét