Tình sử công chúa Huyền Trân 4 – Truyện thơ Vuhnid Vũ Đình Ninh
Thứ Tư, 17 tháng 2, 2016
Nhìn
vào lớp lớp thời gian Bao trăm năm một hồng nhan sử viền Núi sông ngời đỏ bút
nghiên Dòng sanh hoa lệ nặng thuyền trần ai
Tác giả Vuhnid
Họ tên: Vũ Đình Ninh
Địa chỉ: 528 Âu Cơ Qui Nhơn
Họ tên: Vũ Đình Ninh
Địa chỉ: 528 Âu Cơ Qui Nhơn
Chương 4
Cung
đình sau vụ hỗn mê
Văn
quan võ tướng sánh kề chấn hưng
Khắc
Chung lắm nỗi ngập ngừng
Nhân
Tông xuống chiếu an dân trong ngoài
Truyền
tha bá hộ Dương Bai
Nhắc
bốn công tử dồi mài sửa thân
Xóm quê
hồ hởi xa gần
400-
Gió mưa hoà thuận nghĩa nhân trải dày
Núi
sông chừng nhẹ đôi tay
Minh
quân sớm quyết chọn ngày truyền ngôi
Tâm
thành soi thấu ý trời
Nắng
tươi lối sớm trăng ngời ánh đêm
Long
kinh Phật ngự trước thềm
Giục
vua xuống tóc buông rèm tịnh tâm
Ngộ
duyên- Người sớm xông trầm
Anh
Tông kế vị Triều Trần thay cha
Hoàng
bào nhuộm ánh cà sa
410-
Đầu trần chân đất sơn hà hành hương
Chu du các nẻo vô thường
Nguyện
cầu sông núi đau thương hẹp dần
Lòng
Vua tâm Phật trong dân
Tiếng
lành tỏa khắp xa gần bốn phương
Chiêm
Thành vua Chế đăng đường
Nức
lòng rước Thái Thượng Hoàng ghé thăm
Bạch
bày nghi lễ người Chăm
Thượng
Hoàng lưu lại chín rằm cầu an
Kết
thân Chiêm Quốc- An Nam
420-
Chế Mân ngỏ ý được làm rể Vua
Mắt ông
máy động như vừa
Nhìn
xuyên qua chuyện đời xưa gật đầu
***
Hồi
kinh tâm động giấc sâu
Lặng
nghe bể ái sóng sầu vây quanh
“Huyền
Trân – Aí nữ thục lành
“Trăm
năm biết có mong manh phận hồng
“Có
cùng hai chữ núi sông
“Cùng
chung hoài bảo hoà trong thuận ngoài
“Hay từ nghiệp chướng trần ai
430-
“Xui đời con trẻ u hoài tuổi xuân”
Lòng
ông thêm xốn bụi trần
Bên lo
nghĩa nước bên ân tình nhà
Nhân
ngày yến tiệc triều ca
Thượng
Hoàng bàn việc hai nhà Việt- Chiêm
Anh
Tông ray rức nỗi niềm
Sân
Rồng ngơ ngác áo xiêm bàng hoàng
Như
thương tiếc một hồng nhan
Như dò
hỏi tấm lòng vàng vua cha
Huyền
Trân cúi mặt lệ nhoà
440-
Khắc Chung lặng lẻ xót xa ngập hồn
Cúi cùng
đình việc hứa hôn
Bãi
triều quan tướng rập rờn lời vui
***
Nhìn
cha công chúa bùi ngùi
Nghiêng
qua người ấy hổ ngươi nỗi thầm
Phật
đường nàng khấn lâm râm:
“Cầu
mong sớm được đáp tâm ý này
“Cầu
cho thiên địa chuyển lay
“Quan
Âm Bồ Tát nơi này hiển linh
“Xui
nhanh thuyền đậu bến tình
450-
“Phải duyên nợ chớ làm thinh hởi người”
Chuông
cao cúi vọng từng lời
Âm âm
gió lạnh chơi vơi khói buồn
Lòng
nàng thêm rộn sóng Tương
Trong
tâm vò khúc vô thường lắng sâu
Sân
chùa lấm tấm mưa ngâu
Hay
chăng Chức Nữ giọt sầu đang rơi
Đầu
sông ấm ức gối trời
Cuối
sông uẩn khúc bời bời nước mây
Thế
gian càng lắm hao gầy
460-
Yêu thương thù hận vò dày tâm can
Trách
chi con tạo đa đoan
Vừa cho
nhan sắc đã ràng tuổi xuân
Nàng nghe giai điệu ngập ngừng
Đàn
trăng đã hiện cuối từng thinh không
Lần
theo làn sóng mênh mông
Trang
viên tướng phủ nguyệt lồng trắng sương
Quyết
rồi nàng muốn tận tường
Muốn
đem tiết hạnh soi gương cuộc tình
Trước
sân chàng Khắc đứng nhìn
470-
“Dường như chàng cũng đinh ninh một điều
“Tình
chàng đã chín cô liêu
“Tim
chàng thầm nói bao điều nhớ nhung
“Thầm
mong thời khắc tương phùng
“Thầm
mong kết tóc chung lưng nỗi thầm”
Thế sao
mình mãi lặng câm
Bạo gan
nàng rút khăn trâm bước gần
Khắc
Chung hồn giữa lâng lâng
Cố ghìm xúc động nghiêng thân cúi chào
Chằng
rằng: “Từ buổi biết nhau
480-
“Xuân qua thu lại sắc màu đổi thay
“Lòng
ta thấp thỏm từng ngày
“Mong
sao có dịp tỏ bày vấn vương
“Ngặt
vì lắm chuyện quan trường
“Hai
bên phe phái nhu cương tị hiềm
“Ta
đành cúi mặt lặng im
“May
sao diện kiến thỏa niềm ước mơ…”
Huyền
Trân hạnh phúc vô bờ
Nghe
Chung nói ngỡ lời thơ tỏ tình
Nhìn
nhau bốn mắt lung linh
490-
Lời giao như ẩn lập trình hoa văn
Trâm
ngà e ấp gấm khăn
Làn môi
áp sát dưới trăng nguyện thề
***
Triều
nghi lại những bộn bề
Anh
Tông vua trẻ sớm khuya nhọc nhằn
Thân
rồng nhẹ hẩng hoa trăng
Buồng
tim đậm nhịp võ văn cung đình
-Nỗi
lo: “em gái đoan trinh”
-Băn
khoăn:”viên tướng quên mình vì trung”
Mùa đào mấy lượt cành rưng
500-
Lòng vua bao bận mong mừng lứa đôi
“Thương
em muốn quyết thành lời
“Phong ba Hoàng tộc cuốn trôi ý lành
“Sáng
nay tiếp sứ Chiêm Thành
“Nhận
bao sính lễ ngời xanh mùi Chàm
“Hai châu Ô- Lý dâng Nam*
“Ngà
voi vàng ngọc lõi trầm …đếm cân”
Anh Tông lòng những phân vân
Các quan
ca ngợi vua Chăm hết lời
Khắc
Chung tim óc rối bời
510- Huyền
Trân tức tưởi rã rời dáng tiên
“Nàng
nghe trời đất đảo điên
“Thấy cao xanh xé tấm duyên đời nàng
“Thấy
vườn thu cúc rũ vàng
“Thấy
hồ thu sóng dội tràn đáy sâu
“Thấy
sân thu ngập giọt sầu
“Thấy
ngày thu lấm nhợt nhàu hư không
“Nói gì
đây phận má hồng
“Hỏi ai
đây kiếp đời sông theo dòng
“Trách
xưa ai tạc chữ Tòng
520-
“Khóc nay ai cắt linh hồn lứa đôi
“Mai
kia mỗi bóng một trời
“Khăn
loang kí ức trâm cời một mai
“một
mai ai chớ bỏ ai”
“Kim
thêu đâu gấm đá mài nào trâm
“Gấm
lau vết rách âm thầm
“Trâm
ghim chùm rối trong tâm ai chờ
“Một
mai ai đứng bên bờ
“Một
mai ai sẽ hửng hờ với ai
“Nói gì
đi hởi một mai
530-
“Còn ai- ai bỏ- bỏ ai- ai còn
“Ngàn
năm nước chảy đá mòn
“Trăm năm tình chảy nước còn bóng ai”
***
Khắc
Chung lật ngữa con bài
Trắng
đen thấy rõ oan sai đời mình
Trên đầu đội ánh bình minh
Dưới chân
lún giữa vũng sình chơi vơi
Người
anh uể oải rả rời
Nhìn
đâu cũng thấy tả tơi bóng mình
Lật qua
pho sách phù sinh
540-
“Đọc trang huyết lệ thấu tình mỹ nhân
“Bao
nhiêu hương sắc mượt ngần
“Đền đài lộng gấm Rồng Lân chói vàng”
“Vì ta
khó phận hồng nhan
“Đớn
đau thân thế chán nhàm thanh danh
“Giấc
mơ thức giữa bại thành
“Nào ly rượu nhạt dỗ dành chí trai
“Còn
chi ấp ủ canh dài
“Gửi
theo bụi khói ai hoài ngàn năm
“Một
mai tơ cạn ruột tằm
550-
“Phương trời ấy cũng biệt tăm bóng người
“Sương
tàn lá cũng kém tươi
“Én thưa xuân cũng bùi ngùi cánh hoa…”
“Nhớ lần dáng liễu thướt tha
“Cành
đêm nguyệt động ánh nga thẹn thùa
“Ngõ
khuya vừa tạnh chuông chùa
“Hương
ngâu ướt áo gió thưa se lòng
“Hai
hồn một túi ước mong
“Chiêm
bao Từ Thức cưỡi hồng hạc bay
“Càn
khôn thư thả đôi tay
560-
“Trầm luân nhẹ gánh gió mây quyện hòa
“Giờ
nghe trí mỏi mắt hoa
“Một trời quan tái vỡ òa khói sương”
Mở trang chép khúc đoạn trường
“Thấy
còn bỏ trống lắm dòng chưa ghi”
Chỉ
nghe tiếng nuối siết ghì
“Lệ khô
lòng cạn” vu vi hẹn thề
Dải dầm
từng phút lê thê
Ngán ngao
trăm nỗi ẩm ê ấy ngần
“Xé tình, ta trải non sông
570-
Rạch tim, nàng ủ bếp hồng lứa đôi
Phải
chăng định số do trời
Để ta
nàng phải một đời thở than”
Khắc
Chung ngồi dõi đêm tàn
Biết mình
đã khóc còn nàng ra sao?
“Khuê
văn nàng có thét gào
“Cầm
thi nàng đã khúc nào ghi chưa?
“Hay
nàng mặc kệ gió mưa
“Buông
xuôi số phận cười đùa rủi may
“Hay
nàng khô héo từng ngày
580-
“Chờ ta tìm cách cứu nguy giúp nàng”
Nghĩ đến đây Chung bàng hoàng
Đeo
gươm che mặt vội vàng bước nhanh
Men
theo cuối dãy tường thành
Đèn
khuya le lói lính canh nhập nhoà
Nhón
người qua hướng lầu hoa
Thân
chàng tựa chú mèo nhà quen nơi
Phòng
khuê ánh lửa bồi hồi
Trướng
loan động đậy vách lời rung rinh
Véo von
giai điệu thác ghềnh
590-
Chung nghe có cả tên mình run run
Màn hoa
vén nỗi ngập ngừng
Song
thưa gió lộng chập chùng trăng sao
Nàng
ngồi bên đĩa dầu hao
Mắt
huyền đẫm nguyệt má đào ứa sương
Tay ghì
làn sóng sông tương
Vai run
nhịp đập thân trườn âm trôi
Ngân hà
sùi sụt ngâu rơi
Như
đang hoà tấu khúc đời trên sông
Vút lên
chót vót nốt trong
600- Chìm xa mù mịt nốt trầm đáy sâu
Long
lanh nốt đỏ xé sầu
Lặng lờ
nốt tím dàu dàu khói mây
Ngón
đàn tia máu căng dây
Đưa
Chung vào chốn đoạ đày hoang mê
Đôi môi
nhức nhối lời thề
Con tim
khô cứng lời thơ hôm nào
Mắt
chàng lấp lánh ánh sao
Tim
chàng đậm nhịp trời cao đất dài
Nhìn nhau Chung khẻ tỏ bày:
610-
“Lời Vua đã quyết sáng nay am tường
“Hai ta
còn một con đường
“Rời hoàng cung gấp tìm phương giang hồ
“Mong
nàng suy tính đắn đo
Ta chờ
hồi đáp sau bờ tà dương!”
***
Hết chương 4
. Cập nhật lại- ngày 16/02/2016
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả ngày 21/09/2010
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn vandanviet Khi Trích Đăng Lại.
______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét