Chuyện Móc Bọc Đầu Năm – Tác giả Một Lúa (New Jersey, USA)
Chủ Nhật, 22 tháng 2, 2015
Bây giờ là 10:30 tối (giờ NY) thứ sáu ngày mồng 2 tết Ất Mùi tại đồng hồ laptop của Tám Lúa ở Philadelphia. Thời điểm tương đương 10 giờ 30 phút sáng thứ bảy mồng 3 tết tại bàn cà phê thân tình các bạn trong quán Hoàng Lan, tỉnh Vĩnh Long.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Nguyễn Thế Điển
Sinh năm 1952
Bút danh: Nguyễn Thế Điền, Lí Lắc, Một Lúa
Quê quán: Ấp 5, Tam Bình, Vĩnh Long
Chỗ ở hiện tại: New Jersey, USA
Email: diennguyen52@gmail.com
_____
Nguyễn Thế Điển
Sinh năm 1952
Bút danh: Nguyễn Thế Điền, Lí Lắc, Một Lúa
Quê quán: Ấp 5, Tam Bình, Vĩnh Long
Chỗ ở hiện tại: New Jersey, USA
Email: diennguyen52@gmail.com
_____
Nguyễn Thế Điển
CHUYỆN MÓC BỌC ĐẦU NĂM
Bây
giờ là 10:30 tối (giờ NY) thứ sáu ngày mồng 2 tết Ất Mùi tại đồng hồ laptop của
Tám Lúa ở Philadelphia. Thời điểm tương đương 10 giờ 30 phút sáng thứ bảy mồng
3 tết tại bàn cà phê thân tình các bạn trong quán Hoàng Lan, tỉnh Vĩnh
Long.
Hồi
xế trưa nầy, đài địa phương báo thời tiết bên ngoài là -18° F (tương đương
-27.7°C). Nói đến những con số chỉ độ lạnh, thì cơ duyên của gia đình Lúa từng
nếm vị những cơn lạnh thế này đúng 20 năm trước. Nhưng độ lạnh hết hồn từng đạt
kỷ lục mấy chục năm ngược lại của năm đó, nếu đem so với năm nay thì cũng chẳng
xi nhê với độ rét mùa đông chiếm ngự lâu dài, những mủi nhọn cực lạnh đi và
đến, độ thấp dưới zero thường xuyên phong tỏa một bình diện rộng và lấn sâu
xuống phía Nam, kể từ vùng New England, biên giới tiếp giáp Mỹ và Canada.
Sẵn
dịp nhắc lại, khái niệm độ lạnh ngoài trời -18°F, có thể so sánh đơn giản như
vầy: Ngăn lạnh làm đá trong tủ lạnh những hộ dân cư thường ở mức -5° đến -10°F.
Với độ chỉnh sẵn đó, nó có khả năng đông một khối lượng nước cở 2 trứng cút
trong 1 vài giờ. Nhưng với -18°F từ tay tạo hóa, hơi gió ngoài trời có thể đông
cứng một ly xây chừng nước lã khoảng nửa tiếng. Một trong những ngày lạnh chết
người, các reporters đài TV thường có show 5 phút. Họ tạt xô nước ấm lên sân xi
măng bên ngoài. Vài giây sau hình thành lớp đá mỏng trơn trợt trên mặt sân, họ
nói thêm ít câu láu táu thì vũng nước vừa rồi đặc cứng láng trong như kiếng.
Bước lên đó coi chừng trợt pa-te chỏng 4 vó như chơi.
Câu
hỏi tại sao nước ấm khảng 70°- 80°F đông nhanh hơn nước lạnh 40°F lấy từ ống
nước máy của Công ty nước "Chảy êm êm", thì đến nay vấn đề vẫn còn
tranh cãi. Các ông Xì-mít, các bà Lô-xồ, các bác Lốp-bốp mỗi nhóm đưa ra một
thuyết. Có người nói nước mát và lạnh thì các phân tử của nó đứng yên hoặc di
chuyển chậm chạp lười biếng, khi chúng được nhiệt đun nóng thì các phân tử nầy
di chuyển nhanh hơn và tách xa ra. Lợi dụng các phân tử nầy rời ra trong thời
điểm thích hợp nhất, rảnh rổi mang ly nước ấm ra để ngoài trời như hôm
nay, độ lạnh dễ dàng chen giữa kẻ hở những phân tử truyền dẫn nhanh hơn. Nếu cá
độ ly nào đặc trước với ly nước lạnh cùng dung tích, bảo đảm ai cọt-phe ly nước
ấm sẽ ăn bia mệt sỉn. Nhưng cũng có người không đồng ý với cách giải thích
trên, họ nói niu-trôn trong các phân tử nước ấm di chuyển nhanh, dễ phản ứng
dây chuyền, phóng dẫn năng lượng nhanh và va chạm lung tung như những trái
bi-da Mỹ nếu so với 3 trái bi-da Tây.
Chuyện
khoa học thì để các nhà khoa học cãi nhau tới bến. Còn ai mắt thấy tay rờ để
biết mình thua cá độ, thì làm ơn móc bọc ra mua bia như lời giao kết.
1/-
Gần như mỗi năm, cứ mồng 2 tết thì bà xã tui gói vài đòn bánh tét cho mâm cúng
ngày mùng 3. Những công viêc như vầy thì chỉ có hai vợ chồng già phụ giúp với
nhau. Muốn tính công cho minh bạch, thì mình chiếm chừng 10% công trình bằng
những động tác không thể làm hư bột hư đường như lau lá và lột vỏ chuối Xiêm.
Lúc giao việc thì bà xã căn dặn đếm bao nhiêu trái chuối để chia đều cho nhân
bánh. Tôi thì chưa chạm điểm Ao-zây-mơ. Nhưng người thì ở đây, mà hồn thì gởi ở
những bài thơ chưa thành lời. Giao xong thau chuối, tôi định xách bọc vỏ chuối
bỏ vô thùng rác.
-
Được bao nhiêu trái vậy anh.
-
Tui quên đếm. Để tui rửa tay rồi dùng một thau khác đếm sang qua.
-
Vỏ chuối còn nằm trong bọc sạch, anh đếm cuống là biết bao nhiêu trái chứ gì.
Lừng khừng như anh mà cũng đòi làm thơ cái gì là năm em 16 tuổi!
Tôi
im lặng không dám cãi vì sợ đếm lộn. Mằn mò trong đám cuống nải, đụng một trái
chuối cũng nén mừng làm thinh đến khi đếm xong. Tui mang trái chuối sót lại để
trước mặt bà xã:
-
Kể luôn trái nầy là ba chục.
-
Năm nay ông có lộc, đầu năm móc bọc được một trái chuối Xiêm!
2/-
Sau khi cắt thịt làm nhân bánh, dư lại mấy miếng ba chỉ quá ngon. Hình như thấy
tui ngồi buồn mà tay không thèm gõ máy, bà xã đến kế một bên:
-
Anh đi mua dùm em cuộn dây nylon cột bánh. Ở nhà em luộc thịt, tép và trụng
bún, anh về tới nhà là có món cuốn. Nhớ đi mau về cho em có dây cột bánh nghe
mình.
Dà dạ cho qua, chứ ra khỏi nhà là quyền về ta
nhích lên hơn một nửa. Không biết đi công cán bao lâu, mình bước vô nhà gặp đứa
con gái mới vừa đi làm về không lâu, nó ghé ngang giúp mẹ.
-
Ba rửa tay rồi lên ăn, con lột vỏ tép xong rồi.
-
Ủa con lột chi mất công vậy, mà ăn không ngon.
-
Con đâu biết ba thích ăn tép luộc còn vỏ. Lâu rồi con không làm bếp giúp mẹ.
-
Hay là con gắn lại vỏ tép đền cho ổng đi con gái.
-
Ừ, để tui coi cái bọc rác sạch hay dơ.
-
Ba mẹ già rồi mà biết tếu ghê.
3/-
Mấy năm trước, gia đình mình có bộ lô tô lá số in xanh vàng đỏ, bọc con cờ in
tiện trên gỗ thông như hình ảnh mấy chục năm rồi. Mỗi lần tết nhất là Tám Lúa
trổ tài tiếng Việt với đám con cháu chỉ biết nghe, nhưng nói tiếng Việt dở ẹc:
-
Bà con lắng nghe, tôi kêu cờ ra, cờ ra con mấy. Thập tam thái bảo, con thứ
Dương Lâm, phụ tử tình thâm, không sanh có dưỡng, sanh dưỡng đạo đồng, ăn ở hai
lòng, con lại hại cha, là số ba mươi ba.
Nhưng
cái bọc đựng cờ lô tô nầy thiệt ngộ, tuy may bằng vải rất chắc và chưa bao giờ
thủng đáy, vậy mà chơi vài lần thì thiếu mất một vài con cờ. Bạn bè rành chuyện
chơi ở mấy casino, họ nói chỉ cần thiếu một con cờ thì phải liệng luôn cả bộ.
Năm
nay tụi nhỏ cũng chơi lô tô, nhưng không thích trò móc con số trong bọc rồi
ngân nga như năm ngoái. Tụi nó tải xuống trên mạng game lô tô rùi in lá số xanh
đỏ như mua, còn người kêu số thì có cô gái Mỹ giọng nói dễ thương nằm trong
iPad, tuần tự cô sẽ kêu những con số bất kỳ mà không cần uống trà hay lấy xâu
gì ráo.
Mười
giờ tối thì ngày tết cổ truyền hôm nay kết thúc sau màn lì xì hào hứng. Khi sửa
soạn áo khoát, găng tay, khăn quàng ra về thì đứa cháu ngoại 11 tuổi chạy tìm 1
bao thơ lì xì của đứa em 5 tuổi của nó đang mếu máo. Biết đâu mà kiếm, nhưng
ông ngoại phải lao xao nhập cuộc cho con cháu vui lòng. Mình chợt nhớ hồi chiều
đến giờ tụi nó chơi trong phòng ngủ của cháu nội, phòng trống trơn nhưng trên
mặt giỏ rác đựng giấy có một đống 5-7 bọc lì xì. Cuối cùng mình móc ra 2 bọc có
ruột mang xuống dưới nhà:
-
Con biết bọc nào của con không?
Cháu
ngoại lắc đầu.
-
Con nhìn tờ tiền nào của con.
Lúc
nhìn tờ giấy xăng ló cạnh, cả nhà bắt xôn xao. Chỉ có cháu ngoại nhỏ tiếp tục
lắc đầu.
-
Các con xem lại, đứa nào làm mất một bao lì xì, hay có đứa nào lì xì cho đứa
nào trăm đô.
Mấy
đứa cháu nội và ngoại chau mày như cố tìm ra lý do mình là người làm mất bao
thơ tiền.
-
Thôi đi ba ơi, ngoài trời lạnh và tối quá rồi, tụi con phải đi về. Ba giữ 2 bao
thơ đó đi. Coi như mấy cháu lì xì cho ông, hay coi như ba móc trúng bọc tiền
cũng được.
Nguyễn Thế Điền © Tác giả giữ bản quyền.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ New Jersey, USA ngày 22/02/2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét