Mộng hoa/ Lỡ làng – Thơ Lam Hồng (TP.HCM)
Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015
Thuở yêu thương cũ mộng hoài mơ
ấy, mộng mơ hoa ước vọng chờ
nào trắng đêm ươm xây hạnh phúc
tôi say tình ái ngọt lời thơ
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Lam Hồng
Tên
thật là Phạm Viết Kha
Sinh
năm 1958
Hiện
đang là giảng viên trường Đại học Công nghiệp TP. HCM
Email: kha.iuh.it@gmail.com
_____
MỘNG HOA
Thuở
ấy, nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly,
Cho nên cười đáp: "Màu hoa trắng
Là chút
lòng trong chẳng biến suy"
(Hai sắc hoa Ti Gôn- Thơ TTKH)
Thuở yêu thương cũ mộng hoài mơ
Thuở yêu thương cũ mộng hoài mơ
ấy, mộng mơ
hoa ước vọng chờ
nào trắng đêm
ươm xây hạnh phúc
tôi say tình ái
ngọt lời thơ
đã cùng
nhau mộng thắm đời xuân
hiểu trái tim
yêu cháy lửa nồng
gì… mặc luân
trầm cơn bão tố
Cánh buồn lộng gió bến bờ mong
Cánh buồn lộng gió bến bờ mong
hoa mơ nở thắm
lộng hương yêu
tan giá đông
băng gọi nhớ nhiều
tác hợp duyên
tình từ kiếp trước
của tơ nguyệt
lão tận trời cao
sinh cõi trần
gian mộng với tình
ly, giao bôi đã
kết đôi mình
Cho trời đất chứng câu minh thệ
Cho trời đất chứng câu minh thệ
nên cuộc đời
chung mộng tử sinh
cười vui say
hạnh phúc đôi ta
đáp: án tình
chung mãi vẫn là
"Màu nhớ
màu thương yêu lấp lánh
hoa tình rực
thắm chẳng phai nhòa
trắng trong lòng
mộng nối tình say
Là cõi yêu thương mãi ngập đầy
Là cõi yêu thương mãi ngập đầy
chút áng mây mờ
không chẳng thể
lòng thương nỗi
nhớ mãi vì ai
trong yêu vượt
hết nẻo phong ba
chẳng ngại hiểm
nguy mặc miễn là
biến nẻo gian
truân thành lối mộng
suy" đời
khốc hại mộng tình hoa.
LỠ LÀNG
Đâu biết lần đi một lỡ làng,
Dưới trời đau khổ chết yêu đương.
Người xa xăm quá! - Tôi buồn lắm,
Trong một ngày vui pháo
nhuộm đường...
(Hai sắc hoa Ti
Gôn- Thơ TTKH)
Đâu có ngờ đâu
phận bẽ bàng
biết đâu gió bão
giữa trần gian
lần nghe pháo nổ
lần chia biệt
đi đến đau
thương đến lỡ làng
một người ngồi
mộng nhớ người xa
lỡ mộng yêu
đương lặng xót xa
làng, cũ người
xưa trời cách biệt
Dưới cuồng phong vũ xác xơ hoa
Dưới cuồng phong vũ xác xơ hoa
trời còn đâu nửa
ánh bình minh
đau buốt tâm tư
nhứt nhối tình
khổ lụy tình
chung vùi bão tố
chết còn hơn
sống cõi hư sinh
yêu thương đã
bạc đá vàng ơi
đương. thể nhân
gian chuyện cõi người
Người nhốt người mong xây mộng ái
Người nhốt người mong xây mộng ái
xa xôi chi
chuyện vẫn trong đời
xăm xăm một lối
ngục tù duyên
quá! –quắt nợ ân tính
bạc tiền
Tôi chính món
hàng đem bán gả
buồn tan tác
mộng nỗi niềm riêng
lắm, nỗi ưu tư
mãi chất chồng
Trong con tim nhỏ mãi hằng mong
Trong con tim nhỏ mãi hằng mong
một lần tao ngộ
người thương nhớ
ngày ấy rồi thôi
biệt thế trần
vui làm sao được
giữa lầu sang
pháo nổ vu quy
đỏ khắp làng
nhuộm máu lối
tình xưa mộng cũ
đường... nào
thương nhớ hỡi tình lang!
Phạm Viết Kha © Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 25.3.2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét