Chùm thơ tình lục bát Kim Thượng: “Ngân Hà/ Bến Mê” (KH)
Thứ Ba, 3 tháng 12, 2019
Quay về
bến cũ, đò đưa Tìm trang tình sử ngày xưa... Tình Hồng Tiếng buồn còn đọng hư
không Tại “Mưa bong bóng phập phồng...” xa nhau Mười năm trôi nổi về đâu Mười
năm tình cũ nỗi sầu còn đây...
Tác giả Kim Thượng
Họ tên thật Lê Ngọc Sinh
Địa chỉ: Số nhà 292 /1A Trần Quý Cáp,
Ph. Ninh Hiệp - Thị xã Ninh Hòa - Khánh Hòa
Di động: 0905.073.876
Email: lekimthuongtho@gmail.com
_____
NGÂN HÀ
***
Quay về bến cũ, đò
đưa
Tìm trang tình sử
ngày xưa... Tình Hồng
Tiếng buồn còn đọng
hư không
Tại “Mưa bong bóng phập
phồng...” xa nhau
Mười năm trôi nổi về
đâu
Mười năm tình cũ nỗi
sầu còn đây...
***
Bóng em dáng nhỏ vai
gầy
Chân son bước nhẹ, rụng
đầy Hoàng Hoa
Môi xinh ngậm cọng Cỏ
Gà
Mắt huyền đọng giọt nắng
tà đẹp tươi
Tóc đen che nửa lưng
người
Cho tôi trọn vẹn nụ
cười ngây thơ
Gió đùa đôi má non tơ
Hương tình ngây ngất,
dại khờ tim tôi
Hàng mi khép kín lại
rồi
Bờ môi căng mọng, gọi
mời nụ hôn
Bốn mùa nắng đổ, mưa
tuôn
Niềm vui sẻ nửa, nỗi
buồn chia hai
Hẹn thề dù có chông
gai
Đường dài chung bước,
chung hai bóng hình
Đôi ta quấn quýt mùi
tình
Ngọt thơm chăn gối,
hương trinh hoặc huyền...
***
Lời ru Chim Sáo, Chim
Quyên...
Em đi mang cả thề
nguyền sang sông
Bỏ tôi chín nhớ, mười
mong
Sống trong đời sống...
giữ lòng chân quê
Ngồi trông dáng nhỏ,
tóc thề
Ráng chiều trôi chậm,
lê thê bóng chiều
Chia tay không nói được
nhiều
Tình ta tan tác cánh
diều trong mưa
Tình ta bỗng hóa...
“Ngày xưa...”
Bướm bay, hoa rụng,
gió đưa mất rồi
Đường tình rơi tiếng
thề bồi
Đi chung một đoạn rồi
thôi... lỗi thề
Lòng buồn nửa tỉnh, nửa
mê
Vây quanh giá lạnh, bốn
bề mưa sa
Mười năm em vắng xa
ta
Cầu Ô Thước, Dải Ngân
Hà... tìm đâu?
Bốn mùa rơi rụng trái
sầu
Bốn mùa rơi rụng Mưa
Ngâu đầy trời
Cô đơn tìm ánh sao
rơi
“Gió đưa Cây Cải...”
buồn đời “... Rau Răm...”
Xa nhau, ngày hóa
thành năm
Mùa trăng héo úa, mù
tăm nghẹn ngào
“Gừng cay...” đi mất
phương nào
Để cho “Muối mặn...”
thấm vào mắt môi
Mỗi mùa, nhặt lá vàng
rơi
Gom thành kỷ niệm, một
thời... đẹp đôi...
-
BẾN MÊ
***
Tan hòa Biển Nhớ xôn
xao
Hồn quê xưa cũ...
chiêm bao lặng chìm
Xa quê, mang cả nỗi
niềm
Đôi bàn tay trắng, đi
tìm... Bến Mê...
Quay về gieo hạt tình
quê
Mầm xanh, xanh ngắt nẻo
về tinh khôi
Bước chân lối cỏ bồi
hồi
Hoa vàng trải nắng
lên đồi Hoàng Lan
Đồng xanh gió thổi
mơn man
Đường quê rắc lá me vàng
tàn Đông
Hây hây đỏ ửng má hồng
Dáng hoa trong nắng,
mặn nồng thiết tha
Sáo diều lộng gió bay
xa
Chuông chùa trầm bổng,
ngân nga âm thừa
Cây đa, giếng nước, gốc
dừa
Lặng nghe tiếng võng
nhẹ đưa bốn bề
À ơi... dưới mái
tranh quê
Câu ca Lục Bát vỗ về
hiu hanh
Lục Bình hoa tím, lá
xanh
Nổi trôi theo sóng
chòng chành, chông chênh
Chiều hoang tím thẩm
mông mênh
Trùng khơi khói sóng
bay lên sông gầy
Hoàng hôn gió nhẹ ru
cây
Lời ru xưa cũ đắm
say, mặn nồng...
****
Mai người lỗi hẹn về
không?
Bến xưa, đò cũ ngóng
trông mỏi mòn
Ai làm khuyết mảnh
trăng tròn
Hay là thương nhớ hao
mòn tuổi xuân
Một đời mấy chặng
gian truân
Một thân lận đận, nợ
trần nhiêu khê
Chìm trong Biển Ảo...
lầm mê
Tôi đi tìm cội Bồ Đề...
tịnh tâm
Bên đời có kẻ lặng
câm
Ngồi chờ cho hết bóng
râm cuối đời
Cô đơn một bóng dưới
trời
Sáu mươi năm cũng hết
thời... qua truông...
Trời mưa bong bóng buồn
buồn
Mưa qua bến đợi, sầu
tuôn sông chờ
Nỗi sầu bỗng đến bất
ngờ
Xô tôi ngã xuống đôi
bờ tịch liêu
Gần thương, xa cũng
thương nhiều
Dẫu cho ngăn cách,
không xiêu tấm lòng
Một đời chín nhớ, mười
mong
Dù xa lòng vẫn ngóng
trông nẻo về
Hồn quê đau đáu tình
quê
Một lòng son sắt hẹn
thề Cố Hương
Một mai giũ áo phong
sương
Lui về vui với... Vô
Thường - Sắc Không...
Khánh Hòa, 12./2019 – Kim Thượng
---
“...” Ca dao
---
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Ninh Hòa ngày 03/12/2019
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét