Chùm thơ Nang Nguyên Nguyễn Tuyết Mai (Nhật Bản)
Thứ Tư, 11 tháng 12, 2019
Tháng mười hai đã bế (!) đông Con đường tuyết rét, ngoài đồng gió run Tình ai vời vợi héo hon Hỏi anh ngày ấy có còn nhớ ai?
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả: Nang Nguyên
Tên thật: Nguyễn Tuyết Mai
Sinh năm 1968 tại Việt Trì – Hiện đang sinh sống ở Nhật Bản
Email:
_____
ĐÔNG CÂU DUYÊN NỒNG
***
Tháng mười hai đã bế
(!) đông
Con đường tuyết rét,
ngoài đồng gió run
Tình ai vời vợi héo
hon
Hỏi anh ngày ấy có
còn nhớ ai?
Cái ngày anh lén bùa
chài
Câu thơ bùa chú một
hai dẻo mềm
Vần gieo mát ngọt, ru
êm
Trăng say ngã gục bên
thềm mộng mơ.
Và em mắt đỏ mong chờ
Rồi ra cay đắng câu
thơ bươm lòng
Bây giờ ai nhớ ai
không
Nghe trong day dứt
chiêng cồng rền đau.
Phỉ phui nước mắt
tình đầu
Ủ tình yêu cuối, đông
câu (!) duyên nồng...
--
(!)
Bế = Hãm
(!)
Câu = câu rút.
--
CUỐI NĂM RU KHÚC TÌNH
BUỒN
***
Cuối năm đông lặng đi
chùa
Lạnh lùng tuyết trắng
cởi bùa lòng em
Bệ tình phủ phục
buông rèm
Mặc cho nụ nhớ cứ
thèm nhắc anh.
Phong thu ai tẩy màu
xanh
Choàng vào lãng mạn
lên cành đỏ sang
Nghiêng say run rẩy
lá vàng
Nhắc ai ủ ấm cho nàng
được không?
Nắng giờ đã gả mùa
đông
Còn đâu ấm rực cho
lòng sóng dâng
Trên non rưng rức
trăng vầng
Mù sương nước mắt
buâng khuâng đêm tàn.
Ru anh một khúc tình
tan
Ru em đằng đẵng lối
hoang vu buồn...
--
THU ĐIÊU TÀN
***
Tha hương dâu bể dập
dềnh
Phận duyên nào biết
lênh đênh thế này?
Nỗi Kiều oan khuất ai
hay
Vô tình, cố ý,
đọa đày người ta?
Lá phong đốt xác thu
già
Điêu tàn rơi rụng
xót xa bầm lòng.
Một mình cưới cả mùa
đông
Ấp vào ngực nhớ
để trồng si anh.
Chẻ bao ký ức làm
mành
Những ngày thân ái
long lanh gói vào.
Ngọn thường xuân dẫu
xanh xao
Dìm trong buốt giá
bứt rào mà lên...
Ngọc Châu gửi đăng
© Tác giả giữ bản quyền.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Hải Phòng ngày 11/12/2019
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét