Đọc thơ Trần Mai Hường – Bài viết Dung Thị Vân (Sài Gòn)
Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2015
Nỗi cô
đơn dường như nó không từ một ai, không tha một ai... Chỉ một điều chẳng nỗi cô
đơn nào giống nỗi cô đơn nào. Nhưng chung quy nhất nhất của con người vẫn là
tình yêu. Chỉ có tình yêu nó mới xâu xé tâm can con người mãnh liệt nhất, đớn
đau nhất. Mà luận về tình yêu, nói thực ra nó không trăm ngàn lý lẽ mà phải nói
rằng nó đã cấp nhân với tỷ tỷ lần lý lẽ. Mỗi lý lẽ là một thực cảnh riêng của
con người cho nên khổ đau luôn xuất hiện trong tình yêu. …
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Dung Thị Vân
(HV
Hội Nhà văn TP.Hồ Chí Minh)
ĐT:
0903 37 22 19
Email: dungthivan11012012@gmail.com
_____
ĐỌC THƠ TRẦN MAI HƯỜNG
ĐỘC HÀNH VỀ PHÍA CÔ
ĐƠN
(Thơ Trần Mai Hường -Cho
Hồng)
Anh đã có người đàn
bà khác
Tay trong tay
Mắt trong mắt lâu rồi
Người ấy khóc anh vỗ
về
Cười anh cũng cười
vui
Em cay đắng nhận ra
mình thừa thãi
*
Hạnh phúc từng đơm
hoa kết trái
Không phải em đánh
mất đâu mà chính anh đã lấy cắp tặng người
Cứ mỏi mòn theo ngày
tháng dần trôi
*
Ngày tháng dần trôi
Anh lạ xa rồi
Em cặm cụi nhặt giọt
đời rơi vỡ
Chút tình nghĩa anh
sớt chia quá nhỏ
Nhín lòng mình em
chiu chắt dành con
*
Em độc hành về phía
cô đơn
Tìm bà tiên thầm xin
điều ước
Được lành lại trái
tim máu tướp
Và tự dỗ mình
như
chưa một lần đau.
(Thơ Trần Mai Hường)
Dung Thị Vân đọc thơ Trần Mai Hường
Nỗi
cô đơn dường như nó không từ một ai, không tha một ai... Chỉ một điều chẳng nỗi
cô đơn nào giống nỗi cô đơn nào. Nhưng chung quy nhất nhất của con người vẫn là
tình yêu. Chỉ có tình yêu nó mới xâu xé tâm can con người mãnh liệt nhất, đớn
đau nhất. Mà luận về tình yêu, nói thực ra nó không trăm ngàn lý lẽ mà phải nói
rằng nó đã cấp nhân với tỷ tỷ lần lý lẽ. Mỗi lý lẽ là một thực cảnh riêng của
con người cho nên khổ đau luôn xuất hiện trong tình yêu. Cho dù bạn có hạnh
phúc như thế nào thì cũng đôi lần thoáng chút hờn ghen làm trái tim đẫm lệ. Ở
đây nhà thơ Trần Mai Hường đã tự sự tình yêu của một người bạn gái với những
câu thơ ướt mềm đau khổ trong "Độc hành về phía cô đơn". Và tôi nghĩ
rằng không ai đọc xong bài thơ này mà không chạnh lòng thương cảm cho thân phận
một người đàn bà.
Sự
lặng lẽ ra đi trong tình yêu khi đã có một bóng dáng của kẻ thứ ba, không thể
nói rằng đúng hay sai mà là do hoàn cảnh của mỗi con người mà chính người trong
cuộc mới biết mình phải làm gì. Bởi lẽ không một người đàn bà nào mà chẳng muốn
vun xén một mái ấm gia đình hạnh phúc, một tình yêu vĩnh cửu. Nhưng với một
người đàn ông bội bạc khi họ đã dứt áo ra đi thì cũng đừng nên nuối tiếc. Vì
tình yêu người ta chỉ muốn giữ một trái tim ấm nồng hạnh phúc mà chẳng ai muốn
giữ bên mình một trái tim lạnh lẽo với một thân hình gỗ đá bao giờ. Vậy mà Trần
Mai Hường trong những vần thơ trách cứ vẫn cứ mềm những đớn đau mà nhào nặn
những câu thơ thấm đẫm ngọt ngào, cái ngọt ngào tuôn rơi dòng nước mắt.
Anh đã có người đàn bà khác/ Tay trong tay/
Mắt trong mắt lâu rồi/ Người ấy khóc anh vỗ về/ Cười anh cũng cười vui/ Em cay
đắng nhận ra mình thừa thãi.(Trần Mai Hường)
Chẳng
ai muốn mình thừa thãi trong bất kỳ tình huống nào. Huống hồ đó là tình yêu thì
càng lại không thể nào chấp nhận. Thơ Trần Mai Hường đã nói hộ lòng người về
tất cả những nỗi cô đơn này.
Cô
đơn đau khổ trong tình yêu là vậy, cứ đọc những vần thơ day dứt của Trần Mai
Hường ta hình tượng hình ảnh một người đàn bà rộng lượng bao dung. Khi tình yêu
không còn là của mình nữa thì quay gót. Sự quay gót nhẹ nhàng mà người đọc cảm
thương người đàn bà trong thơ sao mà hiền dịu đến thế. Ở đây người đọc không
tìm thấy những từ ghen tuông bóng gió mà cứ thấy sự buông tay dần dần của một
người đàn bà trên cả tuyệt vời. Tôi không biết nhà thơ Trần Mai Hường có diễn
tả đúng tâm trạng người đàn bà này hay vì những câu chữ vốn dĩ đã có sẵn từ thơ
Trần Mai Hường thật nồng nàn quyến rũ đã làm tăng lên tấm chân tình của người
phụ nữ trong thơ. Giá như ngoài đời ai cũng ghen và đau khổ như "Độc hành về phía cô đơn" của Trần
Mai Hường thì chắc thế giới này sẽ giảm đi những nỗi đau của người đàn bà. Liệu
một người đang đau vì tình mà đọc được bài thơ này lòng có chùng xuống được
những đắng cay?
Hạnh phúc từng đơm hoa kết trái
Không phải em đánh mất đâu mà chính anh đã lấy cắp tặng người
Cứ mỏi mòn theo ngày tháng dần trôi
Người
đàn bà trong thơ Trần Mai Hường quả là một người đàn bà quá tuyệt vời. Biết cay
đắng và lặng lẽ của số phận mà thu vén hết cả tình yêu thương dành cho con trẻ.
Một người phụ nữ vô cùng nhân hậu hiếm có trên thế gian này. Dù cuộc đời này
như ông bà ta đã nói: "Mỗi cây mỗi hoa/ mỗi nhà mỗi cảnh". Biết là
thế, nhưng sự dịu dàng trong tình yêu trong mất mát thì những xung đột sẽ không
thể nào biết được. Ở đây tôi chỉ nói về người đàn bà trong thơ Trần Mai Hường
đã có được đầy đủ các yếu tố của một người phụ nữ nhân hậu.(Anh lạ xa rồi/ Em cặm cụi nhặt giọt đời
rơi vỡ -Trần Mai Hường).
Em độc hành về phía cô đơn
Tìm bà tiên thầm xin điều ước
Dường
như khi không còn có thể làm điều gì khác hơn người ta chỉ biết còn tin vào
định mệnh và cầu khẩn bề trên chứng giám và ban phước lành cho họ. Trời Phật
luôn là niềm tin mãnh liệt của con người. Còn bà tiên thì ngàn năm trong trí tưởng
con người...bà ở đâu cho người phụ nữ trong thơ Trần Mai Hường cầu xin điều
ước?
Độc
hành về phía cô đơn của nhà thơ Trần Mai Hường đã cho tôi quá nhiều cảm xúc để
viết lời cảm nhận. Như "lời tình buồn" thơ Chu Trầm Nguyên Minh:
"Anh đi rồi còn ai tình tự/ Đêm đầy trời ru tiếng nhớ bơ vơ/ Phúc
yêu em dấu lần quá khứ/ Nụ hôn đầu rụng xuống hư vô (Chu Trầm Nguyên
Minh)". Vâng, người đàn bà “Độc hành về phía cô đơn” của Trần Mai Hường đã
mất hết, đã buông tay và đã đi về một miền đất lạ. Ở đó người đàn bà này sẽ
quên hết tất cả đắng cay muộn phiền.
15/10/2015-11:44:17AM
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 17.10.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét