Dung Thi Vân đọc thơ Phương Tấn (TP.HCM)
Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015
Bài thơ “Thưa mẹ” được tác giả viết năm 1965, vào thời đó
tôi chỉ mới 10 tuổi. Hoặc nói một cách chính xác bài thơ "Thưa
mẹ" của Phương Tấn đã ra đời đúng 50 năm (2015). Vậy mà sau 50 năm,
bài thơ “Thưa mẹ” vẫn mang một giọng thơ mới lạ trong câu từ.
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Dung Thị Vân
(HV
Hội Nhà văn TP.Hồ Chí Minh)
ĐT:
0903 37 22 19
Email:
dungthivan11012012@gmail.com
_____
DUNG THỊ VÂN ĐỌC THƠ PHƯƠNG TẤN
THƯA MẸ
* Thơ Phương Tấn
Con lột mũ cởi giày và tháo mép
những chua ngoa xin mắc lại cho đời
nay trở ngựa rầu rầu qua lưng mẹ
thân cũng tàn con gõ lấy mà chơi.
Xin đừng hỏi e một lời cũng mỏi
tương tàn kia bòn mót hết xương da
con ngồi gỡ trăng phơi trong mắt lạnh
lấy nắng chiều hong một chút sầu
khuya.
Cho được thở hơi bay trong kẽ lá
chút lòng vui đậu xuống mép sương
chiều
chút gió nổi lay hồn trong bãi đá
hồn nghêu ngao cùng bầy lệ chắt chiu.
Cho được nói lời bay trong kẽ nón
lời reo vui lách tách vỗ quanh vành
chân bập bỗng xin quỳ trong mắt mẹ
thân đã vàng hay nắng đã vàng hanh.
Con sẽ thở hơi con trong vú mẹ
tí bi ai khẽ động mé chân đời
chim lẻ bạn chơi mỗi mình quạnh quẽ
chạm tiếng kêu ngại Chúa cũng chơi
vơi.
Thôi đà mỏi con vui lòng trở ngựa
tương tàn kia bòn mót hết xương da
chiến tranh kia vẫn nằm ve vuốt lửa
vuốt lưng người đất xé vuốt lưng cha.
Thôi đà mỏi con vui lòng trở ngựa
thân tong teo dắt dạ chắt chiu về
thêm chút gạo chút lửa cười trong bếp
chút bao dung lóp bóp vỗ trong con.
Mẹ so đũa gắp lòng reo trong mắt
gắp một đời rót xuống chén cơm con…
(Phương Tấn- 1965)
Bài thơ “Thưa mẹ” được tác giả viết năm 1965,
vào thời đó tôi chỉ mới 10 tuổi. Hoặc nói một cách chính xác bài thơ
"Thưa mẹ" của Phương Tấn đã ra đời đúng 50 năm (2015). Vậy mà sau
50 năm, bài thơ “Thưa mẹ” vẫn mang một giọng thơ mới lạ trong câu từ.
Tôi không hiểu lúc viết, tác giả có trau
chuốt những câu từ hay cứ liên mạch để bài thơ được thảng thốt thành lời
mà anh đã gởi tất cả tình yêu thương của một người con dành cho mẹ.
Phương Tấn đã cựa mình đốt cháy những vần
thơ trong một tâm trạng đau thương mà tất cả đã thể hiện trong từng câu
thơ anh viết:
Con sẽ
thở hơi con trong vú mẹ
tí bi ai
khẽ động mé chân đời
chim lẻ
bạn chơi mỗi mình quạnh quẽ
chạm
tiếng kêu ngại Chúa cũng chơi vơi.
Cuộc đời với những vật vã lo toan lắm khi
đưa đẩy con người đến chỗ cô đơn, khổ đau không cùng. Tác giả đã ví von sự
lặng lẽ buồn tênh của đời mình như con chim lẻ bạn quạnh quẽ và đìu hiu.
Đến một lời kinh cầu nguyện mà Phương Tấn cũng nghĩ rằng Chúa chẳng thể nào ban
cho mình được.
Và với thế sự thăng trầm, sao cùng một màu
da, cùng một tiếng nói mà vẫn tương tàn (Tương tàn kia bòn mót hết xương
da). Những bi thương ai oán của cuộc đời là thế. Thôi thì quên đi những gì
ta đã đi qua. (Con lột mũ cởi giày và tháo mép/ những chua ngoa xin mắc lại
cho đời). Tác giả đã tháo bỏ hết để trở về với mẹ. Và không ai có thể chở
che đời mình bằng hơi ấm của mẹ.
Phương
Tấn đã khua khoắng nỗi niềm và chắt chiu con chữ bằng chính hơi thở của mình
trong dòng sữa mẹ hiền.
Nay trở ngựa rầu rầu qua lưng mẹ
thân cũng tàn con gõ lấy mà chơi.
Nỗi
buồn theo sau nỗi đau của từng câu thơ lập lại mà không còn gì để viết, để nói
và để buồn hơn thế nữa. Tay mỏi chân chồn? Có thể và không thể. Những sắc
những không trong câu thơ là gì mà Phương Tấn đã dồn hết yêu thương để trở
về với mẹ. Hiểu được những gian nan những khổ đau mà mẹ đã chắt chiu cả
cuộc đời dành cho mình không ngoài nuôi con khôn lớn. Tất cả đã đi qua...
điểm dừng của người con vẫn luôn là hình ảnh của người mẹ Đọc thơ Phương
Tấn chúng ta luôn se thắt những câu từ mà hình tượng như đang trước mắt.
Với tôi, tôi rất thích những câu từ trong thơ của anh. Vì nó đã làm nhói
lòng tôi kể từ khi đọc thơ Phương Tấn lúc tôi còn lơ ngơ và ngây thơ trước
những ngôn từ trong thơ của anh cho đến lúc ngộ.
Mẹ so đũa gắp lòng reo trong mắt
gắp một đời rót xuống chén cơm con…
Saigon, 30/8/2015
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 31.8.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét