Thơ tình Thái Quốc Mưu (USA)
Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2016
Cuối chiều hạt nắng vương vương, Se lòng chợt nhớ người thương bên
trời. Trên cành chiếc lá vàng rơi. Tiếng chim gõ kiến, nhịp đời lẻ loi.
Tác giả Thái Quốc Mưu
Còn có bút danh Liêu Tiên Sinh
Ngày Tháng Năm sinh: 11/2/1941
Quê quán Thị xã Mỹ Tho (TP.Mỹ Tho - Tỉnh Tiền Giang)
Định cư tại Mỹ ngày 22-2-1992
Hiện đang sống và làm việc tại Atlanta USA
Email: danviet1995@aol.com
_____
BUỒN
RƠI!
Cuối
chiều hạt nắng vương vương,
Se lòng
chợt nhớ người thương bên trời.
Trên cành
chiếc lá vàng rơi.
Tiếng
chim gõ kiến, nhịp đời lẻ loi.
Atlanta,
August 25, 2007
DƯỚI
ĐÈN
Đêm dài
thắp ngọn dầu thô,
Khói hun
hút mắt, lờ mờ dáng em.
Chao đi
chao lại ánh đèn,
Chợt bừng
tỉnh giấc cô miên tháng ngày.
Sàigòn
tháng 12, 1985
DẤU THỜI
GIAN
Năm tháng
tôi đi, em vẫn đợi,
Gió chiều
lất phất chẻ đường ngôi,
Tuổi xanh
tím cả trời chia cắt,
Giữa
những chiều mưa thảng thốt rơi.
Atlanta,
Nov. 18, 2007
DẤU XƯA
Năm xưa
cũng ở chốn nầy,
Bóng
chiều buông xuống hàng cây vẫy mời.
Đôi tay
xoắn xuýt reo vui,
Mà nay
hiu quạnh ngậm ngùi xót xa.
Tucker,
August 06, 2007
VƯỢT THỜI
GIAN
Lúc trẻ
yêu nhau lắm mặn mà.
Về già
móm mém cũng say ngà!
Ái tình -
Ngọn lửa thiêu năm tháng.
Đã có
yêu, thì lắm thiết tha.
Atlanta,
June 06, 2000
MỘT
Một ta
giữa cõi ta bà,
Một thân
xác, một bóng ma chập chờn.
Một Trời,
một Đất quay luôn,
Một em
nhung nhớ lách luồng ngày đêm.
Atlanta, Sept. 09, 2000
ĐỔI THAY
Em đi,
bóng ngả đường chiều,
Em về -
Ngọn nước thủy triều trôi xuôi!
Thuyền
con đậu bến ngậm ngùi.
Nghe con
chim nhỏ hót lời nỉ non.
Atlanta,
August 25, 2007
HOA MÔI
Anh bỗng
thấy môi em,
Hồng lên
trong nắng sớm,
Gió nhẹ
nhàng mơn trớn,
Anh thả
hồn bay giữa chốn rừng lan.
Trại Bàu Lâm, Dec. 21, 1982
NGUYỆN
CẦU
Chấp tay
em đứng nguyện cầu...
Trang
nghiêm nét mặt, cúi đầu trầm ngâm.
Lòa xòa
mái tóc hoa râm,
“Dâng lên
Chúa nỗi dập bầm con tim!”
Atlanta,Feb,17,1999
MỘNG
Đèn khuya
lả ngọn quanh phòng,
Bờ mi
chửa khép cố nhân hiện về,
Chập chờn
nửa giấc tỉnh mê,
Vòng tay
chào đón trở về cô đơn.
Long Khánh, Jan.
19, 1975
XEM PHIM
Xem phim
thấy cặp nhân tình,
Moi trong
ký ức nhớ mình với ta,
Ngoài
trời gió lạnh buốt da,
Giữa
phòng vắng, lạnh cho ta nhớ mình.
Atlanta, Dec. 25, 2006
NHỚ CHĂNG
EM?
Em nhớ
chăng em những buổi đầu.
Ấm vòng
tay gối tóc lên nhau.
Hương
thơm, làn thở, mùi lưu luyến.
Ngây ngất
hồn anh muôn kiếp sau!
Atlanta, May 22, 2000
TA VÀ EM
Ta là bến
bãi ngọn ngành,
Em - Con
sóng biển bủa gành tháng năm.
Một chiều
sóng bỗng vắng tăm,
Biển nhô
ngọn đá núi ngầm trơ vơ!
Atlanta
Feb. 26, 1999
SAY TÌNH
Sóng biển
lùa lên ánh mắt em,
Lượn
quanh dòng suối tóc đen huyền.
Nụ cười
phượng vĩ hồng lên má,
Níu Lão
Nguyệt - Cầu se mối duyên.
Atlanta,
Sept.15, 1998
TRỚ TRÊU
Bà già
tóc đã pha bông,
Lắm bạc
lấy chồng ở tuổi băm băm,
Đêm về
già, trẻ chung chăn,
Thằng nhỏ
hỏng chịu băm băm bà già!
Atlanta,
August 25, 2007
CHIA XA
Năm xưa
viếng bến Ninh Kiều,
Dòng sông
xuôi ngược mái chèo ngược xuôi.
Chia hai
khoảng cách cuộc đời,
Bên bờ cô
quạnh ta ngồi với ta.
Cần Thơ, May, 24, 2006
ĐỘC HÀNH
Em đi lạc
ngõ phố phường.
Ánh đèn
nhạt bóng con đường vắng tênh.
Lá me rơi
nặng vai mềm.
Bước chân
khập khiễng, trời đêm hững hờ.
Sàigòn, tháng 12, 1985
TRĂNG
Ánh trăng
ngủ dưới hiên nhà
Cành hoa
nở muộn la đà vuốt ve.
Nửa khuya
tiếng gió thu về,
Giựt mình
trở giấc bốn bề lặng tăm.
Atlanta,
August 25, 2007
HONG TÓC
Ai ngồi
hong mái tóc mây.
Cho con
chim nhỏ ngất ngây trên cành,
Cho ta rớt vận, sai vần,
Cho mây
dạt gió trôi, đùn cuối sông.
Atlanta,
Oct. 17, 2007
CANH CHUA
Canh chua
cá lóc, lá vang,
Nêm cay,
chua, ngọt cho chàng ngon cơm!
No say
nằm xuống ngủ luôn,
Để em
trăn trở - Cơn buồn nổi trôi.
Atlanta,
Oct. 17, 2007
CÁ TRÊ
NƯỚNG
Đi câu
được cá trê vàng,
Đem vô em
nướng - Mắm gừng chua cay.
Nhà
nghèo, mình chẳng bằng ai,
Nghĩa
tình chồng vợ chẳng ai bằng mình.
Atlanta, Oct. 17, 2007
BÊN NHAU
Bên em ta
bỗng say mèm
Tấm thân
trái cấm ảo huyền mộng mơ,
Lòng rộn
ràng, lạc ý thơ,
Bỗng dưng
thèm chuyện Evà, Adong!
Atlanta,
Nov. 22, 2007
EM ĐI, EM
VỀ
Em đi
nắng rực hàng cây,
Em về lá
úa rụng đầy bờ vai,
Mắt sâu
thăm thẳm cuộc đời,
Cho mây
trôi dạt cuối trời lao đao.
Atlanta,
Nov, 24, 2007
MẮT EM
Sáng như
ánh nguyệt ngày rằm,
Trong như
sương sớm dưới làn nắng mai,
Dịu dàng
như ánh mắt nai,
Hồn anh
chao đảo, đắm say tháng ngày.
Atlanta, May 22, 2000
XIN CHO
BÂY GIỜ
Nếu thật
yêu anh, xin em đừng giữ.
Nụ hôn
bây giờ muôn thuở không quên,
Đừng giữ
nó chờ khi anh đã chết,
Cái xác
không hồn mất cảm giác rồi em!
Atlanta, Dec, 03, 2007
NẾU...
Nếu yêu
anh, hãy yêu bây giờ,
Đừng đợi
đến khi anh tắt thở,
Đem vòng
hoa, quỳ khóc bên mồ.
Nước mắt
- Chỉ làm nấm mộ lâu khô.
Atlanta,
Oct. 17, 2007
PHÚT BÌNH
YÊN
Sáng ra
xem chậu cúc vàng,
Nghe
tiếng chim hót trên cành véo von.
Chung trà
ngan ngát mùi thơm,
Mình ơi!
- Vợ gọi, nghe hồn lâng lâng.
Atlanta,
Oct. 17, 2007
ÔNG LÃO
YÊU ĐỜI
Ông già
hì hục hì hà,
Mệt lử mà
cũng hề hà hễ ha,
Yêu đời
hí hửng hí ha,
Thở phì
phò vẫn hỉ ha hì hà!
Atlanta, Dec. 6,
2007
BÀ LÃO
YÊU ĐỜI
Bà già
dấm dắn dấm da,
Buồn tình
dấm dứt dấm dơ một mình.
Neo
thuyền bến vắng buồn tênh,
Thèm cơn
sóng vỗ xuống lên dập dồn.
Atlanta,
Dec. 6, 2007
TRÁCH
YÊU!
Ngồi trên
bộ ván giữa nhà,
Nhai trầu
bỏm bẻm, mẹ già chợt kêu:
“Mình ơi!
Ủa, đâu rồi kìa!
Bình trà
để nguội, (đi) mất tiêu, thiệt kỳ!”
Atlanta, Dec. 7, 2007
KỂ CHUYỆN
“Hôm qua
ổng ra sau vườn,
Hái trái
thơm* chín, nói “dành cho em!”
Mắt thơm
nở, đỏ phát thèm.
Nhưng ong
chích ổng làm mềm lòng tôi.”
Atlanta, Dec. 7, 2007
----
* Trái thơm: Có nơi gọi trái dứa.
----
HẠNH PHÚC
Chồng nằm
trên vạc* nghỉ trưa,
Vợ ngồi
trên võng lắc lư - Một hồi:
“May hôn,
chút xíu quên rồi,
Để tôi
nhổ tóc (sâu), mình ngồi lại đây!”
Atlanta, Dec. 8, 2007
----
* Vạc: Bộ vạc, giường nhỏ, làm toàn bằng tre.
----
NẾU
Nếu đã ra
đi xin đừng trở lại.
Hãy quên
những gì vụng dại đã qua.
Hãy vô
tình như sóng biển ngoài xa.
Cho tâm
hồn như dấu cát phôi phai.
Atlanta,
Dec. 8, 2007
DẶN DÒ
Đừng đem
cái của ngàn vàng,
Mà đi đổi
cái không vàng nghe em!
Chợ đời
xanh, đỏ, trắng, đen,
Sa chân,
nhỡ bước ố hoen cuộc đời!
Atlanta,
Dec. 7, 2007
NẾU...
Nếu em
ngước thấy bầu trời rộng,
Chớ tưởng
- Trời cao không lối đi!
Nếu em
thấy biển đời sâu thẳm,
Chớ tưởng
- Đời không lắm diệu kỳ!
Nếu em
thấy - Yêu là đau khổ,
Rồi ngại
ngần chẳng dám nói yêu,
Em sẽ mất
đi những điều đẹp nhất,
Và đời
em: “Cụm khói lam chiều!”
Atlanta,
Jan. 10, 2000
CHÚT BÂNG
KHUÂNG
(về giáo sư
Đặng thị Thúy)
Một ước
chỉ là mộng ảo thôi,
Màn đêm
khép kín nét xuân đài,
Bao năm
một giấc phù du mộng,
Theo áng
mây trời chấp cánh bay.
Vào sáng
đầu xuân có một người,
Bên tôi –
bằng những giọt sầu rơi,
Trời Xuân
tôi ngỡ đang đông giá!
Người
khóc cho người hay khóc ai?
Ngần ngại
hỏi người, “Sao lại khóc?”
Với
người, tôi thấy vẫn xa xăm,
Khóc chi
cho kẻ cuồng si ấy,
Sống dậy
trong tim một nỗi buồn.
Và những
giọt sầu theo dáng Xuân,
Chảy dài
trên những nét bâng khuâng,
Vô tình
đã giết trong tôi ít,
Một nửa
con tim – Một nửa hồn.
Nếu khóc
vơi đi được khổ buồn,
Xin người
hãy khóc vạn lần hơn,
Và cho
tôi được hòa lên mắt,
Những
chuyện đau buồn theo tháng năm.
Trại Bàu Lâm, 1980
BÊN
CẦU
Trong
trăng dòng sông trôi êm êm,
Thuyền ai
bên ven sông bông bênh
Hàng
thông vi vu như than van,
Kìa ai
đang lang thang trong đêm?
Ngày nao
đôi ta tay trong tay,
Tình yêu
chừng như không mờ phai,
Bàn tay
tình yêu. Ôi, tham lam!
Bờ môi
dìu nhau du thiên thai!
Hồn ta là
đà bay lên không,
Kề nhau
hồn mình sao lâng lâng,
Lời yêu
thì thầm trao tai nhau,
Lòng theo
nguồn vui leo cung trăng!
Vầng
trăng đêm thanh soi mông lung,
Dòng sông
triền miên soi quanh năm,
Tình ta
như trăng trong, sông sâu,
Nghìn năm
không phai, không ly tan!
Ngờ đâu
ai kia mau phôi phai!
Còn đâu
bên cầu vai chen vai,
Giờ đây
mình ta ôm cô đơn,
Bước chân
âm thầm trong đêm khuya!
Georgia, June 26, 1995
GỞI NGƯỜI
EN GÁI TÓC NHUỘM VÀNG
Mắt em
vẫn đen huyền,
Da em vẫn
màu da dân tộc.
Sao em
chối bỏ màu đen của tóc?
Mái tóc
vàng đâu phải màu tóc quê hương!
Sao em
chối bỏ màu tóc em thuở bé?
Tóc búp
bê cũn cỡn đến trường,
Tóc nhí
nhảnh hay rúc vào lòng mẹ,
Ba vuốt
đầu ôm ấp yêu thương.
Sao em
chối bỏ,
Màu tóc
đen của mẹ của cha,
Của anh
của chị,
Của bao
anh hùng liệt sĩ.
Như Bà
Triệu, Bà Trưng,
Tóc vẫn
đen nhưng quân thù ngã quỵ
Cho Tổ
Quốc rạng ngày mai.
Dù đổi
thay màu tóc,
Em nào
đổi được màu da!
Bởi em
lớn lên không bằng bánh mì “pho-mát”
Mà được
nuôi bằng lúa ngọt phù sa!
Hay em
muốn trở thành người Âu, người Mỹ,
Khi da em
vẫn vàng,
Da của Tổ
Tiên hơn bốn mươi thế kỷ,
Đã miệt
mài trong mưa dầm
- Trong
nắng lửa chói chang!
Để còn có
Cửu Long, Trường Sơn hùng vĩ,
Để có
ngày nay,
Nhưng đâu
để tóc em vàng!
Atlanta Dec. 12, 1996
TÌNH
SẦU
Từ khi lỡ
bước công hầu,
Ta nghe
trĩu nặng trái sầu yêu đương.
Đã không
về nẻo thiên đường,
Trăm năm
chuyện tới sẽ buồn lắm em.
Ta mơ mái
ấm êm đềm,
Và em là
chuỗi thần tiên của đời.
Cánh bèo
nước cuốn trôi xuôi
Tương lai
nào nhận phận người lao đao?
Ngẩn ngơ
một giấc chiêm bao,
Nửa đêm
chợt thức thương sao đời mình!
Mytho, Dec. 22, 1984
HẠNH PHÚC
Chim
quyên ăn trái nhãn lồng,
Mẹ kể,
lấy chồng ở tuổi đôi mươi.
Ba cười:
“Nói lộn bà ơi!
Khi vừa
mười tám thì tui cưới mình.”
Mẹ cười
ánh mắt long lanh.
Atlanta,
Dec. 22, 1999
TA ĐI, TA
VỀ
Ta đi
bóng lẻ đường chiều,
Ta về lối
cũ lòng hiu hắt buồn.
Con đường
đất đỏ thân thương,
Những đôi
chân nhỏ xoi mòn lối đi.
Ruộng
xanh đồng lúa đương thì,
Có đôi cò
trắng bay về chốn nao?
Ven làng
cao ngất hàng cau,
Hàng dừa
soi bóng bên ao nước đầy.
Trái quằn
trĩu nặng thân cây,
Bà ngồi
ru cháu bên ngoài mái hiên.
Sân vườn
ríu rít tiếng chim,
Dây trầu
quấn quýt một thiên tình buồn.
Ta đi
chớp bể mưa nguồn,
Ta về, về
với nước non quê mình.
Ta đi,
non nước hữu tình,
Không đâu
bằng được quê mình, mình ơi!
Atlanta, Oct.
25, 2007
GỌI
THẦM
Xuân về,
nắng rũ, chiều buông,
Cây trơ
trụi lá, nỗi buồn quấn quanh.
Nỗi
riêng, riêng ủ một mình.
Trong u
ẩn - Một bóng hình đọng tâm.
Nỗi buồn,
buồn vọng xa xăm,
Nỗi
thương, nỗi nhớ nặng quằn tháng năm.
Nỗi chua
xót, trĩu trịt hồn,
Nỗi ray
rức gậm lần mòn trong ta.
Nỗi niềm,
ta lại với ta,
Nỗi đau,
nung nấu thiết tha nghìn trùng.
Nỗi sầu
dệt sợi mông lung.
Nỗi chua
xót - Bỏ trời Xuân lạc loài.
Đêm dài,
giấc ngủ mồ côi,
Gọi thầm
- Thầm gọi: “Mình ơi là mình!”
Atlanta, Jan. 01, 2002
TÍM MÃI
TRONG TÔI
Trong tôi
đọng mối thương buồn,
Như câu
lục bát xuôi nguồn hư vô.
Quê xưa
xa tít đôi bờ,
Tím trong
giá rét, môi hờ hững môi.
Xứ xa tím
ngắt cuộc đời,
Quê hương
tím cả đất trời đơn côi.
Thương,
đau nét bút ngậm ngùi,
Lời thơ
tim tím bời bời gió đông.
Nắng mưa
tím rạng mây hồng,
Chuyện
xưa khơi dậy bềnh bồng áng mây.
Gió lùa
hạt nắng chao bay,
Tuyết rơi
hoa, tím đôi tay héo gầy.
Mấy vần
lục bát lung lay,
Nốc chung
rượu đắng nghe lời ru êm.
Đêm dài
mái tóc bạc thêm,
Nhớ
thương, thương nhớ ủ mềm lòng nhau.
Dường như
cùng cực thẳm sâu,
Trong
khoảnh khắc có nhịp cầu đông, tây.
Atlanta, Jan. 1, 2001
SÓNG
Hàng
triệu triệu năm sóng vỗ bờ,
Nghìn thu
núi đá vẫn trơ trơ.
Đời người
trôi nổi theo năm tháng,
Như sóng
lô nhô - Núi hững hờ.
Bọt sóng
xua tan tình mộng đẹp,
Dấu xưa
bến cát gió xoay mùa.
Bãi bờ
réo gọi lời nguyền ước,
Con sóng
phụ phàng bến bãi xưa.
Atlanta,
Dec. 29, 1998
CHÂN TRỜI
KỶ NIỆM
Nhớ những
ngày - Trên xứ Malay,
Anh cùng
em nối bóng đường dài,
Hàng cây
xanh khép nép bên đường,
Làn tóc
em theo gió bay bay.
Lưng
chừng trời mây trắng xa trôi,
Ngồi bên
nhau ta ngắm núi đồi,
Hồn lâng
lâng lên cõi thiên đàng,
Đồi
Genting - Lối vào thiên thai!
Khi mặt
trời rơi xuống đại dương
Làn sóng
xua tiếng hát rì rào
Dìu tay
nhau dạo bãi cát vàng
Lời yêu
đương - Sóng lòng xôn xao!
Ánh chiều
tà sưởi ấm tim ta,
Bờ môi em
hương sắc đậm đà,
Vùng biển
xanh sóng nước dạt dào,
Vòng eo
thon e ấp tay anh.
Đêm đêm
về ta ngắm trăng sao,
Dòng sông
Ngân lấp lánh mây trời,
Ngoài mái
hiên hoa lá thì thào,
Mình bên
nhau nghe đời lên ngôi.
Malaysia, August,
20, 2004
GIẤC
MƠ
Cánh hoa
hé nụ tầm xuân,
Ngàn mây
ru gió, ngại ngần bay bay...
Con sông
bến nước chảy dài,
Giấc phù
du - Vẫn miệt mài tháng năm.
Mải mê
gậm nhấm thân tằm,
Khép mình
cánh bướm cuộn chăn say nồng.
Ngủ vùi
một giấc sầu đông,
Lạnh đầu
môi - Lạnh cõi lòng đơn côi!
Giọt buồn
lững thững buông rơi,
Vỡ tan
hạt nước ngời ngời ánh trăng.
Miệt mài
giấc mộng xa xăm,
Tỉnh cơn
- Bừng mắt - Ta nằm với ta!
Atlanta,
May 08. 1998
CÒN NỬA
TRONG TA
Nửa khuya
trở giấc một mình
Nửa đời
phiêu bạt, nửa vành trăng nghiêng.
Câu thơ
gởi nửa ưu phiền,
Nửa thân
xác, nửa hồn điên giữa đời.
Nửa
người, nửa giống đười ươi,
Ngất ngư
hồn phách, nụ cười nửa môi.
Tóc xanh
hơn nửa trắng rồi,
Duyên
tình nửa mảnh, dòng đời chảy quanh.
Ngược
xuôi nửa kiếp đơn hành,
Nửa em
đó, nửa trong anh gọi tìm...
Nửa hồn,
nửa phách chao nghiêng,
Nửa đêm
trở giấc cô miên - Giật mình!
Atlanta, August 31,1997
CHIẾC
BÓNG HOÀNG HÔN
Trăng lao
vút xuống đáy hồ,
Lung linh
mặt nước - Đôi bờ vai thon.
Khuấy tay
vòng nước cuộn tròn,
Bóng rơi
giữa vũng hoàng hôn trập trùng.
Dáng
người gợi nỗi bâng khuâng,
Nỗi xa xa
nhớ - Nỗi lâng lâng buồn.
Nhớ chiều
- Chiều cũ, cố thôn,
Dây diều
ngập gió nối luồn xiên ngang.
Nhớ câu
vọng cổ hoài lang,
Bay theo
gió - Quyện dưới hàng dừa xanh.
Hương
cau, hoa bưởi thơm lành,
Đòng đòng
đón ngọn gió lành lao xao.
Tiếng ca,
giọng hát dạt dào,
Chuyện cổ
tích - Khúc đồng dao ngọt ngào.
Dáng ai -
Hình mẹ năm nào,
Từ trong
song cửa lạc vào mộng du.
Atlanta, Otc. 01, 1998
NỖI BUỒN
NĂM, THÁNG
Muốn viết
cho em dòng tâm sự.
Ngại đời
đen bạc, núi sông nghiêng.
Sóng gió
cuồng dâng cơn phẫn nộ.
Tình đời
ngập lụt nỗi buồn tênh.
Lắng nghe
cánh lá vung cành tuyết.
Nhớ Ngũ
Tử Tư bạc mái đầu.
Có lũ âm
binh vây tứ phía.
Sờ cằm
lởm chởm nỗi nông sâu.
Năm xưa
mân sữa bàn tay nhỏ.
Vú Mẹ
nuông chiều những mến yêu.
Giờ lại,
thói lề xưa chẳng bỏ.
Lách luồn
trong nịt áo người yêu
Em vắng,
đêm dài trăng bỏ ngủ.
Mây đau,
gió dậy máu ghen hờn.
Bờ thác
nhớ nhung tuôn suối lệ.
Tháng
ngày ôm siết những cô đơn.
Chiếc lá
thu vàng rơi cánh gió.
Ô hay!
Giá rét đã lên mùa.
Nhớ ngón
tay đan trò vụng dại.
Liếm môi
thèm một chút hương xưa...
Atlanta,
Jan. 17, 2001
TÌNH
NỒNG
Chuyện
tình mình
như núi
như non
Ngàn năm
sau
Non núi
vẫn còn
Và lớn
cao với thời gian
Kỷ niệm
mình
Như đá
hoa cương
Vừa đẹp
xinh
Rắn chắc
muôn đời
Và tháng
năm chẳng mờ phai.
Cuộc đời
mình
Như lá
như hoa.
Ngàn năm
sau
Hoa lá
vẫn còn
Và sắc
hương tỏa ngàn phương
Đời chúng
mình
Như ánh
trăng thu
Soi dòng
sông
Lảnh lót
câu hò
Mái chèo
khua cô gái đưa đò
Áo bà ba
tung gió bay tà
Lòng mộng
mơ chấp cánh bay xa.
Tình
chúng mình
Như núi
như non
Ngàn năm
sau
Non núi
vẫn còn
Và lớn
cao với thời gian.
Atlanta, Sept. 22,
2007
EM TRONG
ANH
Em như
cành hoa nở,
Em hương
sắc mặn mà,
Em vầng
dương chói tỏa,
Em thiên
thần trong mơ.
Em như là
tiên nữ,
Lang
thang xuống địa đàng,
Em cười
vui gió cát,
Cho mây
ngàn thênh thang.
Em như
làn hơi thở,
Em như
khúc nhạc lòng,
Bên người
em bé nhỏ,
Anh nghe hồn
lâng lâng.
Em tiên
nữ lòng anh
Trong anh
em tất cả
Em hạnh
phúc vô vàn
Em chúa
tể ngàn hoa.
Em xuân
nồng rực rỡ
Em hoa
trái ngọt ngào
Em nụ
hồng tươi mát
Trong
khung trời bao la
Atlanta, Sept.
22, 2007
NHỚ AI?
AI NHỚ? RIÊNG MÌNH NHỚ AI?
Cau dầy
nhớ lá trầu xanh,
Dòng sông
nhớ cánh lục bình trôi theo.
Núi non
nhớ ải, nhớ đèo,
Khói lam
nhớ mái tranh nghèo thổi cơm.
Lá vàng
nhớ ánh chiều buông,
Bến xưa
nhung nhớ cánh buồm xa khơi.
Giọt
sương nhớ những đêm dài,
Nửa khuya
chợt nhớ cuộc đời điêu linh
Thời gian
nhớ bóng vô hình
Đi trong
gió cát nhớ mình đơn côi
Nỗi đau,
nỗi khổ nhớ đời
Nhớ trong
ký ức, ngọt bùi thiết tha
Điệu ru
hời - Nhớ Mẹ Cha.
Nhớ đời
bão táp phong ba - Giật mình!
Bến sông
nhớ nước vô tình
Nhớ ai?
Ai nhớ? Riêng mình nhớ ai!
Atlanta,
May 27, 2005
TÌNH
CA
Mới ngày
nào đây,
Gặp nhau
còn bỡ ngỡ,
Em thẹn
thuồng khi ta hỏi tên nhau.
Nhưng rồi
tình cảm lớn lên mau.
Như hoa
hồng buổi sáng,
Đứng
thẳng lên cho thinh sắc ngút ngàn sao!
Có những
đêm trời vắng,
Trong
những trận mưa rào,
Ngồi bên
nhau cùng che chung tấm áo,
Mưa thấm
vào từng giọt ướt vai nhau.
- “Lạnh
không em?”
- “Không
đâu anh,
Ngồi bên
anh em như chim non nằm trong tổ,
Sưởi ấm
lòng và ấm cả thân em!”
Lạy trời
cho gió mưa thêm,
Ví dầu thân
có lạnh -
Mà được ở
bên nhau cũng đành!
Tình yêu
lớn - Như núi rừng rộng lớn,
Cho niềm
vui khuất kín lối u buồn.
Thay áng
sầu bằng suối nhạc thương thương,
Trong
hoang vắng mà nghe lòng vương niềm háo hức.
Đời gian
khổ
- Nhưng
tình mình cao vút!
San sẻ
chuyện lòng bằng ánh mắt buồn vui.
Xóa ưu tư
trong tiếng nói giọng cười,
Với ánh
mắt - Mình trao nhau biết bao lời tha thiết!
Khi hờn
giận - Là lúc lòng càng da diết,
Theo
tháng năm dài -
Bao kỷ
niệm quấn quanh nhau!
Trại Bàu lâm, Dec. 21, 1980
PHỐ
ĐÊM
Bàn tay
nắm lấy bàn tay,
Đan xiên
mười ngón hoa cài nụ môi.
Trái yêu
đương đã chín muồi,
Len trong
hoa lá một trời ngát hương.
Gót chân
trải nhẹ trên đường,
Hạt mưa
lất phất hiên tường bay bay.
Canh
khuya gõ nhịp đêm dài,
Dưới đèn
- Đôi bóng chảy dài bên nhau.
Atlanta,
Augt. 01,1998
ANH
ƠI!
Cái cành
liễu rũ đong đưa
Anh ơi!
kìa ngọn gió lùa trên sông
Nắng rơi
những mảng lụa hồng
Nên dòng
nước bạc ngại ngùng trôi xuôi
Ven sông
bãi cát bồi hồi
- “Dấu
chân ai dẫm?”
- “Anh
ơi! của mình!”
Atlanta, Mar. 8,1998
BẠN CỦA
VỢ TÔI
Bạn của
vợ tôi
Những
người vui vẻ,
- Rất
hiền hòa...
Nhưng,
“Quỷ quái
tinh ma”
Gặp vợ
tôi,
Cố làm ra
vẻ thật thà.
Hỏi -
Những câu hỏi...
Suy nghĩ,
Về nhà,
Nàng ôm
tôi bảo:
“Anh ơi!
Em ngượng quá!”
Sàigòn, đầu Đông
2001
GÁI QUÊ
GHEN
Ai biểu?
Hôm qua
đi chùa lạy Phật.
Anh liếc
nhìn,
Con tóc
ngắn mần chi!
Cái con
nhỏ thấy sao phát ghét.
Ngó anh
cười còn liếc liếc qua em!
Cái miệng
ấy,
Có chi là
đẹp?
Đôi mắt
lồi, như cái đèn xe.
Sóng mũi
nó,
Sao mà
lép xẹp...
Nó nhìn
anh,
Em thấy
mình nóng tiết
Anh liếc
sang,
Em thấy
dạ bời bời.
Anh nhớ
hôn,
Đã vậy mà
nó còn cứ cười cười...
Cái con
nhỏ,
Em muốn
chửi nó một hồi cho hả tức.
Atlanta, April 24, 2000
TÌNH EM,
TÌNH ANH
Em đến
với anh,
Như làn
gió thoảng
Như áng
mây bay,
Chợt đến,
Vụt đi,
Chẳng để
lại gì,
Ngoài ánh
mắt, nụ cười...
- Xa lạ!
Anh đến
với em,
Như trời
cao lồng lộng
Như đất
rộng mênh mông
Như đại
dương bát ngát,
Hiện hữu,
đời đời...
Bất
diệt!
Atlanta, Jan. 17,
2001
NGHẸN
NGÀO
Người đời
gạt nhau,
- Vì
tiền!
Hại nhau,
- Vì danh
vọng!
Còn anh?
Anh dối
gạt em,
- Vì lòng
em chân thật!
Anh đã
hóa thân,
Sự dối
gian thành hiện thực.
Em sa vào
lòng,
ngã xuống
vực sâu.
Để giờ
đây,
Em nhận
lấy tủi sầu!
Em oán
hận - Em căm thù...
Hồn đau
vất vưởng chu du cõi đời,
Tim giá
buốt - Dạ tơi bời,
Oán khôn
nên tiếng - Nghẹn lời yêu thương!
Atlanta, Mar. 01,1998
TRÁI THỦY
CHUNG
Bao năm
cuộc sống đầy dâu bể.
Sông nước
muôn đời quất quít nhau.
Mây bạc
gió đưa viền chót núi.
Ngỡ ngàng
như một giấc chiêm bao.
Mật ngọt
tình yêu em ngất say.
Âm thầm
khép kín - Chẳng ai hay!
Đường đời
kẻ ở, người đi vội.
Ai đã sầu
ai - Ai khóc ai?
Con nước
vô tình - sông ngóng trông!
Tháng năm
bến bãi mãi xa tìm.
Sóng xua
hút cánh loài chim biển.
Mà chẳng
xoi mòn nổi trái tim.
Trái chín
dần dà phải rụng rơi!
Xuống lên
cung bậc, nấc thang đời.
Góc riêng
giữa cảnh đời ô trọc.
Dòng suối
thủy chung một góc đồi.
Trái mộng
lạnh lùng như thạch nhũ.
Cóng tê
đứng giữa tảng băng đời.
Đôi tay
tím ngắt hồn run rẩy.
Ngọn lửa
tình yêu chẳng nhạt phai.
Thắp một
nén hương cầu tám hướng
Chấp tay
trước ngực khấn đôi lời.
Tóc pha
sương bỗng nồng hơi ấm.
Giọt nước
mắt rơi - Tạ Đất, Trời!
Atlanta,
Feb. 16, 2003
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Atlanta USA ngày 07/02/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét