Ước gì/ Mẹ ơi!/ Áo nâu – Chùm thơ Vu Lan của Xuân Môn (TP Kon Tum)
Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2015
(Kính viếng linh hồn Mẹ)
Mẹ ơi! con mất mẹ rồi
Yêu thương còn đó mà
người đi đâu?
Ai đem cùng tận nỗi
đau
Nhẫn tâm phủ trắng
nhịp cầu tử - sinh
Thông
tin cá nhân (VanDanViet)
Tác
giả Xuân Môn
Tên
thật Nguyễn Xuân Môn
Địa
chỉ: 14 Bạch Đằng, thành phố Kon Tum, tỉnh Kon
Tum
Điện
thoại: 0978.851.555
Email: nguyen.xuanmon@gmail.com
_____
ƯỚC GÌ?
(Ước... mẹ già qua cơn bạo bệnh...)
Cau xanh vẫn thắm
trầu cay
Mẹ như tầu úa gió lay
muốn rời
Rốc* gầy co quắp bùn
ôi
Thương con cam chịu
cả đời bò ngang
Quanh năm giấu cái lỡ
làng
Mà không trốn được bẽ
bàng bám theo
Mùng tơi mang tiếng
rớt nghèo
Mẹ thân mướp đắng
đành leo giàn sầu
Nụ cười ấm kẽ môi nhầu
Vì xuân mai nở vì
trầu răng đen
Lưng còng câu bóng
đồng phèn
Vai gầy mẹ gánh vui
buồn hợp tan
Hoàng hôn ơi! chớ vội
vàng
Chiều ơi! đừng tắt
nắng tàn cuối xuân
Thế gian ai trọ hai
lần?
Không vay mà trả nợ
nần... cho con
Giật mình bên vực mất
- còn
Vội giơ tay níu chút
hồn chênh chao
Mới hay dù cõi mơ nào
Nếu không có mẹ đường
vào... hư không
Ước gì nhốt được bão
giông
Cho đời không phải
sắc không vô thường
Ước gì còn mãi mẹ
thương
Cho con không lạc lẻo
đường quê xưa...
Tháng 7/2015
----
Ghi
chú: * Rốc: Tiếng gọi con cua đồng ở vùng quê bắc bộ
----
MẸ ƠI!
(Kính viếng linh hồn Mẹ)
Mẹ ơi! con mất mẹ rồi
Yêu thương còn đó mà
người đi đâu?
Ai đem cùng tận nỗi
đau
Nhẫn tâm phủ trắng
nhịp cầu tử - sinh
Mẹ qua cầu ấy một
mình
Gánh đời bỏ lại, Xách
tình mang theo
Từ nay bên cửa mỗi
chiều
Không còn bóng mẹ
liêu xiêu ngóng chờ
Cau tươi bổ bốn vẫn
thừa
Trầu xanh để héo hững
hờ răng đen...
Giấu con, mẹ đợi nửa
đêm
Lén “đi” lặng lẽ ngại
phiền người thân
Phút giây tử biệt
dương trần
Thương yêu mẹ vẫn
dành phần cho con
Rằm xuân chẳng đợi
trăng tròn
Chiều tàn níu nắng
héo hon cuối hè
Biết rằng sống gửi
thác về
Nuốt đau, đau quặn tái tê lòng buồn
Chiều mưa khóc ướt
hoàng hôn
Như đời khóc biệt
linh hồn mẹ tôi
Mẹ đi qua một kiếp
người
Nghìn thu an giấc,
khóc cười mặc ai
Tìm, nghe trong tiếng
thở dài
Thấy đời ngắn ngủi bằng vài…câu thơ
Tháng ba đội trắng
khăn sô
Cùng con tiễn mẹ, xây
mồ trong tim…
ÁO NÂU
Nâu sồng áo mẹ ngày
xưa
Cõng thời gian
ngược bước đưa con về
Cái thời chân đất
nón mê
Thanh xuân dầm dãi
nắng hè mưa đông
Vai kia mẹ gánh
ruộng đồng
Vai này quẩy việc
nhà chồng - nước non
Áo nâu vai vá bạc
mòn
Một đời se chỉ cho
lòn lỗ kim
Trầu xanh làm khổ
răng đen
Vôi đời bạc trắng tình duyên đỏ hồng
Mồ hôi mẹ đổ vào
trong
Thương con thế
chấp, đổi đong cuộc đời
Rút lòng Tằm kết kén
tươi
Vì con hóa nhộng để
người kéo tơ
Chắt chiu, nhặt
nhạnh đói no
Tảo tần đêm vạc,
ngày cò đồng sâu
Con khôn lớn – mẹ
bạc đầu
Tháng ngày vất vả
nhăn nhầu thời gian...
Mẹ dành gấm lụa
cho con
Mồ hôi loang lổ
bạc mòn áo nâu!
Tháng
4/2015
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Kon Tum ngày 22.8.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét