Bài thơ Chợ Tình Khau Vai Của Phạm Văn Dương (Hà Nội)
Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015
Khau
Vai thuộc huyện Mèo Vạc tỉnh Hà Giang, giáp huyện Bảo Lạc tỉnh Cao Bằng, cách
thành phố Hà Giang và thành phố Cao Bằng đều khoảng gần 200 km, đường đi rất
hiểm trở. Chợ Tình Khau Vai họp mỗi năm 1 lần vào ngày 27/3 âm lịch, là nơi gặp
lại của những mối tình dang dở. Họ sống với nhau 1 ngày rồi lại chia tay hẹn
năm sau. Tục lệ ấy bắt đầu từ 1 truyền thuyết…
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Phạm Văn Dương
Họ,
tên: Phạm Văn Dương
Ngày
sinh: 26/6/1945
Quê
quán: Phù lưu, Đông Ngàn, Từ Sơn, Bắc Ninh
Trình
độ văn hóa: Cử nhân toán
Nguyên
Đại tá nghỉ hưu
Địa
chỉ hiện nay: Từ Liêm Hà Nội
Hiện
là Chủ nhiệm Câu lạc bộ Thơ luật Đường họ Phạm Việt Nam
Đã
xuất bản nhiều thơ
Điện
thoại: 0913510543
E.mail: phamvanduong7@gmail.com
_____
CHUYỆN ĐỜI XƯA
Chuyện Đời xưa có
chàng trai Hà Giang
Người Mông ở ngút
ngàn núi đá
Yêu say mê cô gái Cao
Bằng
Người Giáy quê bốn
mùa mây phủ.
Mối tình đẹp như dòng
sông Nho Quế
Như đỉnh Mã Pì Lèng
hừng sắc rạng đông
Son sắt như đá tai
mèo sừng sững
Say đắm như men mật rượu
nồng.
Nhưng dân làng hai
bên quyết chia lìa đôi trẻ
Khác nhau quá xa về
Dân tộc, miền quê.
Họ trốn đến Khau Vai
vẫn không sao thoát được
Đành phải chia ly với
một lời thề!
Chàng về Tây ngút
ngàn núi đá,
Nàng về Đông bốn mùa
mây phủ,
Hẹn hàng năm ngày Hai
Bảy tháng Ba
Cùng về Khau Vai hát
lại khúc Tình ca!
Từ đó đã bao đời, bao
mùa Xuân đến
Những người tình dang
dở
vẫn tìm đến Khau Vai.
Chợ Tình đẹp chắp nối
bao nỗi nhớ
Và ghép duyên bao cô
gái, chàng trai…
CHUYỆN ĐỜI NAY
Chuyện Đời nay hai
đứa chúng mình
Thời đánh Mỹ đành
chia lìa đôi ngả.
Em ở Bắc chống chiến
tranh tàn phá
Anh vào Nam đánh giặc
giữ nhà.
Hai mươi năm chiến
tranh dằng dặc
Rồi Biên giới Tây
Nam,
rồi biền biệt Trường
Sa
Biết bao việc chưa
xong,
biết bao nhiêu trách nhiệm
Thấm thoắt đà bốn
chục xuân qua!
Nay Anh về Khau Vai
tìm lại Em ngày trước
Mã Pì Lèng vẫn cao,
sông Nho Quế vẫn dài.
Em ở đâu? Có nghe Anh
đang gọi?
Em có trèo đèo, lội
suối đến Khau Vai?
ĐÊM KHAU VAI
Em đây rồi! em đã
nghe tiếng gọi
Đang băng đèo vượt
suối đến Khau Vai.
Đã đợi chờ đằng đẵng
tháng năm dài
Để một phút … sao
thỏa lòng khao khát.
Đồi núi nơi đây, vẫn
xanh bát ngát
Nho Quế vẫn ôm tròn
kỷ niệm ngày xưa
Ngọn Mã Pì Lèng vẫn
cao chất ngất
Để cho lòng mãi mãi
vẫn còn mơ.
Anh đi đâu để mòn mỏi
em chờ
Tưởng có lúc cạn khô
dòng Nho Quế
Lại sợ rừng không còn
màu xanh nữa
Lúc rạng đông núi Mã
chẳng còn hừng!
Minh chứng tình ta
sông núi trập trùng
Bởi biết vượt qua
suối đèo ngáng trở
Đêm Khau Vai – được
đất nâng trời đỡ
Nho Quế dạt dào tưới
mát mùa xuân…
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Hà Nội ngày 30.3.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________ Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét