Trang thơ Thùy Châu (USA)
Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015
Vịnh
Kiều – Thơ xướng họa của Thùy Châu, Sông Thu & Châu Thạch
Thứ
hai - 08/07/2013 10:32
VỊNH
KIỀU (Thơ mời họa) Riêng gởi Sông Thu Sóng cuốn mây trôi một phận đời Cung đàn
bạc mệnh vẫn chơi vơi An vui mãi nhớ bao thân phận Đày đọa chưa quên một kiếp
người ...
Thông tin cá
nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Thùy Châu
Tên
thật Nguyễn-Văn-Lợi
Quê: Quảng
Trị
Định
cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
VỊNH KIỀU
(Thơ mời họa Riêng gởi Sông
Thu
Sóng cuốn mây trôi một phận đời
Cung đàn bạc mệnh vẫn chơi vơi
An vui mãi nhớ bao thân phận
Đày đọa chưa quên một kiếp người
Bạc mệnh tài hoa hẳn ý trời
Ba chìm bảy nổi đến nơi nơi
Lầu xanh chẳng ước sao đành tới
Cửa phật luôn mong lại phải rời
Trả được ơn cha, hết một thời
Thuyền tình gió cuốn đẩy xa khơi
Ra đi lưu lạc tâm đầy sóng
Ngoảnh lại quê hương dạ rối bời
Dập liễu vùi hoa, xác rã rời
Trăm ngàn khổ nhục chốn ăn chơi
Đau thương đón nhận bao ngày tháng
Hởi Thúy Kiều ơi chết một đời!.
7/02/2013
Châu Thạch
Sóng cuốn mây trôi một phận đời
Cung đàn bạc mệnh vẫn chơi vơi
An vui mãi nhớ bao thân phận
Đày đọa chưa quên một kiếp người
Bạc mệnh tài hoa hẳn ý trời
Ba chìm bảy nổi đến nơi nơi
Lầu xanh chẳng ước sao đành tới
Cửa phật luôn mong lại phải rời
Trả được ơn cha, hết một thời
Thuyền tình gió cuốn đẩy xa khơi
Ra đi lưu lạc tâm đầy sóng
Ngoảnh lại quê hương dạ rối bời
Dập liễu vùi hoa, xác rã rời
Trăm ngàn khổ nhục chốn ăn chơi
Đau thương đón nhận bao ngày tháng
Hởi Thúy Kiều ơi chết một đời!.
7/02/2013
Châu Thạch
HỌA VỊNH KIỀU
của Châu Thạch
Cảo thơm một áng chép lưu đời
Cổ lục phong tình lệ khó vơi
Bạc mệnh tài hoa chia số phận
Tư phong bỉ sắc đối duyên người.
Ngọc thót hoa khoe quá sắc trời
Đòn ghen đánh xuống đọa trăm nơi
Thuyền tình lựa chốn ma vương tới
Am Phật nương thân buộc phải rời.
Anh hào bảo bọc bất ưu thời
Chết đứng trận tiền tựa giữa khơi
Đối diện tiểu nhân liều với sóng
Trầm mình vóc liễu xóa tâm bời.
Trả hết dây oan nghiệp chướng rời
Quay về hưởng thụ gió trăng chơi
Sân lai cội phúc cùng năm tháng
Chén nguyệt thanh cao cụng giữa đời.
Thùy Châu
Bài họa của Sông Thu
của Châu Thạch
Cảo thơm một áng chép lưu đời
Cổ lục phong tình lệ khó vơi
Bạc mệnh tài hoa chia số phận
Tư phong bỉ sắc đối duyên người.
Ngọc thót hoa khoe quá sắc trời
Đòn ghen đánh xuống đọa trăm nơi
Thuyền tình lựa chốn ma vương tới
Am Phật nương thân buộc phải rời.
Anh hào bảo bọc bất ưu thời
Chết đứng trận tiền tựa giữa khơi
Đối diện tiểu nhân liều với sóng
Trầm mình vóc liễu xóa tâm bời.
Trả hết dây oan nghiệp chướng rời
Quay về hưởng thụ gió trăng chơi
Sân lai cội phúc cùng năm tháng
Chén nguyệt thanh cao cụng giữa đời.
Thùy Châu
Bài họa của Sông Thu
MỘT KIẾP TRUÂN CHUYÊN
Rồi cũng trôi qua, một cuộc đời
Lệ tràn khuôn ngọc mãi đầy vơi
Tài hoa bạc mệnh là duyên kiếp
Hay bởi đa đoan số phận người?
Ghen ghét làm chi thế hở trời?
Vực sâu đầy đọa chẳng chừa nơi
Vì hiếu, hy sinh tình chớm nở
Chẳng thương, nỡ để mộng xa rời.
Nhan sắc dù sao chỉ một thời
Thuyền đời ai muốn lạc ngàn khơi
Đôi lần đã tưởng yên thân phận
Sóng gió nào hay lại cuốn bời
Hoa rụng, nhụy tan, cánh nát rời
Cho tàn hương sắc để nhìn chơi!
Bao nhiêu đầy đọa thân chìm nổi
Trọn kiếp đau thương, một cuộc đời!
Sông Thu
Rồi cũng trôi qua, một cuộc đời
Lệ tràn khuôn ngọc mãi đầy vơi
Tài hoa bạc mệnh là duyên kiếp
Hay bởi đa đoan số phận người?
Ghen ghét làm chi thế hở trời?
Vực sâu đầy đọa chẳng chừa nơi
Vì hiếu, hy sinh tình chớm nở
Chẳng thương, nỡ để mộng xa rời.
Nhan sắc dù sao chỉ một thời
Thuyền đời ai muốn lạc ngàn khơi
Đôi lần đã tưởng yên thân phận
Sóng gió nào hay lại cuốn bời
Hoa rụng, nhụy tan, cánh nát rời
Cho tàn hương sắc để nhìn chơi!
Bao nhiêu đầy đọa thân chìm nổi
Trọn kiếp đau thương, một cuộc đời!
Sông Thu
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 08/07/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Thứ
sáu - 04/07/2014 17:00
Riêng
gởi các con. T.C Ba thầm nhớ những ngày xa xưa cũ Bên đàn con bé bỏng thắm yêu
thương Những bình minh con cắp sách đến trường Ba đứng dõi những bàn chân non
trẻ Nhớ làm sao những ngày con còn bé Trong tay ba con ngơ ngác nhìn trời ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Riêng
gởi các con. T.C
Ba thầm nhớ những ngày xa xưa cũ
Bên đàn con bé bỏng thắm yêu thương
Những bình minh con cắp sách đến trường
Ba đứng dõi những bàn chân non trẻ
Nhớ làm sao những ngày con còn bé
Trong tay ba con ngơ ngác nhìn trời
Niềm vui ba không thể nói nên lời
Khi từng bước con vụng về đi tới
Thời gian trôi lòng ba càng phơi phới
Nhìn con yêu chạy nhảy khắp sân nhà
Hạnh phúc trong ba thật sự vở oà
Ngày đầu tiên mẹ dẩn con đi học
Ba nhủ lòng quên gian lao khó nhọc
Vì đàn con cố gắng để mưu sinh
Chỉ thiết tha mơ ước một bình minh
Con được sống trong an bình hạnh phúc
Nhưng ngày đi không chờ vẫn có lúc
Đời đổi thay mơ ước vuột tầm tay
Mẹ ngược xuôi thấp thỏm lo từng ngày
Mong cuộc sống các con đừng tăm tối
Bao gian lao khó khăn giăng đầy lối
Chỉ sợ rằng con lạc bước ngày mai
Khi nơi con trân quý một hình hài
Mà ba mẹ đã tận tình gây dựng
Lo làm sao những ngày con chập chủng
Bước vào đời để kiến tạo tương lai
Cám ơn trên cho con đã được hoài
Sống xứng đáng như lòng ba mong muốn
Thời gian trôi xe đời lặng lẽ cuốn
Con trưởng thành ba mẹ cũng già nua
Rồi mai đây khi trái gió trở mùa
Ba mẹ lại cầm tay con lần bước
Sức càng yếu lòng ba càng mong ước
Tình các con sẽ sưởi ấm mẹ cha
Nếu một mai tai mắt lỡ mờ loà
Cho ba tựa bàn tay con đi tới
Cầu bình minh hoàng hôn hay đêm tối
Tay con giờ như ba của ngày xưa
Dìu mẹ ba khi nắng lẫn khi mưa
Khỏi vấp ngã trên quảng đường còn lại
Ba nguyện cầu những yêu thương thân ái
Sẽ là nguồn sinh lực giúp mẹ cha
Và thầm mong trong suốt chuổi ngày già
Luôn sẳn có bàn tay con nâng đở!.
03/7/2014
Ba thầm nhớ những ngày xa xưa cũ
Bên đàn con bé bỏng thắm yêu thương
Những bình minh con cắp sách đến trường
Ba đứng dõi những bàn chân non trẻ
Nhớ làm sao những ngày con còn bé
Trong tay ba con ngơ ngác nhìn trời
Niềm vui ba không thể nói nên lời
Khi từng bước con vụng về đi tới
Thời gian trôi lòng ba càng phơi phới
Nhìn con yêu chạy nhảy khắp sân nhà
Hạnh phúc trong ba thật sự vở oà
Ngày đầu tiên mẹ dẩn con đi học
Ba nhủ lòng quên gian lao khó nhọc
Vì đàn con cố gắng để mưu sinh
Chỉ thiết tha mơ ước một bình minh
Con được sống trong an bình hạnh phúc
Nhưng ngày đi không chờ vẫn có lúc
Đời đổi thay mơ ước vuột tầm tay
Mẹ ngược xuôi thấp thỏm lo từng ngày
Mong cuộc sống các con đừng tăm tối
Bao gian lao khó khăn giăng đầy lối
Chỉ sợ rằng con lạc bước ngày mai
Khi nơi con trân quý một hình hài
Mà ba mẹ đã tận tình gây dựng
Lo làm sao những ngày con chập chủng
Bước vào đời để kiến tạo tương lai
Cám ơn trên cho con đã được hoài
Sống xứng đáng như lòng ba mong muốn
Thời gian trôi xe đời lặng lẽ cuốn
Con trưởng thành ba mẹ cũng già nua
Rồi mai đây khi trái gió trở mùa
Ba mẹ lại cầm tay con lần bước
Sức càng yếu lòng ba càng mong ước
Tình các con sẽ sưởi ấm mẹ cha
Nếu một mai tai mắt lỡ mờ loà
Cho ba tựa bàn tay con đi tới
Cầu bình minh hoàng hôn hay đêm tối
Tay con giờ như ba của ngày xưa
Dìu mẹ ba khi nắng lẫn khi mưa
Khỏi vấp ngã trên quảng đường còn lại
Ba nguyện cầu những yêu thương thân ái
Sẽ là nguồn sinh lực giúp mẹ cha
Và thầm mong trong suốt chuổi ngày già
Luôn sẳn có bàn tay con nâng đở!.
03/7/2014
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật lại ngày 12/05/2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA ngày 04/07/2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Tay em
– Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Thứ
sáu - 13/06/2014 20:54
Viết
cho NG. Xin cầm tay em bàn tay bé nhỏ Gần hết một đời vất vả chông gai Bàn tay
cùng tôi năm tháng đường dài Chia sớt bên nhau mưa chiều nắng sớm Xin cầm tay
em như ngày mới lớn ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Viết
cho NG.
Xin cầm tay em
bàn tay bé nhỏ
Gần hết một đời
vất vả chông gai
Bàn tay cùng tôi
năm tháng đường dài
Chia sớt bên nhau
mưa chiều nắng sớm
Xin cầm tay em
như ngày mới lớn
Để xót xa lòng
thấy những vàng phai
Xin nắm tay em
bàn tay miệt mài
Chắt chiu cho chồng
gian khổ vì con
Xin cầm bàn tay
giờ đã không còn
Bút hoa ngày nào
trên từng trang giấy
Xin cầm tay em
bàn tay ngày ấy
Ép vở bên lòng
níu áo chiều bay
Bàn tay tôi yêu
ngơ ngẩn từng ngày
Bé nhỏ xinh xinh
về nghiêng nón lá
Giờ cầm tay em
sao nghe thương quá
Những dấu vết buồn
đẩm nét thời gian
Giờ cầm tay em
xa xót vô vàn
Người vợ yêu ơi
bàn tay ngày đó
Ngày anh đi xa
đàn con rất nhỏ
Phía trước đợi chờ
chỉ có tay em
Để gót con hồng
tay khỏi lấm lem
Đời em đi qua
biết bao nghiệt ngã
Tay em sần chai
buồn xanh như lá
Hiu hắt từng ngày
theo dấu chân con
Người vợ yêu ơi
bàn tay sắt son
Cho anh một lần
được hôn lên đó
Người vợ yêu ơi
bàn tay bé nhỏ
Xin được ngàn lần
nói tiếng tri ân
Xin được vạn lần
nâng niu từng ngón!.
11/6/2014
Xin cầm tay em
bàn tay bé nhỏ
Gần hết một đời
vất vả chông gai
Bàn tay cùng tôi
năm tháng đường dài
Chia sớt bên nhau
mưa chiều nắng sớm
Xin cầm tay em
như ngày mới lớn
Để xót xa lòng
thấy những vàng phai
Xin nắm tay em
bàn tay miệt mài
Chắt chiu cho chồng
gian khổ vì con
Xin cầm bàn tay
giờ đã không còn
Bút hoa ngày nào
trên từng trang giấy
Xin cầm tay em
bàn tay ngày ấy
Ép vở bên lòng
níu áo chiều bay
Bàn tay tôi yêu
ngơ ngẩn từng ngày
Bé nhỏ xinh xinh
về nghiêng nón lá
Giờ cầm tay em
sao nghe thương quá
Những dấu vết buồn
đẩm nét thời gian
Giờ cầm tay em
xa xót vô vàn
Người vợ yêu ơi
bàn tay ngày đó
Ngày anh đi xa
đàn con rất nhỏ
Phía trước đợi chờ
chỉ có tay em
Để gót con hồng
tay khỏi lấm lem
Đời em đi qua
biết bao nghiệt ngã
Tay em sần chai
buồn xanh như lá
Hiu hắt từng ngày
theo dấu chân con
Người vợ yêu ơi
bàn tay sắt son
Cho anh một lần
được hôn lên đó
Người vợ yêu ơi
bàn tay bé nhỏ
Xin được ngàn lần
nói tiếng tri ân
Xin được vạn lần
nâng niu từng ngón!.
11/6/2014
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 13/06/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Nói với
niềm đau – Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Thứ
năm - 29/05/2014 09:36
Vâng em ạ, thật ra
anh chẳng muốn Nhắc làm chi ngày tháng cũ chia xa Khi trong em kỷ niệm đã nhạt
nhòa Vùng yêu thương của một thời quá khứ Nhưng biết sao trong anh vẫn đầy ứ
Những vui buồn năm tháng của ngày xưa ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Vâng em ạ, thật ra anh chẳng muốn
Nhắc làm chi ngày tháng cũ chia xa
Khi trong em kỷ niệm đã nhạt nhòa
Vùng yêu thương của một thời quá khứ
Nhưng biết sao trong anh vẫn đầy ứ
Những vui buồn năm tháng của ngày xưa
Nói với em khi ngoài trời đang mưa
Những giọt mưa đưa anh vào thương nhớ
Anh cố quên một cuộc tình dang dở
Nhưng niềm đau còn đọng mãi trong tim
Cứ ngu ngơ rồi khờ khạo dõi tìm
Một bónh hình đã ngoài tầm tay với?
Anh không trách em có niềm vui mới
Chỉ buồn mình đã để cánh chim bay
Lòng ray rứt bên ấy em từng ngày
Có khi nào chạnh lòng cho dĩ vảng
Nhưng cũng đành nếu em đã quên lãng
Giận hờn chi cho thêm khổ lòng nhau
Giờ bên em cuộc sống vạn sắc màu
Thì sá chi một vui buồn bé nhỏ
Em biết không với anh ngày tháng đó
Luôn đong đầy bao kỷ niệm yêu thương
Dù bây giớ quá khứ đã mù sương
Anh vẫn nhủ mãi hoài luôn trân quý
Em có thể cười đùa anh mộng mị
Chuyện ngày xưa chỉ như thoáng mây bay
Nhưng với anh tất cả mỗi một ngày
Là tất cả tấm lòng anh đã sống
Em cũng biết ngoài kia trời biển rộng
Và đời ta hạt cát của vòng quay
Anh xót xa cuộc sống được bao ngày
Sao cứ mãi lạnh lùng nhau như thế!
Em thấy không trong phù vân hưng phế
Đời bao la ta bé nhỏ khôn cùng
Sao nở đành quay mẳt với thuỷ chung
Để xô nhau đến tận cùng đau nhớ!?.
29/5/2014
Nhắc làm chi ngày tháng cũ chia xa
Khi trong em kỷ niệm đã nhạt nhòa
Vùng yêu thương của một thời quá khứ
Nhưng biết sao trong anh vẫn đầy ứ
Những vui buồn năm tháng của ngày xưa
Nói với em khi ngoài trời đang mưa
Những giọt mưa đưa anh vào thương nhớ
Anh cố quên một cuộc tình dang dở
Nhưng niềm đau còn đọng mãi trong tim
Cứ ngu ngơ rồi khờ khạo dõi tìm
Một bónh hình đã ngoài tầm tay với?
Anh không trách em có niềm vui mới
Chỉ buồn mình đã để cánh chim bay
Lòng ray rứt bên ấy em từng ngày
Có khi nào chạnh lòng cho dĩ vảng
Nhưng cũng đành nếu em đã quên lãng
Giận hờn chi cho thêm khổ lòng nhau
Giờ bên em cuộc sống vạn sắc màu
Thì sá chi một vui buồn bé nhỏ
Em biết không với anh ngày tháng đó
Luôn đong đầy bao kỷ niệm yêu thương
Dù bây giớ quá khứ đã mù sương
Anh vẫn nhủ mãi hoài luôn trân quý
Em có thể cười đùa anh mộng mị
Chuyện ngày xưa chỉ như thoáng mây bay
Nhưng với anh tất cả mỗi một ngày
Là tất cả tấm lòng anh đã sống
Em cũng biết ngoài kia trời biển rộng
Và đời ta hạt cát của vòng quay
Anh xót xa cuộc sống được bao ngày
Sao cứ mãi lạnh lùng nhau như thế!
Em thấy không trong phù vân hưng phế
Đời bao la ta bé nhỏ khôn cùng
Sao nở đành quay mẳt với thuỷ chung
Để xô nhau đến tận cùng đau nhớ!?.
29/5/2014
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 29/05/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Áo lụa
quê nhà – Thơ Thuỳ Châu
Thứ
hai - 05/05/2014 11:06
Em mang
áo lụa Hà Đông Môi mềm mắt biếc má hồng kiêu sa Em đi áo lụa quê nhà Thướt tha
về giữa phồn hoa xứ người Tóc bay che dấu nụ cười Một thương hai nhớ chín mười
nét duyên ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Em mang áo lụa Hà
Đông
Môi mềm mắt biếc má hồng kiêu sa
Em đi áo lụa quê nhà
Thướt tha về giữa phồn hoa xứ người
Tóc bay che dấu nụ cười
Một thương hai nhớ chín mười nét duyên
Bởi chưng má lúm đồng tiền
Kiêu sa dáng ngọc nẻo thiền tôi quên
Em đi tóc xỏa vai mềm
Nét hoa khơi gợi bao niềm thân thương
Nhớ xưa cuối buổi tan trường
Áo ai trong gió bay vương nắng chiều
Để mình tôi đứng cô liêu
Dỏi theo cánh lụa xây nhiều mộng mơ
Những thương rồi nhớ với chờ
Những vay với mượn câu thơ tỏ lòng
Bây giờ xứ lạ vời trông
Áo em càng gợi tấm lòng nhớ quê
Xa rồi mấy dặm sơn khê
Câu ca quan họ tóc thề cố kinh
Em đi nhẹ bước một mình
Qua em thấy cả bóng hình ngày xưa
Tình quê nói mấy cho vừa
Thương quê áo lụa sớm trưa nhớ hoài
Dù cho sắc lụa vàng phai
Hồn quê áo lụa thấm dài mai sau.
30/4/2014
Môi mềm mắt biếc má hồng kiêu sa
Em đi áo lụa quê nhà
Thướt tha về giữa phồn hoa xứ người
Tóc bay che dấu nụ cười
Một thương hai nhớ chín mười nét duyên
Bởi chưng má lúm đồng tiền
Kiêu sa dáng ngọc nẻo thiền tôi quên
Em đi tóc xỏa vai mềm
Nét hoa khơi gợi bao niềm thân thương
Nhớ xưa cuối buổi tan trường
Áo ai trong gió bay vương nắng chiều
Để mình tôi đứng cô liêu
Dỏi theo cánh lụa xây nhiều mộng mơ
Những thương rồi nhớ với chờ
Những vay với mượn câu thơ tỏ lòng
Bây giờ xứ lạ vời trông
Áo em càng gợi tấm lòng nhớ quê
Xa rồi mấy dặm sơn khê
Câu ca quan họ tóc thề cố kinh
Em đi nhẹ bước một mình
Qua em thấy cả bóng hình ngày xưa
Tình quê nói mấy cho vừa
Thương quê áo lụa sớm trưa nhớ hoài
Dù cho sắc lụa vàng phai
Hồn quê áo lụa thấm dài mai sau.
30/4/2014
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 05/05/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Niềm
đau – Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Thứ
bảy - 26/04/2014 21:25
Khi em
đi bước-mùa-thu rất nhẹ Nhưng trong tôi là cả một trời Đông Em quay đi và khép
lại cửa lòng Đẩy sóng gió lên đời tôi giông bão Em đã biến hồn tôi thành ốc đảo
Chơ vơ buồn giữa vây bủa trùng dương ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Khi em đi bước-mùa-thu rất nhẹ
Nhưng trong tôi là cả một trời Đông
Em quay đi và khép lại cửa lòng
Đẩy sóng gió lên đời tôi giông bão
Em đã biến hồn tôi thành ốc đảo
Chơ vơ buồn giữa vây bủa trùng dương
Ngày em đi mộng ước đã mù sương
Trong trái tim mãi đau niềm chia cách
Dù buồn nhau tôi chưa hề than trách
Vì biết rằng đời là có phân ly
Lòng xót xa nhưng giòng lệ trên mi
Vẫn cố nén và nụ cười vẩn nở
Em ra đi biết bao là nhung nhớ
Trời bốn mùa vẫn cảm thấy như nhau
Vẫn trong tôi ảm đạm một sắc màu
Màu sắc của chia xa và nỗi chết
Em ra đi còn không những dấu vết
Những ngọt ngào hờn giận đã cho nhau
Hay tất cả chỉ còn một niềm đau
Niềm ray rứt cho cuộc tình dang dở.
22/4/2014
Nhưng trong tôi là cả một trời Đông
Em quay đi và khép lại cửa lòng
Đẩy sóng gió lên đời tôi giông bão
Em đã biến hồn tôi thành ốc đảo
Chơ vơ buồn giữa vây bủa trùng dương
Ngày em đi mộng ước đã mù sương
Trong trái tim mãi đau niềm chia cách
Dù buồn nhau tôi chưa hề than trách
Vì biết rằng đời là có phân ly
Lòng xót xa nhưng giòng lệ trên mi
Vẫn cố nén và nụ cười vẩn nở
Em ra đi biết bao là nhung nhớ
Trời bốn mùa vẫn cảm thấy như nhau
Vẫn trong tôi ảm đạm một sắc màu
Màu sắc của chia xa và nỗi chết
Em ra đi còn không những dấu vết
Những ngọt ngào hờn giận đã cho nhau
Hay tất cả chỉ còn một niềm đau
Niềm ray rứt cho cuộc tình dang dở.
22/4/2014
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 26/04/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Đơn
phương – Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Thứ
bảy - 05/04/2014 10:37
Tháng
hai nghe gió xuân về Lung linh vạt nắng tóc thề ngang vai Vườn ai vàng sắc hoa
mai Chao nghiêng bónhg nhỏ em ngoài mái hiên Thương sao đôi mắt ngoan hiền Đưa
anh chết lịm vào miền mộng mơ ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Tháng hai nghe gió xuân về
Lung linh vạt nắng tóc thề ngang vai
Vườn ai vàng sắc hoa mai
Chao nghiêng bónhg nhỏ em ngoài mái hiên
Thương sao đôi mắt ngoan hiền
Đưa anh chết lịm vào miền mộng mơ
Bao chiều anh đứng bơ vơ
Nghe chim hót gọi trên bờ tường cao
Phố buồn ngỏ vắng xôn xao
Tương tư dáng ngọc lối vào nhà em
Con đường rợp bóng thân quen
Tay ai cửa sổ buông rèm thấy thương
Chiều nao mưa bụi vương vương
Em đi tóc xỏa bay dường như tranh
Lối về thoảng nắng vàng hanh
Tình ơi sao mãi mong manh tình buồn
Tóc em từng sợi tơ buông
Ru hồn anh lặng vào chuông nguyện chiều
Bao lần anh đứng cô liêu
Để nghe thương nhớ như triều sóng dâng
Em về có thấy bâng khuâng
Có nghe xao xuyến đôi lần không em?
Hoàng hôn phố nhỏ lên đèn
Sương rơi lành lạnh lối quen giăng đầy
Chiều đi hun hút heo may
Cô đơn anh tựa vầng mây cuối trời
Yêu thương chẳng nói nên lời
Đơn phương anh mãi một đời đơn phương!.
25/3/2014
Lung linh vạt nắng tóc thề ngang vai
Vườn ai vàng sắc hoa mai
Chao nghiêng bónhg nhỏ em ngoài mái hiên
Thương sao đôi mắt ngoan hiền
Đưa anh chết lịm vào miền mộng mơ
Bao chiều anh đứng bơ vơ
Nghe chim hót gọi trên bờ tường cao
Phố buồn ngỏ vắng xôn xao
Tương tư dáng ngọc lối vào nhà em
Con đường rợp bóng thân quen
Tay ai cửa sổ buông rèm thấy thương
Chiều nao mưa bụi vương vương
Em đi tóc xỏa bay dường như tranh
Lối về thoảng nắng vàng hanh
Tình ơi sao mãi mong manh tình buồn
Tóc em từng sợi tơ buông
Ru hồn anh lặng vào chuông nguyện chiều
Bao lần anh đứng cô liêu
Để nghe thương nhớ như triều sóng dâng
Em về có thấy bâng khuâng
Có nghe xao xuyến đôi lần không em?
Hoàng hôn phố nhỏ lên đèn
Sương rơi lành lạnh lối quen giăng đầy
Chiều đi hun hút heo may
Cô đơn anh tựa vầng mây cuối trời
Yêu thương chẳng nói nên lời
Đơn phương anh mãi một đời đơn phương!.
25/3/2014
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12.6.2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 05/04/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Thuở
dại khờ – Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Thứ
sáu - 28/03/2014 07:46
Bâng khuâng
nhẹ bước với đường xưa Vương vương bóng nắng gió sang mùa Hong khô quá khứ theo
ngày tháng Để mặc thời gian ngọn sóng lùa Đã hết thôi rồi những ước mơ Những
thương những nhớ những đợi chờ ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Bâng khuâng nhẹ bước với đường xưa
Vương vương bóng nắng gió sang mùa
Hong khô quá khứ theo ngày tháng
Để mặc thời gian ngọn sóng lùa
Đã hết thôi rồi những ước mơ
Những thương những nhớ những đợi chờ
Vi vu gió thổi qua sông lạnh
Lạnh thấy niềm đau nỗi mịt mờ
Ngày nao hồn mới dậy đường tơ
Lòng nương sóng cuộn cuốn xa bờ
Mộng bay bay mãi theo hình bóng
Và dạ nôn nao những đợi chờ
Nhớ lắm ngày xưa thuở dại khờ
Bao lần ngồi lặng với vu vơ
Tên ai viết mãi từng trang giấy
Dù biết ai kia vẫn hửng hờ
Cố giấu trong lòng những ngẩn ngơ
Khi đứng chờ ai chẳng biết giờ
Cuối sân chiều vắng thơ thẩn đợi
Dưới là vàng bay rơi lặng lờ
Rồi ngày tháng đi những ngu ngơ
Cùng với thời gian phủ bụi mờ
Chỉ còn trong ta là kỷ niệm
Để nhớ thương sao thuở dại khờ!.
22/3/2014
Vương vương bóng nắng gió sang mùa
Hong khô quá khứ theo ngày tháng
Để mặc thời gian ngọn sóng lùa
Đã hết thôi rồi những ước mơ
Những thương những nhớ những đợi chờ
Vi vu gió thổi qua sông lạnh
Lạnh thấy niềm đau nỗi mịt mờ
Ngày nao hồn mới dậy đường tơ
Lòng nương sóng cuộn cuốn xa bờ
Mộng bay bay mãi theo hình bóng
Và dạ nôn nao những đợi chờ
Nhớ lắm ngày xưa thuở dại khờ
Bao lần ngồi lặng với vu vơ
Tên ai viết mãi từng trang giấy
Dù biết ai kia vẫn hửng hờ
Cố giấu trong lòng những ngẩn ngơ
Khi đứng chờ ai chẳng biết giờ
Cuối sân chiều vắng thơ thẩn đợi
Dưới là vàng bay rơi lặng lờ
Rồi ngày tháng đi những ngu ngơ
Cùng với thời gian phủ bụi mờ
Chỉ còn trong ta là kỷ niệm
Để nhớ thương sao thuở dại khờ!.
22/3/2014
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12.6.2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 28/03/2014
07
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Ước
vọng – Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Thứ
ba - 25/03/2014 07:42
Ngữa
bàn tay gọi hồn Xuân tìm đến Để yêu thương mọc rễ trong tim người Đẩy hận thù
xa tít đến mù khơi Cho thế giới chan hòa trong thương mến Hãy nhân lên những
đêm về thắp nến Người với người nối kết vạn bàn tay ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Ngữa bàn tay gọi hồn Xuân tìm đến
Để yêu thương mọc rễ trong tim người
Đẩy hận thù xa tít đến mù khơi
Cho thế giới chan hòa trong thương mến
Hãy nhân lên những đêm về thắp nến
Người với người nối kết vạn bàn tay
Xua bóng đêm để tươi sáng từng ngày
Và hy vọng phủ hình hài nhân loại
Hảy đánh thức bao tâm hồn chai đá
Mở cửa lòng cho tha thứ nở hoa
Chất yêu thương gột rữa hết mù lòa
Và ngăn cách để tâm hồn đổi mới
Gọi bình minh về xua tan bóng tối
Trăm cây đời có vạn đóa tình thân
Bao bất công gian dối của gian trần
Sẽ tan hết vào lời kinh sám hối
Xin nguyện cầu những tâm hồn lạc lối
Sớm tìm về chân thiện mỹ chờ mong
Những mảnh đời vẩn đục sẽ thành trong
Nơi cửa Phật hay bàn tay của Chúa
Sẽ không còn những tâm hồn héo úa
Trong giòng đời bao nghịch cảnh đau thương
Dù nơi đây chỉ là cỏi vô thường
Thì cuộc sống sẽ không còn tăm tối
Tâm hồn chị ngày mai đây sẽ với
Tấm lònh anh hòa nhịp đến nơi nơi
Bao cảm thông được đan kết thành lời
Để chia xẻ cùng người người muôn hướng
Xin từ đây một đời trong tâm tưởng
Nguyện lòng người là những đóa hoa thơm
Chỉ cảm thông không biết đến giận hờn
Để thế giới chan hòa trong hy vọng
13/3/2014
Để yêu thương mọc rễ trong tim người
Đẩy hận thù xa tít đến mù khơi
Cho thế giới chan hòa trong thương mến
Hãy nhân lên những đêm về thắp nến
Người với người nối kết vạn bàn tay
Xua bóng đêm để tươi sáng từng ngày
Và hy vọng phủ hình hài nhân loại
Hảy đánh thức bao tâm hồn chai đá
Mở cửa lòng cho tha thứ nở hoa
Chất yêu thương gột rữa hết mù lòa
Và ngăn cách để tâm hồn đổi mới
Gọi bình minh về xua tan bóng tối
Trăm cây đời có vạn đóa tình thân
Bao bất công gian dối của gian trần
Sẽ tan hết vào lời kinh sám hối
Xin nguyện cầu những tâm hồn lạc lối
Sớm tìm về chân thiện mỹ chờ mong
Những mảnh đời vẩn đục sẽ thành trong
Nơi cửa Phật hay bàn tay của Chúa
Sẽ không còn những tâm hồn héo úa
Trong giòng đời bao nghịch cảnh đau thương
Dù nơi đây chỉ là cỏi vô thường
Thì cuộc sống sẽ không còn tăm tối
Tâm hồn chị ngày mai đây sẽ với
Tấm lònh anh hòa nhịp đến nơi nơi
Bao cảm thông được đan kết thành lời
Để chia xẻ cùng người người muôn hướng
Xin từ đây một đời trong tâm tưởng
Nguyện lòng người là những đóa hoa thơm
Chỉ cảm thông không biết đến giận hờn
Để thế giới chan hòa trong hy vọng
13/3/2014
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 25/03/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Phôi
pha – Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Thứ
sáu - 21/02/2014 10:15
Đau từ
từng nổi xôn xao Đau trong sợi nhớ tình hao tình gầy Lần tay đếm những vơi đầy
Mân mê kỷ niệm tháng ngày buồn rơi Mềm môi buông giữ nụ cười Nghe trong tâm
tưởng một trời mộng mơ Ngày đi tháng đợi năm chờ ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Đau từ từng nổi xôn xao
Đau trong sợi nhớ tình hao tình gầy
Lần tay đếm những vơi đầy
Mân mê kỷ niệm tháng ngày buồn rơi
Mềm môi buông giữ nụ cười
Nghe trong tâm tưởng một trời mộng mơ
Ngày đi tháng đợi năm chờ
Mênh mông giòng nhớ phủ bờ quạnh hiu
Đâu còn bao nổi chắt chiu
Giọt sầu rơi rụng buồn thiu rã rời
Chim di vổ cánh cuối trời
Người đi khép lại những lời yêu thương
Mong manh trong cỏi vô thường
Bạc phai sắc nhớ còn vương hương lòng
Chập chùng bao nổi chờ mong
Giây tơ chùng phím trong vòng phù sinh
Cuộn chăn tưởng để ấm mình
Nhưng lòng thì mãi phiêu linh với người
Tìm đâu ra tiếng gọi mời
Đường xưa hút bóng xa rời Cố Nhân
Nhủ mình thôi những bâng khuâng
Nhưng sao cay đắng từng lần muốn quên
Chao nghiêng vạt nắng bên thềm
Rưng rưng khóe mắt nghe mềm đôi môi
Ừ thôi thì một lần thôi
Trầu không chẳng thắm vì vôi bạc lòng
Gói từng sợi nhớ sợi mong
Thà vào huyệt lạnh của giòng phôi pha
Nhưng từng… từng giọt châu sa
Nghe bao hiu hắt từ xa gọi về.
8/01/2014
Đau trong sợi nhớ tình hao tình gầy
Lần tay đếm những vơi đầy
Mân mê kỷ niệm tháng ngày buồn rơi
Mềm môi buông giữ nụ cười
Nghe trong tâm tưởng một trời mộng mơ
Ngày đi tháng đợi năm chờ
Mênh mông giòng nhớ phủ bờ quạnh hiu
Đâu còn bao nổi chắt chiu
Giọt sầu rơi rụng buồn thiu rã rời
Chim di vổ cánh cuối trời
Người đi khép lại những lời yêu thương
Mong manh trong cỏi vô thường
Bạc phai sắc nhớ còn vương hương lòng
Chập chùng bao nổi chờ mong
Giây tơ chùng phím trong vòng phù sinh
Cuộn chăn tưởng để ấm mình
Nhưng lòng thì mãi phiêu linh với người
Tìm đâu ra tiếng gọi mời
Đường xưa hút bóng xa rời Cố Nhân
Nhủ mình thôi những bâng khuâng
Nhưng sao cay đắng từng lần muốn quên
Chao nghiêng vạt nắng bên thềm
Rưng rưng khóe mắt nghe mềm đôi môi
Ừ thôi thì một lần thôi
Trầu không chẳng thắm vì vôi bạc lòng
Gói từng sợi nhớ sợi mong
Thà vào huyệt lạnh của giòng phôi pha
Nhưng từng… từng giọt châu sa
Nghe bao hiu hắt từ xa gọi về.
8/01/2014
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12.6.2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày -
01/12/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Hạnh
phúc – Thơ Thùy Châu (Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA)
Thứ
năm - 13/02/2014 10:15
Bên tôi
là Những bàn tay nâng đở Những tấm lòng mở rộng chở che Trong những ngày hè hay
đêm Đông lạnh lẽo Trong cuộc sống nhỏ nhoi hiện tại Tấm lòng bao dung của người
bạn đời ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Bên tôi là
Những bàn tay nâng đở
Những tấm lòng mở rộng chở che
Trong những ngày hè hay đêm Đông lạnh lẽo
Trong cuộc sống nhỏ nhoi hiện tại
Tấm lòng bao dung của người bạn đời
Những đứa con gần gủi bên tôi
Vậy hạnh phúc chắc không quá xa xôi
Cũng không phải là rủi may đen đỏ
Phải chăng là những gì đang có
Những tấm lòng bỏ ngỏ
Đón tôi vào bằng tất cả yêu thương
Những tấm lòng không toan tính
Đo lường tình cảm mua bán hơn thua
Những tấm lòng như cơn gió sang mùa
Thổi vào lòng tôi êm đềm dịu mát
Trong cuộc đời chiến chinh phiêu bạt
Trong tù tội khổ đau
Hay trong thế giới hiện tại muôn vạn sắc màu
Và tự hỏi
Hạnh phúc nơi đâu?
Để rồi
Đã khi nào dám bày tỏ
Điều nầy với bao kẻ thân thương
Có thể chưa lúc nào
Hay họa hoằn vì một lẽ rất thường
Con người ít trân trọng những gì đang có
Hạnh phúc là gì chỉ hình dung ra nó
Khi tất cả đã vượt khỏi tầm tay
Quá khứ hiện tại tương lai mỗi một ngày
Tất cả qua đi như chuyện thường phải đến
Đã khi nào tôi cảm nhận những thiết tha yêu mến
Âm ỷ cháy trong tim
Của người thân thương ruột thịt
Và quyến thuộc quanh mình
Hay vẫn mù lòa
Bên những ngọn lữa lung linh đang ngày đêm thắp sáng
Và vô tình quên lảng
Để tâm hồn vọng tưởng nơi đâu
Hảy tự nhủ lòng
Hạnh phúc không là tiền bạc sang giàu
Mà chính bằng cảm thông liên kết
Biết thương yêu cuộc sống hai chiều
Vui vẻ cho đi và tri ân đón nhận
Ý thức thân phận và cảm tạ những gì Thượng đế đã ban cho
Vậy hạnh phúc đâu xa để tìm kiếm lần mò
Khi nó vẫn ngày đêm
Bên ta ngay trong những điều nhỏ nhặt
Xin cúi đầu cám ơn những khuôn mặt
Những yêu thương bất hạnh đang hiện hửu quanh mình.
20/12/2013
Những bàn tay nâng đở
Những tấm lòng mở rộng chở che
Trong những ngày hè hay đêm Đông lạnh lẽo
Trong cuộc sống nhỏ nhoi hiện tại
Tấm lòng bao dung của người bạn đời
Những đứa con gần gủi bên tôi
Vậy hạnh phúc chắc không quá xa xôi
Cũng không phải là rủi may đen đỏ
Phải chăng là những gì đang có
Những tấm lòng bỏ ngỏ
Đón tôi vào bằng tất cả yêu thương
Những tấm lòng không toan tính
Đo lường tình cảm mua bán hơn thua
Những tấm lòng như cơn gió sang mùa
Thổi vào lòng tôi êm đềm dịu mát
Trong cuộc đời chiến chinh phiêu bạt
Trong tù tội khổ đau
Hay trong thế giới hiện tại muôn vạn sắc màu
Và tự hỏi
Hạnh phúc nơi đâu?
Để rồi
Đã khi nào dám bày tỏ
Điều nầy với bao kẻ thân thương
Có thể chưa lúc nào
Hay họa hoằn vì một lẽ rất thường
Con người ít trân trọng những gì đang có
Hạnh phúc là gì chỉ hình dung ra nó
Khi tất cả đã vượt khỏi tầm tay
Quá khứ hiện tại tương lai mỗi một ngày
Tất cả qua đi như chuyện thường phải đến
Đã khi nào tôi cảm nhận những thiết tha yêu mến
Âm ỷ cháy trong tim
Của người thân thương ruột thịt
Và quyến thuộc quanh mình
Hay vẫn mù lòa
Bên những ngọn lữa lung linh đang ngày đêm thắp sáng
Và vô tình quên lảng
Để tâm hồn vọng tưởng nơi đâu
Hảy tự nhủ lòng
Hạnh phúc không là tiền bạc sang giàu
Mà chính bằng cảm thông liên kết
Biết thương yêu cuộc sống hai chiều
Vui vẻ cho đi và tri ân đón nhận
Ý thức thân phận và cảm tạ những gì Thượng đế đã ban cho
Vậy hạnh phúc đâu xa để tìm kiếm lần mò
Khi nó vẫn ngày đêm
Bên ta ngay trong những điều nhỏ nhặt
Xin cúi đầu cám ơn những khuôn mặt
Những yêu thương bất hạnh đang hiện hửu quanh mình.
20/12/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 13/02/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Khi
tình vỗ cánh – Thơ Thùy Châu
Thứ
tư - 22/01/2014 11:11
Khi
cánh chim bay về nơi hoang dã Tình của mình cũng đôi ngã phân ly Còn đâu anh
bao mộng ước xuân thì Thuở vụng dại của một thời mới lớn Như mùa xuân những nụ
hoa vừa chớm Em yêu người chẳng toan tính hơn thua ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Khi cánh chim bay về nơi hoang dã
Tình của mình cũng đôi ngã phân ly
Còn đâu anh bao mộng ước xuân thì
Thuở vụng dại của một thời mới lớn
Như mùa xuân những nụ hoa vừa chớm
Em yêu người chẳng toan tính hơn thua
Lòng xôn xao theo thời tiết giao mùa
Mưa với nắng trong em đều rất lạ
Nhưng lòng người không như là biển cả
Rộng bao la mà cũng hẹp khôn cùng
Nên cuộc đời khó nói chuyện thủy chung
Đi với đến như thuyền và bến đổ
Thuyền đã xa mà lòng người thì cố
Một lần thôi và mãi mãi muôn đời
Em chợt hiểu anh như cánh chim trời
Trong đôi mắt màu xanh đang lồng lộng
Buồn anh ơi khi bầu trời thì rộng
Mà vòng tay níu giữ bé vô cùng
Em tự hỏi phải chăng quá mông lung
Những khát khao cho cuộc tình mới lớn
Biết không anh bao bình minh nắng sớm
Hay ngày buông mây xuống bóng chiều tà
Ngàn vạn lần em tự hỏi tình ta
Sao sáng nở chiều tàn phai như thế
Có không anh trong cuộc đời nhân thế
Tình đầu tiên là mãi mãi sau cùng
Và nơi nào cất giấu trái thủy chung
Để em cứ mãi hoài đưa tay với
Buồn hắt hiu khi hoa lòng đang mới
Cùng tình anh hòa gỏ nhịp trong tim
Cũng là lúc em tự mình hiểu cho mình
Chim vổ cánh cuộc tình ta khép lại
Anh ra đi bây giờ hay mãi mãi
Có còn không kỷ niệm buổi ban đầu
Hay chỉ còn trong vùng đất khổ đau
Cây vô cảm nẩy mầm bên tâm nhớ.
05/12/2013
Tình của mình cũng đôi ngã phân ly
Còn đâu anh bao mộng ước xuân thì
Thuở vụng dại của một thời mới lớn
Như mùa xuân những nụ hoa vừa chớm
Em yêu người chẳng toan tính hơn thua
Lòng xôn xao theo thời tiết giao mùa
Mưa với nắng trong em đều rất lạ
Nhưng lòng người không như là biển cả
Rộng bao la mà cũng hẹp khôn cùng
Nên cuộc đời khó nói chuyện thủy chung
Đi với đến như thuyền và bến đổ
Thuyền đã xa mà lòng người thì cố
Một lần thôi và mãi mãi muôn đời
Em chợt hiểu anh như cánh chim trời
Trong đôi mắt màu xanh đang lồng lộng
Buồn anh ơi khi bầu trời thì rộng
Mà vòng tay níu giữ bé vô cùng
Em tự hỏi phải chăng quá mông lung
Những khát khao cho cuộc tình mới lớn
Biết không anh bao bình minh nắng sớm
Hay ngày buông mây xuống bóng chiều tà
Ngàn vạn lần em tự hỏi tình ta
Sao sáng nở chiều tàn phai như thế
Có không anh trong cuộc đời nhân thế
Tình đầu tiên là mãi mãi sau cùng
Và nơi nào cất giấu trái thủy chung
Để em cứ mãi hoài đưa tay với
Buồn hắt hiu khi hoa lòng đang mới
Cùng tình anh hòa gỏ nhịp trong tim
Cũng là lúc em tự mình hiểu cho mình
Chim vổ cánh cuộc tình ta khép lại
Anh ra đi bây giờ hay mãi mãi
Có còn không kỷ niệm buổi ban đầu
Hay chỉ còn trong vùng đất khổ đau
Cây vô cảm nẩy mầm bên tâm nhớ.
05/12/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 22/01/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Ngày em
đi xa – Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Thứ
bảy - 04/01/2014 13:29
Thương tặng vợ tôi Xa
nhau mới biết đêm dài Thức giấc trống vắng nhớ hoài người thương Nghe như chăn
chiếu trên giường Đâu đâu cũng thoáng mùi hương của người Đong đầy cảm nhận
trong tôi Đường trần ta mãi một đời cần nhau ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Thương
tặng vợ tôi.
Xa nhau mới biết đêm dài
Thức giấc trống vắng nhớ hoài người thương
Nghe như chăn chiếu trên giường
Đâu đâu cũng thoáng mùi hương của người
Đong đầy cảm nhận trong tôi
Đường trần ta mãi một đời cần nhau
Trải qua bao mấy nhịp cầu
Buồn thương ghét giận hay sầu đôi khi
Yêu nhau từ thuở xuân thì
Lấy nhau từ thuở đường đi gập ghềnh
Cho dù lắm nỗi lênh đênh
Trăm cay ngàn dắng vẫn bền bên nhau
Sóng đời chao đảo con tàu
Tình ta vẫn mãi một màu xanh thôi
Nhớ người nghe dạ bồi hồi
Nhìn trang lịch thấy sao trôi chậm rì
Ngày người tạm biệt ra đi
Cảm nghe hụt hẩng từ khi quay vào
Nhìn quanh lòng cứ nao nao
Chuổi ngày im vắng buồn sao một mình
Nghe từng nhịp đập con tim
Bao nhiêu thương nhớ tâm tình riêng tôi
Xa người mới thấy đơn côi
Người ơi chỉ muốn một đời bên nhau
Người xa cách nửa địa cầu
Vào ra trông bóng cơn sầu lại dâng
Bao lần lòng thấy bâng khuâng
Tiếng người qua sóng ngở gần một bên
Thân thương yêu mến êm đềm
"Nhớ ăn nhớ ngủ đừng quên đúng giờ!"
Tưởng chừng như trong giấc mơ
Buồn tôi cứ mãi ngẩn ngơ ra vào
Đêm nằm trở giấc chiêm bao
Trong căn phòng lặng nôn nao nhớ người
Nhớ tiếng kêu nhớ nụ cười
Âm thanh đã quyện khung trời tim tôi
Kể từ cái thuở nằm nôi
Ngoài tình yêu mẹ một đời có em
Chiều buông sương lạnh bên rèm
Không gian càng lặng càng thêm nhớ người.
03/01/2014
Xa nhau mới biết đêm dài
Thức giấc trống vắng nhớ hoài người thương
Nghe như chăn chiếu trên giường
Đâu đâu cũng thoáng mùi hương của người
Đong đầy cảm nhận trong tôi
Đường trần ta mãi một đời cần nhau
Trải qua bao mấy nhịp cầu
Buồn thương ghét giận hay sầu đôi khi
Yêu nhau từ thuở xuân thì
Lấy nhau từ thuở đường đi gập ghềnh
Cho dù lắm nỗi lênh đênh
Trăm cay ngàn dắng vẫn bền bên nhau
Sóng đời chao đảo con tàu
Tình ta vẫn mãi một màu xanh thôi
Nhớ người nghe dạ bồi hồi
Nhìn trang lịch thấy sao trôi chậm rì
Ngày người tạm biệt ra đi
Cảm nghe hụt hẩng từ khi quay vào
Nhìn quanh lòng cứ nao nao
Chuổi ngày im vắng buồn sao một mình
Nghe từng nhịp đập con tim
Bao nhiêu thương nhớ tâm tình riêng tôi
Xa người mới thấy đơn côi
Người ơi chỉ muốn một đời bên nhau
Người xa cách nửa địa cầu
Vào ra trông bóng cơn sầu lại dâng
Bao lần lòng thấy bâng khuâng
Tiếng người qua sóng ngở gần một bên
Thân thương yêu mến êm đềm
"Nhớ ăn nhớ ngủ đừng quên đúng giờ!"
Tưởng chừng như trong giấc mơ
Buồn tôi cứ mãi ngẩn ngơ ra vào
Đêm nằm trở giấc chiêm bao
Trong căn phòng lặng nôn nao nhớ người
Nhớ tiếng kêu nhớ nụ cười
Âm thanh đã quyện khung trời tim tôi
Kể từ cái thuở nằm nôi
Ngoài tình yêu mẹ một đời có em
Chiều buông sương lạnh bên rèm
Không gian càng lặng càng thêm nhớ người.
03/01/2014
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 04/01/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Nuối
tiếc – Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Thứ
hai - 23/12/2013 22:36
Ngày
tôi về lại với Trung Lương Là lúc em đi bỏ mái trường Lên xe hoa làm dâu xứ lạ
Hỏi lòng em có chút vấn vương ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Ngày tôi về lại với Trung Lương
Là lúc em đi bỏ mái trường
Lên xe hoa làm dâu xứ lạ
Hỏi lòng em có chút vấn vương
Em ra đi giả biệt quê hương
Biệt cả giấc mơ với giảng đường
Bỏ lại sau lưng bao kỷ niệm
Và một người quen luôn nhớ thương
Còn nhớ không em những đồi nương
Bông cỏ may buồn phủ hơi sương
Đường quê yêu dấu chiều tan học
Tôi đến chờ em trước cổng trường
Đồi xưa mây trắng nắng chiều buông
Cô đơn tôi đứng dỏi phố phường
Không biết bây giờ nơi xa ấy
Có còn không em nhớ cố hương
Đời tôi phiêu lảng với muôn phương
Thấm đẩm bao năm những đoạn trường
Quay về đã mất người yêu dấu
Cánh nhạn chân trời bóng tịch dương
10/12/2013
Là lúc em đi bỏ mái trường
Lên xe hoa làm dâu xứ lạ
Hỏi lòng em có chút vấn vương
Em ra đi giả biệt quê hương
Biệt cả giấc mơ với giảng đường
Bỏ lại sau lưng bao kỷ niệm
Và một người quen luôn nhớ thương
Còn nhớ không em những đồi nương
Bông cỏ may buồn phủ hơi sương
Đường quê yêu dấu chiều tan học
Tôi đến chờ em trước cổng trường
Đồi xưa mây trắng nắng chiều buông
Cô đơn tôi đứng dỏi phố phường
Không biết bây giờ nơi xa ấy
Có còn không em nhớ cố hương
Đời tôi phiêu lảng với muôn phương
Thấm đẩm bao năm những đoạn trường
Quay về đã mất người yêu dấu
Cánh nhạn chân trời bóng tịch dương
10/12/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 23/12/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Một lần
tiển đưa – Thơ Thùy Châu
Thứ
sáu - 13/12/2013 11:54
Lặng
đứng bên người phút tiển đưa Ngơ ngẩn lòng đau nói sao vừa Bàn tay ai lạnh
trong tay nắm Nước mắt trong lòng nước mắt mưa Người đã đi rồi hay vẫn chưa Sao
nghe vương vấn quá ngày xưa ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Lặng đứng bên người phút tiển đưa
Ngơ ngẩn lòng đau nói sao vừa
Bàn tay ai lạnh trong tay nắm
Nước mắt trong lòng nước mắt mưa
Người đã đi rồi hay vẫn chưa
Sao nghe vương vấn quá ngày xưa
Dáng ai thấp thoáng trong sương ấy
Để chạnh lòng ai ngọn sóng lùa
Chẳng nhớ người đi sớm hay trưa
Khi tàu dần khuất cánh song thưa
Bao nhiêu thương nhớ như òa vở
Khóc trong ga buồn khóc trong mưa
Hiu hắt trong lòng héo hắt chưa
Đường về hun hút bóng chiều đưa
Tay không che nổi khung trời rét
Nghe lạnh bờ vai gió chuyển mùa.
06/12/2013
Ngơ ngẩn lòng đau nói sao vừa
Bàn tay ai lạnh trong tay nắm
Nước mắt trong lòng nước mắt mưa
Người đã đi rồi hay vẫn chưa
Sao nghe vương vấn quá ngày xưa
Dáng ai thấp thoáng trong sương ấy
Để chạnh lòng ai ngọn sóng lùa
Chẳng nhớ người đi sớm hay trưa
Khi tàu dần khuất cánh song thưa
Bao nhiêu thương nhớ như òa vở
Khóc trong ga buồn khóc trong mưa
Hiu hắt trong lòng héo hắt chưa
Đường về hun hút bóng chiều đưa
Tay không che nổi khung trời rét
Nghe lạnh bờ vai gió chuyển mùa.
06/12/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 13/12/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Tình
nghèo – Thơ Thùy Châu
Thứ
bảy - 07/12/2013 12:50
Đành
thôi tình trả lại người Tôi về về với khung trời...tự do Từ đây hết hẹn hết hò
Hết qua hết lại hết trò đón đưa Tình tôi như những hạt mưa ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Đành thôi tình trả lại người
Tôi về về với khung trời...tự do
Từ đây hết hẹn hết hò
Hết qua hết lại hết trò đón đưa
Tình tôi như những hạt mưa
Rớt rơi trên áo cho vừa điểm trang
Người ta hoa cúc hoa vàng
Tình tôi cỏ dại chỉ quàng vướng chân
Tình người trao với kim ngân
Tình tôi thì chỉ... chỉ chân tình nghèo!
Bao nhiêu thề thốt bay vèo
Theo con tàu chạy qua đèo mất tăm
Xa người với tháng rồi năm
Buồn tôi gặm nhấm như tằm ăn dâu
Tình người đã gởi về đâu
Mà sao đành để lại sầu cho tôi
Xa người tôi thấy đơn côi
Buồn như cái thuở mẹ thôi ẩm bồng
Người ta xa mặt cách lòng
Còn tôi thì mãi...mãi vòng chờ mong
Tình người cách mấy con sông
Cách bao đồi núi vẫn không quên người
Đâu rồi ... đâu những nụ cười
Còn chăng nước mắt gấp mười gấp trăm
Còn đâu hò hẹn trăng rằm
Hay còn chỉ để đêm nằm nhớ nhau
Ngàyxưa nói chuyện trầu cau
Nay thì ga nhỏ nhìn tàu biệt ly
Xa người biết nói năng chi
Trông theo chỉ để ngập mi lệ trào
Phận nghèo đâu dám mơ cao
Lầu sang ai nhận tôi hào dậu thưa
Còn đâu những sớm cùng trưa
Tan trường đứng đợi đón đưa nhau về
Chiều sương gió lạnh vai kề
Người ơi nhớ lắm nghe tê tái lòng
Giờ thì đâu nữa mà trông
Còn chăng là chỉ… chỉ mong quên người!.
24/11/2013
Tôi về về với khung trời...tự do
Từ đây hết hẹn hết hò
Hết qua hết lại hết trò đón đưa
Tình tôi như những hạt mưa
Rớt rơi trên áo cho vừa điểm trang
Người ta hoa cúc hoa vàng
Tình tôi cỏ dại chỉ quàng vướng chân
Tình người trao với kim ngân
Tình tôi thì chỉ... chỉ chân tình nghèo!
Bao nhiêu thề thốt bay vèo
Theo con tàu chạy qua đèo mất tăm
Xa người với tháng rồi năm
Buồn tôi gặm nhấm như tằm ăn dâu
Tình người đã gởi về đâu
Mà sao đành để lại sầu cho tôi
Xa người tôi thấy đơn côi
Buồn như cái thuở mẹ thôi ẩm bồng
Người ta xa mặt cách lòng
Còn tôi thì mãi...mãi vòng chờ mong
Tình người cách mấy con sông
Cách bao đồi núi vẫn không quên người
Đâu rồi ... đâu những nụ cười
Còn chăng nước mắt gấp mười gấp trăm
Còn đâu hò hẹn trăng rằm
Hay còn chỉ để đêm nằm nhớ nhau
Ngàyxưa nói chuyện trầu cau
Nay thì ga nhỏ nhìn tàu biệt ly
Xa người biết nói năng chi
Trông theo chỉ để ngập mi lệ trào
Phận nghèo đâu dám mơ cao
Lầu sang ai nhận tôi hào dậu thưa
Còn đâu những sớm cùng trưa
Tan trường đứng đợi đón đưa nhau về
Chiều sương gió lạnh vai kề
Người ơi nhớ lắm nghe tê tái lòng
Giờ thì đâu nữa mà trông
Còn chăng là chỉ… chỉ mong quên người!.
24/11/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 07/12/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Phận
người – Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Thứ
năm - 28/11/2013 23:09
Qua
gương buồn thấy mái đầu Sợi đen sợi trắng giọt sầu rụng rơi Sợi dài sợi ngắn
chơi vơi Sợi thương sợi nhớ một đời tàn phai ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Qua gương buồn thấy mái đầu
Sợi đen sợi trắng giọt sầu rụng rơi
Sợi dài sợi ngắn chơi vơi
Sợi thương sợi nhớ một đời tàn phai
Ngắm dung nhan ngó hình hài
Buồn tênh quá khứ ngày mai có gì
Vòng xoay con tạo vẫn đi
Biết đâu rồi sẻ …mỗi khi về chiều
Giống như thân phận nàng Kiều
Đời mình cũng đã nhận nhiều đắng cay
Trắng mái tóc trắng bàn tay
Bao đêm thức trắng buồn thay kiếp người
Cỏi trần đi được mấy mươi
Giật mình mái tóc đã phơi sắc màu
Ngậm ngùi bao chuyện bể dâu
Ngày đi tháng lại cơn sầu mang mang
Cuộc đời cho những đa đoan
Bôn ba rồi cũng… cũng hoàn tay không
Chảy buồn như một giòng sông
Qua bao ghềnh thác đục trong lặng lờ
Biết đâu là bến là bờ
Tóc xanh nhuộm trắng vẫn thơ thẩn tìm
Bao nhiêu khát vọng con tim
Đã cùng năm tháng lặn chìm trong mơ
Đời buồn như những giòng thơ
Từng trang màu tím giăng tơ đợi chờ
Chiều buông sương trắng phủ mờ
Bước chân cuối nẻo lòng ngơ ngẩn lòng
Trăm ngàn ước vọng chờ mong
Một đời nhìn lại chẳng trông thấy gì
Âm thầm từng phút giây đi
Tóc ngày càng bạc phân ly càng kề
Nhủ lòng quên những tái tê
Khổ đau hạnh phúc đam mê những ngày
Nguyện cầu tận nẻo chân mây
Cuối đời tìm được những ngày an vui.
11/11/2013
Sợi đen sợi trắng giọt sầu rụng rơi
Sợi dài sợi ngắn chơi vơi
Sợi thương sợi nhớ một đời tàn phai
Ngắm dung nhan ngó hình hài
Buồn tênh quá khứ ngày mai có gì
Vòng xoay con tạo vẫn đi
Biết đâu rồi sẻ …mỗi khi về chiều
Giống như thân phận nàng Kiều
Đời mình cũng đã nhận nhiều đắng cay
Trắng mái tóc trắng bàn tay
Bao đêm thức trắng buồn thay kiếp người
Cỏi trần đi được mấy mươi
Giật mình mái tóc đã phơi sắc màu
Ngậm ngùi bao chuyện bể dâu
Ngày đi tháng lại cơn sầu mang mang
Cuộc đời cho những đa đoan
Bôn ba rồi cũng… cũng hoàn tay không
Chảy buồn như một giòng sông
Qua bao ghềnh thác đục trong lặng lờ
Biết đâu là bến là bờ
Tóc xanh nhuộm trắng vẫn thơ thẩn tìm
Bao nhiêu khát vọng con tim
Đã cùng năm tháng lặn chìm trong mơ
Đời buồn như những giòng thơ
Từng trang màu tím giăng tơ đợi chờ
Chiều buông sương trắng phủ mờ
Bước chân cuối nẻo lòng ngơ ngẩn lòng
Trăm ngàn ước vọng chờ mong
Một đời nhìn lại chẳng trông thấy gì
Âm thầm từng phút giây đi
Tóc ngày càng bạc phân ly càng kề
Nhủ lòng quên những tái tê
Khổ đau hạnh phúc đam mê những ngày
Nguyện cầu tận nẻo chân mây
Cuối đời tìm được những ngày an vui.
11/11/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/52015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 28/11/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Thời
gian – Thơ Thùy Châu
Thứ
sáu - 22/11/2013 22:19
Thời
gian đi Lá úa tàn Mùa Thu sang Hoa cúc vàng Trời mang mang Sầu ly tan Một chấm
than ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Thời gian đi
Lá úa tàn
Mùa Thu sang
Hoa cúc vàng
Trời mang mang
Sầu ly tan
Một chấm than
Tình đã chết
Đường xa xôi
Ngàn vạn dặm
Vẩy tay chào
Xin giả biệt
Thế là hết
Nhưng vẫn chưa
Là đoạn kết
Nghe bơ vơ
Bao khắc khoải
Trong đợi chờ
Tình còn đọng mãi giấc mơ
Lần tay tìm kiếm tình tơ vương tình
Mùa Xuân sang
Hoa mai vàng
Tình sang ngang
Trong rộn ràng
Pháo hồng vang
Nghe bẻ bàng
Tim nát tan
Muôn cung đàn
Như oán than
Thuyền đi giòng nước mênh mang
Người đi để đẩm một trang tình sầu!.
06/11/2013
Lá úa tàn
Mùa Thu sang
Hoa cúc vàng
Trời mang mang
Sầu ly tan
Một chấm than
Tình đã chết
Đường xa xôi
Ngàn vạn dặm
Vẩy tay chào
Xin giả biệt
Thế là hết
Nhưng vẫn chưa
Là đoạn kết
Nghe bơ vơ
Bao khắc khoải
Trong đợi chờ
Tình còn đọng mãi giấc mơ
Lần tay tìm kiếm tình tơ vương tình
Mùa Xuân sang
Hoa mai vàng
Tình sang ngang
Trong rộn ràng
Pháo hồng vang
Nghe bẻ bàng
Tim nát tan
Muôn cung đàn
Như oán than
Thuyền đi giòng nước mênh mang
Người đi để đẩm một trang tình sầu!.
06/11/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12.6.2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 22/11/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Từ
Houston Nói với một người – Thơ Thùy Châu
Thứ
bảy - 16/11/2013 08:26
Anh
sống đây đã bao năm quen thuộc Nhưng đất người đâu phải đất quê ta Có những lúc
trong anh lại vở òa Niềm thương nhớ quê hương ta ngày đó Trời Houston cũng có
nhiều nắng gió Như quê mình ngày tháng cũ em ơi ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
NÓI VỚI MỘT NGƯỜI
Anh sống đây đã bao năm quen thuộc
Nhưng đất người đâu phải đất quê ta
Có những lúc trong anh lại vở òa
Niềm thương nhớ quê hương ta ngày đó
Trời Houston cũng có nhiều nắng gió
Như quê mình ngày tháng cũ em ơi
Mùa Đông về gió lạnh phả đầy hơi
Khi Hạ đến cũng nắng nung rát bỏng
Houston có những đêm trời lạnh cóng
Anh thao thức ngồi nhớ lại quê nhà
Nhớ từng đêm bên ánh lửa nhập nhòa
Anh cùng bạn chia nhau từng khói thuốc
Thương biết bao sau một ngày xuôi ngược
Chuyền cho nhau tách trà nóng ấm lòng
Dù cuộc đời đầy dẫy những long đong
Nhưng tình người mãi chan đầy trong đó
Ở nơi đây cửa nhà không bỏ ngỏ
Nên tình người chỉ khép lại bên trong
Khó tìm ra những giây phút trải lòng
Cùng lân cận, cùng xóm làng quen biết
Ở nơi đây con người sống cách biệt
Mỗi một nhà là một cỏi riêng tư
Biết không em anh nhớ đến bây chừ (giờ)
Cảnh thân ái quê hương ngày tháng củ
Bao bạn bè dù cuộc đời lam lũ
Nhưng tình người trải rộng thật bao la
Ở nơi đây dây thân ái mù lòa
Nhà tiếp nhà mà dường như xa lạ
Người bên người mà tình nghe băng giá
Như nơi nầy chỉ có một mùa Đông
Biết làm sao trăm ngôn ngữ bất đồng
Người với người cũng khó bề thân thiết
Cuộc sống đây không như trên đất Việt
Nhà sát nhà là hàng xóm thân quen
San sẻ nhau khi tối lửa tắt đèn
Chia sớt nhau những buồn vui hạnh ngộ
Trên đất người anh chưa thấy cùng khổ
Nhưng bạn bè thật khó để gần nhau
Ở nơi đây không là vạn sắc màu
Như ảo tưởng mà ta thường bắt gặp
Em biết đó thế giới là muôn mặt
Và nơi nầy là thực dụng em ơi
Biết làm sao diễn tả hết thành lời
Khi cuộc sống có vạn điều để nói!.
04/11/2013
Anh sống đây đã bao năm quen thuộc
Nhưng đất người đâu phải đất quê ta
Có những lúc trong anh lại vở òa
Niềm thương nhớ quê hương ta ngày đó
Trời Houston cũng có nhiều nắng gió
Như quê mình ngày tháng cũ em ơi
Mùa Đông về gió lạnh phả đầy hơi
Khi Hạ đến cũng nắng nung rát bỏng
Houston có những đêm trời lạnh cóng
Anh thao thức ngồi nhớ lại quê nhà
Nhớ từng đêm bên ánh lửa nhập nhòa
Anh cùng bạn chia nhau từng khói thuốc
Thương biết bao sau một ngày xuôi ngược
Chuyền cho nhau tách trà nóng ấm lòng
Dù cuộc đời đầy dẫy những long đong
Nhưng tình người mãi chan đầy trong đó
Ở nơi đây cửa nhà không bỏ ngỏ
Nên tình người chỉ khép lại bên trong
Khó tìm ra những giây phút trải lòng
Cùng lân cận, cùng xóm làng quen biết
Ở nơi đây con người sống cách biệt
Mỗi một nhà là một cỏi riêng tư
Biết không em anh nhớ đến bây chừ (giờ)
Cảnh thân ái quê hương ngày tháng củ
Bao bạn bè dù cuộc đời lam lũ
Nhưng tình người trải rộng thật bao la
Ở nơi đây dây thân ái mù lòa
Nhà tiếp nhà mà dường như xa lạ
Người bên người mà tình nghe băng giá
Như nơi nầy chỉ có một mùa Đông
Biết làm sao trăm ngôn ngữ bất đồng
Người với người cũng khó bề thân thiết
Cuộc sống đây không như trên đất Việt
Nhà sát nhà là hàng xóm thân quen
San sẻ nhau khi tối lửa tắt đèn
Chia sớt nhau những buồn vui hạnh ngộ
Trên đất người anh chưa thấy cùng khổ
Nhưng bạn bè thật khó để gần nhau
Ở nơi đây không là vạn sắc màu
Như ảo tưởng mà ta thường bắt gặp
Em biết đó thế giới là muôn mặt
Và nơi nầy là thực dụng em ơi
Biết làm sao diễn tả hết thành lời
Khi cuộc sống có vạn điều để nói!.
04/11/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 16/11/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Những
nhánh sông đời – Thơ Thùy Châu
Thứ
sáu - 08/11/2013 17:44
Soi tâm
chạm nhánh sông đời Nhánh đau kỷ niệm nhánh vời tương lai Nhánh sâu hun hút
đường đài Xót xa kỷ niệm tàn phai sóng ngầm ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Soi tâm chạm nhánh sông đời
Nhánh đau kỷ niệm nhánh vời tương lai
Nhánh sâu hun hút đường đài
Xót xa kỷ niệm tàn phai sóng ngầm
Nhánh hằn bao nỗi gian truân
Chông chênh số phận phù vân kiếp người
Nưóc mắt lẫn với nụ cười
Kiếp phù sinh được mấy mươi giữa giòng
Nhánh đầy bao nỗi long đong
Nát tan hạnh phúc đục trong phận người
Bán đau thương lấy nụ cười
Đong đưa ảo vọng một đời phù du
Tỉnh cơn mơ kiếp ngục tù
Ngu ngơ tìm nhặt từng xu bạc tình
Lần tay đếm những nhục vinh
Nhẩm ra chỉ thấy điêu linh chập chùng
Suối đầu nghĩ có thủy chung
Chảy vào nhánh lại muôn trùng chia xa
Nhánh thân thương có mù lòa
Để sông chảy những nhạt nhòa dấu yêu
Luân lưu triều mãi sớm chiều
Vổ bờ nhân thế vạn điều đắng cay
Sóng làm muôn vạn đổi thay
Chắt chiu góp nhặt ngữa tay thấy buồn
Ừ thì như nước đổ tuôn
Sông đời cũng rẽ làm muôn nhánh đời
Biết đâu là nhánh gọi mời
Nhánh trong nhánh đục chơi vơi kiếm tìm!.
2/11/2013
Nhánh đau kỷ niệm nhánh vời tương lai
Nhánh sâu hun hút đường đài
Xót xa kỷ niệm tàn phai sóng ngầm
Nhánh hằn bao nỗi gian truân
Chông chênh số phận phù vân kiếp người
Nưóc mắt lẫn với nụ cười
Kiếp phù sinh được mấy mươi giữa giòng
Nhánh đầy bao nỗi long đong
Nát tan hạnh phúc đục trong phận người
Bán đau thương lấy nụ cười
Đong đưa ảo vọng một đời phù du
Tỉnh cơn mơ kiếp ngục tù
Ngu ngơ tìm nhặt từng xu bạc tình
Lần tay đếm những nhục vinh
Nhẩm ra chỉ thấy điêu linh chập chùng
Suối đầu nghĩ có thủy chung
Chảy vào nhánh lại muôn trùng chia xa
Nhánh thân thương có mù lòa
Để sông chảy những nhạt nhòa dấu yêu
Luân lưu triều mãi sớm chiều
Vổ bờ nhân thế vạn điều đắng cay
Sóng làm muôn vạn đổi thay
Chắt chiu góp nhặt ngữa tay thấy buồn
Ừ thì như nước đổ tuôn
Sông đời cũng rẽ làm muôn nhánh đời
Biết đâu là nhánh gọi mời
Nhánh trong nhánh đục chơi vơi kiếm tìm!.
2/11/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 08/11/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Khi em
đến – Thơ Thùy châu
Thứ
ba - 05/11/2013 18:46
Một
chút gió cũng len vào trong tóc Em bước đi như nắng vũ trên cành Trời thật
trong và mây cũng màu xanh Anh cúi xuống cho một lần em đến ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Một chút gió cũng len vào trong tóc
Em bước đi như nắng vũ trên cành
Trời thật trong và mây cũng màu xanh
Anh cúi xuống cho một lần em đến
Chiều lên đó có thuyền nào ghé bến
Năm ngón mềm nghe sợ lắm không gian
Xuôi về đâu tóc xỏa tựa mây ngàn
Anh cúi xuống cho một lần em đến
Mắt môi em ôi ngàn lần thương mến
Nghe trong lòng vạn cánh gió đang rung
Người yêu ơi chi xa cách muôn trùng
Anh cúi xuống cho một lần em đến
Thịt da em biết đâu là bờ bến
Cho thuyền tay thôi hết cuộc kiếm tìm
Trong hoàng hôn bờ vực của u minh
Anh cúi xuống cho một lần em đến.
7/09/2013
Em bước đi như nắng vũ trên cành
Trời thật trong và mây cũng màu xanh
Anh cúi xuống cho một lần em đến
Chiều lên đó có thuyền nào ghé bến
Năm ngón mềm nghe sợ lắm không gian
Xuôi về đâu tóc xỏa tựa mây ngàn
Anh cúi xuống cho một lần em đến
Mắt môi em ôi ngàn lần thương mến
Nghe trong lòng vạn cánh gió đang rung
Người yêu ơi chi xa cách muôn trùng
Anh cúi xuống cho một lần em đến
Thịt da em biết đâu là bờ bến
Cho thuyền tay thôi hết cuộc kiếm tìm
Trong hoàng hôn bờ vực của u minh
Anh cúi xuống cho một lần em đến.
7/09/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12.6.2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày -
01/12/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Đoản
khúc buồn – Thơ Thùy Châu
Thứ
bảy - 26/10/2013 23:19
Buồn lên khúc hát nhã
ca Phù du tiếng khóc trăng nhòa bóng đêm Hương xưa ngũ giấc êm đềm Miền hoang
thần thoại áo xiêm rã rời Vòng tay ân ngọc chơi vơi Triều con nước dậy nghe đời
tịch liêu ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Buồn lên khúc hát nhã ca
Phù du tiếng khóc trăng nhòa bóng đêm
Hương xưa ngũ giấc êm đềm
Miền hoang thần thoại áo xiêm rã rời
Vòng tay ân ngọc chơi vơi
Triều con nước dậy nghe đời tịch liêu
Thương xa gợi nhớ nhung nhiều
Cát tung khỏa dạng sương chiều loãng bay
Dấu chân du mục lưu đày
Làm thân gió chạy tháng ngày viễn vông
Sóng xao con nước xuôi dòng
Buốt triền mắt dại vai bồng bềnh trôi
Ngữa xin chút bụi mặt trời
Phận tôi hèn mọn trao lời vọng yêu
Lãnh cung kỷ niệm tiêu điều
Đài trang rã mộng nằm chiêu gọi hồn
Chết rồi ảo ảnh suy tôn
Thiên thần gãy cánh lịm hồn xót xa
Trẻ thơ thần tượng phai nhòa
Vết thương tuổi dại kiêu sa chợt buồn
Ngìn trùng mưa lộng tóc tuôn
Với tay buốt mặt ôi nguồn lệ hao!.
7/2013
Phù du tiếng khóc trăng nhòa bóng đêm
Hương xưa ngũ giấc êm đềm
Miền hoang thần thoại áo xiêm rã rời
Vòng tay ân ngọc chơi vơi
Triều con nước dậy nghe đời tịch liêu
Thương xa gợi nhớ nhung nhiều
Cát tung khỏa dạng sương chiều loãng bay
Dấu chân du mục lưu đày
Làm thân gió chạy tháng ngày viễn vông
Sóng xao con nước xuôi dòng
Buốt triền mắt dại vai bồng bềnh trôi
Ngữa xin chút bụi mặt trời
Phận tôi hèn mọn trao lời vọng yêu
Lãnh cung kỷ niệm tiêu điều
Đài trang rã mộng nằm chiêu gọi hồn
Chết rồi ảo ảnh suy tôn
Thiên thần gãy cánh lịm hồn xót xa
Trẻ thơ thần tượng phai nhòa
Vết thương tuổi dại kiêu sa chợt buồn
Ngìn trùng mưa lộng tóc tuôn
Với tay buốt mặt ôi nguồn lệ hao!.
7/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 26/10/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Ru em –
Thơ Thùy Châu
Chủ
nhật - 20/10/2013 23:14
Riêng gởi Nhật Lệ Cây
buồn rủ tóc bờ hiên Nắng buồn rơi rụng triền miên giấc sầu "Sợi buồn con
nhện giăng mau Em ơi hãy ngủ anh hầu quạt đây"(*) Ngoài kia con nước vơi
đầy Sông sâu gợi nỗi nhớ nầy cho anh Bàn tay mười ngón mong manh ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Riêng gởi Nhật Lệ
Cây buồn rủ tóc bờ hiên
Nắng buồn rơi rụng triền miên giấc sầu
"Sợi buồn con nhện giăng mau
Em ơi hãy ngủ anh hầu quạt đây"(*)
Ngoài kia con nước vơi đầy
Sông sâu gợi nỗi nhớ nầy cho anh
Bàn tay mười ngón mong manh
Chợt buồn để nhận ngày xanh hao gầy
Chứng tích còn lại gì đây
Nhọc nhằn khổ nạn chất đầy con tim
Ru em ngủ giấc an bình
Ru em bằng cả tấm tình mênh mông
Ru em ngủ giấc xuân nồng
Ru em cơn mộng tình hong nhạc buồn
Lòng anh con suối ngàn tuôn
Miên man chảy mãi vào nguồn tình yêu
Ngủ đi nắng đã về chiều
Hồn em sẽ lặng với nhiều mộng mơ
Ngủ đi anh đợi anh chờ
Hồn em sẽ cập bến bờ yêu thương
Xin cho trong cỏi vô thường
Sắc không rồi sẽ cuối đường nở hoa!
16/8/2013
Thùy Châu
Cây buồn rủ tóc bờ hiên
Nắng buồn rơi rụng triền miên giấc sầu
"Sợi buồn con nhện giăng mau
Em ơi hãy ngủ anh hầu quạt đây"(*)
Ngoài kia con nước vơi đầy
Sông sâu gợi nỗi nhớ nầy cho anh
Bàn tay mười ngón mong manh
Chợt buồn để nhận ngày xanh hao gầy
Chứng tích còn lại gì đây
Nhọc nhằn khổ nạn chất đầy con tim
Ru em ngủ giấc an bình
Ru em bằng cả tấm tình mênh mông
Ru em ngủ giấc xuân nồng
Ru em cơn mộng tình hong nhạc buồn
Lòng anh con suối ngàn tuôn
Miên man chảy mãi vào nguồn tình yêu
Ngủ đi nắng đã về chiều
Hồn em sẽ lặng với nhiều mộng mơ
Ngủ đi anh đợi anh chờ
Hồn em sẽ cập bến bờ yêu thương
Xin cho trong cỏi vô thường
Sắc không rồi sẽ cuối đường nở hoa!
16/8/2013
Thùy Châu
----
(*) Thơ HC
(*) Thơ HC
---
Thùy Châu
Thùy Châu
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12.6.2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày -
01/12/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Nhớ
người – Thơ Thùy Châu
Thứ
hai - 14/10/2013 11:01
Tôi
đứng nhìn những hạt mưa bay, Từng hạt mưa rơi muộn cuối ngày Êm ái chảy dài như
suối tóc Buốt lạnh hồn tôi với heo may ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Tôi đứng nhìn những hạt mưa bay,
Từng hạt mưa rơi muộn cuối ngày
Êm ái chảy dài như suối tóc
Buốt lạnh hồn tôi với heo may
Nơi xưa bây giờ có đổi thay
Ra đi biền biệt biết bao ngày
Cây đa bến cũ con đò đã
Tình cũng xa rồi, áng mây bay
Nhớ ai thấp thoáng dưới hàng cây
Cuống quýt chân chim gõ nhịp chày
Lòng tôi như cánh diều bay bổng
Khao khát bên người trong phút giây
Rượu chẳng mềm môi vẫn cứ say
Người ơi xa lắm đã bao ngày
Thương sao hương tóc ai ngày ấy
Chết lịm hồn tôi trong ngất ngây
Ngoài kia gió cuốn lá vàng bay
Mùa thu gây nhớ ở nơi nầy
Xa xôi sương khói mờ nhân ảnh
Kỷ niệm bên trời ai có hay
Giờ đây tình đã như bóng mây
Lặng lẽ trôi theo với tháng ngày
Cố quên người lắm nhưng không thể
Nên đành chuốc mãi những sầu cay!...
13/8/2013
Từng hạt mưa rơi muộn cuối ngày
Êm ái chảy dài như suối tóc
Buốt lạnh hồn tôi với heo may
Nơi xưa bây giờ có đổi thay
Ra đi biền biệt biết bao ngày
Cây đa bến cũ con đò đã
Tình cũng xa rồi, áng mây bay
Nhớ ai thấp thoáng dưới hàng cây
Cuống quýt chân chim gõ nhịp chày
Lòng tôi như cánh diều bay bổng
Khao khát bên người trong phút giây
Rượu chẳng mềm môi vẫn cứ say
Người ơi xa lắm đã bao ngày
Thương sao hương tóc ai ngày ấy
Chết lịm hồn tôi trong ngất ngây
Ngoài kia gió cuốn lá vàng bay
Mùa thu gây nhớ ở nơi nầy
Xa xôi sương khói mờ nhân ảnh
Kỷ niệm bên trời ai có hay
Giờ đây tình đã như bóng mây
Lặng lẽ trôi theo với tháng ngày
Cố quên người lắm nhưng không thể
Nên đành chuốc mãi những sầu cay!...
13/8/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 14/10/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Ca dao,
lời ru của mẹ - Thơ Thùy Châu
Thứ
sáu - 13/09/2013 12:23
"Trồng
cây cũng muốn cây xanh Muốn chi lá rụng để cành chơ vơ" (*) Câu thơ từ
thuở còn thơ Lời ru của mẹ bây giờ vẫn yêu Bao nhiêu nắng sớm mưa chiều Ca dao
mẹ hát vẫn nhiều mến thương ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
"Trồng cây cũng muốn cây xanh
Muốn chi lá rụng để cành chơ vơ" (*)
Câu thơ từ thuở còn thơ
Lời ru của mẹ bây giờ vẫn yêu
Bao nhiêu nắng sớm mưa chiều
Ca dao mẹ hát vẫn nhiều mến thương
Đi qua bao xiết đoạn trường
Lời ru của mẹ vấn vương nhớ hoài
Hôm nay, ngày đã, ngày mai
Ca dao từ mẹ thấm dài đời con
Quê hương ngàn dặm nước non
Mẹ ơi lời mẹ vẫn tròn yêu thương
"Trồng hường bẻ lá che hường
Thương anh bất quản đội đường xa xôi!" (*)
Lời ru của mẹ lâu rồi
Âm thanh ngày củ bồi hồi trong tim
Bao năm con vẫn đi tìm
Ầu ơi ngày đó, cánh chim cuối trời
Mẹ ơi tiếng mẹ gọi mời
Tràm năm dau bể, ngàn đời còn vang
"Hởi cô tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi?" (*)
Câu thơ lục bát là chi
Mà sao con mãi khắc ghi trong hồn!
"Tình anh như cánh chuồn chuồn
Khi vui thì đậu khi buồn thì bay" (*)
Lời ru ngày đó nào hay
Bây giờ thấm đẩm mỗi ngày trong con
Câu hò tiếng hát ví von
Mưa chiều nắng sớm vẫn còn trên môi
Hương quê yêu dấu xa rồi
Nhưng không quên được những lời mẹ ca
"Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân” (*)
Chỉu lòng con những bâng khuâng
Mẹ ơi lời mẹ mông mênh nỗi buồn
Ca dao non nước từ nguồn
Xuyên qua lời mẹ chảy tuôn vào đời
Ngàn năm văn Việt rạng ngời
Thiên thu vẫn mãi gọi mời...Thiên thu!
10/9/2013
Thùy Châu
Muốn chi lá rụng để cành chơ vơ" (*)
Câu thơ từ thuở còn thơ
Lời ru của mẹ bây giờ vẫn yêu
Bao nhiêu nắng sớm mưa chiều
Ca dao mẹ hát vẫn nhiều mến thương
Đi qua bao xiết đoạn trường
Lời ru của mẹ vấn vương nhớ hoài
Hôm nay, ngày đã, ngày mai
Ca dao từ mẹ thấm dài đời con
Quê hương ngàn dặm nước non
Mẹ ơi lời mẹ vẫn tròn yêu thương
"Trồng hường bẻ lá che hường
Thương anh bất quản đội đường xa xôi!" (*)
Lời ru của mẹ lâu rồi
Âm thanh ngày củ bồi hồi trong tim
Bao năm con vẫn đi tìm
Ầu ơi ngày đó, cánh chim cuối trời
Mẹ ơi tiếng mẹ gọi mời
Tràm năm dau bể, ngàn đời còn vang
"Hởi cô tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi?" (*)
Câu thơ lục bát là chi
Mà sao con mãi khắc ghi trong hồn!
"Tình anh như cánh chuồn chuồn
Khi vui thì đậu khi buồn thì bay" (*)
Lời ru ngày đó nào hay
Bây giờ thấm đẩm mỗi ngày trong con
Câu hò tiếng hát ví von
Mưa chiều nắng sớm vẫn còn trên môi
Hương quê yêu dấu xa rồi
Nhưng không quên được những lời mẹ ca
"Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân” (*)
Chỉu lòng con những bâng khuâng
Mẹ ơi lời mẹ mông mênh nỗi buồn
Ca dao non nước từ nguồn
Xuyên qua lời mẹ chảy tuôn vào đời
Ngàn năm văn Việt rạng ngời
Thiên thu vẫn mãi gọi mời...Thiên thu!
10/9/2013
Thùy Châu
----
(*): ca dao VN
----
Thùy Châu
(*): ca dao VN
----
Thùy Châu
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 13/09/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Lục bát
cho đời – Thơ Thùy Châu
Thứ
hai - 09/09/2013 00:29
"Em từ lục bát
bước ra" Thướt tha yểu điệu kiêu sa mỹ miều Sáu câu nhẹ gót yêu kiều Tám
câu dừng lại ra chiều lã lơi Bước đi như đón như mời Miên man tiếng gọi từ lời
ca dao ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
“Em từ lục bát bước ra”*
Thướt tha yểu điệu kiêu sa mỹ miều
Sáu câu nhẹ gót yêu kiều
Tám câu dừng lại ra chiều lã lơi
Bước đi như đón như mời
Miên man tiếng gọi từ lời ca dao
Hư không vang vọng tiếng chào
Nghe câu lục bát nao nao tấm lòng
Biết bao chìm nổi long đong
Hồn em vẫn sáng trong vòng nhân gian
Tình em như nước trên ngàn
Trăm năm vẫn chảy với vàn thương yêu
Lục đi bát lại sớm chiều
Quyện trong hơi thở như triều sóng dâng
Ca dao lời nhẹ bâng khuâng
Vương vương trong gió mông mênh nỗi buồn
Sáu câu tình ý….. từ nguồn
Tám câu kết lại chảy tuôn thành lời
Yêu thương tiếng mẹ gọi mời
Ca dao lục bát một đời vọng vang
Trăm năm trong cỏi đá vàng
Hồn thơ sáu tám vẫn mang mác lòng.
16/8/2013
Thùy Châu
Thướt tha yểu điệu kiêu sa mỹ miều
Sáu câu nhẹ gót yêu kiều
Tám câu dừng lại ra chiều lã lơi
Bước đi như đón như mời
Miên man tiếng gọi từ lời ca dao
Hư không vang vọng tiếng chào
Nghe câu lục bát nao nao tấm lòng
Biết bao chìm nổi long đong
Hồn em vẫn sáng trong vòng nhân gian
Tình em như nước trên ngàn
Trăm năm vẫn chảy với vàn thương yêu
Lục đi bát lại sớm chiều
Quyện trong hơi thở như triều sóng dâng
Ca dao lời nhẹ bâng khuâng
Vương vương trong gió mông mênh nỗi buồn
Sáu câu tình ý….. từ nguồn
Tám câu kết lại chảy tuôn thành lời
Yêu thương tiếng mẹ gọi mời
Ca dao lục bát một đời vọng vang
Trăm năm trong cỏi đá vàng
Hồn thơ sáu tám vẫn mang mác lòng.
16/8/2013
Thùy Châu
----
(*) Luân Hoán
(*) Luân Hoán
----
Thùy Châu
Thùy Châu
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 09/09/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Đoản
khúc lục bát – Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Thứ
bảy - 17/08/2013 18:04
1. Chia nhau nỗi nhớ
nhung nầy Anh sầu kỷ nệm, em gầy tương lai. Mưa đêm trở giấc trang đài Em ơi
chi thế cho dài nhớ thương Anh còn một kiếp đơn phương ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
1.
Chia nhau nỗi nhớ nhung nầy
Anh sầu kỷ nệm, em gầy tương lai.
Mưa đêm trở giấc trang đài
Em ơi chi thế cho dài nhớ thương
Anh còn một kiếp đơn phương
Nhìn ga trống vắng con đườnng nào đây?
2.
Người thương ơi! Người yêu ơi!
Tháng ngày anh đó cuộc đời trống trơn
Vắng em hồn mãi tủi hờn
Sầu đan vết tích mình đơn gối phiền
Tóc buồn vai nhỏ dáng chiên
Vòng tay lỏng bóng, mắt hiền gọi yêu
Bây giờ nắng hạ mưa chiều
Mình anh trở giấc nghe nhiều xót xa
Em về cuối nẻo châu sa
Nét gầy héo hắt, lời ca chột buồn.
3.
Hoàng hôn đại lộ đứng buồn
Ôm sông liễu rũ trời tuôn mưa chiều
Tinh cầu gói trọn cô liêu
Hoa giăng lối cũ nghe nhiều nhớ thương
Lang thang bóng đổ con đường
Mai em đi khỏi sầu vương vấn sầu
Anh về tìm bóng còn đâu
Cô đơn gợi nhớ con tàu chia xa.
30/7/2013
Chia nhau nỗi nhớ nhung nầy
Anh sầu kỷ nệm, em gầy tương lai.
Mưa đêm trở giấc trang đài
Em ơi chi thế cho dài nhớ thương
Anh còn một kiếp đơn phương
Nhìn ga trống vắng con đườnng nào đây?
2.
Người thương ơi! Người yêu ơi!
Tháng ngày anh đó cuộc đời trống trơn
Vắng em hồn mãi tủi hờn
Sầu đan vết tích mình đơn gối phiền
Tóc buồn vai nhỏ dáng chiên
Vòng tay lỏng bóng, mắt hiền gọi yêu
Bây giờ nắng hạ mưa chiều
Mình anh trở giấc nghe nhiều xót xa
Em về cuối nẻo châu sa
Nét gầy héo hắt, lời ca chột buồn.
3.
Hoàng hôn đại lộ đứng buồn
Ôm sông liễu rũ trời tuôn mưa chiều
Tinh cầu gói trọn cô liêu
Hoa giăng lối cũ nghe nhiều nhớ thương
Lang thang bóng đổ con đường
Mai em đi khỏi sầu vương vấn sầu
Anh về tìm bóng còn đâu
Cô đơn gợi nhớ con tàu chia xa.
30/7/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 17/08/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Ngày
xanh ơi! – Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Thứ
bảy - 03/08/2013 10:34
Riêng
gởi bạn Châu Thạch và Sông Thu để nhớ những ngày thơ dại. Tôi ước chi sống lại
thời thơ trẻ Với cánh diều bay bổng của ngày xưa Tràn thiết tha kỷ niệm những
đêm mưa Trong hơi ấm vòng tay ôm của mẹ Tôi ước ao sống thời chân chim sẻ Đợi
bình minh vui nhảy nhót đến trường ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
NGÀY XANH ƠI!
Riêng gởi bạn Châu Thạch và Sông Thu để nhớ những ngày thơ dại.
Tôi ước chi sống lại thời thơ trẻ
Với cánh diều bay bổng của ngày xưa
Tràn thiết tha kỷ niệm những đêm mưa
Trong hơi ấm vòng tay ôm của mẹ
Tôi ước ao sống thời chân chim sẻ
Đợi bình minh vui nhảy nhót đến trường
Lòng rộn ràng tràn ngập những yêu thương
Của thầy cô, của bạn bè thân mến
Nhớ biết bao những ngày xưa trên bến
Nhìn con đò hai buổi khách sang sông
Lòng mênh mông như sông nước mênh mông
Cánh cò trắng bay về nơi xứ lạ
Nhớ làm sao những ngày xanh hoa lá
Kết thành vương thành miện đội lên đầu
Và những ngày theo lũ bạn chăn trâu
Đi tìm kiếm tổ chim hoài trong nắng
Nhớ, nhớ ơi những chiều hè êm vắng
Nôn nao lòng cùng tiếng dế nơi xa
Và những đêm theo ánh sáng nhập nhòa
Bầy đom đóm lượn lờ bên hàng dậu
Thời gian trôi, đâu ngày xanh thơ ấu
Bâng khuâng hoài trong giai điệu ầu ơi
"Ví dầu cầu..." câu hát đã xa xôi
Vùng hoa bướm của một thời bé dại
Tôi uớc chi có một lần được hái
Trái thương yêu, kỷ niệm thuở ban đầu
Trong tận cùng của ký ức thâm sâu
Ngày tháng củ chất đầy hoa với mộng
Tuổi thơ ơi cánh diều bay lồng lộng
Giữa trời mây sông nước của quê nhà
Chiều êm trôi, văng vẳng ở nơi xa
Tiếng gà gáy gợi buồn qua thôn xóm
Kỷ niệm xưa, nhớ hoài thời đưa đón
Mẹ ngóng chờ, đứng đợi ở hàng hiên
Bước tung tăng trong ánh mắt dịu hiền
Tay mở rộng, ôi ngọt ngào biết mấy
Giờ tìm đâu, những ngày xa xôi ấy
Đã lặng lờ bay vuột khỏi tầm tay
Ngày xanh ơi, ngày xanh của từng ngày!
Chỉ còn lại ngậm ngùi trong trí nhớ.
Ngày 30/7/2013
Riêng gởi bạn Châu Thạch và Sông Thu để nhớ những ngày thơ dại.
Tôi ước chi sống lại thời thơ trẻ
Với cánh diều bay bổng của ngày xưa
Tràn thiết tha kỷ niệm những đêm mưa
Trong hơi ấm vòng tay ôm của mẹ
Tôi ước ao sống thời chân chim sẻ
Đợi bình minh vui nhảy nhót đến trường
Lòng rộn ràng tràn ngập những yêu thương
Của thầy cô, của bạn bè thân mến
Nhớ biết bao những ngày xưa trên bến
Nhìn con đò hai buổi khách sang sông
Lòng mênh mông như sông nước mênh mông
Cánh cò trắng bay về nơi xứ lạ
Nhớ làm sao những ngày xanh hoa lá
Kết thành vương thành miện đội lên đầu
Và những ngày theo lũ bạn chăn trâu
Đi tìm kiếm tổ chim hoài trong nắng
Nhớ, nhớ ơi những chiều hè êm vắng
Nôn nao lòng cùng tiếng dế nơi xa
Và những đêm theo ánh sáng nhập nhòa
Bầy đom đóm lượn lờ bên hàng dậu
Thời gian trôi, đâu ngày xanh thơ ấu
Bâng khuâng hoài trong giai điệu ầu ơi
"Ví dầu cầu..." câu hát đã xa xôi
Vùng hoa bướm của một thời bé dại
Tôi uớc chi có một lần được hái
Trái thương yêu, kỷ niệm thuở ban đầu
Trong tận cùng của ký ức thâm sâu
Ngày tháng củ chất đầy hoa với mộng
Tuổi thơ ơi cánh diều bay lồng lộng
Giữa trời mây sông nước của quê nhà
Chiều êm trôi, văng vẳng ở nơi xa
Tiếng gà gáy gợi buồn qua thôn xóm
Kỷ niệm xưa, nhớ hoài thời đưa đón
Mẹ ngóng chờ, đứng đợi ở hàng hiên
Bước tung tăng trong ánh mắt dịu hiền
Tay mở rộng, ôi ngọt ngào biết mấy
Giờ tìm đâu, những ngày xa xôi ấy
Đã lặng lờ bay vuột khỏi tầm tay
Ngày xanh ơi, ngày xanh của từng ngày!
Chỉ còn lại ngậm ngùi trong trí nhớ.
Ngày 30/7/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 03/08/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chờ
người – Thơ Thùy Châu
Thứ
hai - 29/07/2013 23:52
Năm
tháng đó cây sầu về xây trái Anh một mình gọi mãi tên người yêu Vì không em
đừờng phố xót xa nhiều Vui chưa đến đã âm thành nhung nhớ Quán vắng đó buồn
theo từng hơi thở Đứng lặng nhìn làn khói thuốc bay xa ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Năm tháng đó cây sầu về xây trái
Anh một mình gọi mãi tên người yêu
Vì không em đừờng phố xót xa nhiều
Vui chưa đến đã âm thành nhung nhớ
Quán vắng đó buồn theo từng hơi thở
Đứng lặng nhìn làn khói thuốc bay xa
Thiên hạ vui cười từng bước đi qua
Anh đơn độc có ai đâu cần biết
Em không đến để chiều buồn da diết
Nhớ em hoài trong chờ đợi nôn nao
Đếm thời gian anh tự hỏi vì sao
Em như thế mà lại là như thế?
Chiều công viên cô đơn từng chiếc ghế
Con chim buồn hót gọi những vì sao
Anh dõi theo từng dãy phố lầu cao
Chỉ bắt gặp những mắt nhìn xa lạ
Gió mùa Thu chợt nghe lòng buốt giá
Thèm vòng tay, hơi ấm, một làn môi
Em xa xôi và cứ mãi xa xôi
Để anh đợi chờ hoài em không đến
Anh tự bảo anh đâu là Hồ - Dzếnh
Sao chạnh lòng như thi sĩ ngày xưa
Dạo vẫn vơ nhìn nắng lại nhìn mưa
Rồi tự bảo: Gớm, làm sao nhớ quá!
Buồn theo anh, chiều công viên ghế đá
Cũng lặng chìm trong mưa bụi bay bay
Bước chân đi trong chốn thân quen nầy
Đâu xa lạ mà giờ như xa lạ
Trời vào Thu cây ven đừờng đổ lá
Giọt sầu đời gỏ nhịp với thời gian
Nhớ nhung em sắp xếp lại thành hàng
Chất đầy kín lên hồn anh bỏ ngỏ
Em lở hẹn, anh về trời trở gió
Chợt hỏi lòng hay tình cũng mây bay?.
18/7/2013
Anh một mình gọi mãi tên người yêu
Vì không em đừờng phố xót xa nhiều
Vui chưa đến đã âm thành nhung nhớ
Quán vắng đó buồn theo từng hơi thở
Đứng lặng nhìn làn khói thuốc bay xa
Thiên hạ vui cười từng bước đi qua
Anh đơn độc có ai đâu cần biết
Em không đến để chiều buồn da diết
Nhớ em hoài trong chờ đợi nôn nao
Đếm thời gian anh tự hỏi vì sao
Em như thế mà lại là như thế?
Chiều công viên cô đơn từng chiếc ghế
Con chim buồn hót gọi những vì sao
Anh dõi theo từng dãy phố lầu cao
Chỉ bắt gặp những mắt nhìn xa lạ
Gió mùa Thu chợt nghe lòng buốt giá
Thèm vòng tay, hơi ấm, một làn môi
Em xa xôi và cứ mãi xa xôi
Để anh đợi chờ hoài em không đến
Anh tự bảo anh đâu là Hồ - Dzếnh
Sao chạnh lòng như thi sĩ ngày xưa
Dạo vẫn vơ nhìn nắng lại nhìn mưa
Rồi tự bảo: Gớm, làm sao nhớ quá!
Buồn theo anh, chiều công viên ghế đá
Cũng lặng chìm trong mưa bụi bay bay
Bước chân đi trong chốn thân quen nầy
Đâu xa lạ mà giờ như xa lạ
Trời vào Thu cây ven đừờng đổ lá
Giọt sầu đời gỏ nhịp với thời gian
Nhớ nhung em sắp xếp lại thành hàng
Chất đầy kín lên hồn anh bỏ ngỏ
Em lở hẹn, anh về trời trở gió
Chợt hỏi lòng hay tình cũng mây bay?.
18/7/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12.6.2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày -
01/12/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Buồn
tôi – Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Chủ
nhật - 21/07/2013 07:13
Buồn tôi buồn bóng
buồn hình Buồn trong nỗi nhớ buồn tình nhân sinh Buồn từ trong cỏi u linh Bước
ra trắng xóa bình minh cuộc đời Buồn từ tiếng khóc câu cười Tự dưng xa lạ thành
người thân quen Khi không đốt nến thay đèn ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Buồn tôi buồn bóng buồn hình
Buồn trong nỗi nhớ buồn tình nhân sinh
Buồn từ trong cỏi u linh
Bước ra trắng xóa bình minh cuộc đời
Buồn từ tiếng khóc câu cười
Tự dưng xa lạ thành người thân quen
Khi không đốt nến thay đèn
Lờ mờ nhân ảnh lại thèm thấy nhau
Trần gian bao mấy nhịp cầu
Phù du ước vọng nát nhàu xác thân
Đong đưa chìm nỗi phong trần
Buồn đi khổ lại bao lần bước qua
Trái đời nhìn thấy bao la
Đưa tay hái mãi chỉ ra trái sầu
Tà Ba chán vạn sắc màu
Mà sao bước mãi trên cầu sắc không
Trắng tay, trắng mắt, trắng lòng
Trắng hoài số phận trắng vòng bon chen
Lọc lừa bao tiếng chê khen
Cũng đành đón nhận cho quen thói đời
Tìm đâu ra thấy nụ cười
Cái tâm nhân ái gọi mời đón ta
Dù rằng nhân thế bao la
Quay đi ngoảnh lại chỉ ta với mình
Buồn rằng từ buổi sơ sinh
Bước ra đã thấy điêu linh đón chào
Cây đời chín mọng trên cao
Buồn tôi đón nhận trái nào cũng chua
Giữa giòng nhân thế hơn thua
Ngọt chua trao nhận bán mua đắng lòng
Suối nguồn gom lại thành sông
Đắng cay gom lại thành vòng nhân gian
Buồn tôi như nước trên ngàn
Đổ vào cái nhớ vô vàn cái đau
Buồn tôi nghĩ đến mai sau
Xa rời nhân thế cái sầu chưa tan!.
Bước đi địa ngục thiên đàng
Cầu vui sướng khổ sẽ bàng bạc trôi!.
19/7/2013
Buồn trong nỗi nhớ buồn tình nhân sinh
Buồn từ trong cỏi u linh
Bước ra trắng xóa bình minh cuộc đời
Buồn từ tiếng khóc câu cười
Tự dưng xa lạ thành người thân quen
Khi không đốt nến thay đèn
Lờ mờ nhân ảnh lại thèm thấy nhau
Trần gian bao mấy nhịp cầu
Phù du ước vọng nát nhàu xác thân
Đong đưa chìm nỗi phong trần
Buồn đi khổ lại bao lần bước qua
Trái đời nhìn thấy bao la
Đưa tay hái mãi chỉ ra trái sầu
Tà Ba chán vạn sắc màu
Mà sao bước mãi trên cầu sắc không
Trắng tay, trắng mắt, trắng lòng
Trắng hoài số phận trắng vòng bon chen
Lọc lừa bao tiếng chê khen
Cũng đành đón nhận cho quen thói đời
Tìm đâu ra thấy nụ cười
Cái tâm nhân ái gọi mời đón ta
Dù rằng nhân thế bao la
Quay đi ngoảnh lại chỉ ta với mình
Buồn rằng từ buổi sơ sinh
Bước ra đã thấy điêu linh đón chào
Cây đời chín mọng trên cao
Buồn tôi đón nhận trái nào cũng chua
Giữa giòng nhân thế hơn thua
Ngọt chua trao nhận bán mua đắng lòng
Suối nguồn gom lại thành sông
Đắng cay gom lại thành vòng nhân gian
Buồn tôi như nước trên ngàn
Đổ vào cái nhớ vô vàn cái đau
Buồn tôi nghĩ đến mai sau
Xa rời nhân thế cái sầu chưa tan!.
Bước đi địa ngục thiên đàng
Cầu vui sướng khổ sẽ bàng bạc trôi!.
19/7/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 21/07/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Tình
đơn phương – Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Thứ
năm - 18/07/2013 08:28
Gởi anh
Tr. Mạnh để nhớ thời quần xanh áo trắng. Vì yêu mình không thành Tôi trở về
viết bài thơ tình ái Gọi tên mình trong từng giấc ngủ dở dang Gọi tên mình cho
hoa lá bàng hoàng Thầm thì nói Thì ra tình yêu buồn thế nớ! ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Gởi
anh Tr.Mạnh để nhớ thời quần xanh áo trắng.
Vì yêu mình không thành
Tôi trở về
viết bài thơ tình ái
Gọi tên mình
trong từng giấc ngủ dở dang
Gọi tên mình
cho hoa lá bàng hoàng
Thầm thì nói
Thì ra tình yêu buồn thế nớ!
Vì yêu mình không thành
nên bây giờ
trên từng sách vở
Viết tên mình
trên ngàn trang giấy vu vơ
Rồi đêm đêm
con đường,
khung cửa sổ đợi chờ
Tôi qua đó
thầm gọi mình
người ơi buồn đã chớm
Vì yêu mình không thành
nên bây giờ mỗi chiều, mỗi sớm
Đếm trống trường
mà lòng thấy bâng khuâng
Muốn đón mình
sao cứ mãi ngại ngần
Sợ khi gặp,
sao sao ấy,
rồi cúi đầu đếm bước
Vì yêu mình không thành
nên bây giờ
hoài hoài xuôi ngược
cố quên mình
mà mãi mãi nhớ thương
Để rồi khi
có ai gọi phải trên quảng đường,
tên mình đó
Tự dưng hồn chua xót!.
Ngày 03/7/2013
Vì yêu mình không thành
Tôi trở về
viết bài thơ tình ái
Gọi tên mình
trong từng giấc ngủ dở dang
Gọi tên mình
cho hoa lá bàng hoàng
Thầm thì nói
Thì ra tình yêu buồn thế nớ!
Vì yêu mình không thành
nên bây giờ
trên từng sách vở
Viết tên mình
trên ngàn trang giấy vu vơ
Rồi đêm đêm
con đường,
khung cửa sổ đợi chờ
Tôi qua đó
thầm gọi mình
người ơi buồn đã chớm
Vì yêu mình không thành
nên bây giờ mỗi chiều, mỗi sớm
Đếm trống trường
mà lòng thấy bâng khuâng
Muốn đón mình
sao cứ mãi ngại ngần
Sợ khi gặp,
sao sao ấy,
rồi cúi đầu đếm bước
Vì yêu mình không thành
nên bây giờ
hoài hoài xuôi ngược
cố quên mình
mà mãi mãi nhớ thương
Để rồi khi
có ai gọi phải trên quảng đường,
tên mình đó
Tự dưng hồn chua xót!.
Ngày 03/7/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 18/07/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Gọi
người – Thơ Thùy Châu
Chủ
nhật - 14/07/2013 00:00
Tặng T.Lâm để nhớ một
người Mình tôi đứng giữa núi đồi Nghe chiều đang xuống bồi hồi nhớ nhau Không
gian mặn nhạt sắc màu Vương vương trong gió tiếng tàu đi qua Đất trời một cỏi
bao la Người đi người lại người xa ta rồi ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Tặng T.Lâm để nhớ một người
Mình tôi đứng giữa núi đồi
Nghe chiều đang xuống bồi hồi nhớ nhau
Không gian mặn nhạt sắc màu
Vương vương trong gió tiếng tàu đi qua
Đất trời một cỏi bao la
Người đi người lại người xa ta rồi
Biệt nhau chẳng có nữa lời
Xót xa kỷ niệm một trời nhớ thương
Nhớ xưa ai đứng bên đường
“Em đi gió dậy mùi huơng ngây lòng!”
Ngậm ngùi tôi bước sang sông
Mãi thương mãi nhớ mãi không quên người
Xa xôi biền biệt phương trời
Vẫn mang ước vọng một đời bên nhau
Người đi hết nửa địa cầu
Còn tôi nỗi nhớ cơn sầu gấp đôi
Giờ đây cũng giữa núi đồi
Bằng lăng rơi rụng chỗ ngồi thân quen
Nhớ xưa dáng cúi bên đèn
Đi qua nhớ lắm nghe thèm đôi môi
Xót xa cánh nhạn bên trời
Ngẩn ngơ tôi gọi đâu rồi dáng yêu
Bâng khuâng bìm bịp kêu chiều
Hoa quen rụng kín trên nhiều lối xưa
Chạnh lòng tôi bước trong mưa
Chắt chiu kỷ niệm cho vừa nhớ nhung
Người ơi nhớ đến tận cùng
Nón xưa hai đứa che chung lối về
Mưa buồn ướt đẩm đường quê
Sắt se gió lạnh người kề vai tôi
Bây giờ người đã xa xôi
Hắt hiu tôi gọi người ơi người về.
Ngày 09/7/2013
Mình tôi đứng giữa núi đồi
Nghe chiều đang xuống bồi hồi nhớ nhau
Không gian mặn nhạt sắc màu
Vương vương trong gió tiếng tàu đi qua
Đất trời một cỏi bao la
Người đi người lại người xa ta rồi
Biệt nhau chẳng có nữa lời
Xót xa kỷ niệm một trời nhớ thương
Nhớ xưa ai đứng bên đường
“Em đi gió dậy mùi huơng ngây lòng!”
Ngậm ngùi tôi bước sang sông
Mãi thương mãi nhớ mãi không quên người
Xa xôi biền biệt phương trời
Vẫn mang ước vọng một đời bên nhau
Người đi hết nửa địa cầu
Còn tôi nỗi nhớ cơn sầu gấp đôi
Giờ đây cũng giữa núi đồi
Bằng lăng rơi rụng chỗ ngồi thân quen
Nhớ xưa dáng cúi bên đèn
Đi qua nhớ lắm nghe thèm đôi môi
Xót xa cánh nhạn bên trời
Ngẩn ngơ tôi gọi đâu rồi dáng yêu
Bâng khuâng bìm bịp kêu chiều
Hoa quen rụng kín trên nhiều lối xưa
Chạnh lòng tôi bước trong mưa
Chắt chiu kỷ niệm cho vừa nhớ nhung
Người ơi nhớ đến tận cùng
Nón xưa hai đứa che chung lối về
Mưa buồn ướt đẩm đường quê
Sắt se gió lạnh người kề vai tôi
Bây giờ người đã xa xôi
Hắt hiu tôi gọi người ơi người về.
Ngày 09/7/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 14/07/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Viết
cho con – Thơ Thùy Châu
Thứ
tư - 10/07/2013 14:17
Gởi các
con của tôi Các con giờ tất cả đều khôn lớn Nên ba muốn tâm sự một đôi điều
Chuyện chúng ta chắc chắn có rất nhiều Nhưng chỉ nói những gì ba còn nhớ Ký ức
ba như từng trang sách vở Mở ra là tờ rớt lại tờ rơi ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Gởi
các con của tôi
Các con giờ tất cả đều khôn lớn
Nên ba muốn tâm sự một đôi điều
Chuyện chúng ta chắc chắn có rất nhiều
Nhưng chỉ nói những gì ba còn nhớ
Ký ức ba như từng trang sách vở
Mở ra là tờ rớt lại tờ rơi
Ba cũng mong các con đừng quá lời
“Ba ưng nói, ba già rồi lẩm cẩm!”
Có những lúc ngồi một mình suy gẩm
Thấy phận mình sao cũng lắm truân chuyên
Đời đôi lúc như kiếp một con thuyền
Trôi, trôi mãi không tìm ra bến đậu
Lúc còn bé các con không hiểu thấu
Thế nào là khổ cực với gian nan
Ngày vắng ba mẹ đã chịu vô vàn
Những nghiệt ngã để chu toàn cuộc sống
Thời gian đi biết bao là biến động
Xô lên đời như những đợt cuồng phong
Ngày ba về, ngày mẹ vẫn chờ mong
Có hai đứa chắc đời con đổi mới
Nhưng ước vọng không làm sao với tới
Và bàn tay thì mãi múa vu vơ
Bao khát khao hạnh phúc vẫn xa bờ
Khi cuộc sống cây đời luôn chỉu trái
Nhìn các con mà lòng ba tê tái
Làm được gì ngày tháng đến cho con
Mẹ nhìn ba mà lòng dạ héo hon
Các con đó, tương lai chờ phía trước
Dắt díu nhau cả nhà ta xuôi ngược
Tìm đất lành chim đậu, quá tầm tay
Chắt chiu, lo toan, góp nhặt từng ngày
Thôi thì cố cho đời con khôn lớn
Con đâu biết bao mưa chiều nắng sớm
Mẹ quên mình lặn lội chỉ vì con
Ngày tháng đi sức khỏe cũng hao mòn
Con cũng thấy mẹ đâu còn như trước
Nhưng dù sao những lo toan, mộng ước
Cũng phần nào đến được với tầm tay
Để giờ đây các con đã từng ngày
Xây cuộc sống như lòng mình mong muốn
Nên hôm nay dù mưa nhiều, gió cuốn
Ba an lòng, mẹ cũng được yên tâm
Nhưng đời ba chắc chắn cũng lỗi lầm
Trong cư xử dù thương con cách mấy
Ba tự trách ngày xưa sao không thấy
Những hờn đau trong mắt lệ của con
Thương các con lòng mẹ cũng héo hon
Những cuồng giận phủ đời con khi ấy
Ba giờ đây dù ăn năn biết mấy
Thì thời gian cũng đã bỏ ra đi
Các con ơi, ba còn nói được gì
Khi kỷ niệm đang làm ta đau đớn
Ba chỉ mong giờ các con đã lớn
Có gia đình và sẽ hiểu cho ba
Và cầu mong dỉ vãng sẽ dần qua
Trong tâm tưởng các con ngày xưa cũ
7/08/2013
Các con giờ tất cả đều khôn lớn
Nên ba muốn tâm sự một đôi điều
Chuyện chúng ta chắc chắn có rất nhiều
Nhưng chỉ nói những gì ba còn nhớ
Ký ức ba như từng trang sách vở
Mở ra là tờ rớt lại tờ rơi
Ba cũng mong các con đừng quá lời
“Ba ưng nói, ba già rồi lẩm cẩm!”
Có những lúc ngồi một mình suy gẩm
Thấy phận mình sao cũng lắm truân chuyên
Đời đôi lúc như kiếp một con thuyền
Trôi, trôi mãi không tìm ra bến đậu
Lúc còn bé các con không hiểu thấu
Thế nào là khổ cực với gian nan
Ngày vắng ba mẹ đã chịu vô vàn
Những nghiệt ngã để chu toàn cuộc sống
Thời gian đi biết bao là biến động
Xô lên đời như những đợt cuồng phong
Ngày ba về, ngày mẹ vẫn chờ mong
Có hai đứa chắc đời con đổi mới
Nhưng ước vọng không làm sao với tới
Và bàn tay thì mãi múa vu vơ
Bao khát khao hạnh phúc vẫn xa bờ
Khi cuộc sống cây đời luôn chỉu trái
Nhìn các con mà lòng ba tê tái
Làm được gì ngày tháng đến cho con
Mẹ nhìn ba mà lòng dạ héo hon
Các con đó, tương lai chờ phía trước
Dắt díu nhau cả nhà ta xuôi ngược
Tìm đất lành chim đậu, quá tầm tay
Chắt chiu, lo toan, góp nhặt từng ngày
Thôi thì cố cho đời con khôn lớn
Con đâu biết bao mưa chiều nắng sớm
Mẹ quên mình lặn lội chỉ vì con
Ngày tháng đi sức khỏe cũng hao mòn
Con cũng thấy mẹ đâu còn như trước
Nhưng dù sao những lo toan, mộng ước
Cũng phần nào đến được với tầm tay
Để giờ đây các con đã từng ngày
Xây cuộc sống như lòng mình mong muốn
Nên hôm nay dù mưa nhiều, gió cuốn
Ba an lòng, mẹ cũng được yên tâm
Nhưng đời ba chắc chắn cũng lỗi lầm
Trong cư xử dù thương con cách mấy
Ba tự trách ngày xưa sao không thấy
Những hờn đau trong mắt lệ của con
Thương các con lòng mẹ cũng héo hon
Những cuồng giận phủ đời con khi ấy
Ba giờ đây dù ăn năn biết mấy
Thì thời gian cũng đã bỏ ra đi
Các con ơi, ba còn nói được gì
Khi kỷ niệm đang làm ta đau đớn
Ba chỉ mong giờ các con đã lớn
Có gia đình và sẽ hiểu cho ba
Và cầu mong dỉ vãng sẽ dần qua
Trong tâm tưởng các con ngày xưa cũ
7/08/2013
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 10/07/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Viết
cho Em – Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Chủ
nhật - 30/06/2013 14:32
- Thương tặng vợ tôi
- Gởi Châu Thạch cho ngày tháng cũ. Em, người yêu lúc anh còn đi học Rồi
"mình ơi" khi anh bước vào đời Ngày anh đi một nơi chốn xa xôi Em đơn
độc giữa bầy con bé bỏng Có nhũng đêm một mình ngồi soi bóng Anh hỏi lòng yêu
em được bao nhiêu ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
-
Thương tặng vợ tôi
- Gởi Châu Thạch cho ngày tháng cũ
Em, người yêu lúc anh còn đi học
Rồi "mình ơi" khi anh bước vào đời
Ngày anh đi một nơi chốn xa xôi
Em đơn độc giữa bầy con bé bỏng
Có nhũng đêm một mình ngồi soi bóng
Anh hỏi lòng yêu em được bao nhiêu
Khi đời em những nắng sớm mưa chiều
Cô đơn sống bên đàn con bé dại
Nhớ ngày xưa bao dặm đường quan ải
Em một mình lặn lội để tìm anh
Lặng nhìn nhau mà lệ ứa long lanh
Em cúi xuống giấu đi lòng bối rối
Xót trong anh ảnh hình em cằn cổi
Dung nhan buồn thấm đậm những tàn phai
Cầm tay em cảm nhận những sần chai
Giọt cường toan trong nôi đời quá lớn
Buồn hắt hiu những mưa chiều nắng sớm
Em quên mình để lăn lộn mưu sinh
Từ hoàng hôn, đêm tối đến bình minh
Em cố đứng trong lòng cơn giông bảo
Đời gian dối, vì chén cơm manh áo
Em nguyện lòng chỉ biết sống cho con
Dù hôm nay ngày tháng cũ không còn
Nhưng mất mát vẫn hằn lên cay đắng
Đời cô đơn khi đêm về tỉnh lặng
Sắt se buồn khi nghĩ đến ngày mai
Không có anh trên vạn nẽo đường dài
Bao nghiệt ngã đang chờ em phía trước
Quên thời gian một mình em xuôi ngược
Héo hắt buồn theo từng bước con đi
Chết trong em ngày tháng của xuân thì
Bao mộng ước cũng tan thành mây khói
Có những điều mà ta không thể nói
Nhưng lòng thì day dứt mãi không thôi
Bao lo toan trên vạn nẽo đường đời
Ngày tháng đó làm sao anh nói hết
Thôi em nhé những xót xa, dấu vết
Thời gian đi rồi cũng sẽ phôi pha
Anh thầm mong trong em sẽ nhạt nhòa
Những kỷ niệm đau thương ngày tháng cũ.
- Gởi Châu Thạch cho ngày tháng cũ
Em, người yêu lúc anh còn đi học
Rồi "mình ơi" khi anh bước vào đời
Ngày anh đi một nơi chốn xa xôi
Em đơn độc giữa bầy con bé bỏng
Có nhũng đêm một mình ngồi soi bóng
Anh hỏi lòng yêu em được bao nhiêu
Khi đời em những nắng sớm mưa chiều
Cô đơn sống bên đàn con bé dại
Nhớ ngày xưa bao dặm đường quan ải
Em một mình lặn lội để tìm anh
Lặng nhìn nhau mà lệ ứa long lanh
Em cúi xuống giấu đi lòng bối rối
Xót trong anh ảnh hình em cằn cổi
Dung nhan buồn thấm đậm những tàn phai
Cầm tay em cảm nhận những sần chai
Giọt cường toan trong nôi đời quá lớn
Buồn hắt hiu những mưa chiều nắng sớm
Em quên mình để lăn lộn mưu sinh
Từ hoàng hôn, đêm tối đến bình minh
Em cố đứng trong lòng cơn giông bảo
Đời gian dối, vì chén cơm manh áo
Em nguyện lòng chỉ biết sống cho con
Dù hôm nay ngày tháng cũ không còn
Nhưng mất mát vẫn hằn lên cay đắng
Đời cô đơn khi đêm về tỉnh lặng
Sắt se buồn khi nghĩ đến ngày mai
Không có anh trên vạn nẽo đường dài
Bao nghiệt ngã đang chờ em phía trước
Quên thời gian một mình em xuôi ngược
Héo hắt buồn theo từng bước con đi
Chết trong em ngày tháng của xuân thì
Bao mộng ước cũng tan thành mây khói
Có những điều mà ta không thể nói
Nhưng lòng thì day dứt mãi không thôi
Bao lo toan trên vạn nẽo đường đời
Ngày tháng đó làm sao anh nói hết
Thôi em nhé những xót xa, dấu vết
Thời gian đi rồi cũng sẽ phôi pha
Anh thầm mong trong em sẽ nhạt nhòa
Những kỷ niệm đau thương ngày tháng cũ.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 30/06/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Viết
cho Mẹ - Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Thứ
năm - 27/06/2013 09:25
- Để
nhớ mẹ tôi. - Thương tặng nhà thơ CHÂU THẠCH. Con thương giai điệu ầu ơi Sáng
chiều mẹ hát vào đời con nghe Con thương bóng nắng bờ tre Giọt buồn rơi rụng
bên hè đêm mưa Con thương luống cải vườn dưa ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
-
Để nhớ mẹ tôi.
- Thương tặng nhà thơ Châu Thạch
Con thương giai điệu ầu ơi
Sáng chiều mẹ hát vào đời con nghe
Con thương bóng nắng bờ tre
Giọt buồn rơi rụng bên hè đêm mưa
Con thương luống cải vườn dưa
Dậu mồng tơi tím hàng dừa xanh xanh
Con thương gió lướt qua mành
Dịu dàng thoang thoảng hương chanh sau nhà
Con thương từng bụi chuối già
Mồ hôi mẹ đổ cho cà lên hoa
Mẹ ơi từng bước cầu xa
bàn tay mẹ dắt cho qua gập ghềnh
Con thương giòng suối bờ kênh
Bước chân của mẹ đi về sớm hôm
Ráng chiều con ngóng đầu thôn
Sáng lên bóng mẹ cho hồn con vui
Vườn rau dáng mẹ lui cui
Áo thô trăm vá thơm mùi thân quen
Con thương những tối không đèn
Mẹ lần từng bước buông rèm cho con
Ngàn trùng cách trở nước non
Bao hơi hướm mẹ chỉ còn trong tim
Ngày xanh con mãi đi tìm
Bỏ quên bóng mẹ dõi chìm trong sương
Kênh qua bao xiết đoạn đường
Đâu con thấu hiểu đoạn trường mẹ mang
Cho đời con bước thênh thang
Với bao ước nguyện mẹ càng lo toan
Chiều quê mắt dõi đường làng
Mẹ mong, mẹ đợi con ngoan trở về
Ngậm ngùi bao nỗi tái tê
Ngày con trở lại, câu thề trong mơ
Nỡi lòng con gói trong thơ
Ơn sâu của mẹ con thờ trong tim.
- Thương tặng nhà thơ Châu Thạch
Con thương giai điệu ầu ơi
Sáng chiều mẹ hát vào đời con nghe
Con thương bóng nắng bờ tre
Giọt buồn rơi rụng bên hè đêm mưa
Con thương luống cải vườn dưa
Dậu mồng tơi tím hàng dừa xanh xanh
Con thương gió lướt qua mành
Dịu dàng thoang thoảng hương chanh sau nhà
Con thương từng bụi chuối già
Mồ hôi mẹ đổ cho cà lên hoa
Mẹ ơi từng bước cầu xa
bàn tay mẹ dắt cho qua gập ghềnh
Con thương giòng suối bờ kênh
Bước chân của mẹ đi về sớm hôm
Ráng chiều con ngóng đầu thôn
Sáng lên bóng mẹ cho hồn con vui
Vườn rau dáng mẹ lui cui
Áo thô trăm vá thơm mùi thân quen
Con thương những tối không đèn
Mẹ lần từng bước buông rèm cho con
Ngàn trùng cách trở nước non
Bao hơi hướm mẹ chỉ còn trong tim
Ngày xanh con mãi đi tìm
Bỏ quên bóng mẹ dõi chìm trong sương
Kênh qua bao xiết đoạn đường
Đâu con thấu hiểu đoạn trường mẹ mang
Cho đời con bước thênh thang
Với bao ước nguyện mẹ càng lo toan
Chiều quê mắt dõi đường làng
Mẹ mong, mẹ đợi con ngoan trở về
Ngậm ngùi bao nỗi tái tê
Ngày con trở lại, câu thề trong mơ
Nỡi lòng con gói trong thơ
Ơn sâu của mẹ con thờ trong tim.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 27/06/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Xa rồi
tình yêu – Thơ Thùy Châu (Dallas-Texas, USA)
Thứ
tư - 26/06/2013 06:33
Mình em
cuối ở sân ga Nhìn con tàu chạy mưa sa nhạt nhòa Đau thương cố nén vở òa Nghe
môi mặn chát hay là nước mưa Thương anh nói mấy cũng thừa Trông theo, nước mắt
cũng vừa trên mi ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Thùy Châu
Định cư tại: Thành phố Houston, Dallas-Texas, USA
Email: nguyenvanloi44@hotmail.com
_____
Mình em cuối ở sân ga
Nhìn con tàu chạy mưa sa nhạt nhòa
Đau thương cố nén vở òa
Nghe môi mặn chát hay là nước mưa
Thương anh nói mấy cũng thừa
Trông theo, nước mắt cũng vừa trên mi
Tàu ơi dừng lại đừng đi
Cho em lần cuối ôm ghì lấy anh
Dẫu rằng tình quả mong manh
Nhưng bao kỷ niệm ngày xanh vẫn tràn
Lòng đau biết thuở nào tan
Khi tình như bóng chiều tàn cuối sân
Con đường cát nhỏ bâng khuâng
Em về trong gió ngại ngần bước chân
Nghe hơi sương xuống thật gần
Trên vai bé nhỏ khép dần đôi tay
Tình yêu mật ngọt bao ngày
Giờ anh bỏ lại cho đầy thương đau
Thôi thì tự nhủ mai sau
Tình xem như áo qua cầu gió bay.
Nhìn con tàu chạy mưa sa nhạt nhòa
Đau thương cố nén vở òa
Nghe môi mặn chát hay là nước mưa
Thương anh nói mấy cũng thừa
Trông theo, nước mắt cũng vừa trên mi
Tàu ơi dừng lại đừng đi
Cho em lần cuối ôm ghì lấy anh
Dẫu rằng tình quả mong manh
Nhưng bao kỷ niệm ngày xanh vẫn tràn
Lòng đau biết thuở nào tan
Khi tình như bóng chiều tàn cuối sân
Con đường cát nhỏ bâng khuâng
Em về trong gió ngại ngần bước chân
Nghe hơi sương xuống thật gần
Trên vai bé nhỏ khép dần đôi tay
Tình yêu mật ngọt bao ngày
Giờ anh bỏ lại cho đầy thương đau
Thôi thì tự nhủ mai sau
Tình xem như áo qua cầu gió bay.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 12/05/2015
. Cập nhật theo nguyên bản của tác gửi từ USA
ngày 26/06/2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét