Trang thơ Bùi Ngọc Minh (Ninh Bình)
Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015
Thứ
ba - 21/08/2012 16:12
Anh Lái
Đò Em yêu, một khách sang sông Yêu em, anh mãi là ông lái đò. Em ơi! Sóng cả
gió to, Mình anh chèo chống con đò sang sông Đời anh, những buổi đò đông ...
Thông tin liên hệ: (VanDanViet)
Tác giả Bùi Ngọc Minh
Địa chỉ liên lạc: số nhà 49, đường 1, phố 3 (Phạm Hồng Thái)
phường Vân Giang TP.Ninh Bình.
ĐT: 0914928390
Email: buingocminhnb@gmail.com
_____
Tặng
hai con Nhật Long
Con hiểu bi kịch Marbet, Hội chợ phù hoa…
qua tiếng Anh
hiểu Đoạn trường tân thanh,
Cung oán ngâm…
qua chữ Nôm
con đọc Người con gái viên đại úy,
Chiến tranh và hòa bình
Tội ác và hình phạt…
từ tiếng Nga
đọc Đạo đức kinh
Nam hoa kinh, Luận ngữ, Mạnh Tử
Đường thi
Tống từ
Bát đại gia…
qua chữ Hán
Qua chữ Latinh
con biết ngọn ngành
Cựu ước
Tân ước
đạo Gia tô
Con đã đọc Rutxô
Môngterxkiơ
Vônte, Raxin, Cornây
Victo Huygô…
bằng tiếng Pháp…
qua tiếng Hinđu
con thông giáo lí nhà Phật
con đọc Maharharrata…
con đọc thơ haiku
qua tiếng Nhật…
Nhưng con yêu ơi!
Con phải thấu hiểu
tiếng thở dài…
của các cụ già
trong những đêm không ngủ
con phải thấu hiểu
tiếng khóc…
của trẻ thơ
khi chúng chưa biết nói
con mới nên Người Tử Tế Hẳn Hoi.
Hoàng Liệt, Hoàng Mai Hà Nội 15-02-2012
Bùi Ngọc Minh
Bùi Ngọc Minh
Con hiểu bi kịch Marbet, Hội chợ phù hoa…
qua tiếng Anh
hiểu Đoạn trường tân thanh,
Cung oán ngâm…
qua chữ Nôm
con đọc Người con gái viên đại úy,
Chiến tranh và hòa bình
Tội ác và hình phạt…
từ tiếng Nga
đọc Đạo đức kinh
Nam hoa kinh, Luận ngữ, Mạnh Tử
Đường thi
Tống từ
Bát đại gia…
qua chữ Hán
Qua chữ Latinh
con biết ngọn ngành
Cựu ước
Tân ước
đạo Gia tô
Con đã đọc Rutxô
Môngterxkiơ
Vônte, Raxin, Cornây
Victo Huygô…
bằng tiếng Pháp…
qua tiếng Hinđu
con thông giáo lí nhà Phật
con đọc Maharharrata…
con đọc thơ haiku
qua tiếng Nhật…
Nhưng con yêu ơi!
Con phải thấu hiểu
tiếng thở dài…
của các cụ già
trong những đêm không ngủ
con phải thấu hiểu
tiếng khóc…
của trẻ thơ
khi chúng chưa biết nói
con mới nên Người Tử Tế Hẳn Hoi.
Hoàng Liệt, Hoàng Mai Hà Nội 15-02-2012
Bùi Ngọc Minh
Bùi Ngọc Minh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Ninh Bình ngày
16.3.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
SẮC MÀU NỖI NHỚ
Chiều buông
gió heo may
nhuốm lá thu
vàng
phố núi…
tím lòng ta
nỗi nhớ
về quê…
Tiếng sóng lúa
vàng ươm
dập dồn
đồng nội
trái bưởi đu đưa
vàng vũ khúc
trăng thu
chuyện cổ tích
Bà Nội
ấm nồng
bếp lửa
đêm đông
má
em ta
đỏ chín…
Và Mẹ
Mẹ hiện lên
trong cơn dông
vai áo nâu vá
bạc màu
mái đầu
bạc màu lam lũ
bầu trời quê
xanh trong
man mác
bay liệng tít trên cao
một cánh diều
màu cánh dán
sáo vi vút
ngọt ngào
nỗi nhớ
thắm xanh
thơm nồng hương
cỏ mật cỏ gà…
Ôi cánh diều ơi !
mảnh hồn ta
bay…
bay…
mãi đến những bến bờ xa ngái
vẫn vương vấn về quê
một sợi tơ lòng…
Thuận Châu, 10/1982 – Vân Giang, 4/2011
Bùi Ngọc Minh
RANH GIỚI
Bao hạt thóc
để thành đống thóc?
bao cọng rơm
để có một đống rơm?
Cao thượng và thấp hèn
Tình thương và thù hận
Chân thực và Giả trá
Lương thiện và Bất lương
Thiện và Ác
Tốt và Xấu…
Công lí và Bất công
Chân lí và Ngụy lí…
ranh giới
rạch ròi
nhưng cũng thật mong manh.
Vân Giang, 4/2011
Bùi Ngọc Minh
Chiều buông
gió heo may
nhuốm lá thu
vàng
phố núi…
tím lòng ta
nỗi nhớ
về quê…
Tiếng sóng lúa
vàng ươm
dập dồn
đồng nội
trái bưởi đu đưa
vàng vũ khúc
trăng thu
chuyện cổ tích
Bà Nội
ấm nồng
bếp lửa
đêm đông
má
em ta
đỏ chín…
Và Mẹ
Mẹ hiện lên
trong cơn dông
vai áo nâu vá
bạc màu
mái đầu
bạc màu lam lũ
bầu trời quê
xanh trong
man mác
bay liệng tít trên cao
một cánh diều
màu cánh dán
sáo vi vút
ngọt ngào
nỗi nhớ
thắm xanh
thơm nồng hương
cỏ mật cỏ gà…
Ôi cánh diều ơi !
mảnh hồn ta
bay…
bay…
mãi đến những bến bờ xa ngái
vẫn vương vấn về quê
một sợi tơ lòng…
Thuận Châu, 10/1982 – Vân Giang, 4/2011
Bùi Ngọc Minh
RANH GIỚI
Bao hạt thóc
để thành đống thóc?
bao cọng rơm
để có một đống rơm?
Cao thượng và thấp hèn
Tình thương và thù hận
Chân thực và Giả trá
Lương thiện và Bất lương
Thiện và Ác
Tốt và Xấu…
Công lí và Bất công
Chân lí và Ngụy lí…
ranh giới
rạch ròi
nhưng cũng thật mong manh.
Vân Giang, 4/2011
Bùi Ngọc Minh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Ninh Bình ngày
14.01.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
TRƯỚC MỒ LIỆT SĨ VÔ DANH
TRÊN ĐỒI A1 ĐIỆN BIÊN
Anh nằm đây
như đất đai tự ngàn đời
chẳng hề lên tiếng…
Anh chết
khi nét cười
còn vương trên khóe miệng
hay khi ôm bộc phá tấn công?
điều ấy chẳng hề quan trọng
bởi chết trong tư thế nào
Anh cũng góp đời mình
làm nên Điện Biên
Anh tên gì?
bia mộ đã trả lời
cái còn mất
đời người
chưa hẳn là tên tuổi
mà là sắc đỏ của cờ
màu xanh của trời
của cỏ cây
của mắt em thơ
cả cái ngất ngây
những lứa đôi…
Điện Biên, 4/1984
Bùi Ngọc Minh
KHI TIẾNG VE KÊU
Kính tặng thầy trò trường CĐSP Tây Bắc
Nóng bỏng da
mái nhà tôn gầm gào
gió Lào dữ dội…
Khắp trường
thầy trò
chia nhau
từng chậu nước
bưng bát cơm nếp
cùng trăng sao ao ước
một bữa cải Mèo
ăn đã thì thôi…
cứ lớn dần lên
mong ước mãi khôn nguôi
năm ngắn lại
chúng mình mau tốt nghiệp…
Đêm hội diễn
sân trường
ảo huyền
khúc nhạc
thầy giáo già
say mê hát tình ca…
Nhức nhối câu thơ
Nguyễn Du xưa
đất trời tối tăm trường dạ (1)
nước mắt rơi
thầy đọc Phản chiêu hồn (2)
giảng đường
thầy, cả chúng mình nữa
hóa mênh mông
mấy con ngựa
thẫn thờ
bãi cỏ…
Tất cả cứ qua đi
Tất cả cứ nhuốm niềm thương nhớ
Khi tiếng ve kêu
Tiễn biệt tuổi học trò
Kể từ mai
Mỗi đứa một phương…
Chúng mình xưa
chung một mái trường
Kỉ niệm cháy
Rực trời
hoa phượng…
Cao đẳng sư phạm Tây Bắc
(Thuận Châu, Sơn La), 5/1982
Bùi Ngọc Minh
----
TRÊN ĐỒI A1 ĐIỆN BIÊN
Anh nằm đây
như đất đai tự ngàn đời
chẳng hề lên tiếng…
Anh chết
khi nét cười
còn vương trên khóe miệng
hay khi ôm bộc phá tấn công?
điều ấy chẳng hề quan trọng
bởi chết trong tư thế nào
Anh cũng góp đời mình
làm nên Điện Biên
Anh tên gì?
bia mộ đã trả lời
cái còn mất
đời người
chưa hẳn là tên tuổi
mà là sắc đỏ của cờ
màu xanh của trời
của cỏ cây
của mắt em thơ
cả cái ngất ngây
những lứa đôi…
Điện Biên, 4/1984
Bùi Ngọc Minh
KHI TIẾNG VE KÊU
Kính tặng thầy trò trường CĐSP Tây Bắc
Nóng bỏng da
mái nhà tôn gầm gào
gió Lào dữ dội…
Khắp trường
thầy trò
chia nhau
từng chậu nước
bưng bát cơm nếp
cùng trăng sao ao ước
một bữa cải Mèo
ăn đã thì thôi…
cứ lớn dần lên
mong ước mãi khôn nguôi
năm ngắn lại
chúng mình mau tốt nghiệp…
Đêm hội diễn
sân trường
ảo huyền
khúc nhạc
thầy giáo già
say mê hát tình ca…
Nhức nhối câu thơ
Nguyễn Du xưa
đất trời tối tăm trường dạ (1)
nước mắt rơi
thầy đọc Phản chiêu hồn (2)
giảng đường
thầy, cả chúng mình nữa
hóa mênh mông
mấy con ngựa
thẫn thờ
bãi cỏ…
Tất cả cứ qua đi
Tất cả cứ nhuốm niềm thương nhớ
Khi tiếng ve kêu
Tiễn biệt tuổi học trò
Kể từ mai
Mỗi đứa một phương…
Chúng mình xưa
chung một mái trường
Kỉ niệm cháy
Rực trời
hoa phượng…
Cao đẳng sư phạm Tây Bắc
(Thuận Châu, Sơn La), 5/1982
Bùi Ngọc Minh
----
Chú
thích:
(1): Chữ dùng trong câu thơ: Đêm trường dạ tối tăm trời đất.(Văn chiêu hồn, Nguyễn Du)
(2): Tên bài thơ viếng Khuất Nguyên của Nguyễn Du.
----
(1): Chữ dùng trong câu thơ: Đêm trường dạ tối tăm trời đất.(Văn chiêu hồn, Nguyễn Du)
(2): Tên bài thơ viếng Khuất Nguyên của Nguyễn Du.
----
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Ninh Bình ngày
27.3.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
TRƯỚC NÀNG TÔ THỊ
Đất nước mình
biết bao cuộc tiễn đưa …
để những thiếu phụ
bồng con lên tận địa đầu phía bắc
ngóng trông chồng
hóa đá tự ngàn xưa…?
3/1986.
Bùi Ngọc Minh
VÔ ĐỀ
Từ trường viết văn Nguyễn Du
con hành hương về chùa Tây Phương (1)
Đức Thích Ca Mâu Ni
đi vắng
hoa đại thơm thơm
và tiếng chim thánh thót cuối chùa…
Chùa Tây Phương 6/1994.
Bùi Ngọc Minh
----
(1) Ngôi chùa nổi tiếng ở huyện Thạc Thất, xưa ở xứ Đoài (Sơn Tây), nay thuộc Hà Nội.
----
(1) Ngôi chùa nổi tiếng ở huyện Thạc Thất, xưa ở xứ Đoài (Sơn Tây), nay thuộc Hà Nội.
----
VIẾT Ở NINH BÌNH
Rừng Cúc Phương khát nước sông Thương
Núi Kì Lân khát nước sông Cầu (1)
Ngọc Mĩ Nhân khát gió rừng Yên Thế (2)
Để lòng ai lúng liếng khúc quan họ người ơi…!
Vân Giang, tháng 3/2006.
Bùi Ngọc Minh
----
(1), (2): Tên hai ngọn núi ở thành phố Ninh Bình.
----
(1), (2): Tên hai ngọn núi ở thành phố Ninh Bình.
----
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Ninh Bình ngày
14.3.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet.Net Khi
Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
ANH LÁI ĐÒ
Em yêu, một khách sang sông
Yêu em, anh mãi là ông lái đò.
Em ơi! Sóng cả gió to,
Mình anh chèo chống con đò sang sông
Đời anh, những buổi đò đông
Đời em, thân gái sang sông một lần.
Vì sao em vội dấn thân?
Mộng mơ nhuốm bụi bao lần em ơi!
Biết đời vẫn bạc như vôi,
Mà sao anh vẫn bồi hồi trước em?
Yêu em chẳng được quyền ghen,
Yêu em , anh chẳng thể quên phận mình.
Ông Trời ngang trái vô hình,
Để thân anh lái vương tình khách thơ.
Một con đò mấy bơ vơ…
Em ơi! Biết đến bao giờ gặp nhau?...
Vạn Xuân, 12/1995.
Bùi Ngọc Minh
NHỮNG NGƯỜI KÉO THUYỀN
Yêu em, anh mãi là ông lái đò.
Em ơi! Sóng cả gió to,
Mình anh chèo chống con đò sang sông
Đời anh, những buổi đò đông
Đời em, thân gái sang sông một lần.
Vì sao em vội dấn thân?
Mộng mơ nhuốm bụi bao lần em ơi!
Biết đời vẫn bạc như vôi,
Mà sao anh vẫn bồi hồi trước em?
Yêu em chẳng được quyền ghen,
Yêu em , anh chẳng thể quên phận mình.
Ông Trời ngang trái vô hình,
Để thân anh lái vương tình khách thơ.
Một con đò mấy bơ vơ…
Em ơi! Biết đến bao giờ gặp nhau?...
Vạn Xuân, 12/1995.
Bùi Ngọc Minh
NHỮNG NGƯỜI KÉO THUYỀN
TRÊN SÔNG HOÀNG
LONG
Những người kéo thuyền trên sông Hoàng Long (1)
Hằn trên vai họ sợi dây thừng,
Giời dở chứng, gió heo may thổi mạnh
Họ tự tạc tượng mình giữa mây trắng trời xanh.
Những người kéo thuyền trên sông Hoàng Long (1)
Hằn trên vai họ sợi dây thừng,
Giời dở chứng, gió heo may thổi mạnh
Họ tự tạc tượng mình giữa mây trắng trời xanh.
Gia Viễn, 12/1985.
Bùi Ngọc Minh
----
(1) Con sông ở Ninh Bình, gắn với truyền thuyết về Đinh Bộ Lĩnh.
Bùi Ngọc Minh
----
(1) Con sông ở Ninh Bình, gắn với truyền thuyết về Đinh Bộ Lĩnh.
----
LỜI MỜI DỞ DANG
Hỡi em! Thôn nữ chưa chồng
Sớm chiều phấp phỏng chờ trông cánh cò
Tủi…Hờn… Rạo rực…Buồn …Lo…
Biết không em?
Nàng Tô Thị bị vào lò nung vôi…
Em ơi! Thôi thế là thôi.
Đường lên xứ Lạng, lời mời dở dang.
Vạn Xuân, 12/1994
Bùi Ngọc Minh
LỜI MỜI DỞ DANG
Hỡi em! Thôn nữ chưa chồng
Sớm chiều phấp phỏng chờ trông cánh cò
Tủi…Hờn… Rạo rực…Buồn …Lo…
Biết không em?
Nàng Tô Thị bị vào lò nung vôi…
Em ơi! Thôi thế là thôi.
Đường lên xứ Lạng, lời mời dở dang.
Vạn Xuân, 12/1994
Bùi Ngọc Minh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Ninh Bình ngày 02.3.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
VÌ SAO?
Nỗi đau xưa,
đá hiện hình thiếu phụ đứng bồng con
ức triệu năm qua không thể bào mòn
đứng trước biển
gầm gào sóng vỗ…
Nỗi đau xưa.
trầm tích trong hầm mộ
một khối tròn
nước mắt ngàn đời
không tan vỡ…
Và cả những nỗi đau nay nữa,
tụ thành khói hình nấm màu đen
bắt trẻ thơ
mang hình hài quái dị…
Những nỗi đau
Nhân Loại
Không cần.
Vì sao?
Vì sao?
Vì sao ?
Vẫn cứ sinh ra.
Thuận Châu, Sơn La, 3/1981.
Bùi Ngọc Minh
TÂM TƯ VỢ LÍNH
Bởi vắng anh nên chiều đi chậm lại…
trâu chậm đường bừa, mạ chậm xanh cây,
chiếc rổ sề buột mấy nuộc mây,
vườn bắp cải vắng dấu giày bộ đội…
Bởi vắng anh, nên gà lên chồng muộn…
mùa đông dài chín tháng anh ơi !
chiếc dây gàu anh bện múc nước giếng khơi,
em nối mãi…
dài…
dài … như nỗi niềm chờ đợi…
Bởi vắng anh nên đêm sâu vời vợi…
mãi vẫn chẳng nghe gà gáy đầu canh
nhà ba gian lạnh, bởi vắng anh
chiếc giường đôi… một mình em quá rộng…
Anh ơi !
Em khát khao cả trong giấc mộng
đến khi nào đất nước mình, và cả trái đất này thực sự bình yên
để anh về bừa ruộng, rắc mạ chiêm
em khâu tã… chuẩn bị làm mẹ trẻ.
Thị xã Lai Châu 4/1982.
Bùi Ngọc Minh
LỤC BÁT VIẾT Ở CÀ MAU
Trăng vàng theo cúc vào thu
Tóc anh đã bạc mấy mùa heo may
Dòng sông kí ức vơi đầy
Lòng anh hoang lạnh những ngày vắng em…
Thành phố Cà Mau 3/2010
Bùi Ngọc Minh
Bùi Ngọc Minh
Nỗi đau xưa,
đá hiện hình thiếu phụ đứng bồng con
ức triệu năm qua không thể bào mòn
đứng trước biển
gầm gào sóng vỗ…
Nỗi đau xưa.
trầm tích trong hầm mộ
một khối tròn
nước mắt ngàn đời
không tan vỡ…
Và cả những nỗi đau nay nữa,
tụ thành khói hình nấm màu đen
bắt trẻ thơ
mang hình hài quái dị…
Những nỗi đau
Nhân Loại
Không cần.
Vì sao?
Vì sao?
Vì sao ?
Vẫn cứ sinh ra.
Thuận Châu, Sơn La, 3/1981.
Bùi Ngọc Minh
TÂM TƯ VỢ LÍNH
Bởi vắng anh nên chiều đi chậm lại…
trâu chậm đường bừa, mạ chậm xanh cây,
chiếc rổ sề buột mấy nuộc mây,
vườn bắp cải vắng dấu giày bộ đội…
Bởi vắng anh, nên gà lên chồng muộn…
mùa đông dài chín tháng anh ơi !
chiếc dây gàu anh bện múc nước giếng khơi,
em nối mãi…
dài…
dài … như nỗi niềm chờ đợi…
Bởi vắng anh nên đêm sâu vời vợi…
mãi vẫn chẳng nghe gà gáy đầu canh
nhà ba gian lạnh, bởi vắng anh
chiếc giường đôi… một mình em quá rộng…
Anh ơi !
Em khát khao cả trong giấc mộng
đến khi nào đất nước mình, và cả trái đất này thực sự bình yên
để anh về bừa ruộng, rắc mạ chiêm
em khâu tã… chuẩn bị làm mẹ trẻ.
Thị xã Lai Châu 4/1982.
Bùi Ngọc Minh
LỤC BÁT VIẾT Ở CÀ MAU
Trăng vàng theo cúc vào thu
Tóc anh đã bạc mấy mùa heo may
Dòng sông kí ức vơi đầy
Lòng anh hoang lạnh những ngày vắng em…
Thành phố Cà Mau 3/2010
Bùi Ngọc Minh
Bùi Ngọc Minh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Ninh Bình ngày
14.02.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet.Net Khi
Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
VÔ ĐỀ
Nai lạc đàn tác sầu bờ suối
Tôi nhớ ai, buồn dâng vời vợi…
Tiếng nai tác dài đêm chờ đợi
Ai có nghe nai tác giữa lòng tôi…?
Chiềng Xôm Sơn La tháng 3/1983
Bùi Ngọc Minh
TRƯỚC NÚI MƯỜNG HUNG
"Em là dòng sông Mã, anh là núi Mường Hung"
(Tình ca Tây Bắc)
Em ơi! Anh không phải là núi Mường Hung
Cũng không muốn em là dòng sông Mã
Mà vẫn nhớ em nỗi ngớ không cùng
Phảng phất mảnh hồn và dấu chân anh để lại
Anh gửi tặng em nỗi nhớ của một chàng trai xứ lạ
Đã gặp gỡ em tận thượng nguồn con sông Mã.
Sông Mã tháng 3/1983
Bùi Ngọc Minh
Tôi nhớ ai, buồn dâng vời vợi…
Tiếng nai tác dài đêm chờ đợi
Ai có nghe nai tác giữa lòng tôi…?
Chiềng Xôm Sơn La tháng 3/1983
Bùi Ngọc Minh
TRƯỚC NÚI MƯỜNG HUNG
"Em là dòng sông Mã, anh là núi Mường Hung"
(Tình ca Tây Bắc)
Em ơi! Anh không phải là núi Mường Hung
Cũng không muốn em là dòng sông Mã
Mà vẫn nhớ em nỗi ngớ không cùng
Phảng phất mảnh hồn và dấu chân anh để lại
Anh gửi tặng em nỗi nhớ của một chàng trai xứ lạ
Đã gặp gỡ em tận thượng nguồn con sông Mã.
Sông Mã tháng 3/1983
Bùi Ngọc Minh
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Ninh Bình ngày 29.01.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
SAO EM KHÔNG NÓI
Kính
tặng các thầy cô giáo Tây Bắc
Nơi em dạy học
Có sông Mã bắt đầu từ Sông Mã
Một dòng sông suốt đời chẳng hề êm ả
Cùng thời gian bào bạc đầu bao sỏi đá
Tự bao đời mải miết chở trăng về xuôi…
Nơi em dạy học
Có hàng gạo uy nghi thắp lửa đỏ trời
Những tên đất tên sông tên người tên suối
Nghe hoang dã như tự thời tiền sử
Vang vọng mãi trong tôi như kỉ niệm mối tình đầu…
Nơi em dạy học
Có con phà thầm lặng qua sông
Thay nhịp cầu nối vui đôi bờ song Mã
Cho mọi người ngược xuôi hối hả
Cho hồn em ngân nga khúc Xống chụ xon sao…
Anh đi tìm em tận Mường Lạn, Mường Và
Lớp học bản ngôi nhà nho nhỏ
Trang giáo án phập phồng theo làn gió
Hương ngọc lan ngây ngất những dòng thơ
Như gặp em trong mộng trong mơ
Tiếng em giảng bài, tiếng chim rừng thánh thót
Ăn cùng em bát canh lá dâu không vị ngọt
Mát lòng anh khi lội suối vượt đèo cao
Hôm nay về anh bỗng thấy yêu sao
Hương vị lạ bát canh lá dâu Sốp Cộp
Nhớ nắng cháy da, nhớ măng rừng, nhớ suối
Nhớ miệng em cười khi gợi chuyện đã qua
Em dẫn anh đi thăm tháp Mường Và
và nói với anh về cuộc sống thường ngày bao khó khăn vất vả
Sao em chẳng dám nói một lời:
- Em yêu anh!
Sông Mã, Thuận Châu 3/1983
Bùi Ngọc Minh
GIỜ RA CHƠI Ở MỘT TRƯỜNG
VÙNG CAO MIỀN TÂY
Giờ ra chơi vào mùa đông
ở một trường phổ thông vùng cao miền Tây
sương trắng sữa choàng voan lên tất cả
Em trai Dao mặc độc chiếc áo chàm
Em gái Thái chân không giày không dép
Có một bé giày ba ta rách
Lòi gót chân đen nhẻm ra ngoài
bé Hmông lượt thượt trong áo bông của mẹ
em Khơ Mú mặc áo khoác của cha
Khăn trùm đầu, mọt mảnh phu la rách
như chim vừa rời tổ
các em ùa ra
chạy nhảy hét hò không biết mệt
chẳng hề quan tâm đến áo đến quần
Tôi lặng nhìn
Sờ sững
Trầm ngâm
Chợt khao khát
Cái ngây thơ con trẻ…
Thuận Châu, tháng 3/1983
Nơi em dạy học
Có sông Mã bắt đầu từ Sông Mã
Một dòng sông suốt đời chẳng hề êm ả
Cùng thời gian bào bạc đầu bao sỏi đá
Tự bao đời mải miết chở trăng về xuôi…
Nơi em dạy học
Có hàng gạo uy nghi thắp lửa đỏ trời
Những tên đất tên sông tên người tên suối
Nghe hoang dã như tự thời tiền sử
Vang vọng mãi trong tôi như kỉ niệm mối tình đầu…
Nơi em dạy học
Có con phà thầm lặng qua sông
Thay nhịp cầu nối vui đôi bờ song Mã
Cho mọi người ngược xuôi hối hả
Cho hồn em ngân nga khúc Xống chụ xon sao…
Anh đi tìm em tận Mường Lạn, Mường Và
Lớp học bản ngôi nhà nho nhỏ
Trang giáo án phập phồng theo làn gió
Hương ngọc lan ngây ngất những dòng thơ
Như gặp em trong mộng trong mơ
Tiếng em giảng bài, tiếng chim rừng thánh thót
Ăn cùng em bát canh lá dâu không vị ngọt
Mát lòng anh khi lội suối vượt đèo cao
Hôm nay về anh bỗng thấy yêu sao
Hương vị lạ bát canh lá dâu Sốp Cộp
Nhớ nắng cháy da, nhớ măng rừng, nhớ suối
Nhớ miệng em cười khi gợi chuyện đã qua
Em dẫn anh đi thăm tháp Mường Và
và nói với anh về cuộc sống thường ngày bao khó khăn vất vả
Sao em chẳng dám nói một lời:
- Em yêu anh!
Sông Mã, Thuận Châu 3/1983
Bùi Ngọc Minh
GIỜ RA CHƠI Ở MỘT TRƯỜNG
VÙNG CAO MIỀN TÂY
Giờ ra chơi vào mùa đông
ở một trường phổ thông vùng cao miền Tây
sương trắng sữa choàng voan lên tất cả
Em trai Dao mặc độc chiếc áo chàm
Em gái Thái chân không giày không dép
Có một bé giày ba ta rách
Lòi gót chân đen nhẻm ra ngoài
bé Hmông lượt thượt trong áo bông của mẹ
em Khơ Mú mặc áo khoác của cha
Khăn trùm đầu, mọt mảnh phu la rách
như chim vừa rời tổ
các em ùa ra
chạy nhảy hét hò không biết mệt
chẳng hề quan tâm đến áo đến quần
Tôi lặng nhìn
Sờ sững
Trầm ngâm
Chợt khao khát
Cái ngây thơ con trẻ…
Thuận Châu, tháng 3/1983
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.Ninh Bình ngày 10.10.2010
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét