Trang thơ Ngưng Thu 2013
Thứ Ba, 11 tháng 8, 2015
Lời tự
tình cùng đêm Thánh – Thơ Ngưng Thu
Thứ
sáu - 13/12/2013 11:20
Cầm mấy
nỗi riêng tư tôi thả hồn theo tiếng chuông nhà thờ ngân nga vang vọng tưởng
chừng hơi đêm thánh vô cùng lan tỏa ấm tim côi góc giáo đường xôn xao trên mấy
cánh thiên thần vây vẫy từng đôi Đêm Noel tôi mang lòng mình băng băng qua con
đường nguyện cầu ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Cầm mấy nỗi riêng tư tôi thả hồn theo tiếng
chuông nhà thờ ngân nga vang vọng
tưởng chừng hơi đêm thánh vô cùng lan tỏa ấm tim côi
góc giáo đường xôn xao trên mấy cánh thiên thần vây vẫy từng đôi
Đêm Noel
tôi mang lòng mình băng băng qua con đường nguyện cầu
đêm kiêu sa
thiên thần cao trên cao ngước đôi mi cong với dung nhan thánh thiện
thoáng bung hương trùm phủ ngõ chiên lành
đâu đó có tiếng từ muôn trùng
rớt rơi vào thăm thẳm ngút ngàn thanh
Bên máng cỏ
những chú lừa ngơ ngác bình yên nghe đêm trôi vào lắng sâu huyền hoặc
nhấp nháy ánh sáng đèn màu
Chúa linh lung trước bao niềm yêu
và từ lòng kính tin sâu sắc
tôi khấn thầm
lời một kẻ ngoại đạo lơ ngơ
Chúa trên cao
xin người
ban cho nhân gian một chút lòng từ
cho con
cho đời
thôi hết những bơ vơ
Chúa nhân từ thương nỗi niềm những người con ngoại đạo
luôn hướng lòng mình về phía chân trời lấp lánh ánh tâm như.
tưởng chừng hơi đêm thánh vô cùng lan tỏa ấm tim côi
góc giáo đường xôn xao trên mấy cánh thiên thần vây vẫy từng đôi
Đêm Noel
tôi mang lòng mình băng băng qua con đường nguyện cầu
đêm kiêu sa
thiên thần cao trên cao ngước đôi mi cong với dung nhan thánh thiện
thoáng bung hương trùm phủ ngõ chiên lành
đâu đó có tiếng từ muôn trùng
rớt rơi vào thăm thẳm ngút ngàn thanh
Bên máng cỏ
những chú lừa ngơ ngác bình yên nghe đêm trôi vào lắng sâu huyền hoặc
nhấp nháy ánh sáng đèn màu
Chúa linh lung trước bao niềm yêu
và từ lòng kính tin sâu sắc
tôi khấn thầm
lời một kẻ ngoại đạo lơ ngơ
Chúa trên cao
xin người
ban cho nhân gian một chút lòng từ
cho con
cho đời
thôi hết những bơ vơ
Chúa nhân từ thương nỗi niềm những người con ngoại đạo
luôn hướng lòng mình về phía chân trời lấp lánh ánh tâm như.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 13/12/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Hành
trình tôi đi – Thơ Ngưng Thu
Thứ
năm - 05/12/2013 09:23
Hành
trình tôi đi – Thơ Ngưng Thu
Tôi đi
về phía dòng sông Rộn ràng con nước, cuộn vòng đam mê Tôi ngựơc lên chốn sơn
khê Rừng xanh núi phủ bốn bề thinh không Tôi dừng chân trước biển đông ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Tôi đi về phía dòng sông
Rộn ràng con nước, cuộn vòng đam mê
Tôi ngựơc lên chốn sơn khê
Rừng xanh núi phủ bốn bề thinh không
Tôi dừng chân trước biển đông
Chập chùng con sóng,mênh mông bể đời
Tôi đi về phía chân trời
Thênh thang cánh gió ngàn khơi lạnh lùng
Tôi tìm về với mông lung
Mênh mang ước muốn, trùng trùng ý thơ
Tôi đi về phía cơn mơ
Gặp tôi đứng đó bơ vơ cõi người
Tôi quay về lại bến đời
Biết anh còn có yêu lời thơ tôi…???
Rộn ràng con nước, cuộn vòng đam mê
Tôi ngựơc lên chốn sơn khê
Rừng xanh núi phủ bốn bề thinh không
Tôi dừng chân trước biển đông
Chập chùng con sóng,mênh mông bể đời
Tôi đi về phía chân trời
Thênh thang cánh gió ngàn khơi lạnh lùng
Tôi tìm về với mông lung
Mênh mang ước muốn, trùng trùng ý thơ
Tôi đi về phía cơn mơ
Gặp tôi đứng đó bơ vơ cõi người
Tôi quay về lại bến đời
Biết anh còn có yêu lời thơ tôi…???
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 05/12/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Khúc
tình ca chuyển mùa - Ngưng Thu
Thứ tư - 13/11/2013 23:11
Người
tìm về trong hương bay Nắng tan vào cuối chân ngày Tóc em! Đường chiều gợi nhớ
Một thời nông nỗi đắm say. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Người tìm về trong hương bay
Nắng tan vào cuối chân ngày
Tóc em! Đường chiều gợi nhớ
Một thời nông nỗi đắm say.
Nhánh sông quê mùa nước lớn
Thương già thân Mẹ chiều đông
Gánh đời oằn trên vai nặng
Một mình Cha với mênh mông
Nghe chiều mây qua ngõ vắng
Thương mùa nước lục bình trôi
Hạnh phúc - khổ đau đã lắm...
Hương đồng cỏ nội xa xôi.
Rùng mình cây nghiêng trút lá
Phố còn xuân sắc.Bỗng dưng...
Khúc ca chuyển mùa nức nỡ
Mây vờn tóc trắng rưng rưng.
Nắng tan vào cuối chân ngày
Tóc em! Đường chiều gợi nhớ
Một thời nông nỗi đắm say.
Nhánh sông quê mùa nước lớn
Thương già thân Mẹ chiều đông
Gánh đời oằn trên vai nặng
Một mình Cha với mênh mông
Nghe chiều mây qua ngõ vắng
Thương mùa nước lục bình trôi
Hạnh phúc - khổ đau đã lắm...
Hương đồng cỏ nội xa xôi.
Rùng mình cây nghiêng trút lá
Phố còn xuân sắc.Bỗng dưng...
Khúc ca chuyển mùa nức nỡ
Mây vờn tóc trắng rưng rưng.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 13/11/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Nguyệt
gầy tương tư – Thơ Ngưng Thu
Thứ
ba - 05/11/2013 18:36
Tháng
năm rụng xuống kiếp người Giấc mơ trừu tượng trêu ngươi giữa ngày Ngập ngừng
bước tới cơn say U mê … tôi đoạn tình này nứt đôi. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Tháng năm rụng xuống kiếp người
Giấc mơ trừu tượng trêu ngươi giữa ngày
Ngập ngừng bước tới cơn say
U mê … tôi đoạn tình này nứt đôi.
Khôn ngoan em chọn chỗ ngồi
Ngu ngơ tôi thả hồn trôi lạc đường
Thì đành một thoáng mây vương
Em đi … Tôi chạnh lòng thương tôi chờ.
Đông qua xuân có hững hờ?
Mà sao mắt biếc bây giờ nơi đâu?
Vườn sau trinh nữ tím màu
Em không về lại tìm nhau xuân này …
Mưa xuân hạt lất phất bay
Chờ em héo úa nguyệt gầy tương tư…
Giấc mơ trừu tượng trêu ngươi giữa ngày
Ngập ngừng bước tới cơn say
U mê … tôi đoạn tình này nứt đôi.
Khôn ngoan em chọn chỗ ngồi
Ngu ngơ tôi thả hồn trôi lạc đường
Thì đành một thoáng mây vương
Em đi … Tôi chạnh lòng thương tôi chờ.
Đông qua xuân có hững hờ?
Mà sao mắt biếc bây giờ nơi đâu?
Vườn sau trinh nữ tím màu
Em không về lại tìm nhau xuân này …
Mưa xuân hạt lất phất bay
Chờ em héo úa nguyệt gầy tương tư…
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 05/11/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Hao gầy
ngàn xanh – Thơ Ngưng Thu
Thứ
bảy - 26/10/2013 23:16
Lội vào
kí ức ngàn xanh đi tìm dĩ vãng một nhành là em bước ngang mùa lá êm đềm thôi
chiều ta nhặt tóc mềm vào thu gót sen hờ hững mặc dù ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Lội vào kí ức ngàn xanh
đi tìm dĩ vãng một nhành
là em
bước ngang mùa lá êm đềm
thôi chiều
ta nhặt tóc mềm vào thu
gót sen hờ hững
mặc dù
lối về còn mọng
mơ du độc hành
đỉnh đêm màu khói
tật nguyền
ta về
âm vọng
đau
miền gối chăn
thì đành dâng hiến lặng câm
thả vào nỗi nhớ
ngàn trăm tiếng buồn
nhị tỳ ngân khúc chiều buông
ngân lời vô vọng qua truông gió đầy
ái ân
an ái
bao ngày
trôi vào kí ức hao gầy
ngàn xanh
đi tìm dĩ vãng một nhành
là em
bước ngang mùa lá êm đềm
thôi chiều
ta nhặt tóc mềm vào thu
gót sen hờ hững
mặc dù
lối về còn mọng
mơ du độc hành
đỉnh đêm màu khói
tật nguyền
ta về
âm vọng
đau
miền gối chăn
thì đành dâng hiến lặng câm
thả vào nỗi nhớ
ngàn trăm tiếng buồn
nhị tỳ ngân khúc chiều buông
ngân lời vô vọng qua truông gió đầy
ái ân
an ái
bao ngày
trôi vào kí ức hao gầy
ngàn xanh
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 26/10/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Đêm
huyễn hoặc mình trong nỗi nhớ từng quên – Thơ Ngưng Thu
Thứ
bảy - 19/10/2013 13:40
Ta chìm
vào đêm nhặt nhạnh chút rơi vãi phế hoang từ xưa xa thăm thẳm buồn mang vời vợi
kiếp đời ta sâu vào người dựa tìm cho mình một chút mùa ân ái buông lơi mà sao
ngặt ngằn đau đáu... có con dế thở than bên vành đêm bị hoặc mê bởi mùi yêu
thẩm thấu một nguồn cơn. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
TRONG NỖI NHỚ TỪNG QUÊN
Ta chìm vào đêm
nhặt nhạnh chút rơi vãi phế hoang từ xưa xa thăm thẳm
buồn mang vời vợi kiếp đời
ta sâu vào người dựa tìm cho mình một chút mùa ân ái buông lơi
mà sao ngặt ngằn đau đáu...
có con dế thở than bên vành đêm bị hoặc mê bởi mùi yêu thẩm thấu
một nguồn cơn.
***
Ta lùi vào bóng tối sâu hơn
mới thấy được chân dung của nỗi đau cũng biết đến dỗi hờn
đêm nghiện ngập trên cuộc tình ngái ngủ
Nụ quỳnh thơm lụa áo khoe mình dưới muôn ngàn vì sao lấm lem sương phủ
thân tâm ta khánh kiệt giữa đêm hè
vì ảo ảnh là người ...thêu dệt khắp lối mê
hoang lạnh
***
Ta đã đi
và phía cuối con đường bặt âm lóng lánh
ước mùi nắng sáng
ước mùi gió mang hương bưởi đưa thơm cuối ngày thoang thoảng
ta muốn hoài say ...từng nghiện ngập nơi em
và say hoài nỗi nhớ từng quên.
Ta chìm vào đêm
nhặt nhạnh chút rơi vãi phế hoang từ xưa xa thăm thẳm
buồn mang vời vợi kiếp đời
ta sâu vào người dựa tìm cho mình một chút mùa ân ái buông lơi
mà sao ngặt ngằn đau đáu...
có con dế thở than bên vành đêm bị hoặc mê bởi mùi yêu thẩm thấu
một nguồn cơn.
***
Ta lùi vào bóng tối sâu hơn
mới thấy được chân dung của nỗi đau cũng biết đến dỗi hờn
đêm nghiện ngập trên cuộc tình ngái ngủ
Nụ quỳnh thơm lụa áo khoe mình dưới muôn ngàn vì sao lấm lem sương phủ
thân tâm ta khánh kiệt giữa đêm hè
vì ảo ảnh là người ...thêu dệt khắp lối mê
hoang lạnh
***
Ta đã đi
và phía cuối con đường bặt âm lóng lánh
ước mùi nắng sáng
ước mùi gió mang hương bưởi đưa thơm cuối ngày thoang thoảng
ta muốn hoài say ...từng nghiện ngập nơi em
và say hoài nỗi nhớ từng quên.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 19/10/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Thơ
viếng Đại tướng Võ Nguyên Giáp của Ngưng Thu
Thứ
hai - 14/10/2013 07:16
VÔ
thường một lẽ ở đời CÙNG nhân cùng nghĩa bao người kính yêu THƯƠNG đôi chân mỏi
bao chiều TIẾC Người.Người một đời yêu nước nhà
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
VÔ thường một lẽ ở đời
CÙNG nhân cùng nghĩa bao người kính yêu
THƯƠNG đôi chân mỏi bao chiều
TIẾC Người.Người một đời yêu nước nhà
ĐẠI tài bậc thánh bôn ba
TƯỚNG uy nghi giữa bao la đất trời
VÕ văn tinh đức rạng ngời
NGUYÊN sơ chỉ một cuộc đời giản đơn
GIÁP vòng đã thế kỉ hơn
VỀ bên đất mẹ tịnh chơn cõi trời
NƠI nơi đất Việt ơn Người
NGHĨ suy đã tận những lời bác răn
CUỐI thu tiễn Bác vĩnh hằng
CÙNG bao quyến thuộc thân bằng kính thương
CÙNG nhân cùng nghĩa bao người kính yêu
THƯƠNG đôi chân mỏi bao chiều
TIẾC Người.Người một đời yêu nước nhà
ĐẠI tài bậc thánh bôn ba
TƯỚNG uy nghi giữa bao la đất trời
VÕ văn tinh đức rạng ngời
NGUYÊN sơ chỉ một cuộc đời giản đơn
GIÁP vòng đã thế kỉ hơn
VỀ bên đất mẹ tịnh chơn cõi trời
NƠI nơi đất Việt ơn Người
NGHĨ suy đã tận những lời bác răn
CUỐI thu tiễn Bác vĩnh hằng
CÙNG bao quyến thuộc thân bằng kính thương
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 14/10/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Lời khờ
khạo mùa thu – Thơ Ngưng thu
Thứ
sáu - 04/10/2013 14:47
Ngày
khô đêm cũng khô rồi cỏ lau gió phất phơ đồi tâm xanh biển khua ngọn sóng đau
gành mỏi lòng cát dưới trăng vành vạnh cao
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Ngày khô
đêm cũng khô rồi
cỏ lau gió phất phơ đồi tâm xanh
biển khua ngọn sóng
đau gành
mỏi lòng cát
dưới trăng vành vạnh cao
Ngày khô
ngày có nôn nao?
đêm khô
đêm vẫn thì thào lời yêu?
mùa thu ngưng đã bao chiều
ghé thăm núi hỏi
núi nhiều trở trăn
trên ngàn
cánh gió bâng khuâng
bên đời
con trốt xoay vần đinh ninh
mùa thu dẫu có lung linh
cũng đành chiếc lá ngậm thinh mà vàng
Ngày khô
ngày cũng chiều tàn
đêm khô
đêm cởi mộng loang lênh ngày
trả thu
những khạo khờ này
trả người
ngọn cỏ lau bay xẩm chiều.
đêm cũng khô rồi
cỏ lau gió phất phơ đồi tâm xanh
biển khua ngọn sóng
đau gành
mỏi lòng cát
dưới trăng vành vạnh cao
Ngày khô
ngày có nôn nao?
đêm khô
đêm vẫn thì thào lời yêu?
mùa thu ngưng đã bao chiều
ghé thăm núi hỏi
núi nhiều trở trăn
trên ngàn
cánh gió bâng khuâng
bên đời
con trốt xoay vần đinh ninh
mùa thu dẫu có lung linh
cũng đành chiếc lá ngậm thinh mà vàng
Ngày khô
ngày cũng chiều tàn
đêm khô
đêm cởi mộng loang lênh ngày
trả thu
những khạo khờ này
trả người
ngọn cỏ lau bay xẩm chiều.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 04/10/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Cho nỗi
buồn rụng theo mùa – Thơ Ngưng Thu
Thứ
tư - 02/10/2013 14:03
Ta nhắm
mắt bước đời bao lạ lẫm Nghe tháng ngày đon đả quảy mùa đi Mưa buồn rót nỗi
niềm trên phiến lá Nắng quên về cho nỗi nhớ lâm ly. *** ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Ta nhắm mắt bước đời bao lạ lẫm
Nghe tháng ngày đon đả quảy mùa đi
Mưa buồn rót nỗi niềm trên phiến lá
Nắng quên về cho nỗi nhớ lâm ly.
***
Ta nhắm mắt ngồi nghe chiều rơi xuống
Vòm trời đan thật thấp.Với tay xa
Em có lẽ nơi nào quên ngày cũ
Để màu mây vỡ ướt lạnh ta bà.
***
Ta nhắm mắt nghe gió về than thở
Kí ức còn đau đáu chuyện xa xưa
Này một chút nhu mì xin giữ lại
Nỗi buồn ơi ! mi cứ rụng theo mùa
***
Ta nhắm mắt mặc những gì được mất
Đời vui buồn chi mấy,một cung mơ
Hạt sương rớt xuống đời mong manh lắm
Ta còn nhau trong vạn nỗi mong chờ?
Nghe tháng ngày đon đả quảy mùa đi
Mưa buồn rót nỗi niềm trên phiến lá
Nắng quên về cho nỗi nhớ lâm ly.
***
Ta nhắm mắt ngồi nghe chiều rơi xuống
Vòm trời đan thật thấp.Với tay xa
Em có lẽ nơi nào quên ngày cũ
Để màu mây vỡ ướt lạnh ta bà.
***
Ta nhắm mắt nghe gió về than thở
Kí ức còn đau đáu chuyện xa xưa
Này một chút nhu mì xin giữ lại
Nỗi buồn ơi ! mi cứ rụng theo mùa
***
Ta nhắm mắt mặc những gì được mất
Đời vui buồn chi mấy,một cung mơ
Hạt sương rớt xuống đời mong manh lắm
Ta còn nhau trong vạn nỗi mong chờ?
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 02/10/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Lạc vào
mùa –Thơ Ngưng Thu
Thứ
tư - 25/09/2013 21:42
Em bện
mùa thu vào sâu nỗi nhớ Nỗi nhớ hoài xanh xao Ngọn gió vụng về lay ngọn đèn
đường đang giấc hư hao Mùa thu gầy như lá. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Em bện mùa thu vào sâu nỗi nhớ
Nỗi nhớ hoài xanh xao
Ngọn gió vụng về lay ngọn đèn đường đang giấc hư hao
Mùa thu gầy như lá.
***
Em bện niềm nhớ thương vào cơn mưa mùa hạ
Cơn mưa thấm ướt …môi chờ
Nụ hôn tưởng thật gần mà lại hóa bơ vơ
Cơn mưa rớt vào lòng.
***
Em bện trái tìm hồng vào cái buốt mùa đông
Mùa đông chợt ấm
Có chiếc lá co mình dấu nỗi cô đơn vào đám đông trống rỗng
Nỗi cô đơn ngạo nghễ cũng bâng khuâng.
***
Em bện tình em vào mây trắng mùa xuân
Mùa xuân nào đâu hờ hững
Anh đi đâu vần thơ còn bỏ lửng
Mặc phím dương cầm rộn rã khúc vô thanh.
***
Em bện bốn mùa vào trong trái tim anh
Bốn mùa thương yêu,bốn mùa mời mọc
Bốn mùa xin vui,bốn mùa đừng khóc
Cho anh lạc vào mùa em rãi khắp lối hoa.
Nỗi nhớ hoài xanh xao
Ngọn gió vụng về lay ngọn đèn đường đang giấc hư hao
Mùa thu gầy như lá.
***
Em bện niềm nhớ thương vào cơn mưa mùa hạ
Cơn mưa thấm ướt …môi chờ
Nụ hôn tưởng thật gần mà lại hóa bơ vơ
Cơn mưa rớt vào lòng.
***
Em bện trái tìm hồng vào cái buốt mùa đông
Mùa đông chợt ấm
Có chiếc lá co mình dấu nỗi cô đơn vào đám đông trống rỗng
Nỗi cô đơn ngạo nghễ cũng bâng khuâng.
***
Em bện tình em vào mây trắng mùa xuân
Mùa xuân nào đâu hờ hững
Anh đi đâu vần thơ còn bỏ lửng
Mặc phím dương cầm rộn rã khúc vô thanh.
***
Em bện bốn mùa vào trong trái tim anh
Bốn mùa thương yêu,bốn mùa mời mọc
Bốn mùa xin vui,bốn mùa đừng khóc
Cho anh lạc vào mùa em rãi khắp lối hoa.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 25/09/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Yêu anh
em chẳng dỗ dành – Thơ Ngưng Thu
Thứ
bảy - 21/09/2013 22:31
Anh cười đời …chút
điên điên Bảo rằng: “Từ giã cỏi phiền …thoát thai Ẩn lên rừng uống cho say Mơ
trăng với gió thơ bay cuối trời” ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
EM CHẲNG DỖ DÀNH
Anh cười đời …chút điên điên
Bảo rằng: “Từ giã cỏi phiền …thoát thai
Ẩn lên rừng uống cho say
Mơ trăng với gió thơ bay cuối trời”
Hơi sương buốt trái tim người
Đủ cho anh gột mấy mươi muộn phiền?
Huyền cầm gảy khúc mơ tiên
Mang thơ anh gởi tận triền non cao
Đêm nay gió xé hàng rào
Lẻn vào trong mộng thét gào tên em
Thì ra anh chẳng hề quên
Yêu người anh khắc lên miền thơ xuân
Mặc anh em chẳng dỗ dành
Thương tình đã mấy bận xanh đông tàn
Muộn phiền nhả hạt sương tan
Đêm say anh hát lá ngàn bâng khuâng
Mặc anh thả bể lên rừng
Thả hồn thơ tận sơn cùng thẳm sâu
Đã yêu là biết tìm đau
Anh cười …cứ mặc,em đâu dỗ dành.
Anh cười đời …chút điên điên
Bảo rằng: “Từ giã cỏi phiền …thoát thai
Ẩn lên rừng uống cho say
Mơ trăng với gió thơ bay cuối trời”
Hơi sương buốt trái tim người
Đủ cho anh gột mấy mươi muộn phiền?
Huyền cầm gảy khúc mơ tiên
Mang thơ anh gởi tận triền non cao
Đêm nay gió xé hàng rào
Lẻn vào trong mộng thét gào tên em
Thì ra anh chẳng hề quên
Yêu người anh khắc lên miền thơ xuân
Mặc anh em chẳng dỗ dành
Thương tình đã mấy bận xanh đông tàn
Muộn phiền nhả hạt sương tan
Đêm say anh hát lá ngàn bâng khuâng
Mặc anh thả bể lên rừng
Thả hồn thơ tận sơn cùng thẳm sâu
Đã yêu là biết tìm đau
Anh cười …cứ mặc,em đâu dỗ dành.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 21/09/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Xanh
ngời đường xuân/ Rơi/ Tưởng là đã quên – Thơ Ngưng Thu
Thứ
ba - 10/09/2013 22:42
Một đời
sương gió ...nam nhi Đượm lên ánh mắt cuồng si tình trần Ơi giai nhân! Hỡi giai
nhân! Đắm mê ... cũng bởi đường xuân xanh ngời
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Một đời sương gió
...nam nhi
Đượm lên ánh mắt cuồng si
tình trần
Ơi giai nhân!
Hỡi giai nhân!
Đắm mê ...
cũng bởi đường xuân
xanh ngời
Ngưng Thu
RƠI
Nắng rơi
phủ bậc thềm chiều
Thu rơi
đổ biết bao nhiêu lá vàng
Sương rơi xuống lũng
mơ màng
Chiều nay nỗi nhớ
rơi
ngang cánh đồng
Ngưng Thu
TƯỞNG LÀ ĐÃ QUÊN
Tưởng rằng
Người bỏ ta đi
Như mây
như gió
như khi người là ...
cánh chim rong ruổi trời xa
ngập ngừng bay
giữa ta bà
lãng quên
Cũng vì…
thương một cái tên
âm thầm nhai nỗi buồn tênh
riêng mình
Cũng vì
ôm…
một chữ tình
Mà nghe âm vọng
phiêu linh cõi nào
Đang chiều …
cứ ngỡ chiêm bao
Là hư ?
Là thực ?
Mà sao tưởng là …
...nam nhi
Đượm lên ánh mắt cuồng si
tình trần
Ơi giai nhân!
Hỡi giai nhân!
Đắm mê ...
cũng bởi đường xuân
xanh ngời
Ngưng Thu
RƠI
Nắng rơi
phủ bậc thềm chiều
Thu rơi
đổ biết bao nhiêu lá vàng
Sương rơi xuống lũng
mơ màng
Chiều nay nỗi nhớ
rơi
ngang cánh đồng
Ngưng Thu
TƯỞNG LÀ ĐÃ QUÊN
Tưởng rằng
Người bỏ ta đi
Như mây
như gió
như khi người là ...
cánh chim rong ruổi trời xa
ngập ngừng bay
giữa ta bà
lãng quên
Cũng vì…
thương một cái tên
âm thầm nhai nỗi buồn tênh
riêng mình
Cũng vì
ôm…
một chữ tình
Mà nghe âm vọng
phiêu linh cõi nào
Đang chiều …
cứ ngỡ chiêm bao
Là hư ?
Là thực ?
Mà sao tưởng là …
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 10/09/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Khoảng
lặng – Thơ Ngưng Thu
Thứ
bảy - 31/08/2013 18:48
Chiều
buông nắng ngả bên đồi vắng Sương nhạt nhòa cây dáng núi xa Trăng xưa bắt bóng
chưa về kịp Thả lời thi cổ dưới hồn hoa. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Chiều buông nắng ngả bên đồi vắng
Sương nhạt nhòa cây dáng núi xa
Trăng xưa bắt bóng chưa về kịp
Thả lời thi cổ dưới hồn hoa.
Nắng vội ngoảnh đi chiều chết lịm
Đêm sâu hun hút tiếng kinh cầu
Chuông nguyện hồn ai rơi từng giọt
Chạm vào khoảng lặng chốn thâm sâu.
Bước chân dẫm nhẹ lên thềm cũ
Tưởng mùa lá rụng hóa rêu xanh
Mộng xưa vàng vỏ. Quên … im tiếng
Bỏ lại đồi hoang trái tim lành.
Sương nhạt nhòa cây dáng núi xa
Trăng xưa bắt bóng chưa về kịp
Thả lời thi cổ dưới hồn hoa.
Nắng vội ngoảnh đi chiều chết lịm
Đêm sâu hun hút tiếng kinh cầu
Chuông nguyện hồn ai rơi từng giọt
Chạm vào khoảng lặng chốn thâm sâu.
Bước chân dẫm nhẹ lên thềm cũ
Tưởng mùa lá rụng hóa rêu xanh
Mộng xưa vàng vỏ. Quên … im tiếng
Bỏ lại đồi hoang trái tim lành.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 24.01.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Say bên
bến sông trăng – Thơ Ngưng Thu
Chủ
nhật - 25/08/2013 14:55
Ta chắc
đã say,chiều chạng vạng Bóng núi gầy, còm cõi thân cây Xin cứ rót cho đầy ly
nắng xế Để quạnh hiu đừng rớt xuống bến ngày ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Ta chắc đã say,chiều chạng vạng
Bóng núi gầy, còm cõi thân cây
Xin cứ rót cho đầy ly nắng xế
Để quạnh hiu đừng rớt xuống bến ngày
***
Vùng kí ức nhắc ta rằng: Quên lãng
Hớp rượu này ta gọi ánh trăng lên
Vườn dĩ vãng - Ừ! mỏi chân ta đợi
Dưới hiên đời vách ẩm tựa: Chờ em
***
Cụng ly này! hãy cùng ta uống cạn
Bến sông trăng ta nhúng cả hồn say
Và đêm biếc ta ẩn mình sám hối
Chút bụi trần làm mắt cứ cay cay.
Bóng núi gầy, còm cõi thân cây
Xin cứ rót cho đầy ly nắng xế
Để quạnh hiu đừng rớt xuống bến ngày
***
Vùng kí ức nhắc ta rằng: Quên lãng
Hớp rượu này ta gọi ánh trăng lên
Vườn dĩ vãng - Ừ! mỏi chân ta đợi
Dưới hiên đời vách ẩm tựa: Chờ em
***
Cụng ly này! hãy cùng ta uống cạn
Bến sông trăng ta nhúng cả hồn say
Và đêm biếc ta ẩn mình sám hối
Chút bụi trần làm mắt cứ cay cay.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 25/08/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Bóng
mát của cha – Thơ Ngưng Thu
Thứ
bảy - 24/08/2013 09:20
Gió
quất vào không gian những trận roi giận dữ Cơn bão chiều nay Đánh cắp của con
rồi ….bóng mát yêu thương Cây trứng cá Cha trồng gãy rạp trong mưa Bỗng nghe
thương những ngày nắng ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Gió quất vào không gian những trận roi giận
dữ
Cơn bão chiều nay
Đánh cắp của con rồi ….bóng mát yêu thương
Cây trứng cá Cha trồng gãy rạp trong mưa
Bỗng nghe thương những ngày nắng
Buổi học chiều
Con đứng chờ xe buz chuyến trưa
Tàn trứng cá không đủ vừa che nắng
Cha tưới cây trứng cá từng chiều
Mong cánh lá tốt thêm mỗi chút
Bóng mát cho con nhân rộng thêm nhiều
Đã bao lần con đọc thơ về Mẹ
Tình yêu thương con hiểu đến vô bờ
Nhìn cây ngã con bỗng dưng rơi lệ
Dòng cho cha con chưa viết bao giờ
Ví sao được công ơn Người như biển
Những trang thơ sao viết hết tình cha
Sợ so sánh sẽ trở nên khập khiễng
Con dấu lòng trong sâu thẵm trái tim
Cơn bão đã qua ....Con còn mãi đi tìm
Bóng mát cha cho bây giờ không còn nữa
Nhưng còn đó trong con điểm tựa
Cha dành cho con …..
Tình yêu của Người hơn cả núi non.
Cơn bão chiều nay
Đánh cắp của con rồi ….bóng mát yêu thương
Cây trứng cá Cha trồng gãy rạp trong mưa
Bỗng nghe thương những ngày nắng
Buổi học chiều
Con đứng chờ xe buz chuyến trưa
Tàn trứng cá không đủ vừa che nắng
Cha tưới cây trứng cá từng chiều
Mong cánh lá tốt thêm mỗi chút
Bóng mát cho con nhân rộng thêm nhiều
Đã bao lần con đọc thơ về Mẹ
Tình yêu thương con hiểu đến vô bờ
Nhìn cây ngã con bỗng dưng rơi lệ
Dòng cho cha con chưa viết bao giờ
Ví sao được công ơn Người như biển
Những trang thơ sao viết hết tình cha
Sợ so sánh sẽ trở nên khập khiễng
Con dấu lòng trong sâu thẵm trái tim
Cơn bão đã qua ....Con còn mãi đi tìm
Bóng mát cha cho bây giờ không còn nữa
Nhưng còn đó trong con điểm tựa
Cha dành cho con …..
Tình yêu của Người hơn cả núi non.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 24/08/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Đường
khuya – Thơ Ngưng Thu
Thứ
bảy - 17/08/2013 17:50
Đường
khuya cơn gió ngập ngừng Lắng nghe trong phố buớc chân ai về Mẹ già khua tiếng
chổi tre Cõng theo năm tháng mà che nỗi buồn Nuôi con đại học mấy mùa Đêm đêm
mẹ quét gió lùa tiếng khan ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Đường khuya cơn gió ngập ngừng
Lắng nghe trong phố buớc chân ai về
Mẹ già khua tiếng chổi tre
Cõng theo năm tháng mà che nỗi buồn
Nuôi con đại học mấy mùa
Đêm đêm mẹ quét gió lùa tiếng khan
Trăng treo đỉnh phố mơ màng
Con êm giấc ngủ,mẹ vàng ước mơ
Con ơi ! ngoan nhé mẹ chờ
Mai con khôn lớn vần thơ dâng đời
Nụ giêng chớm nở rạng ngời
Vẫn đêm xào xạc chân người phố quen
Chạnh lòng hàng quán lên men
Lòng đêm cũng hiểu nỗi niềm mẹ quê
Thềm xuân ngân khúc người về
Ví dầu người ở câu thề gió bay
Thu đơn trăng cũng hao gầy
Thân đơn mẹ chống mẹ chầy nuôi con
Hàng me xao xác lối mòn
Thương đời,thương nỗi cô đơn mẹ hiền
Yêu con quên hết ưu phiền
Bao giờ cho cạn nỗi niềm …..mẹ tôi
Lắng nghe trong phố buớc chân ai về
Mẹ già khua tiếng chổi tre
Cõng theo năm tháng mà che nỗi buồn
Nuôi con đại học mấy mùa
Đêm đêm mẹ quét gió lùa tiếng khan
Trăng treo đỉnh phố mơ màng
Con êm giấc ngủ,mẹ vàng ước mơ
Con ơi ! ngoan nhé mẹ chờ
Mai con khôn lớn vần thơ dâng đời
Nụ giêng chớm nở rạng ngời
Vẫn đêm xào xạc chân người phố quen
Chạnh lòng hàng quán lên men
Lòng đêm cũng hiểu nỗi niềm mẹ quê
Thềm xuân ngân khúc người về
Ví dầu người ở câu thề gió bay
Thu đơn trăng cũng hao gầy
Thân đơn mẹ chống mẹ chầy nuôi con
Hàng me xao xác lối mòn
Thương đời,thương nỗi cô đơn mẹ hiền
Yêu con quên hết ưu phiền
Bao giờ cho cạn nỗi niềm …..mẹ tôi
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 24.01.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Nỗi
khát khao mùa thu – Thơ Ngưng Thu
Thứ
năm - 15/08/2013 17:19
NỖI
KHAO KHÁT MÙA THU Đêm nghe gió trở mùa rất lạ Nụ hôn dường hâm hấp cơn say Có
tiếng nói từ trong vô thức Vọng về đan một giấc mơ đầy. Anh nói: "Nhớ. Nhớ
em nhiều lắm! Chỉ e rằng một thoáng mông lung ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Đêm nghe gió trở mùa rất lạ
Nụ hôn dường hâm hấp cơn say
Có tiếng nói từ trong vô thức
Vọng về đan một giấc mơ đầy.
Anh nói: "Nhớ. Nhớ em nhiều lắm!
Chỉ e rằng một thoáng mông lung
Chỉ một thoáng em quên không nhớ
Trời vàng thu bão dậy chập chùng"
Chỉ một thoáng coi như nần nợ
Ta ngập chìm trong bão đời nhau
Anh cứ cười cái cười muôn thuở ...
Thuở mùa thu chưa biết úa màu.
Nụ cười buồn ai đi để lại...
Để một người còn mãi dư hương
Anh bảo rằng thương mùa thu lắm!
Lá vàng rơi bít mọi ngã đường?
Có hai người một nỗi vấn vương
Thu không ngoan như màu hạ biếc
Chuyến xe chở mùa đi biền biệt
Để hai đầu nỗi nhớ xanh xao
Có hai người chung nỗi khát khao
Hai người cùng nỗi nhớ như nhau.
Đêm ngược gió nghe mùa trở dạ
Thu vỡ òa ... Vỡ một giấc sâu.
Nụ hôn dường hâm hấp cơn say
Có tiếng nói từ trong vô thức
Vọng về đan một giấc mơ đầy.
Anh nói: "Nhớ. Nhớ em nhiều lắm!
Chỉ e rằng một thoáng mông lung
Chỉ một thoáng em quên không nhớ
Trời vàng thu bão dậy chập chùng"
Chỉ một thoáng coi như nần nợ
Ta ngập chìm trong bão đời nhau
Anh cứ cười cái cười muôn thuở ...
Thuở mùa thu chưa biết úa màu.
Nụ cười buồn ai đi để lại...
Để một người còn mãi dư hương
Anh bảo rằng thương mùa thu lắm!
Lá vàng rơi bít mọi ngã đường?
Có hai người một nỗi vấn vương
Thu không ngoan như màu hạ biếc
Chuyến xe chở mùa đi biền biệt
Để hai đầu nỗi nhớ xanh xao
Có hai người chung nỗi khát khao
Hai người cùng nỗi nhớ như nhau.
Đêm ngược gió nghe mùa trở dạ
Thu vỡ òa ... Vỡ một giấc sâu.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 15/08/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Đi qua
mùa gió thổi – Thơ Ngưng Thu
Thứ
sáu - 09/08/2013 21:50
Giật
mình nghe ta qua mùa gió thổi Lành lạnh hồn và buốt cả tim ai Chực ngoảnh
lại,bóng tan thành hư ảo Phố bồi hồi tìm gió hở ngang vai Đã bao lần cứ ngược
mùa gió thổi Thân phận người mây dạt chốn huyễn hư ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Giật mình nghe ta qua mùa gió thổi
Lành lạnh hồn và buốt cả tim ai
Chực ngoảnh lại, bóng tan thành hư ảo
Phố bồi hồi tìm gió hở ngang vai
Đã bao lần cứ ngược mùa gió thổi
Thân phận người mây dạt chốn huyễn hư
Tình có lẽ giấc chiêm bao trầm tự
Cuốn ta về miền gió thoát chân như
Ôi tháng năm có là hình con gái
Sao dần vơi tờ lịch mỏng nhói lòng
Nghe mùa gió gởi vào đêm thinh lặng
Những vô tình động nước rách bóng trăng
Mà có phải người đi mùa gió thổi?
Để tái tê nhuộm tía cỏi vô thường
Và từ đó sắc không là hạt niệm
Ta trốn vào sâu tận cô miên
Lành lạnh hồn và buốt cả tim ai
Chực ngoảnh lại, bóng tan thành hư ảo
Phố bồi hồi tìm gió hở ngang vai
Đã bao lần cứ ngược mùa gió thổi
Thân phận người mây dạt chốn huyễn hư
Tình có lẽ giấc chiêm bao trầm tự
Cuốn ta về miền gió thoát chân như
Ôi tháng năm có là hình con gái
Sao dần vơi tờ lịch mỏng nhói lòng
Nghe mùa gió gởi vào đêm thinh lặng
Những vô tình động nước rách bóng trăng
Mà có phải người đi mùa gió thổi?
Để tái tê nhuộm tía cỏi vô thường
Và từ đó sắc không là hạt niệm
Ta trốn vào sâu tận cô miên
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 09/08/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Phong
trần mộng lạc vào thu – Thơ Ngưng Thu
Thứ
bảy - 03/08/2013 08:38
Đêm trở
giấc gió lay rèm cửa Bước phong trần mộng lạc vào thu Trăng nghiêng ngó chạm
vành hơi thở Đêm ...hồn nhiên chạm ...một diêm phù ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
MỘNG LẠC VÀO THU
Đêm trở giấc gió lay rèm cửa
Bước phong trần
mộng
lạc vào thu
Trăng nghiêng ngó
chạm vành hơi thở
Đêm ...hồn nhiên
chạm ...một diêm phù
Chuyến xe chở mùa đi
ngút ngắt
Bên lề đường làn gió bơ vơ
Nghe hơi thở dập dồn
tiếng nấc
Có phải anh?
từ ấy?
bây giờ?
Có phải anh?
tội đồ lớ ngớ
Trót gieo mùa xanh ướt niềm đau
chuyến xe chở mùa đi
để lại...một làn thu
hiu hắt
nhạt nhàu.
Đêm trở giấc gió lay rèm cửa
Bước phong trần
mộng
lạc vào thu
Trăng nghiêng ngó
chạm vành hơi thở
Đêm ...hồn nhiên
chạm ...một diêm phù
Chuyến xe chở mùa đi
ngút ngắt
Bên lề đường làn gió bơ vơ
Nghe hơi thở dập dồn
tiếng nấc
Có phải anh?
từ ấy?
bây giờ?
Có phải anh?
tội đồ lớ ngớ
Trót gieo mùa xanh ướt niềm đau
chuyến xe chở mùa đi
để lại...một làn thu
hiu hắt
nhạt nhàu.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 03/08/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Chùm
thơ “Về nhặt nắng …” của Ngưng Thu
Thứ
tư - 31/07/2013 12:24
Tháng
bảy về rót những áng mây nằng nặng Nhả hạt rào rào …lên mắt những vì sao Câu
thơ nào dổ dành để say giấc nàng ngâu Và buông tiếng cợt trêu cho mùa thôi hạ
đỏ ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
GOM MÙA VÀNG THÁNG BẢY
Tháng bảy về rót những áng mây nằng nặng
Nhả hạt rào rào …lên mắt những vì sao
Câu thơ nào dổ dành để say giấc nàng ngâu
Và buông tiếng cợt trêu cho mùa thôi hạ đỏ
***
Hoài niệm chi mùa …
Bến sông trăng còn đó
Đợi lá vàng …rơi rớt những niềm mơ
Đợi chút tin yêu
Vắt miền thương lên những bến bờ
Nghe nhớ nhớ … mảng chiều lam màu khói
***
Tháng bảy ơi!
Có điều chi thực lòng muốn nói
Hay quên tự lâu rồi những dấu vết chim di
Mây trắng ngập ngừng như níu bước mùa đi
Chiều phai nắng ...sao ửng hồng chân trời biếc
***
Có điều gì như ngẫn ngơ nuối tiếc
Tháng bảy mùa …
đâu mất những non tơ
Đẩy tháng sáu lùi…miền kí ức nên thơ
Về tháng bảy nghe thơm đòng rơm rạ
***
Dáng mẹ xưa gầy ngã nghiêng vành nón lá
Áo nâu sờn chằm vá bốn mùa thương
Người có chạnh lòng …Ơi lữ khách tha hương
Về nhặt nắng gom mùa vàng tháng bảy
Ngưng Thu
VỀ NGHE YÊN BÌNH THÁNG SÁU
Vừa nghe bên trời tháng sáu
Không gian rủ gió gọi mùa
Tiễn màu rong rêu ngày cũ
Ngõ đời chật chội chen đua
***
Gác bao muộn phiền dốc nắng
Thả trôi đoản khúc buồn tênh
Ta về say men hạnh kỹ
Tàn phai theo gió bồng bềnh
Mùa thu chưa về ngõ nhỏ
Sao vàng lá đến thơ ngây
Phong sương nét còn lưu dấu
Chảy tan vào giữa lưng ngày
Ừ thôi phong trần bụi cát
Cũng đành một kiếp hư vô
Giấc mơ xưa dầu ma mị
Sắc màu hóa nét ngây ngô
Tháng sáu nắng xiên đồi gió
Cỏ ru giấc ngủ bờ mây
Ươm mơ nắng giòn màu mật
Nghe bình yên ở quanh đây
Tháng bảy về rót những áng mây nằng nặng
Nhả hạt rào rào …lên mắt những vì sao
Câu thơ nào dổ dành để say giấc nàng ngâu
Và buông tiếng cợt trêu cho mùa thôi hạ đỏ
***
Hoài niệm chi mùa …
Bến sông trăng còn đó
Đợi lá vàng …rơi rớt những niềm mơ
Đợi chút tin yêu
Vắt miền thương lên những bến bờ
Nghe nhớ nhớ … mảng chiều lam màu khói
***
Tháng bảy ơi!
Có điều chi thực lòng muốn nói
Hay quên tự lâu rồi những dấu vết chim di
Mây trắng ngập ngừng như níu bước mùa đi
Chiều phai nắng ...sao ửng hồng chân trời biếc
***
Có điều gì như ngẫn ngơ nuối tiếc
Tháng bảy mùa …
đâu mất những non tơ
Đẩy tháng sáu lùi…miền kí ức nên thơ
Về tháng bảy nghe thơm đòng rơm rạ
***
Dáng mẹ xưa gầy ngã nghiêng vành nón lá
Áo nâu sờn chằm vá bốn mùa thương
Người có chạnh lòng …Ơi lữ khách tha hương
Về nhặt nắng gom mùa vàng tháng bảy
Ngưng Thu
VỀ NGHE YÊN BÌNH THÁNG SÁU
Vừa nghe bên trời tháng sáu
Không gian rủ gió gọi mùa
Tiễn màu rong rêu ngày cũ
Ngõ đời chật chội chen đua
***
Gác bao muộn phiền dốc nắng
Thả trôi đoản khúc buồn tênh
Ta về say men hạnh kỹ
Tàn phai theo gió bồng bềnh
Mùa thu chưa về ngõ nhỏ
Sao vàng lá đến thơ ngây
Phong sương nét còn lưu dấu
Chảy tan vào giữa lưng ngày
Ừ thôi phong trần bụi cát
Cũng đành một kiếp hư vô
Giấc mơ xưa dầu ma mị
Sắc màu hóa nét ngây ngô
Tháng sáu nắng xiên đồi gió
Cỏ ru giấc ngủ bờ mây
Ươm mơ nắng giòn màu mật
Nghe bình yên ở quanh đây
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 31/07/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Tóc ngủ
- Thơ Ngưng Thu
Thứ
hai - 29/07/2013 23:26
Mây lả
tóc ngủ thềm chiều sương khuyết Tương tư mùa đông ủ giấc thu ngoan. Thương phận
người đồng trắng tuyết đa đoan Dòng nắng chảy ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Mây lả tóc ngủ
thềm chiều sương khuyết
Tương tư mùa
đông ủ giấc thu ngoan.
Thương phận người
đồng trắng tuyết đa đoan
Dòng nắng chảy
xuyên màn trời kí ức
Đông về buốt
cành trăng rơi bờ vực
Anh đi đâu?
tóc ngủ bến trăng chờ
Nắng nghiêng bờ
môi thiếu nữ ngây thơ
Nhành trúc vẽ màu chiều lên nỗi nhớ
Dòng sông ơi!
đã bao mùa nần nợ
Ngủ mê gì lay mãi giấc chưa tan
Chắc anh về …đang giữa giấc mơ sang
Mùa mắc cạn bên thềm chiều tóc ngủ.
thềm chiều sương khuyết
Tương tư mùa
đông ủ giấc thu ngoan.
Thương phận người
đồng trắng tuyết đa đoan
Dòng nắng chảy
xuyên màn trời kí ức
Đông về buốt
cành trăng rơi bờ vực
Anh đi đâu?
tóc ngủ bến trăng chờ
Nắng nghiêng bờ
môi thiếu nữ ngây thơ
Nhành trúc vẽ màu chiều lên nỗi nhớ
Dòng sông ơi!
đã bao mùa nần nợ
Ngủ mê gì lay mãi giấc chưa tan
Chắc anh về …đang giữa giấc mơ sang
Mùa mắc cạn bên thềm chiều tóc ngủ.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 29/07/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Về say
mùa lá rụng – Thơ Ngưng Thu
Thứ
sáu - 26/07/2013 08:31
Thoáng
tưởng đời không là bụi cát Hình như gió rãi những vòng xoay Nắng còn níu giữ
màu hư ảo Cuối đường thảng thốt chiếc thu bay ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Thoáng tưởng đời không là bụi cát
Hình như gió rãi những vòng xoay
Nắng còn níu giữ màu hư ảo
Cuối đường thảng thốt chiếc thu bay
***
Vén bụi mãi đi về phía trước
Mặt trời còn lửa phút sang đông?
Thoảng vọng mùi hương ngày thơ dại
Sợi khói chiều vương khắc lạnh lòng...
***
Khuấy nước tìm chi vầng trăng vỡ?
Nỗi niềm heo hút những vần thơ
Xin đi cho hết thời thương nhớ
Để nụ hôn ngoài những giấc mơ...
***
Ta lạc mất nhau mùa lá rụng
Vụng về ướp bã những cơn say
Kìa ai dắt bóng mình qua phố?
Chợt nghe lạc lỏng giữa tháng ngày...
Hình như gió rãi những vòng xoay
Nắng còn níu giữ màu hư ảo
Cuối đường thảng thốt chiếc thu bay
***
Vén bụi mãi đi về phía trước
Mặt trời còn lửa phút sang đông?
Thoảng vọng mùi hương ngày thơ dại
Sợi khói chiều vương khắc lạnh lòng...
***
Khuấy nước tìm chi vầng trăng vỡ?
Nỗi niềm heo hút những vần thơ
Xin đi cho hết thời thương nhớ
Để nụ hôn ngoài những giấc mơ...
***
Ta lạc mất nhau mùa lá rụng
Vụng về ướp bã những cơn say
Kìa ai dắt bóng mình qua phố?
Chợt nghe lạc lỏng giữa tháng ngày...
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 26/07/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Xin
được tri ân người – Thơ Ngưng Thu
Thứ
năm - 25/07/2013 09:43
* Viết
trong mùa Vu Lan Nắng rót từng chùm xuống lưng cha ngày bỏng rát Cho lúa đòng
đơm hạt Mưa chiều ngập gót mòn Mẹ gánh nặng mùa đi Góp từng vồng khoai củ hà
sâu ngày con còn non dại Gom cọng rau má triền hè thưở con bé thơ ngây
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
* Viết trong mùa Vu Lan
Nắng rót từng chùm xuống lưng cha ngày bỏng rát
Cho lúa đòng đơm hạt
Mưa chiều ngập gót mòn
Mẹ gánh nặng mùa đi
Góp từng vồng khoai củ hà sâu ngày con còn non dại
Gom cọng rau má triền hè thưở con bé thơ ngây
Cha mẹ cho con trang vở thơm thơm mùi giấy mới tình đầy
Con không biết trong đây có lẫn mùi mồ hôi ngày gặt hái
Nắng sơm,mưa chiều
Hiu hắt một đời cỗi cằn những vết chai và màu da sạm lại
Con vẫn cứ vui đùa nhảy điệu ban mai
Đẩy lùi tháng năm sần sùi mẹ cha ...để hóa rêu miền kí ức
Chừng nào con mới hiểu hết giữa mênh mông hư thực
Cuộc tảo tần vô hạn đấng sinh lai
Khi con buồn mẹ dang rộng vòng tay
Từ xa cha chỉ đứng nhìn… rớt một nụ khô,nghe hơi thở dường như đi vắng
Và cứ thế
Con lớn lên từng giờ lẳng lặng
Ngày nao nao con chớm tuổi dậy thì
Mẹ chút chăm….mua cho con cả mùa con gái
Cha mỉm cười …lớp lớp nếp nhăn làm hạnh phúc cũng xôn xao
Đến bây giờ …khi con hiểu tại sao
Cha mẹ đã không còn cho con nhiều thời gian như đã từng cho hết
Sóng gió cuộc đời dài ...mẹ cha thêm mỏi mệt
Dẫu muộn màng con xin đáp ơn cha
Quẳng hết hơn thua con xin quỳ gối trước mẹ già
Để một đời con không ăn năn,hối tiếc
Mẹ cha ơi! bây giờ con đã biết
Cúi xin Người cho con tỏ tấm tri ân.
07.2012
Nắng rót từng chùm xuống lưng cha ngày bỏng rát
Cho lúa đòng đơm hạt
Mưa chiều ngập gót mòn
Mẹ gánh nặng mùa đi
Góp từng vồng khoai củ hà sâu ngày con còn non dại
Gom cọng rau má triền hè thưở con bé thơ ngây
Cha mẹ cho con trang vở thơm thơm mùi giấy mới tình đầy
Con không biết trong đây có lẫn mùi mồ hôi ngày gặt hái
Nắng sơm,mưa chiều
Hiu hắt một đời cỗi cằn những vết chai và màu da sạm lại
Con vẫn cứ vui đùa nhảy điệu ban mai
Đẩy lùi tháng năm sần sùi mẹ cha ...để hóa rêu miền kí ức
Chừng nào con mới hiểu hết giữa mênh mông hư thực
Cuộc tảo tần vô hạn đấng sinh lai
Khi con buồn mẹ dang rộng vòng tay
Từ xa cha chỉ đứng nhìn… rớt một nụ khô,nghe hơi thở dường như đi vắng
Và cứ thế
Con lớn lên từng giờ lẳng lặng
Ngày nao nao con chớm tuổi dậy thì
Mẹ chút chăm….mua cho con cả mùa con gái
Cha mỉm cười …lớp lớp nếp nhăn làm hạnh phúc cũng xôn xao
Đến bây giờ …khi con hiểu tại sao
Cha mẹ đã không còn cho con nhiều thời gian như đã từng cho hết
Sóng gió cuộc đời dài ...mẹ cha thêm mỏi mệt
Dẫu muộn màng con xin đáp ơn cha
Quẳng hết hơn thua con xin quỳ gối trước mẹ già
Để một đời con không ăn năn,hối tiếc
Mẹ cha ơi! bây giờ con đã biết
Cúi xin Người cho con tỏ tấm tri ân.
07.2012
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 25/07/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Về nghe
yên bình tháng sáu – Thơ Ngưng Thu
Thứ
ba - 23/07/2013 09:00
Vừa
nghe bên trời tháng sáu Không gian rủ gió gọi mùa Tiễn màu rong rêu ngày cũ Ngõ
đời chật chội chen đua ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Vừa nghe bên trời tháng sáu
Không gian rủ gió gọi mùa
Tiễn màu rong rêu ngày cũ
Ngõ đời chật chội chen đua
***
Gác bao muộn phiền dốc nắng
Thả trôi đoản khúc buồn tênh
Ta về say men hạnh kỹ
Tàn phai theo gió bồng bềnh
Mùa thu chưa về ngõ nhỏ
Sao vàng lá đến thơ ngây
Phong sương nét còn lưu dấu
Chảy tan vào giữa lưng ngày
Ừ thôi phong trần bụi cát
Cũng đành một kiếp hư vô
Giấc mơ xưa dầu ma mị
Sắc màu hóa nét ngây ngô
Tháng sáu nắng xiên đồi gió
Cỏ ru giấc ngủ bờ mây
Ươm mơ nắng giòn màu mật
Nghe bình yên ở quanh đây
Không gian rủ gió gọi mùa
Tiễn màu rong rêu ngày cũ
Ngõ đời chật chội chen đua
***
Gác bao muộn phiền dốc nắng
Thả trôi đoản khúc buồn tênh
Ta về say men hạnh kỹ
Tàn phai theo gió bồng bềnh
Mùa thu chưa về ngõ nhỏ
Sao vàng lá đến thơ ngây
Phong sương nét còn lưu dấu
Chảy tan vào giữa lưng ngày
Ừ thôi phong trần bụi cát
Cũng đành một kiếp hư vô
Giấc mơ xưa dầu ma mị
Sắc màu hóa nét ngây ngô
Tháng sáu nắng xiên đồi gió
Cỏ ru giấc ngủ bờ mây
Ươm mơ nắng giòn màu mật
Nghe bình yên ở quanh đây
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 23/07/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Phía
cuối sự trống không là gì? – Thơ Ngưng Thu
Thứ
năm - 18/07/2013 22:25
(Thơ
viết cho người đã nói cho Ngưng Thu nghe phía cuối sự trống không là gì) Chiều
nay nỗi buồn cứ lênh đênh lênh đênh Cơ hồ một khoảng trống mông mênh vô tận Có
cơn gió mệt nhoài rủ rê nỗi buồn đi xuyên hoàng hôn vào nơi mặt trời khuất mặt
Mây lưa thưa trôi giữa đìu hiu vắng ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
(Thơ viết cho người đã nói cho
Ngưng Thu nghe phía cuối sự trống không là gì)
Chiều nay nỗi buồn cứ lênh đênh lênh đênh
Cơ hồ một khoảng trống mông mênh vô tận
Có cơn gió mệt nhoài rủ rê nỗi buồn đi xuyên hoàng hôn vào nơi mặt trời khuất mặt
Mây lưa thưa trôi giữa đìu hiu vắng
***
Em không một mình mà hành trình cùng đêm
nhìn nỗi buồn ngồi lê bên vỉa hè
nhìn thành phố ưu tư
nhìn người đi kẻ về, người qua kẻ lại
những cô gái phô phang bên góc đường lòi da hở thịt
***
Đêm có mùi mưa gió
những âm u muốn nhảy vào lũng hoang tự tử
đêm nuôi nấng tâm hồn bởi những hoang sơ
Đêm chạm trán nỗi niềm tịch liêu cần che đậy
Tiếng nói thật thà cũng theo gió rồi bay
***
Phía cuối sự trống không là gì?
Là mênh mông hư vô mầu nhiệm?
Có là khởi nguồn của tình yêu bất biến?
Chúa và Phật ở đó?
Hay chỉ là miền thăm thẳm hư hư?
***
Em ko thấy gì
Chỉ thấy nỗi buồn lênh đênh trôi vào khoảng trống
Em không một mình mà em cứ buồn vì sao?
Anh bảo mình rất sợ sự lâp lại một sự việc thường ngày
Và em ...thấy mình đơn điệu
***
Nhưng rồi em đã cố tình lăp lại để đam mê và tình yêu bắt đầu từ nơi ấy
Đêm có còn ai ngồi chờ nhóm lửa cho ngày đông giá
Gom hết lá vàng đưa tiễn thu
Mơ hương xuân lấp ló bên thềm nắng, hình như hạ cũng muốn...mặc dù...
Chiều nay nỗi buồn cứ lênh đênh lênh đênh
Cơ hồ một khoảng trống mông mênh vô tận
Có cơn gió mệt nhoài rủ rê nỗi buồn đi xuyên hoàng hôn vào nơi mặt trời khuất mặt
Mây lưa thưa trôi giữa đìu hiu vắng
***
Em không một mình mà hành trình cùng đêm
nhìn nỗi buồn ngồi lê bên vỉa hè
nhìn thành phố ưu tư
nhìn người đi kẻ về, người qua kẻ lại
những cô gái phô phang bên góc đường lòi da hở thịt
***
Đêm có mùi mưa gió
những âm u muốn nhảy vào lũng hoang tự tử
đêm nuôi nấng tâm hồn bởi những hoang sơ
Đêm chạm trán nỗi niềm tịch liêu cần che đậy
Tiếng nói thật thà cũng theo gió rồi bay
***
Phía cuối sự trống không là gì?
Là mênh mông hư vô mầu nhiệm?
Có là khởi nguồn của tình yêu bất biến?
Chúa và Phật ở đó?
Hay chỉ là miền thăm thẳm hư hư?
***
Em ko thấy gì
Chỉ thấy nỗi buồn lênh đênh trôi vào khoảng trống
Em không một mình mà em cứ buồn vì sao?
Anh bảo mình rất sợ sự lâp lại một sự việc thường ngày
Và em ...thấy mình đơn điệu
***
Nhưng rồi em đã cố tình lăp lại để đam mê và tình yêu bắt đầu từ nơi ấy
Đêm có còn ai ngồi chờ nhóm lửa cho ngày đông giá
Gom hết lá vàng đưa tiễn thu
Mơ hương xuân lấp ló bên thềm nắng, hình như hạ cũng muốn...mặc dù...
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 18/07/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Mẹ đan
sợi nắng đêm đông – Thơ Ngưng Thu
Thứ
hai - 15/07/2013 10:01
Mẹ lặng
thầm lần dò từng que đêm bên làn đông rét buốt Đan từng sợi nắng thuở mùa Thu
mẹ gom nhặt được Cho con ngực ấm đường xa Nét mẹ cười nhăn nheo vách lá ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Mẹ lặng thầm lần dò từng que đêm
bên làn đông rét buốt
Đan từng sợi nắng thuở mùa Thu mẹ gom nhặt được
Cho con ngực ấm đường xa
Nét mẹ cười nhăn nheo vách lá
Đêm nghiêng, đêm nghiêng… trăng đổ bóng hiên nhà
Nhấp nhô nhấp nhô... gầy gò chiếc que đan
Thành dáng áo mẹ thương… mãn nguyện
Ngoài kia gió…
Gió ru lời Thu xa bên trời buồn miên viễn
Tóc mây thương màu trắng ngang đồi
Nhớ con trôi mấy trăng ngoan: Mẹ đợi
Thương con
đường tràn ngực gió
Đau lòng
màu cỏ hoang vu
Trở đêm…
Mẹ tựa vào ngày… cùng rạ rơm lam lũ
Cánh cò quê
...thương ngóng dáng con về
Se sắt chiều
ruộng Đông ngàn tím tái lê thê
Mẹ lại về… lần dò từng mũi que đêm
Đan sợi nắng mà chờ
Tóc bạc lưng còng
Cứ ngỡ con mình vẫn còn bé ngây thơ
bên làn đông rét buốt
Đan từng sợi nắng thuở mùa Thu mẹ gom nhặt được
Cho con ngực ấm đường xa
Nét mẹ cười nhăn nheo vách lá
Đêm nghiêng, đêm nghiêng… trăng đổ bóng hiên nhà
Nhấp nhô nhấp nhô... gầy gò chiếc que đan
Thành dáng áo mẹ thương… mãn nguyện
Ngoài kia gió…
Gió ru lời Thu xa bên trời buồn miên viễn
Tóc mây thương màu trắng ngang đồi
Nhớ con trôi mấy trăng ngoan: Mẹ đợi
Thương con
đường tràn ngực gió
Đau lòng
màu cỏ hoang vu
Trở đêm…
Mẹ tựa vào ngày… cùng rạ rơm lam lũ
Cánh cò quê
...thương ngóng dáng con về
Se sắt chiều
ruộng Đông ngàn tím tái lê thê
Mẹ lại về… lần dò từng mũi que đêm
Đan sợi nắng mà chờ
Tóc bạc lưng còng
Cứ ngỡ con mình vẫn còn bé ngây thơ
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 15/07/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Đêm dốc
ngược – Thơ Ngưng Thu
Thứ
năm - 11/07/2013 23:36
Dốc
ngược đêm Vũ trụ quay mòng qua nhiều vòng tinh tú Hạt sương rơi vào mắt âm thầm
Cánh hoa tàn đậu xuống vành môi Dốc ngược đêm dìu ta vào nỗi nhớ buông trôi
Niềm đau chổng ngược ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Dốc ngược đêm
Vũ trụ quay mòng qua nhiều vòng tinh tú
Hạt sương rơi vào mắt âm thầm
Cánh hoa tàn đậu xuống vành môi
Dốc ngược đêm dìu ta vào nỗi nhớ buông trôi
Niềm đau chổng ngược
Dĩ vãng dồn về vỗng lên chóng mặt
Dòng máu nghịch ngợm ngược chảy qua trái tim đập liên hồi bất chấp...
Mây trời ngược dốc miên mang
Dốc ngược đêm vào đời gió lênh loang
Người đàn bà đổ thanh xuân lên thềm trăng run rẩy
Gom tình yêu rót mật
Phía cuối sân vườn hạt cỏ nẩy mầm ngược
Hiên nhà trăng rớt ánh vàng rôm
Tóc đêm xỏa xuống
Gọi gió phiêu bồng
Cung đàn khuya rụng giọt
Mưa buồn khua gót mây xa
Ta dốc ngược ta
Sục sạo vào trong chiếc hộp kí ức kiêu kì
Chút tàn phai mụ mị
Chút yêu người lí trí
Chìm ngược vào ta
Chìm ngược vào đêm mớ ngủ
Một giấc xuân tràn ngược dốc thời gian.
Vũ trụ quay mòng qua nhiều vòng tinh tú
Hạt sương rơi vào mắt âm thầm
Cánh hoa tàn đậu xuống vành môi
Dốc ngược đêm dìu ta vào nỗi nhớ buông trôi
Niềm đau chổng ngược
Dĩ vãng dồn về vỗng lên chóng mặt
Dòng máu nghịch ngợm ngược chảy qua trái tim đập liên hồi bất chấp...
Mây trời ngược dốc miên mang
Dốc ngược đêm vào đời gió lênh loang
Người đàn bà đổ thanh xuân lên thềm trăng run rẩy
Gom tình yêu rót mật
Phía cuối sân vườn hạt cỏ nẩy mầm ngược
Hiên nhà trăng rớt ánh vàng rôm
Tóc đêm xỏa xuống
Gọi gió phiêu bồng
Cung đàn khuya rụng giọt
Mưa buồn khua gót mây xa
Ta dốc ngược ta
Sục sạo vào trong chiếc hộp kí ức kiêu kì
Chút tàn phai mụ mị
Chút yêu người lí trí
Chìm ngược vào ta
Chìm ngược vào đêm mớ ngủ
Một giấc xuân tràn ngược dốc thời gian.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 11/07/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Kể từ độ ấy em đi/ Nắng sớm sương mai - Thơ
Ngưng Thu (Bình Thuận)
Thứ
ba - 09/07/2013 15:37
Từ thu
ngưng nắng vàng phai Về ... nghe nuối tiếc thương hoài ngày qua Từ em nhón gót
chân ngà Quắt quay tôi với mượt mà ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Từ thu ngưng
nắng vàng phai
Về ...
nghe nuối tiếc
thương hoài ngày qua
Từ em
nhón gót chân ngà
Quắt quay tôi
với mượt mà
tình ơi!
Kể từ độ ấy
chơi vơi
long đong cánh nhạn phương trời
ai hay?
Ngập ngừng giữa những
tỉnh say
Nằm ...
nghe lá úa
lưng ngày mênh mang
Kể từ độ
Nắng đi hoang
Chiều lưng lững
gió
Đồi
mang mang đồi
Người về
từ những cao ngôi
Thơ tôi hắt bóng
bên đời
hẩm hiu.
Ngưng Thu
NẮNG SỚM SƯƠNG MAI
Sương mai nắng sớm
Chải làn tóc tơ
Em ngồi hong nắng
Bên dòng sông thơ
***
Đồi nghiêng dốc đứng
Đêm nghiêng đợi chờ
Có người phong lữ
Lội vào giấc mơ
***
Sáng ra tỉnh giấc
Nắng múa hiên nhà
Nắng trêu người mộng
Ghé vào đêm qua
***
Sương trong nắng sớm
Nụ yêu đâm chồi
Hình như nắng cũng
Nghe tình lên ngôi
***
Sương mai rất sớm
Tan vào bao la
Sáng nay rất sớm
Nỗi buồn đi xa.
nắng vàng phai
Về ...
nghe nuối tiếc
thương hoài ngày qua
Từ em
nhón gót chân ngà
Quắt quay tôi
với mượt mà
tình ơi!
Kể từ độ ấy
chơi vơi
long đong cánh nhạn phương trời
ai hay?
Ngập ngừng giữa những
tỉnh say
Nằm ...
nghe lá úa
lưng ngày mênh mang
Kể từ độ
Nắng đi hoang
Chiều lưng lững
gió
Đồi
mang mang đồi
Người về
từ những cao ngôi
Thơ tôi hắt bóng
bên đời
hẩm hiu.
Ngưng Thu
NẮNG SỚM SƯƠNG MAI
Sương mai nắng sớm
Chải làn tóc tơ
Em ngồi hong nắng
Bên dòng sông thơ
***
Đồi nghiêng dốc đứng
Đêm nghiêng đợi chờ
Có người phong lữ
Lội vào giấc mơ
***
Sáng ra tỉnh giấc
Nắng múa hiên nhà
Nắng trêu người mộng
Ghé vào đêm qua
***
Sương trong nắng sớm
Nụ yêu đâm chồi
Hình như nắng cũng
Nghe tình lên ngôi
***
Sương mai rất sớm
Tan vào bao la
Sáng nay rất sớm
Nỗi buồn đi xa.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 09/07/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét