Chùm thơ «Thương vô cùng» của Thủy Điền (CHLB Đức)
Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016
Trưa hè, ta tạm dừng chân Lắng nghe ông kể, chuyện rằng ngày xưa Quê mình nghèo lắm, thiệt thua Nhờ con Trâu đấy, sớm, trưa cày bừa
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả. Thủy Điền
Tên thật.Văn Màu Trần
Sanh ngày 15 tháng 10, năm 1960
Tại. Xã Tân hiệp, quận Bến tranh, tỉnh Tiền Giang (Định Tường)
Nghề nghiệp. Trung cấp ngành Thủy lợi
Cựu Học sinh. Nông Lâm súc Định Tường
Tốt nghiệp Khóa 2 ngành Địa chất Công trình
Trường trung cấp Thủy lợi 3 Tiền giang năm 1980
Hiện cư ngụ tại. Cộng hòa liên bang Đức
EMail : tran.vanmau@yahoo.de
_____
THƯƠNG VÔ CÙNG
Trưa hè, ta tạm dừng chân
Lắng nghe ông kể, chuyện rằng ngày xưa
Quê mình nghèo lắm, thiệt thua
Nhờ con Trâu đấy, sớm, trưa cày bừa
Nhờ trời cho mấy hạt mưa
Nên giờ ta có dư thừa hạt cơm
Con Dê cũng thế, sớm hôm
Cho ta giọt sửa đỡ mồm đấy con
Giờ già, sức, tuổi đã mòn
Nhìn hai chúng nó, ông thương vô cùng.
Ngày 24, tháng 02, năm 2016
Thủy Điền
MÙA XUÂN VÀ CÔ GÁI DAO
Nầy em cô gái người «Dao»
Mùa xuân đứng giữa vườn Đào nhìn mây
Áo hồng, Váy xẩm khoanh tay
Nhìn về xa thẳm trông ai đấy nào?
Kìa xa, vang dội trên cao
Tiếng khèn gọi bạn, thổi vàò lòng tôi
Xuân về,Tết đến muôn nơi
Chàng ơi! Chàng hỡi, có người đợi trông?
Ngày 24, tháng 02, năm 2016
Thủy Điền
VIẾNG CHÙA HƯƠNG
Đường về, viếng chùa Hương
Dòng sông dài uốn khúc
Dọc núi ngàn cao vút
Hàng trăm thuyền ba lá
Hàng vạn khách đi qua
Xuôi, ngược cả đêm ngày
Cùng về đây thắp, vái
Cầu phúc lộc đầu năm
Chùa Hương xa vạn dặm
Qua mấy nẻo, sông dài
Những thạch động chông gai
Hiện lên bao huyền bí
Những cảnh vật diệu kỳ
Linh thiêng ngày mở hội
Trai, gái từng lứa đôi
Cụ già trăm niên tuổi
Dập dìu trong sương mai.
Ngày 24, tháng 02, năm 2016
Thủy Điền
CON HỒNG, CHÁU LẠC
Khi còn sống hãy nhìn cái «Thật»
Lúc chết đi sẽ nhắm mắt ngay
Còn qua đời «Con mắt lung lay»
Là sống giả, thế gian nguyền rũa
Đã là Vua hay là làm Chúa
Hãy biết thương nhân loại cùng «Người»
Cần phải tôn cái gọi rằng «Tôi»
Thế mới xứng còn Hồng, cháu Lạc.
Ngày 24, tháng 02, năm 2016
Thủy Điền
SAO KHÔNG ĐI DƯỚI NẮNG
Tuyết rơi như muối trắng
Trời sáng như vầng Trăng
Sao em đi dưới Tuyết?
Hỏi rằng? Có lạnh chăng
Nầy! Không đi dưới nắng?
Giữa mùa xuân tháng ba
Cho thêm hồng đôi má
Dáng người đẹp xinh ra.
Em ơi! Nầy em hỡi
Hoa vàng đua muôn nơi
Hãy tung tăng dưới nắng
Cho đời được thêm vui.
Ngày 24, tháng 02, năm 2016
Thủy Điền
NHỚ NHUNG
Vài nải chuối Già
Đôi buồng Chuối Quạ
Dăm cây chuối Xiêm
Một hàng chuối Lá
Kết thành nhiều quả
Quả bé, quả to
Mẹ mang ra chợ
Cho ta ăn học
Giờ thành ông Đốc
Trở lại quê nhà
Vườn chuối ra ma
Mẹ già cũng đã…… !
Một thời đã qua
Nhớ nhung mẹ già
Tiếc thương vườn chuối
Vất vả vì ta.
Ngày 24, tháng 02, năm 2016
Thủy Điền
Tran.vanmau@yahoo.de
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ CHLB Đức ngày 25/02/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Tran.vanmau@yahoo.de
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ CHLB Đức ngày 25/02/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét