Nguyên Bình: Bức thư cho một bài thơ (BRVT)
Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2019
Bạn
thân ơi! Nếu nói thơ là sản phẩm của những phút giây thi nhân phơi phóng nỗi
lòng thì NỖI – TÌNH – CHIỀU (N-T-C) của bạn là một bài thơ điển hình như thế. Nguyên
Bình (NB) xin phép không tản mạn dài dòng về những tình cờ trói buộc nhau vào
duyên thơ mà chỉ bật lên tiếng lòng thảng thốt u hoài khi đọc NTC, khúc ru tuyệt
diệu cho những khát khao nuối tiếc: “Em đau đớn nhận ra điều rất thật/ Rằng thời
gian không đứng lại bao giờ/ Nên mỗi lần chạm phải giấc mơ xưa/ Nghe mạch máu
trong tim mình run rẩy.”
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Nguyên Bình
Tên thật: Nguyễn Bá Bĩnh
Quê: Thừa Thiên Huế
Chỗ ở hiên nay: TP. Vũng Tàu
Tên thật: Nguyễn Bá Bĩnh
Quê: Thừa Thiên Huế
Chỗ ở hiên nay: TP. Vũng Tàu
ĐT: 0775198065
Email: nguyenbabinh2006@gmail.com
_____
Bạn
thân ơi!
Nếu
nói thơ là sản phẩm của những phút giây thi nhân phơi phóng nỗi lòng thì NỖI –
TÌNH – CHIỀU ( N-T-C ) của bạn là một bài thơ điển hình như thế.
Nguyên
Bình (NB) xin phép không tản mạn dài dòng về những tình cờ trói buộc nhau vào
duyên thơ mà chỉ bật lên tiếng lòng thảng thốt u hoài khi đọc NTC, khúc ru tuyệt
diệu cho những khát khao nuối tiếc:
Em đau đớn nhận ra điều rất thật
Rằng thời gian không đứng lại bao giờ
Nên mỗi lần chạm phải giấc mơ xưa
Nghe mạch máu trong tim mình run rẩy.
NB
thấu cảm được điều bạn đang nói. Chẳng lẽ đến tuổi này mà chúng ta không nhận
ra “thời gian không đứng lại bao giờ” sao bạn nhỉ? Nhưng mà bạn tôi, “đau đớn”
nhận diện sự chuyển động rì rầm ấy trong cái giây phút tử sinh ngoảnh mặt nhìn
lại mình, khi “chạm phải giấc mơ xưa”, chạm vào tầng tầng dĩ vãng cùng những
hoài niệm ấm áp dấu yêu, khiến cho “ mạch máu trong tim mình run rẩy” của một
thời mơ ước chợt bay đi, trôi vào hư huyễn, rồi thổn thức nhìn từng giây từng
phút của cuộc sống hạnh phúc có nhau dần trôi, êm trôi đến tàn nhẫn, não lòng.
Bạn
cứ bộc bạch, bạn hãy thả tung lên trời xanh, ném vào cuộc sống những dồn nén
khi bất chợt hồn mình thăng hoa. Câu thơ là của bạn và nỗi lòng là của hết thảy
chúng ta. Thả lên trang fb là bạn đã muốn cùng Nb và hàng triệu con tim chung
nhau tìm nơi ẩn trú, chở che nhau và để thấu hiểu tâm can. Nb phải đọc tiếp
thôi Châu Ly:
Đời vẫn thế sao lòng buồn đến vậy?
Mỗi ngày qua là một nỗi tình hoài
Con dốc chiều đổ xuống phía giêng hai
Rồi thảng thốt rơi dần vào tro bụi.
Có
ai trong cuộc sống này có niềm vui trọn vẹn đâu Châu Ly? Nb biết chứ, bạn vẫn
ăn, vẫn nói, vẫn cười, vẫn khóc, vẫn làm thơ, mà trong sâu thẳm, nỗi buồn thế kỉ
kia cứ đeo bám dẳng dai như mây xám ngàn năm vây kín những mùa đông buốt giá. Từng
ngày qua, bạn cứ thương cứ tiếc, u hoài cho nỗi niềm không tên, ray rức, u uẩn,
có khi vò xé đúng không nào. Đời người là con dốc, là sườn non, đèo thẳm, Tuổi
chúng mình đang trôi về phía bên kia đồi, nơi mặt trời sắp lặn, nơi hoàng hôn
trùm buông sắc vàng hấp hối và nuối tiếc. Rồi màn đêm. Ôi, màn đêm....
Ly rượu mặn mừng nhau ngày thêm tuổi
Là niềm vui che chắn bước chân buồn
Là con đường nửa bước, nửa tay buông
Là
ghi dấu ngày đi không trở lại.
Bạn
thổ lộ cùng ai? Chắc hẳn là với người bạn đồng hành trăm năm bạn hằng chia sẻ
bao buồn vui khổ ải mà không hề hối tiếc. Hạnh phúc trong căn nhà ấm, bên đàn
con cháu xinh, ly rượu chúc nhau ngày hạnh ngộ, buổi đoàn viên, mừng tuổi nhau
mỗi lần xuân đến. Vâng, như nhà tiên tri, tiền định, bạn biết rõ những nụ cười
đó chỉ là những bước chân bước về phía mất nhau, thời gian cho nhau mỗi lúc mỗi
ngắn lại. Nhưng biết làm sao bây giờ? Mỗi chúng ta sinh ra để mà lớn lên, để mà
già nua và để đi vào cát bụi, thì bạn ơi, càng ý thức được sự co rút của tháng
ngày hạnh phúc, chúng ta càng chơi vơi...Nb đang chơi vơi cùng bạn.
Em đắn đót với tình thu con gái
Anh âm thầm ngồi gói tuổi thanh xuân
Tình không xa nhưng cũng chẳng thật gần
Hồn bảng lảng mỗi đêm dài không ngủ.
NB
chỉ biết xẻ chia vui buồn cùng hai bạn trong khổ thơ này thôi nhé. Hãy cứ ôm kỉ
niệm, ve vuốt một thời thanh xuân tươi trẻ, mơ màng với tình yêu thời con gái
diệu kì, ngát hương của riêng hai bạn. Mà sao vậy? Định mệnh khắc nghiệt quá
chăng? Sao lại “tình không xa mà chẳng thật gần”. Số phận giành giật cái gì
trên đôi tay hai bạn? Sao lại có tiếng thở dài trong những đêm không ngủ? Xin dấu
kín niềm riêng, nb chỉ biết cầu mong, chúc phúc...
Nắng táp tháng ba , mưa phùn tháng
sáu
Còn mù sương xin rớt hột sau cùng
Còn một đoạn đường- bốn bước chân chung
Là miên viễn ta còn hơi thở ấm..
Vậy
đó, có sao đâu mà, mưa nắng dãi dầu đã có nhau, thì dẫu giờ đây, những tháng
ngày còn lại, đi về phía hoàng hôn, chút sương mù của ban mai, cơn gió lạnh chiều
hôm, các bạn hãy cùng chia ngọt sẻ bùi, nắm tay nhau với niềm tin yêu để đi nốt
quãng đời còn lại. NB biết chắc như thế. Bài thơ buồn hóa ra rạng rỡ niềm tin,
đúng không Châu Ly?
Em quay quắt ghì thời gian trôi chậm
Gọi tên nhau, nghe thắm NỖI - TÌNH -
CHIỀU...
Vâng,
bạn nói nhỏ vào tai anh rằng bạn sẽ cố ghì thời gian lại và chúng mình đang tiếp
sức cùng bạn đây, để cho thắm NỖI-TÌNH- CHIỀU nghe bạn tôi.
20/3/2019 - Nguyên Bình (BRVT)
NỖI TÌNH CHIỀU.
***
Em đau đớn nhận ra điều rất thật
Rằng thời gian không đứng lại bao giờ
Nên mỗi lần chạm phải giấc mơ xưa
Nghe mạch máu trong tim mình run rẩy.
Đời vẫn thế sao lòng buồn đến vậy?
Mỗi ngày qua là một nỗi tình hoài
Con dốc chiều đổ xuống phía giêng hai
Rồi thảng thốt rơi dần vào tro bụi.
Ly rượu mặn mừng nhau ngày thêm tuổi
Là niềm vui che chắn bước chân buồn
Là con đường nửa bước, nửa tay buông
Là ghi dấu ngày đi không trở lại.
Em đắn đót với tình thu con gái
Anh âm thầm ngồi gói tuổi thanh xuân
Tình không xa nhưng cũng chẳng thật gần
Hồn bảng lảng mỗi đêm dài không ngủ.
Nắng táp tháng ba , mưa phùn tháng sáu
Còn mù sương xin rớt hột sau cùng
Còn một đoạn đường- bốn bước chân chung
Là miên viễn ta còn hơi thở ấm..
Em quay quắt ghì thời gian trôi chậm
Gọi tên nhau, nghe thắm NỖI - TÌNH -
CHIỀU...
18/3/2019
– Châu Ly
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại theo nguyên bản của tác giả gởi từ Vũng Tàu ngày 08/11/2019
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét