Home
» Thư viện thơ
» Hàm Rồng trong đêm thành phố/ Hồi ký…./ Giờ đã đến/ Cỏ khóc – Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Hàm Rồng trong đêm thành phố/ Hồi ký…./ Giờ đã đến/ Cỏ khóc – Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Thứ Ba, 8 tháng 3, 2016
Ta đi
trong đêm thành phố khúc khải hoàn hoa đăng rưng rưng bên kia là sông Mã bên
này là hồ Mái Đèn công viên Hội An hoa kết hoa ngời lên mối tình kết nghĩa
Tác giả Nhà thơ Phạm Khang
Họ tên thật Phạm Xuân Khang
Hội viên Hội VHNT Thanh Hóa.
đã xuất bản 9 tập thơ, 4 tiểu thuyêt, 1 tập ký sự.
Học văn tại Nga. Dịch giả văn học thế giới.
ĐT: 0122.220.69.89
Email: phamkhangnhavan@gmail.com
_____
Nhân kỷ niệm 55 năm tp.
Thanh Hóa – Tp Hội An kết nghĩa!
Ta đi trong đêm thành
phố
khúc khải hoàn
hoa đăng rưng rưng
bên kia là sông Mã
bên này là hồ Mái Đèn
công viên Hội An
hoa kết hoa
ngời lên mối tình kết
nghĩa
xứ Quảng
xứ Thanh
kết nghĩa anh em
đồng lòng chung ý chí
tiểu đoàn đặc công
Lam Sơn
những người con gan
dạ xứ Thanh
cùng dũng sĩ Núi
Thành
bên chiến hào diệt Mỹ
nay kề vai xây dựng
non sông…!
Và em nữa
ôi em gái nhỏ
khuôn mặt em
sáng lên niềm tin và
hy vọng
em hát say mê những
bài ca về thành phố thân yêu
nhớ thị xã những năm
bom Mỹ dội
pháo ta giăng lửa
diệt thù
những Dốc Ga, Mật
Sơn, Nam Ngạn, Hàm Rồng
những Hưng Bào, Lễ
Môn, Ba Voi…
những Đình Hương,
Quảng Thành, Đông Cương, Quảng Thắng …
làng cổ Đông Sơn bên
đồi C4 Anh hùng…
thành mồ chôn giặc Mỹ
tổng Joon, tổng Nic
phải cúi đầu
cuộc đụng đầu lịch sử
vang danh cây cầu thép
bao thần sấm, con ma
tan xác không lực Huê Kỳ
những chị Tuyển, chị
Hằng soi bao thế hệ
phố nối phố
nhà nối nhà
đồng nối bãi
từ chiến hào đến nhà
máy
từ làng ven đô đến
khu phố trung tâm…
trận địa ta trở thành
lũy thép
trận địa của lòng dân
vô địch
trận địa của thanh
niên xung phong
đội bom cảm tử giữ
cầu, tải đạn
trận địa của những
anh hùng giản dị áo công nhân
trận địa của nhà sư,
giáo dân yêu nước
của những anh hùng
xương đồng
da sắt
của lòng căm thù Việt
Nam chọi với hung thần
giặc Mỹ thua đau
Hàm Rồng viết nên
trang sử mới
trên dòng sông Mã của
quê hương
ôi thành phố
một thời đánh Mỹ thế
xung phong
lịch sử khắc ghi
những trang vàng oanh liệt
cuộc đụng đầu thời
đại gọi tên Anh…!
Em từ đâu đến
hãy chung vui với
nước non này
với Hàm Rồng đêm hoa
đăng lịch sử
kỷ niệm ngày kết
nghĩa với Hội An
đêm rạng rỡ
cờ hoa và kiêu hãnh
ta nối vòng tay lớn
kết thêm bè bạn muôn
phương
cùng Hội An, xứ Quảng
sắt son nghĩa tình chung thủy
mở hướng đi lên hiện
đại
xây những công trình
đẹp như trang cổ tích
thành phố vươn mình
bên bờ sông Mã
theo dáng hạc vàng
vỗ cánh bay lên…!
HỒI KÝ
Một ngày lại đến trên
bàn viết của vị tướng già
ông đang viết hồi ký
về chiến tranh
về cái binh nghiệp
một đời ông theo đuổi
theo đơn đặt hàng của
nhà xuất bản
công trạng của ông
xếp hàng trên ngực
những tấm huân huy
chương đỏ rực
những trận mạc tơi
bời đạn pháo
những hố bom toang
hoác thịt xương
những đồi không tên
những sông không tuổi
những ghềnh cao mặt
thác dựng bờm
những đồn thù lô cốt
cháy trong đêm
những sẹo đất nơi
người ta nằm xuống…
nỗi ám ảnh của tận
cùng đau đớn
viết ra đây
thật khó để cầm lòng…
Một ngày lại đến trên
bàn viết của vị tướng già
bản thảo hồi ký đang
đầy lên
bỏ qua cái đơn đặt
hàng không đúng lúc
vị tướng già hóa thân
vào linh hồn đồng đội
những gương mặt quyết
liệt và kiêu hãnh
thanh thản nói
thanh thản cười
thanh thản khóc cùng
ông…
Một ngày lại đến trên
bàn viết của vị tướng già
hồi ký đã rung chuông
thách đấu
viết lại huân chương
đâu có dễ dàng gì
những ngõ tối của
nhân tình thế thái
thét gào lên đòi
trung thực lòng ông…
Một ngày lại đến trên
bàn viết của vị tướng già
đồng đội của ông
người còn người mất
trang hồi ký đẫm mồ
hôi sục sôi nhân ái
viết thật thì đau lắm
mực viết cứ đỏ lên
màu máu
ông phải vượt qua
được sự phán xét cuối cùng này
trước run rẩy hoàng hôn…!
GIỜ ĐÃ ĐẾN
Người nói
giờ đã đến
có sợ hãi không những
linh hồn tội lỗi
các ngươi đã gieo nên
bao oan nghiệt
bằng lòng tham và
thói ích kỷ kinh niên
biến trái đất này trở
nên cạn kiệt
những con sóng thần
tung vòi bạch tuộc
nuốt chửng các ngươi
cùng của cải đi theo
Người nói
giờ đã đến!
Ta thương hại cho sự
sám hối muộn mằn
treo cổ trong những
câu thơ được đánh thức
ta cũng nhận ra cái
tội của ta
cái tội thờ ơ sau
những con chữ đầy ngạo mạn
triết lý không cứu
rỗi sự vô cảm của con người
ta tự trói ta cho
Người phán xử
vào một đêm mùa đông
vạc kêu xao xác
tàn tạ những ngày sót
lại lãng du…!
CỎ KHÓC
Lịch sử
vụng trộm
canh bạc đỏ đen
cái ngông của gã
khùng có thể nhuộm đỏ những trang huyết máu
Tần Thủy Hoàng
Hít Le
giấc mộng Kinh Kha
còn đó như một câu chuyện buồn
về sự bất lực của lương tri
những trại tập trung
của Đức Quốc Xã ở khắp châu Âu
còn đó những đống xương vô định
ngổn ngang những con
đường lái súng
mìn định hướng
tàu ngầm nguyên tử
tên lửa Tomahooc
máy bay ném bom và
tiêm kích tàng hình
choảng lên đầu những
người dân vô tội…
Nếu lịch sử mà khóc
được
tất cả những dòng
sông không thể chảy
bởi núi đầu lâu
bởi cồn xương trắng
đã hóa thành cỏ dại
mọc xanh non…!
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Thanh Hóa ngày 08/03/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét