Trang thơ Dương Quốc Việt (Hà Nội)
Thứ Tư, 1 tháng 7, 2015
Tức
cảnh một chiều thu – Thơ Dương Quốc Việt
Chủ
nhật - 15/09/2013 14:58
Như có một chiều thu
Màu úa vàng xao xác Âm vọng bao tiếng khóc Sau vách rừng âm u, Như có một chiều
thu Lá vàng khô tàn lụi ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả Dương Quốc Việt
Tiến sĩ toán – Giảng viên trường Đại học SP. Hà Nội
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
Dương Quốc Việt
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
Dương Quốc Việt
TỨC CẢNH MỘT CHIỀU THU
“Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ?
Em không nghe rừng thu,
Lá thu kêu xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô?”
[Tiếng Thu-Lưu Trọng Lư].
Như có một chiều thu
Màu úa vàng xao xác
Âm vọng bao tiếng khóc
Sau vách rừng âm u,
Như có một chiều thu
Lá vàng khô tàn lụi
Bóng liêu xiêu dốc núi
Chờ đổ xuống xa mù
Nghe âm vang chiều nay
Trong mênh mang cô tịch
Nỗi buồn sao tả hết
Dằng dặc hòa khói mây.
Nghe âm vang chiều nay
Trong tái tê thổn thức
Tim như đang day dứt
Ôm nỗi sầu khôn nguôi.
Hà Nội-Chiều thu-14-902013
Dưới trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ?
Em không nghe rừng thu,
Lá thu kêu xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô?”
[Tiếng Thu-Lưu Trọng Lư].
Như có một chiều thu
Màu úa vàng xao xác
Âm vọng bao tiếng khóc
Sau vách rừng âm u,
Như có một chiều thu
Lá vàng khô tàn lụi
Bóng liêu xiêu dốc núi
Chờ đổ xuống xa mù
Nghe âm vang chiều nay
Trong mênh mang cô tịch
Nỗi buồn sao tả hết
Dằng dặc hòa khói mây.
Nghe âm vang chiều nay
Trong tái tê thổn thức
Tim như đang day dứt
Ôm nỗi sầu khôn nguôi.
Hà Nội-Chiều thu-14-902013
Dương Quốc Việt
Dương Quốc Việt
© Tác giả giữ bản quyền.
Dương Quốc Việt
© Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 15/09/2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Hoa Hong - 16/09/2013
08:18
Một
vài cảm nhận khi đọc “Tức Cảnh Một Chiều Thu”.
Nếu
dường như điệp khúc “Em không nghe mùa thu”, tác giả Tiếng Thu đã xót xa e ngại
"Em" của mình không chịu lắng nghe, hay không nghe thấy những âm thanh
huyền bí của mùa thu...??? thì “Tức Cảnh Một Chiều Thu” ở nhiều góc độ-có những
cách tiếp cận khác nhau, nhưng cũng có thể hiểu như một lời đáp cho “Tiếng Thu”
của Lưu Trọng Lư. Vâng! “Tức Cảnh Một Chiều Thu” đã "nghe" thấy những
gì?....
"Âm vọng bao tiếng khóc
Sau vách rừng âm u"
Phải
chăng đó là những âm hưởng tích tụ từ bao nỗi đau khổ của nhân loại vọng về.
Cũng còn có thể là nỗi đau của nhân quần trong thời đại hôm nay... Và cũng có
thể chỉ là những tiếng than khóc của những cánh rừng bị tàn phá... “Tức Cảnh
Một Chiều Thu” cũng đã "nhìn" thấy những gì ?...
"Bóng liêu xiêu dốc núi
Chờ đổ xuống xa mù."
Đó
cũng có thể là, sự chuẩn bị ra đi vào quên lãng của những thực thể mà hiện tồn
của nó chỉ còn cực kỳ mong manh...
Và
trong cái bối cảnh của một chiều thu đậm chất "nghĩa địa" như vậy thì
sẽ ra sao? liệu có đủ dũng khí để vượt qua mùa đông sắp đến? Vì thế mỗi thân
phận "cảm được" cái cảnh nhỡn tiền ấy, không thể không đau khổ và
tuyệt vọng...
(HH)
------------------------------------------------
Xuân
Yên Tử – Thơ Dương Quốc Việt
Thứ
ba - 18/02/2014 06:59
Mưa
giăng bay trong màn sương Yên Tử Từng đoàn người lũ lượt kéo nhau về Nguyện cầu
chi ơi những kiếp u mê Mà chen chúc chất trồng thêm tội nghiệp ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả Dương Quốc Việt
Tiến sĩ toán – Giảng viên trường Đại học SP. Hà Nội
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
Dương Quốc Việt
XUÂN YÊN TỬ
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
Dương Quốc Việt
XUÂN YÊN TỬ
Mưa giăng bay trong màn sương Yên
Tử
Từng đoàn người lũ lượt kéo nhau về
Nguyện cầu chi ơi những kiếp u mê
Mà chen chúc chất trồng thêm tội nghiệp
Ngày tiếp ngày trong tâm can tao loạn
Nay dồn về đây tranh bái tranh hương
Hỡi đấng quân vương chí khí trùm đời
Người có sẻ chia bao điều ước nguyện?
Sự nhẫn nhục bên tượng đồng kỳ vĩ
Lời nguyện cầu muôn thuở tiếng kêu than
Tiếng thất thanh chìm trong hồi chuông đổ
Nhịp mõ kia vô cảm chẳng đoái hoài.
Hà Nội 17-2-2014
Từng đoàn người lũ lượt kéo nhau về
Nguyện cầu chi ơi những kiếp u mê
Mà chen chúc chất trồng thêm tội nghiệp
Ngày tiếp ngày trong tâm can tao loạn
Nay dồn về đây tranh bái tranh hương
Hỡi đấng quân vương chí khí trùm đời
Người có sẻ chia bao điều ước nguyện?
Sự nhẫn nhục bên tượng đồng kỳ vĩ
Lời nguyện cầu muôn thuở tiếng kêu than
Tiếng thất thanh chìm trong hồi chuông đổ
Nhịp mõ kia vô cảm chẳng đoái hoài.
Hà Nội 17-2-2014
Dương Quốc Việt
Dương Quốc Việt
© Tác giả giữ bản quyền.
Dương Quốc Việt
© Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 18/02/2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chiều
cuối năm – Thơ Dương Quốc Việt
Thứ
ba - 28/01/2014 13:31
Chiều
cuối năm ta đi dạo phố phường Lòng trĩu nặng như một mình một bóng Mở lòng ư?
Đón gió đông thời đại Tái tê lòng- thêm xót những nhành mai. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả Dương Quốc Việt
Tiến sĩ toán – Giảng viên trường Đại học SP. Hà Nội
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
Dương Quốc Việt
CHIỀU CUỐI NĂM
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
Dương Quốc Việt
CHIỀU CUỐI NĂM
Chiều cuối năm ta đi dạo phố
phường
Lòng trĩu nặng như một mình một bóng
Mở lòng ư? Đón gió đông thời đại
Tái tê lòng- thêm xót những nhành mai.
Đông vật lộn- Xuân biết đến khi nao?
Ôi thời tiết chắc còn nhiều dâu bể
Những chồi non ngập ngừng chưa muốn nở
Lòng biệt ly chua xót tiễn năm qua.
Hà Nội-Chiều 25 tháng chạp-Quý Tỵ
Lòng trĩu nặng như một mình một bóng
Mở lòng ư? Đón gió đông thời đại
Tái tê lòng- thêm xót những nhành mai.
Đông vật lộn- Xuân biết đến khi nao?
Ôi thời tiết chắc còn nhiều dâu bể
Những chồi non ngập ngừng chưa muốn nở
Lòng biệt ly chua xót tiễn năm qua.
Hà Nội-Chiều 25 tháng chạp-Quý Tỵ
Dương Quốc Việt
Dương Quốc Việt
© Tác giả giữ bản quyền.
Dương Quốc Việt
© Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 28/01/2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Khởi
thủy – Thơ Dương Quốc Việt
Thứ
bảy - 18/01/2014 23:10
Goethe
vật vã tìm bản chất loài người Và ngộ ra khởi nguồn là hành động Hỡi nhân loại
cần lao và nhân ái Từng phút từng giây làm đẹp hành tinh Không nhằm tạc tên
mình vào thế kỷ Nhưng những kỳ quan in đậm hoa tay ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả Dương Quốc Việt
Tiến sĩ toán – Giảng viên trường Đại học SP. Hà Nội
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
Dương Quốc Việt
KHỞI THỦY
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
Dương Quốc Việt
KHỞI THỦY
Goethe vật vã tìm bản chất loài người
Và ngộ ra khởi nguồn là hành động
Hỡi nhân loại cần lao và nhân ái
Từng phút từng giây làm đẹp hành tinh
Không nhằm tạc tên mình vào thế kỷ
Nhưng những kỳ quan in đậm hoa tay
Giữa chốn hoang tàn ngập tràn phế tích
Chẳng thấy đâu dấu vết những kỳ quan
“Sáng tạo” ư?-khởi thủy mọi ngôn từ
Rồi “ý tưởng” rồi “thăng hoa” gì đó
Ôi sao sáo rỗng-miệng kẻ học đòi
Những giảng đường hay bên bàn hội nghị
Ôi Nguyễn Trãi- “Cáo Bình Ngô” hào khí
Kết tinh mười năm nếm mật nằm gai
Và Nguyễn Du với quốc túy “Truyện Kiều”
Chất học vấn trải đậm tình nhân loại
Ơn những phát minh- sáng chế diệu kỳ
Thương Edison-chép tay 15 nghìn trang giấy
Đã qua chưa trẻ chơi “Nghè tháng Tám”?!(*)
Hay đang thời hiếu-hỷ chuộng danh ngươi?!
Hỡi thời đại, hỡi “áo mũ-cân đai”
Hỡi những ông “khoa bảng” chạy danh hoài
Dại khờ chăng: “khởi thủy là hành động”?!(**).
Hà Nội-chiều 18-1-2014
Và ngộ ra khởi nguồn là hành động
Hỡi nhân loại cần lao và nhân ái
Từng phút từng giây làm đẹp hành tinh
Không nhằm tạc tên mình vào thế kỷ
Nhưng những kỳ quan in đậm hoa tay
Giữa chốn hoang tàn ngập tràn phế tích
Chẳng thấy đâu dấu vết những kỳ quan
“Sáng tạo” ư?-khởi thủy mọi ngôn từ
Rồi “ý tưởng” rồi “thăng hoa” gì đó
Ôi sao sáo rỗng-miệng kẻ học đòi
Những giảng đường hay bên bàn hội nghị
Ôi Nguyễn Trãi- “Cáo Bình Ngô” hào khí
Kết tinh mười năm nếm mật nằm gai
Và Nguyễn Du với quốc túy “Truyện Kiều”
Chất học vấn trải đậm tình nhân loại
Ơn những phát minh- sáng chế diệu kỳ
Thương Edison-chép tay 15 nghìn trang giấy
Đã qua chưa trẻ chơi “Nghè tháng Tám”?!(*)
Hay đang thời hiếu-hỷ chuộng danh ngươi?!
Hỡi thời đại, hỡi “áo mũ-cân đai”
Hỡi những ông “khoa bảng” chạy danh hoài
Dại khờ chăng: “khởi thủy là hành động”?!(**).
Hà Nội-chiều 18-1-2014
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 18/01/2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chiều
nghe tình ca – Thơ Dương Quốc Việt
Thứ
bảy - 30/11/2013 22:17
Nghe
những bản tình ca trong khoảng không âm hưởng ngân nga, Những làn điệu tái tê
tiếng thở than muôn thuở vọng về. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả Dương Quốc Việt
Tiến sĩ toán – Giảng viên trường Đại học SP. Hà Nội
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
Dương Quốc Việt
CHIỀU NGHE TÌNH CA
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
Dương Quốc Việt
CHIỀU NGHE TÌNH CA
*
Nghe những bản tình ca
trong khoảng không âm hưởng ngân nga,
Những làn điệu tái tê
tiếng thở than muôn thuở vọng về.
Nghe những bản tình ca
lòng se lạnh lắng sâu cùng nỗi nhớ.
Ta thả hồn dõi theo hồn thi sĩ
quên ngoài kia bão gió thét gào.
**
Thả hồn theo tình ca,
Cảm thương hồn thi sĩ.
Có phải đời là thế,
Nỗi buồn nhiều hơn vui?
Chiều lặng nghe tình ca,
Những âm thanh bất tử.
Lòng trào dâng khôn tả,
Rạo rực cùng tiếng ca.
Chiều nay nghe tình ca,
Ôi tình buồn muôn thuở!
Sao nhân loại thở than,
Không một ngày ngưng nghỉ?
***
Ôi những bản tình ca!
Hồn giao cảm cùng sẽ chia muôn nỗi.
Nguồn cảm hứng nối nguồn thêm sức sống.
Ta cảm ơn người dệt những bản tình ca.
Hà Nội- Chiều 30-11-2013
Dương Quốc Việt
Nghe những bản tình ca
trong khoảng không âm hưởng ngân nga,
Những làn điệu tái tê
tiếng thở than muôn thuở vọng về.
Nghe những bản tình ca
lòng se lạnh lắng sâu cùng nỗi nhớ.
Ta thả hồn dõi theo hồn thi sĩ
quên ngoài kia bão gió thét gào.
**
Thả hồn theo tình ca,
Cảm thương hồn thi sĩ.
Có phải đời là thế,
Nỗi buồn nhiều hơn vui?
Chiều lặng nghe tình ca,
Những âm thanh bất tử.
Lòng trào dâng khôn tả,
Rạo rực cùng tiếng ca.
Chiều nay nghe tình ca,
Ôi tình buồn muôn thuở!
Sao nhân loại thở than,
Không một ngày ngưng nghỉ?
***
Ôi những bản tình ca!
Hồn giao cảm cùng sẽ chia muôn nỗi.
Nguồn cảm hứng nối nguồn thêm sức sống.
Ta cảm ơn người dệt những bản tình ca.
Hà Nội- Chiều 30-11-2013
Dương Quốc Việt
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 30/11/2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Cội
nguồn – Thơ Dương Quốc Việt
Chủ
nhật - 23/06/2013 13:21
Cú bay
kêu tiếng tự do Dụ loài chuột nhắt cùng đi theo mình Than ôi nhân loại mơ màng
Đổi đời vượt kiếp mắc vòng khổ đau ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả Dương Quốc Việt
Tiến sĩ toán – Giảng viên trường Đại học SP. Hà Nội
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
Dương Quốc Việt
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
Dương Quốc Việt
CỘI NGUỒN
Cú bay kêu tiếng tự do
Dụ loài chuột nhắt cùng đi theo mình
Than ôi nhân loại mơ màng
Đổi đời vượt kiếp mắc vòng khổ đau
Nghìn đời nhẹ dạ nổi nông
Cội nguồn đau khổ loài người là đây
Hà Nội-22-6-2013
Dụ loài chuột nhắt cùng đi theo mình
Than ôi nhân loại mơ màng
Đổi đời vượt kiếp mắc vòng khổ đau
Nghìn đời nhẹ dạ nổi nông
Cội nguồn đau khổ loài người là đây
Hà Nội-22-6-2013
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 23/06/2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chiều
đông – Thơ Dương Quốc Việt
Thứ
năm - 03/01/2013 00:18
Bâng
khuâng chiều nay, Đông dài giá lạnh. Đường Đông băng giá, Đang cản Xuân về.
Đông dài lạnh lẽo, Sếu bay tầng cao. Bày chim tan tác, Dạt về phương nao? ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả Dương Quốc Việt
Tiến sĩ toán – Giảng viên trường Đại học SP. Hà Nội
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
Bâng khuâng chiều nay,
Đông dài giá lạnh.
Đường Đông băng giá,
Đang cản Xuân về.
Đông dài lạnh lẽo,
Sếu bay tầng cao.
Bày chim tan tác,
Dạt về phương nao?
Trời Nam ấm áp,
Chim đậu đất lành.
Đông qua Xuân tới,
Ngày về cố hương.
Bầy chim vỗ cánh,
Bay khắp phương trời.
Hỡi loài không cánh,
Chốn nào dung thân?
Thiêu đốt đêm đông,
Ngày xuân đâu tới.
Năng lực huyền vi,
Bốn mùa khôn chuyển.
Qua đâu mùa đông,
Người ơi đừng vội.
Gào thét ích gì,
Xuân còn xa vợi.
Đi qua mùa đông,
Vùi trong băng giá.
Chôn sâu trong dạ,
Hơi thở ngày xuân.
Sưởi ấm mùa đông,
Than hồng rực lửa.
Chồi non ấp ủ,
Đợi mùa xuân sang.
Hà Nội-Mùa đông 2012
Đông dài giá lạnh.
Đường Đông băng giá,
Đang cản Xuân về.
Đông dài lạnh lẽo,
Sếu bay tầng cao.
Bày chim tan tác,
Dạt về phương nao?
Trời Nam ấm áp,
Chim đậu đất lành.
Đông qua Xuân tới,
Ngày về cố hương.
Bầy chim vỗ cánh,
Bay khắp phương trời.
Hỡi loài không cánh,
Chốn nào dung thân?
Thiêu đốt đêm đông,
Ngày xuân đâu tới.
Năng lực huyền vi,
Bốn mùa khôn chuyển.
Qua đâu mùa đông,
Người ơi đừng vội.
Gào thét ích gì,
Xuân còn xa vợi.
Đi qua mùa đông,
Vùi trong băng giá.
Chôn sâu trong dạ,
Hơi thở ngày xuân.
Sưởi ấm mùa đông,
Than hồng rực lửa.
Chồi non ấp ủ,
Đợi mùa xuân sang.
Hà Nội-Mùa đông 2012
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 03/01/2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Thứ
ba - 09/10/2012 20:07
Quen
rồi những khuôn hình nhào nặn, Tạo vật kia con bắt vuông tròn. Mải miết trong
trò chơi săn đuổi, Ngỡ góc sân vũ trụ bao la. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả Dương Quốc Việt
Chút lửa thiêng Mẹ tặng cho con,
Làm chút vốn con gọi là trí tuệ.
Dùng nó trong tính suy muôn nẻo,
Cả những suy tư ảo giác dối lừa.
Chút lửa thiêng Mẹ tặng cho con,
Có phải đã gieo mầm tai hoạ?!
Bao giáo lý suy đồi huyễn hoặc,
Đẩy kiếp người vào chốn tù lao.
Sinh ra con con nào hiểu Mẹ,
Mẹ tròn con dựng thuyết Mẹ vuông.
Kẻ hiểu Mẹ con bảo là tội phạm,
Trên dàn thiêu man rợ ngu si.
Mẹ bao la Chúa ở trên cao,
Lửa thiêng bùng thêm lòng tham vọng.
Đầu rơi máu chảy trong lòng Mẹ,
Lũ buôn thần bán thánh hoành hành.
Sống nhờ Mẹ nhưng ngày càng xa Mẹ,
Sẽ về đâu hỡi suối mất nguồn?!
Phải chăng chút lửa thiêng Mẹ tặng,
Con tự thiêu trong kiếp luân hồi?!
Hà Nội, chiều Thứ ba 9-10-2012.
Dương Quốc Việt
MẸ THIÊN NHIÊN
Quen rồi những khuôn hình nhào nặn,
Tạo vật kia con bắt vuông tròn.
Mải miết trong trò chơi săn đuổi,
Ngỡ góc sân vũ trụ bao la.
Quen sống trong đủ đầy nhân thế,
Nào có hay sữa mẹ thiên nhiên.
Quen thu phát âm thanh tán thưởng,
Tiếng thở than xa lạ nơi con.
Rồi một ngày cuồng phong dữ dội,
Không mái nhà không mảnh che thân.
Biết gọi ai ngoài tiếng kêu trời,
Con ngộ ra chuỗi ngày ảo mộng.
Mẹ thiên nhiên bao la rộng lượng,
Rộng vòng tay che chở thân con.
Tiếng xào xạc mơn man gió nhẹ,
Khúc ca xa vang vọng nơi nao.
Vừng dương toả xua tan mộng mị,
Nắng ban mai sưởi ấm muôn loài.
Những cuộc đời hoà cùng tạo vật,
Thiên thần dừng bước chốn nhân gian.
Hà Nội, chiều Thứ hai 09-10-2012.
Dương Quốc Việt
THỜI GIAN
Thời gian hỡi muôn đời khó hiểu,
Không sắc mầu hư ảo vô biên.
Kẻ vui say mong người ngừng chảy,
Để được chơi hưởng lạc thú đời.
Kẻ nghèo hèn khắc khoải ngóng tương lai,
Mong thời gian thu về còn gang tấc.
Kẻ đắc thời muốn đẽo gọt thời gian,
Để khắc tên mình đi theo cùng năm tháng.
Kẻ làm tôi dùng thời gian ngóng đợi,
Xem ý bề trên tìm cách tỏ bày.
Hỡi loài người từ Hồng Hoang ngây dại,
Cho đến ngày ngươi tự gọi văn minh.
Đã trải qua bao học thuyết ngông cuồng,
Ngươi thật nhỏ trước thời gian vĩ đại.
Trí tuệ người dù cao siêu đến mấy,
Thì thời gian kia vẫn trừu tượng xa vời.
Nhập thời gian trong thế giới bốn chiều,
Ngươi những tưởng thấu tâm can vũ trụ.
Ngờ đâu! trời vẫn chuyển đất vẫn rung,
Và thời gian mãi làm ngươi xa lạ.
Mẹ thời gian người cuốn đi tất cả,
Vừa giận vừa thương thế giới loài người.
Người vô tận chấp chi loài nhỏ bé,
Ngây ngô muốn cưỡi đạp lên người.
Con chỉ mong hiểu một chút về người,
Làm vốn sống cho một đời trần thế.
Thương sinh linh người hé lộ đôi điều,
Để cõi sống bớt đi phần tai hoạ.
Ôi thời gian! Mầu nhiệm thời gian!
Muôn thuở xa vời! Hỡi loài người bé bỏng!
Hà Nội, chiều thứ bảy 6-10-2012.
Dương Quốc Việt
Làm chút vốn con gọi là trí tuệ.
Dùng nó trong tính suy muôn nẻo,
Cả những suy tư ảo giác dối lừa.
Chút lửa thiêng Mẹ tặng cho con,
Có phải đã gieo mầm tai hoạ?!
Bao giáo lý suy đồi huyễn hoặc,
Đẩy kiếp người vào chốn tù lao.
Sinh ra con con nào hiểu Mẹ,
Mẹ tròn con dựng thuyết Mẹ vuông.
Kẻ hiểu Mẹ con bảo là tội phạm,
Trên dàn thiêu man rợ ngu si.
Mẹ bao la Chúa ở trên cao,
Lửa thiêng bùng thêm lòng tham vọng.
Đầu rơi máu chảy trong lòng Mẹ,
Lũ buôn thần bán thánh hoành hành.
Sống nhờ Mẹ nhưng ngày càng xa Mẹ,
Sẽ về đâu hỡi suối mất nguồn?!
Phải chăng chút lửa thiêng Mẹ tặng,
Con tự thiêu trong kiếp luân hồi?!
Hà Nội, chiều Thứ ba 9-10-2012.
Dương Quốc Việt
MẸ THIÊN NHIÊN
Quen rồi những khuôn hình nhào nặn,
Tạo vật kia con bắt vuông tròn.
Mải miết trong trò chơi săn đuổi,
Ngỡ góc sân vũ trụ bao la.
Quen sống trong đủ đầy nhân thế,
Nào có hay sữa mẹ thiên nhiên.
Quen thu phát âm thanh tán thưởng,
Tiếng thở than xa lạ nơi con.
Rồi một ngày cuồng phong dữ dội,
Không mái nhà không mảnh che thân.
Biết gọi ai ngoài tiếng kêu trời,
Con ngộ ra chuỗi ngày ảo mộng.
Mẹ thiên nhiên bao la rộng lượng,
Rộng vòng tay che chở thân con.
Tiếng xào xạc mơn man gió nhẹ,
Khúc ca xa vang vọng nơi nao.
Vừng dương toả xua tan mộng mị,
Nắng ban mai sưởi ấm muôn loài.
Những cuộc đời hoà cùng tạo vật,
Thiên thần dừng bước chốn nhân gian.
Hà Nội, chiều Thứ hai 09-10-2012.
Dương Quốc Việt
THỜI GIAN
Thời gian hỡi muôn đời khó hiểu,
Không sắc mầu hư ảo vô biên.
Kẻ vui say mong người ngừng chảy,
Để được chơi hưởng lạc thú đời.
Kẻ nghèo hèn khắc khoải ngóng tương lai,
Mong thời gian thu về còn gang tấc.
Kẻ đắc thời muốn đẽo gọt thời gian,
Để khắc tên mình đi theo cùng năm tháng.
Kẻ làm tôi dùng thời gian ngóng đợi,
Xem ý bề trên tìm cách tỏ bày.
Hỡi loài người từ Hồng Hoang ngây dại,
Cho đến ngày ngươi tự gọi văn minh.
Đã trải qua bao học thuyết ngông cuồng,
Ngươi thật nhỏ trước thời gian vĩ đại.
Trí tuệ người dù cao siêu đến mấy,
Thì thời gian kia vẫn trừu tượng xa vời.
Nhập thời gian trong thế giới bốn chiều,
Ngươi những tưởng thấu tâm can vũ trụ.
Ngờ đâu! trời vẫn chuyển đất vẫn rung,
Và thời gian mãi làm ngươi xa lạ.
Mẹ thời gian người cuốn đi tất cả,
Vừa giận vừa thương thế giới loài người.
Người vô tận chấp chi loài nhỏ bé,
Ngây ngô muốn cưỡi đạp lên người.
Con chỉ mong hiểu một chút về người,
Làm vốn sống cho một đời trần thế.
Thương sinh linh người hé lộ đôi điều,
Để cõi sống bớt đi phần tai hoạ.
Ôi thời gian! Mầu nhiệm thời gian!
Muôn thuở xa vời! Hỡi loài người bé bỏng!
Hà Nội, chiều thứ bảy 6-10-2012.
Dương Quốc Việt
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 09/10/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Hồn thơ – Thơ Dương Quốc Việt
Chủ
nhật - 26/08/2012 14:23
HỒN THƠ Hồn tao nhân
nhuộm thắm hồn cây cỏ Như bản năng thiên định tự bao giờ Máu con tim trào nhuộm
xứ tinh khôi Ấy là lúc tạo văn chương cái thế ...
Thông tin cá
nhân: (VanDanViet) Tác giả Dương Quốc Việt
Tiến sĩ toán – Giảng viên trường Đại học SP. Hà Nội
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
HỒN THƠ
Hồn tao nhân nhuộm thắm hồn cây cỏ
Như bản năng thiên định tự bao giờ
Máu con tim trào nhuộm xứ tinh khôi
Ấy là lúc tạo văn chương cái thế
Ôi! hồn thơ đi vào xứ vô hồn
Tim thi sĩ rung lên trên đồi nắng
Nơi xa lạ hồn văn chương trác việt
Hỏi tìm đâu kiệt tác của đời thơ?
Hồn thi sĩ được hoà cùng âm hưởng
Cung bậc điệp trùng trầm bổng thế gian
Tim thi sĩ tiếp thêm nguồn cộng hưởng
Khúc nhạc tình bao phủ cõi xa xăm
Giữa chốn ao tù hồn thơ tù hãm
Đành phải quen cho kiếp sống qua ngày
Ôi! những lời thơ rung động chốn này
Lỉệu có phải thứ thi ca lừa dối?
Hà Nội 6-7-2012
Dương Quốc Việt
Như bản năng thiên định tự bao giờ
Máu con tim trào nhuộm xứ tinh khôi
Ấy là lúc tạo văn chương cái thế
Ôi! hồn thơ đi vào xứ vô hồn
Tim thi sĩ rung lên trên đồi nắng
Nơi xa lạ hồn văn chương trác việt
Hỏi tìm đâu kiệt tác của đời thơ?
Hồn thi sĩ được hoà cùng âm hưởng
Cung bậc điệp trùng trầm bổng thế gian
Tim thi sĩ tiếp thêm nguồn cộng hưởng
Khúc nhạc tình bao phủ cõi xa xăm
Giữa chốn ao tù hồn thơ tù hãm
Đành phải quen cho kiếp sống qua ngày
Ôi! những lời thơ rung động chốn này
Lỉệu có phải thứ thi ca lừa dối?
Hà Nội 6-7-2012
Dương Quốc Việt
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 26/08/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanVietKhi Trích
Đăng Lại.
______________________________________________
Vô đề – Thơ Dương Quốc Việt
Thứ bảy - 01.7.2012 14:23
Nhân đọc "Đoản khúc Hoa Ban" của Nguyễn Anh Tuấn (Chùm thơ Hoa Ban của Nguyễn Anh Tuấn)
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Dương Quốc Việt
Tiến sĩ toán – Giảng viên trường Đại học SP. Hà Nội
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
Tiến sĩ toán – Giảng viên trường Đại học SP. Hà Nội
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
VÔ ĐỀ
Nhân đọc "Đoản khúc Hoa Ban" của Nguyễn Anh Tuấn
(Link: Chùm thơ Hoa Ban của Nguyễn Anh Tuấn)
*****
Thuở miền Tây vang vọng tiếng "Nhớ Rừng"
"Trong cũi sắt" cảm thương hồn Thế Lữ
Ôm nỗi sầu vùi lấp chí cao xa
Thuở thiếu niên cao vọng đâu còn?
Rồi một trưa trong miên man khôn ngủ
Say hồn thơ ai "Đoản khúc Hoa Ban"
Chôn Miền Tây trong ký ức bao ngày
Nay hiện về trong tái tê thổn thức
Ta thẫn thờ thương cho hồn thi sĩ
Hồn lãng du không mỏi nơi suối ngàn
Sống hết mình tưới hồn lên cây cỏ
Nếu có tình xin bao bọc hồn thơ
Trên mảnh đất khổ đau những tháng ngày
Nơi tăm tối ta hướng về ánh sáng
Thân gửi đó mà hồn không ở đó
Cuộc đời này, dễ yểu những tài hoa
Chốn âm u âm thầm lau nước mắt
Nơi giam cầm thân phận kẻ sa cơ
Ta về đây nơi châu thổ Sông Hồng
Xứ sở nuôi ta tinh hoa hồn Việt
Ta đã trải qua bao thế thái nhân tình
Loài quỷ ác muốn nhuộm đen tất cả
Bừng tỉnh hồn ta sau chuỗi ngày dài
Bên quỷ dữ ta không hề hay biết
Nuôi khôn lớn bởi những hồn cao cả
Có trải đâu lòng hiểm độc khôn lường
Hiểu lẽ đời qua sách vở thánh hiền
Ta đâu nỡ nhận ra phường dối trá
Đất mẹ ơi người sản sinh tất cả
Những kiếp người và cả kiếp đười ươi
Lẽ tương phản trong sinh linh bốn cõi
Mẹ hiền ơi con đã ngộ ra rồi.
Hà Nội 29-6-2012
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 01.7.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Nhớ thi sĩ Thanh Hải – Thơ Dương Quốc Việt
Nội ngày
21.02.2012
Tôi xin
gọi tên ông: "Một mùa xuân nho nhỏ". Trầm lắng hồn thơ ông Biết bao điều gửi gắm. "Mọc giữa dòng
sông xanh Một bông hoa tím biếc...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Dương Quốc Việt
Tiến sĩ toán – Giảng viên trường Đại học SP. Hà Nội
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
Tác giả Dương Quốc Việt
Tiến sĩ toán – Giảng viên trường Đại học SP. Hà Nội
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
NHỚ THI SĨ THANH HẢI
Tôi xin gọi tên ông:
"Một mùa xuân nho nhỏ".
Trầm lắng hồn thơ ông
Biết bao điều gửi gắm.
"Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc...
Ta làm con chim hót
Ta làm một nhành hoa
Một nốt trầm xao xuyến
Tan biến trong hoà ca..."
Tôi nguyện được theo ông:
"Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời".
Nơi xứ sở đất-người
Hàng nghìn năm cay nghiệt.
Hồn Nguyễn Du tê tái
Biển lệ tưới thân Kiều.
Hồn Nguyễn Trãi phiêu diêu
"Lệ Chi Viên" còn đó.
"Cáo Bình Ngô" là thế
Thân quân tử nát tan.
Đâu quốc hồn-quốc tuý
Đất dữ hay đất lành.
Hoa tươi hay cỏ dại
Tinh hoa mảnh đất này.
Thái bình hay loạn ly
Cùng xây hay cùng phá.
Kiến tạo gần hay xa
Dài lâu hay chộp giật.
Tự hào ư? Huyễn hoặc
Nông nổi bao kiếp người.
Nghìn năm sau vẫn thế
Cỏ dại đâu còn hoa.
Hà Nội 19-2-2012
Dương Quốc Việt
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 21.02.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Nước
mắt trong giao thừa – Thơ Dương Quốc Việt
Ngày
26.03.2011
Nước mắt ai đổ trong
giao thừa, Làm nên giông bão hồn ta.
NƯỚC MẮT TRONG GIAO
THỪA
Nước mắt ai đổ trong giao thừa,
Làm nên giông bão hồn ta.
****
Anh hôn em!
Trên nỗi khổ đau hồn dân tộc,
Những kiếp người khao khát tự do.
Anh hôn em!
Như muốn đòi quyền sống,
Trên xác khô giáo lý bao đời.
Anh hôn em!
Cho suối lệ ngập tràn,
Cuốn đi những u hoài chất chứa.
Anh hôn em!
Trong cảm thông vô hạn,
Nỗi đau này đâu của riêng ai.
Anh hôn em!
Trong khắc thời ngắn ngủi,
Phút tự do em được khóc em ơi.
****
Ta hôn nhau!
Sẻ chia niềm thất vọng,
Qua bao giao thừa trong hy vọng năm sau.
Ta hôn nhau!
Tựa giao cảm đất trời,
Cho thấu hiểu nỗi lòng nơi trần thế.
Ta hôn nhau!
Tiễn biệt đông tàn,
Để lại đón một mùa xuân bí hiểm.
Ta hôn nhau!
Mong sớm vượt kiếp này,
Hẹn đến với kiếp sau tươi sáng.
****
Giọt nước mắt người ơi,
Khiến tim ai nhỏ máu!
Giọt nước mắt ai rơi,
Xót đau hồn dân tộc.
Những giọt nước mắt rơi,
Tưới cho tình muôn thuở.
Dương Quốc Việt
Dương Quốc Việt
© Tác giả giữ bản quyền.
Nước mắt ai đổ trong giao thừa,
Làm nên giông bão hồn ta.
****
Anh hôn em!
Trên nỗi khổ đau hồn dân tộc,
Những kiếp người khao khát tự do.
Anh hôn em!
Như muốn đòi quyền sống,
Trên xác khô giáo lý bao đời.
Anh hôn em!
Cho suối lệ ngập tràn,
Cuốn đi những u hoài chất chứa.
Anh hôn em!
Trong cảm thông vô hạn,
Nỗi đau này đâu của riêng ai.
Anh hôn em!
Trong khắc thời ngắn ngủi,
Phút tự do em được khóc em ơi.
****
Ta hôn nhau!
Sẻ chia niềm thất vọng,
Qua bao giao thừa trong hy vọng năm sau.
Ta hôn nhau!
Tựa giao cảm đất trời,
Cho thấu hiểu nỗi lòng nơi trần thế.
Ta hôn nhau!
Tiễn biệt đông tàn,
Để lại đón một mùa xuân bí hiểm.
Ta hôn nhau!
Mong sớm vượt kiếp này,
Hẹn đến với kiếp sau tươi sáng.
****
Giọt nước mắt người ơi,
Khiến tim ai nhỏ máu!
Giọt nước mắt ai rơi,
Xót đau hồn dân tộc.
Những giọt nước mắt rơi,
Tưới cho tình muôn thuở.
Dương Quốc Việt
Dương Quốc Việt
© Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 26.03.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Con Tạo – Thơ Dương Quốc Việt
Ngày 24.03.2011
Cảm ơn
trời đã cho ta thời thế, Chủ muôn loài,
vận mệnh Hành Tinh. Trên Vũ Đài, toàn
quyền hô Phong hoán Vũ, Hỡi các ngươi,
đợi đó chủ nhân ta!
CON TẠO
Cảm ơn trời đã cho ta thời thế,
Chủ muôn loài, vận mệnh Hành Tinh.
Trên Vũ Đài, toàn quyền hô Phong hoán Vũ,
Hỡi các ngươi, đợi đó chủ nhân ta!
Thân dệu dão, mỏi mòn theo năm tháng,
Con Tạo nghiền ta, ta lại hành đời.
Quen thói chơi lẫn làm, lẫn lộn làm ăn,
Hiểu chi đâu, nào có muốn hay điều phải, trái.
Vốn tri thức nhỏ nhoi, tâm hồn u tối,
Nơi hang sâu, ta đâu hiểu đất trời.
Nòi Thiêu Thân lao theo ánh sáng,
Khát khao ánh sáng nơi người.
Đường đông lớp lớp lao lên trước, khói bụi mù bay,
Vội cướp đường, mong sớm được ngáp dài nơi Công Sở.
Ta cố nhoi trong đám đông ùn tắc,
Chẳng nhường ai, biết phía trước là đâu?
Sục xạo kiếm tìm, với ta tiền là tất cả.
Ta mua danh, đánh bóng đời ta.
"Thế giới này ta cứ tàn cứ huỷ,
Nào biết rằng thế giới khác có hay chăng?”(*)
Ăn không của đời, nghiêng ngó Của cha ông,
Ta đào bới, lật tung nơi hang cùng ngõ hẻm.
Trong toà nhà lộng lẫy, mọi thứ đủ đầy,
Hồn trống rỗng ta dõi về quá khứ.
Tương lai hỡi, lòng ta run rẩy,
Ngày mai có là gì? đâu đáng để nghĩ suy?!
Mặc sức thả mình, nơi trăm nghìn khoái lạc,
Sinh ra ta tàn hủy thế gian này.
*
* *
Loài quỷ ác ngươi cứ tàn cứ huỷ,
Trong vòng quay muôn thuở thịnh suy.
Thời của ngươi sớm đến ngày tàn,
Guồng văn minh, ngươi đâu còn đất sống.
Khúc bi ai lịch sử tất qua đi,
Hẹn sinh sôi "những mầm non vạn thuở” (**).
"Hoa của đất” sẽ tươi xanh trở lại,
Khải hoàn ca vang vọng muôn loài.
Chủ nhân mới, những tinh hoa trời đất,
Cùng nhân quần xây đắp lại giang san.
Gieo nhân lành trong kỷ nguyên ánh sáng,
Hẹn mùa vàng trái ngọt khắp nhân gian.
*
* *
Kiếp nhân gian, con tạo xoay vần,
Người và quỷ song hành cùng trời đất.
Khi người rời xa bổn phận làm người,
Ấy là lúc mang thời cơ cho quỷ.
Quỷ tham lam, giả dối, hung tàn...,
Mang khổ đau gieo xuống đầu nhân loại.
Như những trang sử bi ai luôn lặp lại,
Bởi nhân gian quên bài học Tiền Nhân.
Đêm Hà Nội 3/4/2010
Dương Quốc Việt
Cảm ơn trời đã cho ta thời thế,
Chủ muôn loài, vận mệnh Hành Tinh.
Trên Vũ Đài, toàn quyền hô Phong hoán Vũ,
Hỡi các ngươi, đợi đó chủ nhân ta!
Thân dệu dão, mỏi mòn theo năm tháng,
Con Tạo nghiền ta, ta lại hành đời.
Quen thói chơi lẫn làm, lẫn lộn làm ăn,
Hiểu chi đâu, nào có muốn hay điều phải, trái.
Vốn tri thức nhỏ nhoi, tâm hồn u tối,
Nơi hang sâu, ta đâu hiểu đất trời.
Nòi Thiêu Thân lao theo ánh sáng,
Khát khao ánh sáng nơi người.
Đường đông lớp lớp lao lên trước, khói bụi mù bay,
Vội cướp đường, mong sớm được ngáp dài nơi Công Sở.
Ta cố nhoi trong đám đông ùn tắc,
Chẳng nhường ai, biết phía trước là đâu?
Sục xạo kiếm tìm, với ta tiền là tất cả.
Ta mua danh, đánh bóng đời ta.
"Thế giới này ta cứ tàn cứ huỷ,
Nào biết rằng thế giới khác có hay chăng?”(*)
Ăn không của đời, nghiêng ngó Của cha ông,
Ta đào bới, lật tung nơi hang cùng ngõ hẻm.
Trong toà nhà lộng lẫy, mọi thứ đủ đầy,
Hồn trống rỗng ta dõi về quá khứ.
Tương lai hỡi, lòng ta run rẩy,
Ngày mai có là gì? đâu đáng để nghĩ suy?!
Mặc sức thả mình, nơi trăm nghìn khoái lạc,
Sinh ra ta tàn hủy thế gian này.
*
* *
Loài quỷ ác ngươi cứ tàn cứ huỷ,
Trong vòng quay muôn thuở thịnh suy.
Thời của ngươi sớm đến ngày tàn,
Guồng văn minh, ngươi đâu còn đất sống.
Khúc bi ai lịch sử tất qua đi,
Hẹn sinh sôi "những mầm non vạn thuở” (**).
"Hoa của đất” sẽ tươi xanh trở lại,
Khải hoàn ca vang vọng muôn loài.
Chủ nhân mới, những tinh hoa trời đất,
Cùng nhân quần xây đắp lại giang san.
Gieo nhân lành trong kỷ nguyên ánh sáng,
Hẹn mùa vàng trái ngọt khắp nhân gian.
*
* *
Kiếp nhân gian, con tạo xoay vần,
Người và quỷ song hành cùng trời đất.
Khi người rời xa bổn phận làm người,
Ấy là lúc mang thời cơ cho quỷ.
Quỷ tham lam, giả dối, hung tàn...,
Mang khổ đau gieo xuống đầu nhân loại.
Như những trang sử bi ai luôn lặp lại,
Bởi nhân gian quên bài học Tiền Nhân.
Đêm Hà Nội 3/4/2010
Dương Quốc Việt
----
(*) (Lời quỷ Mephisto) và (**) là những câu thơ của đại thi hào Goethe trong tác phẩm Faust, một kiệt tác của nhân loại. Một triết gia(??) đã nói” Nguời ta là hoa đất”.
----
Dương Quốc Việt
(*) (Lời quỷ Mephisto) và (**) là những câu thơ của đại thi hào Goethe trong tác phẩm Faust, một kiệt tác của nhân loại. Một triết gia(??) đã nói” Nguời ta là hoa đất”.
----
Dương Quốc Việt
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 24.03.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Nguyện
Cầu Nơi Văn Miếu – Thơ Dương Quốc Việt
Ngày 23.03.2011
Ngày 23.03.2011
Đến nơi
Văn Miếu ông cha, "Sân Trình Cửa Khổng" nước nhà đó em! Cầu cho đạo
học xanh them Sản sinh ra những trái tim
lớp người. Trí cao chí lớn trong đời. Những tài năng mới sáng ngời nhân văn.
NGUYỆN CẦU NƠI VĂN
MIẾU
(Sáng mồng 2 tết Tân Mão-2011)
Đến nơi Văn Miếu ông cha,
"Sân Trình Cửa Khổng" nước nhà đó em!
Cầu cho đạo học xanh thêm
Sản sinh ra những trái tim lớp người.
Trí cao chí lớn trong đời.
Những tài năng mới sáng ngời nhân văn.
****
Cầu cho "Lều-Chõng” áo khăn,
Rời xa vĩnh viễn Công-Danh mị đời.
Bảng vàng- Bia đá nhất thời,
Chớ nên nông nổi học đòi chạy sô.
Cầu cho học vấn tiền đồ,
Giúp cho dân-nước vượt bờ tối tăm.
****
Than ôi! Văn hiến ngàn năm,
Rồng tiên sao vẫn quẩn quanh góc này?!
"Thương Voi đánh giặc đêm ngày,
Cho Mèo ngồi bếp uế đầy nồi rang.”(*)
Thương hồn Nguyễn Trãi thác oan,
Nguyễn Du lạc phách bàng hoàng chốn nao?!
Dương Quốc Việt
----
(*) Phỏng theo câu thơ của Nguyễn Công Trứ, một danh nhân đất Việt.
Con Voi đánh giặc đêm ngày,
Con Mèo ngồi bếp ỉa đầy nồi rang.
----
Dương Quốc Việt
Đến nơi Văn Miếu ông cha,
"Sân Trình Cửa Khổng" nước nhà đó em!
Cầu cho đạo học xanh thêm
Sản sinh ra những trái tim lớp người.
Trí cao chí lớn trong đời.
Những tài năng mới sáng ngời nhân văn.
****
Cầu cho "Lều-Chõng” áo khăn,
Rời xa vĩnh viễn Công-Danh mị đời.
Bảng vàng- Bia đá nhất thời,
Chớ nên nông nổi học đòi chạy sô.
Cầu cho học vấn tiền đồ,
Giúp cho dân-nước vượt bờ tối tăm.
****
Than ôi! Văn hiến ngàn năm,
Rồng tiên sao vẫn quẩn quanh góc này?!
"Thương Voi đánh giặc đêm ngày,
Cho Mèo ngồi bếp uế đầy nồi rang.”(*)
Thương hồn Nguyễn Trãi thác oan,
Nguyễn Du lạc phách bàng hoàng chốn nao?!
Dương Quốc Việt
----
(*) Phỏng theo câu thơ của Nguyễn Công Trứ, một danh nhân đất Việt.
Con Voi đánh giặc đêm ngày,
Con Mèo ngồi bếp ỉa đầy nồi rang.
----
Dương Quốc Việt
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 23.03.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Suy Ngẫm – Thơ Dương Quốc Việt
Ngày
19.3.2011
Nhân đọc "Suy ngẫm về câu thơ Nguyễn Đình Thi: Ôm đất nước những người áo vải Đã đứng lên thành những anh hùng (Đất nước)" của Bùi Ngọc Minh.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Dương Quốc Việt
Nhân đọc "Suy ngẫm về câu thơ Nguyễn Đình Thi: Ôm đất nước những người áo vải Đã đứng lên thành những anh hùng (Đất nước)" của Bùi Ngọc Minh.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Dương Quốc Việt
SUY NGẪM
Ôi bi thương những người áo vải,
Sinh kẻ bạc tình mà hoài niệm mai sau.
Thật xót đau phải nghe mãi câu này,
"Hy sinh đời bố củng cố đời con!"
Từ đáy lòng những người cha non trẻ.
Sớm đầu hàng ngồi trông đợi tương lai.
Noi gương cha con lại nối nghiệp nhà,
Rồi vẫn thế cha nào con ấy!
****
Vãn còn đó điệp khúc ngàn đời lặp lại,
Bao đời nay sao chẳng khá hơn.
Kẻ theo gương cha sớm thở vắn than dài,
Ngồi bó gối chờ tương lai tốt đẹp.
Kẻ gặp cơ may thoát thân áo vải,
Sớm vội quên thân phận kẻ sinh thành.
Xây nghiệp nhà truy lĩnh phần thụ hưởng,
Lo cháu con khỏi bị gậy mai sau.
****
Cứ như thế đời nối đời vẫn thế,
Nước non này lại nô lệ lầm than.
"Máu anh hùng" sục sôi cha đứng dậy,
Cứu nước non rồi đến trả thù nhà.
Xong việc nước cha mỏi mòn ôm gối,
Nuôi dạy con thơ nối chí trả thù nhà!
Hà nội 19-3-2011
Dương Quốc Việt
Ôi bi thương những người áo vải,
Sinh kẻ bạc tình mà hoài niệm mai sau.
Thật xót đau phải nghe mãi câu này,
"Hy sinh đời bố củng cố đời con!"
Từ đáy lòng những người cha non trẻ.
Sớm đầu hàng ngồi trông đợi tương lai.
Noi gương cha con lại nối nghiệp nhà,
Rồi vẫn thế cha nào con ấy!
****
Vãn còn đó điệp khúc ngàn đời lặp lại,
Bao đời nay sao chẳng khá hơn.
Kẻ theo gương cha sớm thở vắn than dài,
Ngồi bó gối chờ tương lai tốt đẹp.
Kẻ gặp cơ may thoát thân áo vải,
Sớm vội quên thân phận kẻ sinh thành.
Xây nghiệp nhà truy lĩnh phần thụ hưởng,
Lo cháu con khỏi bị gậy mai sau.
****
Cứ như thế đời nối đời vẫn thế,
Nước non này lại nô lệ lầm than.
"Máu anh hùng" sục sôi cha đứng dậy,
Cứu nước non rồi đến trả thù nhà.
Xong việc nước cha mỏi mòn ôm gối,
Nuôi dạy con thơ nối chí trả thù nhà!
Hà nội 19-3-2011
Dương Quốc Việt
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 19.3.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét