Giá như con sóng! – Thơ Lương Bút (LaGi)
Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2019
KHỜ lối tương tư vọng nẻo xa, Cho đêm thức trắng dưới sương nhòa. Chống gươm đứng đợi vương hồn khách, Gác bút ngồi trông cạn ý ta,
Tác giả Lương Bút
Họ và tên Lương Bút
Bút danh: Giang Đà, Lương Bút
Chủ tịch Chi hội VHNT thị xã La Gi, Bình Thuận
Hiện sống ở thị xã La Gi, Bình Thuận
Email: luongbutlagi@gmai.com.
_____
GIÁ NHƯ CON SÓNG!
(Thập thủ liên châu)
1
KHỜ lối tương tư vọng nẻo xa,
Cho đêm thức trắng dưới sương nhòa.
Chống gươm đứng đợi vương hồn khách,
Gác bút ngồi trông cạn ý ta,
Dốc ngược ly đời say há để,
Kê nghiêng bầu rượu tỉnh rồi ra.
Quan san chùng bước, e lòng gió
Nên mới nhùng nhằn rắc rối mà.
1
KHỜ lối tương tư vọng nẻo xa,
Cho đêm thức trắng dưới sương nhòa.
Chống gươm đứng đợi vương hồn khách,
Gác bút ngồi trông cạn ý ta,
Dốc ngược ly đời say há để,
Kê nghiêng bầu rượu tỉnh rồi ra.
Quan san chùng bước, e lòng gió
Nên mới nhùng nhằn rắc rối mà.
2
Mà biết tình em khuất nẻo mây,
Nợ duyên tiền kiếp chạm lòng này.
Biết đâu mốt nọ… âu phần số,
Thì kệ mai kia… chuyện rủi may.
Một đứa, một phương buồn vạn phút,
Hai nơi, hai nẻo nhớ ngàn giây,
Đinh ninh trên đỉnh cô phong lạnh,
Bóng ngả hoàng hôn còn trắng tay...
Mà biết tình em khuất nẻo mây,
Nợ duyên tiền kiếp chạm lòng này.
Biết đâu mốt nọ… âu phần số,
Thì kệ mai kia… chuyện rủi may.
Một đứa, một phương buồn vạn phút,
Hai nơi, hai nẻo nhớ ngàn giây,
Đinh ninh trên đỉnh cô phong lạnh,
Bóng ngả hoàng hôn còn trắng tay...
3
Tay đương bịn rịn, ấm hoa lòng,
Sóng mắt như hờn với tịnh không.
Dám hỏi người chưa quên ngõ mộng,
Đành liều ta mãi nhớ dòng sông,
Dẫu chia ly cả ngàn năm đợi,
Thì có sá gì thế kỷ trông.
Lưu lạc tha hương miền diệu viễn,
Đêm về ôm ấp giấc tâm đồng…
Tay đương bịn rịn, ấm hoa lòng,
Sóng mắt như hờn với tịnh không.
Dám hỏi người chưa quên ngõ mộng,
Đành liều ta mãi nhớ dòng sông,
Dẫu chia ly cả ngàn năm đợi,
Thì có sá gì thế kỷ trông.
Lưu lạc tha hương miền diệu viễn,
Đêm về ôm ấp giấc tâm đồng…
4
Đồng chung ao ước cuộc huyền mơ,
Nào phải như hoa rụng hững hờ,
Thuở ấy lòng trong, xanh mắt hẹn,
Mà nay mây trắng, tím môi chờ.
Nhớ nhau đôi lúc say cùng rượu,
Thương bạn nhiều khi trổi ý thơ.
Vẳng vọng chốn xa lời thỏ thẻ,
Còn in trong gió dáng xưa mờ.
Đồng chung ao ước cuộc huyền mơ,
Nào phải như hoa rụng hững hờ,
Thuở ấy lòng trong, xanh mắt hẹn,
Mà nay mây trắng, tím môi chờ.
Nhớ nhau đôi lúc say cùng rượu,
Thương bạn nhiều khi trổi ý thơ.
Vẳng vọng chốn xa lời thỏ thẻ,
Còn in trong gió dáng xưa mờ.
5
Mờ lối em đi ngã dáng xuân;
Bài thơ tôi viết dở dang vần.
Trái tương tư gió, miên man gội,
Con sóng vô thường, cuồn cuộn dâng.
Sợ mảnh tình suôn rồi hoán chuyển,
E phần duyên mỏng lúc hoàn luân.
Mênh mông miệt nhớ dài vô tận,
Mơ thỏa lòng nhau đến vạn lần.
Mờ lối em đi ngã dáng xuân;
Bài thơ tôi viết dở dang vần.
Trái tương tư gió, miên man gội,
Con sóng vô thường, cuồn cuộn dâng.
Sợ mảnh tình suôn rồi hoán chuyển,
E phần duyên mỏng lúc hoàn luân.
Mênh mông miệt nhớ dài vô tận,
Mơ thỏa lòng nhau đến vạn lần.
6
Lần tay sờ sẫm thoáng hương môi,
Ngun ngút đường xa khó gặp rồi.
Không lẽ vầng trăng chia nửa mảnh,
Dè đâu cánh nhạn đã phân đôi.
Ta soi mái tóc sầu loang lổ,
Em ngắm rèm xuân nhớ khuyết bồi.
Quan tái sương chiều nghe thấm lạnh,
Dừơng như lòng lá khóc chiều trôi.
Lần tay sờ sẫm thoáng hương môi,
Ngun ngút đường xa khó gặp rồi.
Không lẽ vầng trăng chia nửa mảnh,
Dè đâu cánh nhạn đã phân đôi.
Ta soi mái tóc sầu loang lổ,
Em ngắm rèm xuân nhớ khuyết bồi.
Quan tái sương chiều nghe thấm lạnh,
Dừơng như lòng lá khóc chiều trôi.
7
Trôi suốt trăm năm giữa cõi người,
Lòng trần đốt cháy nhớ thương ơi!
Ta nghe côi cút cùng cây cỏ,
Em thấy bơ vơ dưới đất trời.
Cố nén cho sâu… dòng lệ đọng,
Ngờ đâu nông nổi… giọt lòng rơi.
Vắng nhau mới biết yêu là vậy,
Thì nỗi tương tình thật khốn vơi.
Trôi suốt trăm năm giữa cõi người,
Lòng trần đốt cháy nhớ thương ơi!
Ta nghe côi cút cùng cây cỏ,
Em thấy bơ vơ dưới đất trời.
Cố nén cho sâu… dòng lệ đọng,
Ngờ đâu nông nổi… giọt lòng rơi.
Vắng nhau mới biết yêu là vậy,
Thì nỗi tương tình thật khốn vơi.
8
Vơi chút sầu tương buông buốt vai
Vực sâu bóng nhớ cứ lăn dài
Em đi gió cuốn khô hoa tóc
Anh ngắm mưa giăng lạnh gót hài
Một khóm phù dung e ấp nụ
Nguyên thèm nhật nguyệt nhạt nhòa phai
Đong đêm thức nhớ người chung cuộc
Hoa cưới mà mơ giấc muộn cài.
Vơi chút sầu tương buông buốt vai
Vực sâu bóng nhớ cứ lăn dài
Em đi gió cuốn khô hoa tóc
Anh ngắm mưa giăng lạnh gót hài
Một khóm phù dung e ấp nụ
Nguyên thèm nhật nguyệt nhạt nhòa phai
Đong đêm thức nhớ người chung cuộc
Hoa cưới mà mơ giấc muộn cài.
9
Cài lên trên tóc đóa hoa vàng,
Khóa nhụy vườn xuân gió tạt sang.
Em cứ nhót tình trong tịch mịch,
Để ta ủ mộng giữa điêu tàn.
Duyên tơ gờn gợn càng nhung nhớ,
Nợ kén võ vàng phải nặng mang.
Ngõ cũ đẫm hồn cùng phận lá,
Thương đôi mắt ngọc… khói sương tràn.
10Cài lên trên tóc đóa hoa vàng,
Khóa nhụy vườn xuân gió tạt sang.
Em cứ nhót tình trong tịch mịch,
Để ta ủ mộng giữa điêu tàn.
Duyên tơ gờn gợn càng nhung nhớ,
Nợ kén võ vàng phải nặng mang.
Ngõ cũ đẫm hồn cùng phận lá,
Thương đôi mắt ngọc… khói sương tràn.
Tràn nẻo phù sinh ngập biển mơ,
Gía như con sóng mãi ôm bờ.
Thì đâu đến đổi buồn đơn độc,
Và cớ làm sao nhớ khuất mờ.
Thăm thẳm ngõ tình em cố đợi,
Nghìn trùng lối mộng vẫn ta chờ.
Đừng vô tình hóa hờn duyên phận,
Mặc kệ thế nhân… bảo khật KHỜ...
Lương Bút
Lương Bút
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi ngày 27/01/2019
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
chân tình cảm ơn... là chi hội trưởng kg là chủ tịch hi..hi
Trả lờiXóa