Chùm thơ “Chiều Vắng Anh“ của Lệ Hoa Trần (CHLB Đức)
Thứ Tư, 29 tháng 1, 2020
Mưa cứ
rơi... rơi từng hạt nhỏ Chiều phố buồn hiu hắt vắng anh Mình cô đơn lặng lẽ âm
thầm Chân lê bước qua từng ngõ vắng
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả Lệ HoaTrần
Cư ngụ tại CHLB Đức
Email: tran.vanmau@yahoo.de
_____
Lệ Hoa Trần
CHÙM THƠ “CHIỀU VẮNG ANH”
-
CHIỀU VẮNG ANH
***
Mưa cứ rơi... rơi từng
hạt nhỏ
Chiều phố buồn hiu hắt
vắng anh
Mình cô đơn lặng lẽ
âm thầm
Chân lê bước qua từng
ngõ vắng
Tay che ô cúi đầu thầm
lặng
Tiếng sấm trời dội
nát tim đau
Lòng bâng khuâng nhớ
thuở hôm nào
Dưới tàng cổ tay dìu
sánh bước
Chiều vắng anh con đường
xuôi, ngược
Lối đi- về nhạt nhẽo
như mưa
Hai bên đường bóng
ngã, lưa... thưa
Hàng me hỏi?...
Phương trời vô định
Ô giấu mặt, lạnh lùng
khép kín
Phố chiều buồn kẻo lộ
vấn vương.
Lệ Hoa Trần
—
CHIỀU MƯA EM VỀ
***
Xa xa núi hôn mây
Biển trời như thỏ thẻ
Đoàn thuyền chia lối
rẽ
Về tận chốn xa xăm
Hoàng hôn mưa ướt đẩm
Lối xưa em đi về
Một mình trông lê thê
Me già nghiêng che
nón
Chiều buồn không đưa
đón
Hạt mưa rơi...rơi ...
rơi
Áo em màu da người
Lộ dần thân nét trúc
Dốc mòn quanh, uốn
khúc
Đứng nhìn theo, mắt dỗi
Muốn cùng ai một đỗi
Lá vàng bay.... bay
xa.
Lệ Hoa Trần
—
KHI MÀN ĐÊM BUÔNG XUỐNG
***
Còn gì buồn khi màn
đêm buông xuống
Cảnh cô đơn đè nặng
mái tóc thề
Nhìn ngoài hiên sương
phủ trắng lê thê
Bao quá khứ cứ dập dờn
trong trí tưởng
Có gì vui khi nhìn
con chim Cưởng
Đang mõi mòn trông bạn
ngóng trời xa
Tình của chim cũng có
khác gì ta
Cũng đau xót từng hồi
theo tiếng gõ
Còn gì đau khi đêm về
trăn trở
Tiếng Vạc sành reo
réo vọng bên tai
Muốn qua đêm- đêm sao
mãi đêm dài
Để nỗi nhớ chất chồng
trong đêm vắng.
Lệ Hoa Trần
—
VĨNH BIỆT MỘT CUỘC
TÌNH
***
Tuổi hồn nhiên đẹp lắm
Đêm ngồi ngắm trăng rằm
Ngày cắp sách đến trường
Nho nhỏ bàn trăm năm
Tuổi xuân vừa mười
tám
Anh bước chân vào đời
Em làm người chờ đợi
Cách xa hai nỗi nhớ
Vai hoa mai nở rộ
Anh xông vào mặt trận
Sinh tử cứ kề gần
Quê nhà chìm lửa bỏng
Em tay bế, tay bồng
Đứng trông chồng xa
tít
Khói thù bay mù mịt
Mùi xác pháo, xác anh
Đầu mang vành khăn trắng
Tiễn người không trở
lại
Hai tay em khấn vái
Vĩnh biệt một cuộc
tình.
Lệ Hoa Trần
—
THÀ LÀM TƯỢNG ĐÁ
***
Thà như đá giữa trời
xanh biên biếc
Mặc tiết trời biến
hóa chuyển quanh năm
Mặc thời gian thay đổi
vận thăng trầm
Chẳng biết khóc, biết
hờn và ngang trái
Thà như sông lạnh
lùng con nước chảy
Xuôi theo dòng về tận
chốn hư không
Chẳng sóng to, bão nỗi
lẫn cuồng phong
Chỉ lặng lẽ im lìm
theo năm tháng
Còn như ta một đời
ôi! Chán ngán
Đứng giữa trời như
cơn lốc mãi xoay
Ngỡ tương lai là một
áng tuyệt vời
Nhưng kết cuộc chỉ là
vầng đen xẩm
Có những lúc ta ngồi
yên suy ngẫm
Thà như làm tượng đá
giữa trời cao
Thà như sông vẫn chảy-
chảy dạt dào
Vô tư lự, hồn nhiên đầy
thú vị.
© Tác giả giữ bản quyền.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Hải Phòng ngày 29/01/2020
________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét