Chùm thơ Ngưng Thu 3: Góc phố em về/ ...
Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014
Chiều
lặng thầm cơn mưa bụi góc phố em về từng kỉ niệm ướt hoen đôi
chim sâu rúc rích cành phượng già thắp lửa đâu rồi những bước chân
quen?
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Chiều lặng thầm cơn mưa bụi
góc phố em về
từng kỉ niệm ướt hoen
đôi chim sâu rúc rích
cành phượng già thắp lửa
đâu rồi những bước chân quen?
Góc phố em về
ai từng đã cùng em
đôi mắt nâu đen ấm nồng con tim nhỏ
cô bé ngày xưa như vẫn còn đâu đó
vườn cúc nhà ai hoa đã vào mùa
tỏa ngát hương vờn theo cánh gió thơm đưa.
Góc phố em về đau vạt nắng thưa?
xôn xao cánh diều bổng gió
hàng cây vươn mình muốn ngỏ
người đi bỏ lại con đường?
góc phố em về ...
nghe những nhớ thương.
góc phố em về
từng kỉ niệm ướt hoen
đôi chim sâu rúc rích
cành phượng già thắp lửa
đâu rồi những bước chân quen?
Góc phố em về
ai từng đã cùng em
đôi mắt nâu đen ấm nồng con tim nhỏ
cô bé ngày xưa như vẫn còn đâu đó
vườn cúc nhà ai hoa đã vào mùa
tỏa ngát hương vờn theo cánh gió thơm đưa.
Góc phố em về đau vạt nắng thưa?
xôn xao cánh diều bổng gió
hàng cây vươn mình muốn ngỏ
người đi bỏ lại con đường?
góc phố em về ...
nghe những nhớ thương.
ĐÔI KHI NHÌN LẠI
Có một đôi khi nhìn lại
ngày đi nhanh quá, ngày đi
vẫn anh phong trần xưa cũ
vẫn lời yêu mãi thầm thì
***
Cũng có đôi khi nhìn lại
tình ta còn đó vẹn nguyên
chỉ là tóc pha mây trắng
đời qua đã mấy hư huyền
***
Lạc trong bản tình giao hưởng
an nhiên luớt một phím đàn
cũng còn bao điều chưa nói
một đời sương gió mênh mang
***
Đôi khi cũng cần nhìn lại
rêu xanh có phủ kiếp người
miễn tình yêu là miên viễn
thì đời dẫu có chao nghiêng.
Có một đôi khi nhìn lại
ngày đi nhanh quá, ngày đi
vẫn anh phong trần xưa cũ
vẫn lời yêu mãi thầm thì
***
Cũng có đôi khi nhìn lại
tình ta còn đó vẹn nguyên
chỉ là tóc pha mây trắng
đời qua đã mấy hư huyền
***
Lạc trong bản tình giao hưởng
an nhiên luớt một phím đàn
cũng còn bao điều chưa nói
một đời sương gió mênh mang
***
Đôi khi cũng cần nhìn lại
rêu xanh có phủ kiếp người
miễn tình yêu là miên viễn
thì đời dẫu có chao nghiêng.
NHỮNG KIẾM TÌM LÀM BUNG NỖI NHỚ
Có những kiếm tìm làm bung nỗi nhớ
tại cơn buồn
hay bởi tại ta say?
có những kiếm tìm nào ta có hay
đêm trở giấc
chạm phải điều đã cũ
Ngọn gió đi rong vào chiều luân vũ
chếnh choáng men xưa
chếnh choáng điệu đời
khoảnh khắc giữa ngày sao tuồn tuột
chơi vơi
ta kiếm tìm chi cái điều không hiện hữu
Mùa thu rưng rưng bỏ chiều đi bững lững
mắt thời gian rọi thấu đoạn tình trường ?
có những kiếm tìm như quờ quạng sau gương
ảo ảnh xanh xưa
hữu hình vô thức
Có những kiếm tìm giữa đời rất thực
mà xa mù
ngút ngắt trùng khơi
và những kiếm tìm
bung nỗi nhớ...
rơi
rơi.
Có những kiếm tìm làm bung nỗi nhớ
tại cơn buồn
hay bởi tại ta say?
có những kiếm tìm nào ta có hay
đêm trở giấc
chạm phải điều đã cũ
Ngọn gió đi rong vào chiều luân vũ
chếnh choáng men xưa
chếnh choáng điệu đời
khoảnh khắc giữa ngày sao tuồn tuột
chơi vơi
ta kiếm tìm chi cái điều không hiện hữu
Mùa thu rưng rưng bỏ chiều đi bững lững
mắt thời gian rọi thấu đoạn tình trường ?
có những kiếm tìm như quờ quạng sau gương
ảo ảnh xanh xưa
hữu hình vô thức
Có những kiếm tìm giữa đời rất thực
mà xa mù
ngút ngắt trùng khơi
và những kiếm tìm
bung nỗi nhớ...
rơi
rơi.
TÔI YÊU QUÊ TÔI
Quê tôi thân thương những trưa hè nắng tràn khắp lối. Có tiếng trẻ con tung
tăng nghịch đùa trong trẻo đến thơ ngây. Có trảng đồi cao lồng lộng gió chiều,
nghiêng nghiêng cánh diều bay. Có tuổi thơ tôi in sâu trong những trò trốn tìm,
đánh gù… lả mệt
Quê tôi không quên những khoảnh khắc trưa hè thoảng đưa thơm mùi con gái nhà ai
nồng nàn hương bồ kết. Có những cánh chim lang thang tìm, bay trong những mùa
mưa dầm nắng hết, có những hôm cánh chim buồn, bỗng chợt quay về nơi từng đã
thiên di.
Quê tôi, làng xóm thật thà trong cả từng lời nói dáng đi. Có bà tôi lom khom
bên gốc dừa ngắt xanh, mắt đăm đăm ngóng chờ đàn con cháu. Có Ông tôi sớm chiều
bên vườn vun từng vồng khoai, chút chăm từng bờ giậu. Đàn nghé ọ bên sườn đồi,
ung dung trong nắng chiều trên đồng cỏ mơn mang.
Quê tôi có dòng sông thật hiền hòa, bốn mùa vui xanh mát lũy tre làng. Có mẹ
tôi quanh năm gồng gánh trên vai, nặng oằn cam chịu. Có bóng dáng người cha cần
cù bên ruộng rẫy, đồng nương suốt ngày nắng níu. Có chị tôi áo dài hoa tha
thướt buổi đến trường. Tiếng ê a của những cô cậu học trò bé ngoan đánh vần
từng câu chữ nghe thương.
Quê tôi thân yêu từ thuở còn trong nôi nhè khóc. Lời mẹ ru da diết buồn thấm
đẫm mỗi lần xa. Có anh tôi với tiếng đàn đêm ngân bồi hồi xao xuyến cả bao la.
Quê tôi có hai mùa nắng mưa, quanh năm chẳng hề có chiếc lá mùa thu đẹp như lời
thầy cô trong từng trang sách. Nhưng tôi yêu thật nhiều những mộc mạc chân tình
trong cốt cách quê tôi.
VU VƠ
Mãi mê như cánh gió
Vui, buồn ... sợi tóc bay
Chiều ngang qua chợt thấy
Rong rêu trên tháng ngày
***
Quên một kiếp đọa đày
Anh đường trần gió bụi
Yêu em chiều phố núi
Vốc đầy nắm hương bay
***
Hôm bỗng trời thôi gió
Tóc quên... ngủ bờ mây
Em buồn ... thôi không nói
Đông len vào kẻ tay
***
Tình yêu nào qua đây
Nâng bước chiều thổn thức
Rung trái tim du mục
Buộc anh vào tóc mai
***
Đêm ngoan nhẹ gót hài
Thầm thì câu gió hát
Tỉ tê từng nốt nhạc
Rung mấy phím trang đài.
***
Ngoài kia gió ru hoài ...
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Ninh Thuận ngày 28/06/2014
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét