Home
» Cập nhật lại
» Thư viện thơ
» Hàng cây không biết khóc / Nào hãy cạn – Thơ Phan Minh Châu (Nha Trang)
Hàng cây không biết khóc / Nào hãy cạn – Thơ Phan Minh Châu (Nha Trang)
Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015
Rất tội nghiệp hàng cây không biết nói
Khi lớn lên chỉ biết dựa bên đường
Cây trầm mặc qua bao mùa giông bão
Bao thăng trầm cây chỉ biết rưng...rưng.
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Phan
Minh Châu
Địa chỉ: 3b Âu Cơ Nha Trang Khánh Hòa
ĐT: 0922992662
Email: xua_roidiem@yahoo.com chauvespa1954@gmail.com
_____
Phan Minh Châu
Địa chỉ: 3b Âu Cơ Nha Trang Khánh Hòa
ĐT: 0922992662
Email: xua_roidiem@yahoo.com chauvespa1954@gmail.com
_____
Phan Minh Châu
Rất tội nghiệp hàng cây không biết
nói
Khi lớn lên chỉ biết
dựa bên đường
Cây trầm mặc qua bao
mùa giông bão
Bao thăng trầm cây
chỉ biết rưng...rưng.
Thương cây quá loài
cây không biết khóc
Không biết hoài nghi,
không tự cứu mình
Không biết phân bua
nếu như mình có thể
Trước lòng người
thiếu một nét bao dung
Cây đã khóc trước khi
đầu bị đốn
Đã van xin trước lúc bị hành hình
Đã van xin trước lúc bị hành hình
Đã chắp hai tay
đã quỳ mỏi gối
Đã ngậm ngùi trước
lúc bị hy sinh
6 ngàn 700 cây đủ
loài đủ gống
Đã một thời phủ bóng
mát Thăng Long
Chỉ một thoáng được
đem ra xử trảm
Có oan không nếu số
phận con người
Ơi những bài ca viết
về Hà Nội
Những ca từ ngào ngạt
đến yêu thương
Trong đó có những
bóng râm kỳ diệu
Phủ đường Cổ Ngư chầm
chậm bước ta về
Những cây xanh mọc
ven trời Hà Nội
Ba mươi sáu phố phường
thơm ngát buổi em qua
Nay (Hoa sữa
thôi rơi cho mỗi ngày đến lớp)
Ta trong lòng
cũng trăm nỗi xót xa.
Ơi Hà Nội một thời ta
tưởng tiếc
Những trận mưa bom
xối xả mặt mày
Những năm tháng miệt
mài đi cứu nước
Cây vẫn
vững vàng cho mãi đến hôm nay
Thôi đã hết một thời
cam phận bạc
Phủ nắng,che mưa râm
mát cho đời
Cây ngã xuống biết
bao người đã khóc
Đã ngậm ngùi thương
xót thuở ru nôi
Hảy lên án những con
người bất nghĩa
Những thằng bất
nhân,những kẻ bất tài
Hảy mang chúng ra
trước vành móng ngựa
Xữ cho cùng ....Cây
đã bị oan sai.
Ôi thành phố đã bao
ngày không ngủ
Đêm nằm mơ nghe tiếng
lá xạc xào
Còn đâu nữa cả rừng
cây năm cũ
Đã một thời ......đưa
Hà Nội lên cao.
Nào hảy cạn đừng ép
lòng nhau nữa
Tháng giêng xanh ta
cạn nốt ly này
Những ngày tháng chạy
ăn lo từng bữa
Qua tết này như gió
thoảng mây bay
Nào cùng đếm 1..2...3
cùng cạn
Rồi mai đây mỗi đưa
một phương trời
Đứa chạy vào Nam,đứa
xuôi ra Bắc
Kiếm đồng tiền lương
thiện đến hụt hơi
Ba bửa tết rũ nhau về
chạm mặt
Có thấy đâu ?Hoa đã
rụng bên thềm.
Đứa trầy trật chuyện
đoàn xe trễ tết
Đứa nhức lòng chờ đợi chút lương thêm.
Đứa nhức lòng chờ đợi chút lương thêm.
Nghĩ trăm thứ phải lo
mà thấy sợ
Dành dụm cả năm chỉ
đủ đôi ngày
Cũng không phải xài
sang như thiên hạ
Chưa hết MÙNG đã thấy
trắng đôi tay
Thôi cùng cạn
hởi những thằng tri kỷ
Những con ma men theo
suốt cuộc đời
Mai Công việc mỗi
thằng đi mỗi ngã
Đã chắc gì gặp lại
buổi chia phôi.
Còn chút rượu lưng
chừng trong đáy cốc
Ta chia nhau tình
nghĩa phút giây này
Còn một chút ít mồi
trong đáy chén
Thì ngại gì không
mượn giãi cơn say.
Rượu không thiếu
nhưng mà thôi tạm đủ
Ấm lòng nhau trong
suốt những ngày xuân
Cành mai nõn trước
sân nhà đã rũ
Hoa trong vườn đã nát
nhuỵ,phai hương
Thôi hẹn gặp lại nhau
mùa xuân tới
Năm nay Dê nhưng nhớ
chớ đừng Dê
Buổi xui xẻo tốn tiền
lo chạy tội
Đợi sang năm rước KHỈ
thiếu chi mề.
(2/6 Lê hồng Phong Nha Trang)
Phan Minh Châu © Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Nha Trang ngày 25.3.2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét