Chùm thơ “Người đàn bà đa đoan” của Phương Loan (SG)
Thứ Ba, 30 tháng 4, 2019
Người
đàn bà gác lại tuổi thanh xuân Để bước vào cuộc đa đoan số phận Bờ môi khô bỏ
quên mùi son phấn Khuôn phép nhu mì đức hạnh đoan trang
Tên thật: Phan Thị Kim Loan
Nick fb: Phan Thị Kim Loan
Nghề nghiệp: giáo viên
Sở thích: thích thơ văn, yêu sắc tím, thích tất cả các loài hoa
Đề cao sự công bằng
Sđt: 0909296578
Email: kimloanphan700@gmail.com
_____
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN
***
Người đàn bà gác lại
tuổi thanh xuân
Để bước vào cuộc đa
đoan số phận
Bờ môi khô bỏ quên
mùi son phấn
Khuôn phép nhu mì đức
hạnh đoan trang
Đêm từng đêm chong
đèn đếm thời gian
Cất giọng ru sầu…Ầu ơ
con ngủ
Chiếc áo phơi ngoài
hiên màu huyết dụ
Sợ mưa về lạc lối dấu
chân hoang
Giọt đàn treo trên
mười ngón tay ngoan
Hương con gái thoảng
vườn xuân biêng biếc
Hồn đê mê dưới mái
lầu vọng nguyệt
Cởi nết na em mặc áo
da trời
Đêm cựa mình nghe con
gọi mẹ ơi
Chiếc lá rơi vàng hơn
mùa thu trước
Giấu trong tim dòng
nước mắt chảy ngược
Đời mênh mông như
trăm nhánh sông buồn
Cơn gió đùa cho cỏ
ngậm hồn sương
Trăng đã tàn phai
theo màu tóc rối
Em lầm lũi đi xa ngày
tháng đợi
Người đàn bà lòng
hoang lạnh đa đoan!
Phương Loan
*****
@@
TỰ SỰ
@@
TỰ SỰ
***
Vượt đường xa
Người đàn bà
bỏ lại bao ước mơ
hoài bão
khăn gói theo
chồng
mang theo cả những
bộn bề lo toan từ ấy.
Say xe... phờ phạc,
xanh xao
gói hành trang cũng
bạc phếch đường trường.
Nhà trọ...hình ô
vuông
trống hươ, trống hoác
Người đàn bà
chơ vơ
lạc lõng
mắt mi ngấn nước ẩm
sầm
cho căn phòng ô vuông
thêm ảm đạm.
..........say loạng
choạng
....nôn......căn
phòng ô vuông ngấm men...
Người đàn bà còn bao
nhiêu hi vọng đều rụng hết.
Thời gian...
một mầm non ươm chồi
Người đàn bà
thương mầm non hơn cả
đời mình.
Phận gái theo chồng
bao vùi dập
lòng không nuôi nổi
một mầm vui
Thân bao năm dời đổi
là bao lần tủi cực đa mang
Người đàn bà
khắc khổ
bền bỉ
dẻo dai
chèo chống qua
bao ghềnh sóng
tự tìm cho mình
nguồn năng lượng sống
chọn cách tịnh tâm
xuôi về miền tịnh độ
Ánh sáng hào quang
soi rọi
người đàn bà không
còn thấy lạnh lẽo
Thấy mình bay..., bay
về phương trời mới
rơi tõm vào thế giới
của kí ức.
Bỗng... nhìn thật rõ
mảnh kí ức này không
hề được chứng kiến
Mẹ! tựa cửa...
đôi mắt
xa xôi...
buồn hiu hắt...!
Người đàn bà, khóc
Ngày đi, hứa sẽ có
cuộc sống màu hồng,sẽ hạnh phúc!
.........
Người đàn bà
đau đầu dữ dội
choáng váng...!
nhưng đánh thức phần
kí ức lộn xộn
mê man giữa tiếng của
đời sống mưu sinh!
.........
Vẫn còn đó những
chông chênh....!
Phương
Loan
******
@@@
ĐÀN BÀ
ĐÀN BÀ
EM
(Viết tặng em UT & PTKH)
Em
người đàn bà
đã qua lần đổ vỡ
những mảnh ghim
vẫn còn nằm trong da
thịt
nhức nhối đau
Đêm
rối nhàu
từng vùng kí ức
tiếng con thơ cựa
mình
tỉnh thức
dòng miên man chảy
ngược đến vô cùng
Em
người thiếu phụ
bồng bế con
đường trường đi tìm
miền đất hứa
là mẹ là cha là
bạn
tròn vai đời gieo
tình thuơng chan chứa
Vắt cạn nguồn... mang
hạnh phúc cho con
Em
người đàn bà
đang thì xuân
chín
dây áo trễ vai khép
nép đợi trăng tàn
chăn gối trở trăn chờ
ngày mới sang trang
vùng buốt giá co ro
buồn đơn lẻ
Khép mi hờ thương
giọt lệ đoan trang
Em
người đàn bà mạnh mẽ
vùi quá khứ ươm chồi
tin yêu mới
cho chính mình cho
cha mẹ và cả cho con
vun bón yêu thương
chắp vá vuông tròn
vườn xanh lá cành
vươn trời tỏa bóng
hương ngạt ngào ngỡ
hạnh phúc đơm hoa
Em
người đàn bà yếu đuối
lại thêm lần trắc
trở
bao niềm tin vụn vỡ
trách đời, trách
người! Không. Em chỉ trách riêng em
Em
người mẹ can trường
không đau
bởi cuộc tình lầm lỗi
lặng lẽ
gom tàn tích ném sâu
vào vùng tăm tối
nhẹ nhàng
trao nụ cười sám hối
cùng con.
Em
người đàn bà
vẫn đang tuổi xuân
son!
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.HCM ngày 30/4/2019
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét