Home
» Thư viện thơ
» Đêm của thiên thần và ma/ Niềm tin/ Ngày cưới của em/ Tình cũ – Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Đêm của thiên thần và ma/ Niềm tin/ Ngày cưới của em/ Tình cũ – Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015
Nàng
không nói với ta lời nào đêm hôm ấy mùa đông bản nhạc du dương như muốn nói
nhiều điều nàng đưa ta về một bến mơ không hẹn trước bến mơ có người con gái
đẹp cái nơ tóc của nàng thiêm thiếp ngủ ta chỉ thấy nụ cười chao nghiêng con
sóng sông một đời đẻ bến để thương nhau
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Nhà thơ Phạm Khang
Họ
tên thật Phạm Xuân Khang
Hội
viên Hội VHNT Thanh Hóa.
đã
xuất bản 9 tập thơ, 4 tiểu thuyêt, 1 tập ký sự.
Học
văn tại Nga. Dịch giả văn học thế giới.
ĐT:
0122.220.69.89
Email: phamkhangnhavan@gmail.com
_____
ĐÊM
CỦA THIÊN THẦN VÀ MA
Nàng không nói với ta
lời nào đêm hôm ấy mùa đông
bản nhạc du dương như muốn nói nhiều
điều
nàng đưa ta về một bến mơ không hẹn
trước
bến mơ có người con gái đẹp
cái nơ tóc của nàng thiêm thiếp ngủ
ta chỉ thấy nụ cười chao nghiêng con
sóng
sông một đời đẻ bến để thương nhau
Nàng lộng lẫy trong căn phòng đức
hạnh
bản nhạc lên cơn buồn não ruột
bên trời những đám mây uể oải
gió lạnh về đầy thêm
hình như nàng giấu ta điều gì ghê
gớm lắm
sao không ngước lên nhìn ta mê muội
lúc này
Ta ngồi bên nàng
nghe bản nhạc mùa
đông
bàn tay nuột nà thon thon lướt lên
phím dương cầm
phố đã ngủ cây bên
thềm đã ngủ
chỉ có gió đập vô hồi cửa sổ
đêm mùa đông như cắt thịt da
tiếng đàn như men lửa dại
ta nghe rất rõ tiếng lòng của nàng
thổn thức
cả những trái ngang những bi kịch
đời người
những bến sông lỡ mùa con gái
những vinh quang hào nhoáng cô đơn
những cuộc tình chỉ có mùi lông
ngỗng
những niềm đau không có chỗ dâng
trào
chợt mắt nàng gặp ánh mắt ta ngưỡng
mộ
và
ta tự hỏi
nàng là ai
thiên thần…
hay một…
bóng ma…
đêm…!
NIỀM
TIN
Trên
ngực em quyền uy cây thánh giá
dấu tích còn lại của Giê su tử nạn
người hóa thân vào cái diễm kiều
huyền bí
em hóa thân thành người đùa cợt các
thần linh
Em trẻ hơn cây thánh giá nhiệm mầu
thánh đường dìu dặt tiếng chuông
ngân
em đến với tình yêu bằng lòng tin
vào chúa
quên số phận mình sống giữa nhân
gian
Người trai yêu em sợ thánh giá hơn
em
dù em thật hơn nghìn lần thánh giá
Chúa sống lại cũng phải đành im lặng
trước lòng thành bất diệt của niềm
tin.
NGÀY
CƯỚI CỦA EM
Anh đã yêu em…nhưng
mà…không thể
với mối tình dang dở buồn đau
hoa vô tư nở ở góc vườn
gặp khoảnh khắc tình không nói được
Không gian rơi vào vũ trụ vô cùng
con người thật hơn vô biên vĩnh cửu
em vụt biến…thành…đàn bà…pháo nổ
phòng cưới rung lên kỷ niệm tơi bời
Anh vật vã trong tận cùng hữu hạn
lấy cô đơn đo sức vóc con người
em yêu anh cái phần hồn đã cạn
thì tình ta bật khóc tiễn nhau rồi…!
TÌNH
CŨ
Tình
cũ khoác vai ta vào quán
đong đưa làm gì mắt đã quá xa xăm
tình hâm lại vài giờ bên liếp cửa
em giấu lòng ta giấu nhạt phai
Thôi cũng đủ dăm ba ly rượu đắng
hâm hấp mùa mùa trăng ngái ngủ trưa
em lúng liếng ly cà phê sóng sánh
chao sóng tình…
rớt bóng
xuống…
ngày xưa…!
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Thanh Hóa ngày 31.8.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét