Biển và nỗi nhớ/ Tình xuân/ Bên song ngày ấy – Thơ Vũ Nhang Hải Phòng
Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015
Chiều tháng sáu em về với biển Hạ Long xanh trời đất mênh mông hòn Gà Chọi in hình xuống nước Anh ở đâu em nhớ đến vô cùng?
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Vũ Nhang
Tên thật: Vũ Văn Nhang
Địa chỉ: xã Lập Lễ - Thủy Nguyên - Hải Phòng
Email: quehuonglaple@gmail.com
_____
Chiều tháng sáu em về với biển
Hạ Long xanh trời đất mênh mông
hòn Gà Chọi in hình xuống nước
Anh ở đâu em nhớ đến vô cùng?
Em nhớ anh thả hồn vào biển biếc
mặc vô tình con sóng vỗ chân em
thẫn thờ đi bỏ lại dấu chân mềm
em nức nở hay lòng anh nức nở
anh cũng như em chất đầy nỗi nhớ
muốn ào lên như con sóng biển đông
muốn ôm em siết chặt vào lòng
chẳng bao giờ muốn xa em nữa.
anh muốn sẽ trở thành cơn gió
nâng bước em đi khắp nẻo đường đời
Biển bên em cơn sóng nhớ đầy vơi
anh nhớ em muốn hòa vào lòng biển.
Vũ Nhang
Hạ Long xanh trời đất mênh mông
hòn Gà Chọi in hình xuống nước
Anh ở đâu em nhớ đến vô cùng?
Em nhớ anh thả hồn vào biển biếc
mặc vô tình con sóng vỗ chân em
thẫn thờ đi bỏ lại dấu chân mềm
em nức nở hay lòng anh nức nở
anh cũng như em chất đầy nỗi nhớ
muốn ào lên như con sóng biển đông
muốn ôm em siết chặt vào lòng
chẳng bao giờ muốn xa em nữa.
anh muốn sẽ trở thành cơn gió
nâng bước em đi khắp nẻo đường đời
Biển bên em cơn sóng nhớ đầy vơi
anh nhớ em muốn hòa vào lòng biển.
Vũ Nhang
TÌNH XUÂN
Bên hiên lác đác giọt mưa xuân
Cô gái bâng khuâng dạ tần ngần
Đôi mắt nhìn xa phương trời ấy
Như còn thương nhớ một tình nhân
Người có gửi em nhánh mai vàng
Kịp về giữa lúc đón xuân sang
hay để giọt mưa tim lạnh buốt
suốt cả năm canh những bẽ bàng
mới đó xuân đi xuân lại đến
lá xanh thắm thoắt lá lại vàng
không thấy người về trên ngõ vắng
Con đường ngày ấy mãi thênh thang
Có lẽ đêm nay trời trở lạnh
mặc ai đốt pháo đón giao thừa
mình em ôm bóng sầu cô quạnh
đưa tay hứng những giọt mưa thưa
Xuân đến sao em những nỗi niềm
Buồn như gieo kín cả tình em.
Vừng trăng khuyết nửa như hờn tủi
Mưa lạnh ngoài trời, lại lạnh thêm.
Xuân Ất Mùi 2015
BẾN SÔNG NGÀY ẤY
Một chiều qua bến sông xưa
Một chiều qua bến sông xưa
Bâng khuâng lại nhớ ngày chưa biết gì
Thời gian như nước trôi đi
Bến sông Tam Bạc những khi qua đò
Nhớ sao cái tuổi học trò
Anh và em vẫn hẹn hò bên sông
Em về mỗi buổi chợ đông
Anh còn đứng lại ngóng trông những chiều
Hàng cây nghiêng bóng liêu xiêu
Hoàng hôn tím cả lời yêu ban đầu
Thế rồi mình phải xa nhau
Anh đi chinh chiến bạc màu áo xanh
em về vui với duyên lành
để con đò nhỏ trở thành đơn côi
bến sông năm tháng lở bồi
người xưa đâu nữa trắng trời nhớ mong
chẳng còn những buổi chợ đông
anh chờ bên ấy em trông bên này
đời em biết mấy đắng cay
như dòng sông trải những ngày bão giông
anh về trở lại bến sông
Có ai còn đợi mà mong con đò.
TÌNH EM
Biển ơi! biển có buồn không
Mà đem sóng vỗ để lòng em đau
Thuyền tình em biết về đâu
Mênh mang chỉ thấy một màu xanh xanh
Lỗi duyên dứt áo thôi đành
Tình em còn lại nửa vành môi cay
Trở về để trắng đôi tay
Cô đơn một mảnh trăng gầy chênh chao
Đêm buồn mắt thức cùng sao
Vết nhăn cứ mãi cứa vào thời gian
Giọt sầu khóe mắt chưa tan
Khúc đâu nghe vọng tiếng đàn tim yêu.
Tuổi xuân bóng ngả sang chiều
Tuổi xuân bóng ngả sang chiều
Lửa tình ai thắp mà thiêu cháy lòng
Để rồi đêm nhớ ngày mong
Bốn mùa, em vẫn mùa Đông- bốn mùa…
Bốn mùa, em vẫn mùa Đông- bốn mùa…
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Hải Phòng ngày 20/03/2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét