Home
» Thư viện thơ
» Đi cùng nỗi nhớ/ Thương một mùa thu/ Hoàng hôn/ Không đề… - Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Đi cùng nỗi nhớ/ Thương một mùa thu/ Hoàng hôn/ Không đề… - Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015
Có nỗi
nhớ đi qua đời anh Thật như thể em cười khi hẹn gặp Thật như thể một điều giản
dị Rượu tràn môi mặn chát niềm đau
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Nhà thơ Phạm Khang
Họ
tên thật Phạm Xuân Khang
Hội
viên Hội VHNT Thanh Hóa.
đã
xuất bản 9 tập thơ, 4 tiểu thuyêt, 1 tập ký sự.
Học
văn tại Nga. Dịch giả văn học thế giới.
ĐT:
0122.220.69.89
Email: phamkhangnhavan@gmail.com
_____
ĐI CÙNG NỖI NHỚ
Có nỗi nhớ đi qua đời
anh
Thật như thể em cười
khi hẹn gặp
Thật như thể một điều
giản dị
Rượu tràn môi mặn
chát niềm đau
Em ơi em! Nỗi nhớ cứ
quặn lòng
Khóc không được hờn
cũng không được nữa
Ôi xa quá mặt trời bơ
vơ nắng
Trăng xanh xanh mãi
theo gió vô tình
Có nỗi nhớ đi qua đời
anh
Là tình em dịu dàng
tha thiết
Là cánh chim câu gọi
tình mải miết
Bâng khuâng lòng run
rẩy trước hoàng hôn
Em ơi em! Thắm đỏ mối
duyên tình
Thì hãy trả ơn này
cho nỗi nhớ
Anh cảm nhận đến tận
cùng khao khát
Nỗi nhớ đầy lên khi
vắng em!
THƯƠNG MỘT MÙA THU
Thương ai áo trắng
mùa thu ấy
trong suốt như hồn
của mộng mơ
lặng lẽ duyên cười ôm
chặt bóng
run rẩy tình trai ngơ
ngác say
Rồi mùa thu ấy xa xôi
mãi
người đi biền biệt
những bến bờ
trang văn quên hẹn
ngày trở lại
đau đáu lòng ai tuổi
thiên thần
Ta vô tình quá mùa
thu nhỉ
mê mải chân trời cát
bụi bay
tha thứ cho ta mùa
nức nở
tình ơi! Mở cửa đón
ta về
Để mùa thu cũ không
xưa cũ
để lối tình xưa không
biết xưa
để ai áo trắng mùa
thu ấy
kết bạn lòng ta đến
bạc đầu…!
HOÀNG HÔN
Người con gái nào đã
đi qua đời anh
khắc một nếp nhăn
tình ái
có phải là em mối
tình không thành ấy
buổi đất trời ứa máu hoàng
hôn
Phố cổ nơi em một
thời đã mất
tường rêu phong lối
ngõ thoảng u hoài
em nhan sắc đó là
điều có thật
nghiêng ngã lòng anh
mỗi bước em về
Người con trai nào đã
đi qua đời em
mà gió thổi tà áo em
buồn vậy
hay câu thơ của người
xưa lạc bến
thành niềm đau chôn
chặt trong lòng
Phố cũ còn đây sao
vắng em
em đi từ dạo biết yêu
rồi
lối ngõ giăng tơ tình
lìa đoạn
chân trời nức nở nhạt
hoàng hôn…
KHÔNG ĐỀ
Thôi thì
em đi
lần này đi
là đi mãi
không về
ván đã đóng
thuyền kia buộc chặt
duyên tình trôi vào
bể khổ luân hồi…
Anh nằm đây trở mộng
thấy em cười
mà bóng dáng lung
linh màu ly biệt
những kỷ niệm của một
trời hạnh phúc
nay vùi chôn ba thước
đất nông sâu
Anh đã một đời
uống chưa hết buồn
đau
đã kịp tiễn em một
ngày rượu đắng
hoa lả tả dưới mũi
giày bụi đỏ
ôi tình yêu
ta vĩnh biệt em rồi…!
Thôi thì…
như thế…
là hơn…
tình kia còn gửi vòng
nôi mặt trời
ta yêu là để làm
người
tình không cưới được…
dệt
lời nhớ thương…!
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Thanh Hóa ngày 11.10.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét