Trang thơ Duy Toàn Lưu Lãng Khách 2014
Thứ Hai, 3 tháng 8, 2015
Chùm
thơ viết về mẹ của Lưu Lãng Khách
Thứ
sáu - 25/07/2014 19:11
Chiều
ngang qua phố chợ Thấy mẹ của ai ngồi bày bán bên đường Phải chăng mẹ rao bán
mồ hôi và nước mắt Bán nỗi đời mình đà bạc thếch như sương Mẹ ngồi đó! Linh hồn
như đã mất Khi chiều trôi cuồn cuộn xiết trong lòng ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Lưu Lãng Khách
Tên thật: Nguyễn Văn Toàn
Bút danh khác: Duy Toàn
Địa chỉ: 242 Nguyễn Thị Thập, KP 4, P.Tân Quy, Q.7- TP.HCM
Di động: 0902 734 050
Email: luu_lang_khach@yahoo.com.vn
_____
Chiều ngang qua phố chợ
Thấy mẹ của ai ngồi bày bán bên đường
Phải chăng mẹ rao bán mồ hôi và nước mắt
Bán nỗi đời mình đà bạc thếch như sương
Mẹ ngồi đó! Linh hồn như đã mất
Khi chiều trôi cuồn cuộn xiết trong lòng
Mẹ ngồi đó! Bao nỗi lo chồng chất
Tạc hình hài như tượng đá rêu phong
Anh cúi xuống mua giùm hàng cho mẹ
Ôm vào lòng sao bỗng hóa đau thương
Mẹ là ai! Là người hay chúa, phật
Nào phải mẹ anh sao xang xốn dị thường
Mẹ là ai! Mà vàng sâu trong mắt
Mưa nắng trên da như tấu khúc đoạn trường
Mẹ là ai! Mà dáng gầy héo hắt
Quảy gánh về như quảy nỗi tai ương
Nào phải mẹ anh bỗng dưng lòng muốn khóc
Khi bóng hoàng hôn trùm xuống tấm lưng còng
Anh có thể mua hết hàng cho mẹ
Nhưng một kiếp tủi cực cơ hàn
anh mua nổi hay không?
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
ANH VỀ
Anh về giữa mùa xuân còn lê thê rét mướt
Sông Trà ngái ngủ, bờ tre ngả bóng lim dim
Ảo mờ trong sương khói chiều hôm
Vài tiếng chim lạc lõng gọi bầy
Rớt xuống chạm vào niềm đau dĩ vãng
Cho ngày về buồn hơn buổi ra đi
Xóm làng vẫn vậy! Nhà cửa nhuốm rêu phong
Bên thềm hoang chơ vơ một bóng già nhỏ thó
Mẹ ngước nhìn lên,không thẳng nổi tấm lưng còng quá độ
Mắt mờ lệ đẫm nhìn sao được dáng dấp đứa con xa
Ngày trở lại quê nhà
Người nhìn anh qua đôi tay mò mẫm
Vết sần chai còn ghi dấu đời trấu tro bụi bặm
Run run nắm bắt hình hài
Nỗi đau nào vụt đến, làm bầm gan tím ruột đứa con trai
Anh ngồi như hóa đá
Láng giềng bao năm ai mất ai còn
Bạn bè đâu vắng cả. Anh cúi đầu
Chẳng kiếm tìm trong lòng mẹ héo hon
Một chút nắng xuân xưa ,một niềm vui nho nhỏ
Anh về đây! Mẹ ngồi đó!
Mà như thể ngồi bên tượng chúa Giê-su thịt bầm máu đỏ
Vết thương nào loang lổ hiện trên da
Anh ngồi đây! Sao chẳng nghe âm vọng sóng sông Trà
Chẳng nghe tiếng cụng ly cho ấm tình bằng hữu
Đêm miền Trung nhỏ lệ
Ba ngày trôi lạnh lẽo
Hôn lên trán Mẹ già
Anh vội bước ra đi…
Xuân 2011
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
MẸ NGỒI ĐÓ
Đất trời như tối ba mươi
Thuyền thiêm thiếp ngủ, bến rơi rơi buồn
Phen này có lẽ về luôn
Vẫy chào vịnh Hạ có buồn chi ai
Bình minh thuyền nối đuôi dài
Trăm tay phe phẩy hẹn vài trăng thôi
Riêng anh! Không đứng không ngồi
Nằm nhìn vịnh Hạ lạc trời bồng lai…
Ba ngày-mở mắt-ban mai
Biển trời đất mẹ mưa vài hạt rơi
Con về đây! Mẹ cha ơi!
Chỉ nghe thấy tiếng chim trời buồn tênh
Vào nhà dưới, lên nhà trên
Ra vườn, thấy mẹ già bên luống cà
Mẹ ngồi đó! Dưới mưa sa
Cho đau thương vỡ chảy ra thành dòng
Mẹ ngồi đó! Áo tơi không
Nón cời che hở nỗi lòng héo hon
Mẹ ngồi đó! Chẳng thấy con
Quả cà sâu đục khóc giòn trên tay
Mẹ ngồi như chẳng muốn hay
Đang mưa hay nắng đang ngày hay đêm
Anh chào! Mẹ vẫn lặng im
Mắt mờ, tay khẵng khiu thêm nghẹn ngào
Hay là mẹ lạc chiêm bao!
Hay là mẹ nhớ thuở nào ngược xuôi
Trở về sao chẳng thấy vui
Trở về sao lắm ngậm ngùi lòng trai
Nâng Người, ôm chặt đôi vai
Mặc cho nước mắt chảy dài theo mưa
Hôn lên tóc mẹ lưa thưa
Một đời tủi cực… đã thừa mẹ ơi!
Quảng Ngãi ngày về, cuối thu 2002
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
MẸ TÔI ĐÓ
Da bọc xương
Mắt nhạt nhòa bao cơn nước lửa
Quê hương điêu linh
Lê bước đời chăm con ráo sữa
Mẹ tôi đó! Một quả mìn lo mo
Ngỡ đã chết! Vẫn tháng ngày co ro
Thu mình lại trong lo toan tăm tối
Chân cà queo
Vẫn miệt mài cong lưng cuốc xới
Chăm đàn con
Gió mưa đời liêu xiêu móc bới
Mẹ tôi đó! Những tột cùng gian lao
Hằn in bóng bức tượng người thương đau
Một hình hài rêu phong nhức nhối
Mà mơ ước tương lai đổi dời
Ngày vui vẫn quay lưng xa vời
Ngồi một chỗ chờ ngày về trời
Giờ con biết dâng chi cho Người
Mẹ ơi!
Sài Gòn cuối thu
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
Thấy mẹ của ai ngồi bày bán bên đường
Phải chăng mẹ rao bán mồ hôi và nước mắt
Bán nỗi đời mình đà bạc thếch như sương
Mẹ ngồi đó! Linh hồn như đã mất
Khi chiều trôi cuồn cuộn xiết trong lòng
Mẹ ngồi đó! Bao nỗi lo chồng chất
Tạc hình hài như tượng đá rêu phong
Anh cúi xuống mua giùm hàng cho mẹ
Ôm vào lòng sao bỗng hóa đau thương
Mẹ là ai! Là người hay chúa, phật
Nào phải mẹ anh sao xang xốn dị thường
Mẹ là ai! Mà vàng sâu trong mắt
Mưa nắng trên da như tấu khúc đoạn trường
Mẹ là ai! Mà dáng gầy héo hắt
Quảy gánh về như quảy nỗi tai ương
Nào phải mẹ anh bỗng dưng lòng muốn khóc
Khi bóng hoàng hôn trùm xuống tấm lưng còng
Anh có thể mua hết hàng cho mẹ
Nhưng một kiếp tủi cực cơ hàn
anh mua nổi hay không?
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
ANH VỀ
Anh về giữa mùa xuân còn lê thê rét mướt
Sông Trà ngái ngủ, bờ tre ngả bóng lim dim
Ảo mờ trong sương khói chiều hôm
Vài tiếng chim lạc lõng gọi bầy
Rớt xuống chạm vào niềm đau dĩ vãng
Cho ngày về buồn hơn buổi ra đi
Xóm làng vẫn vậy! Nhà cửa nhuốm rêu phong
Bên thềm hoang chơ vơ một bóng già nhỏ thó
Mẹ ngước nhìn lên,không thẳng nổi tấm lưng còng quá độ
Mắt mờ lệ đẫm nhìn sao được dáng dấp đứa con xa
Ngày trở lại quê nhà
Người nhìn anh qua đôi tay mò mẫm
Vết sần chai còn ghi dấu đời trấu tro bụi bặm
Run run nắm bắt hình hài
Nỗi đau nào vụt đến, làm bầm gan tím ruột đứa con trai
Anh ngồi như hóa đá
Láng giềng bao năm ai mất ai còn
Bạn bè đâu vắng cả. Anh cúi đầu
Chẳng kiếm tìm trong lòng mẹ héo hon
Một chút nắng xuân xưa ,một niềm vui nho nhỏ
Anh về đây! Mẹ ngồi đó!
Mà như thể ngồi bên tượng chúa Giê-su thịt bầm máu đỏ
Vết thương nào loang lổ hiện trên da
Anh ngồi đây! Sao chẳng nghe âm vọng sóng sông Trà
Chẳng nghe tiếng cụng ly cho ấm tình bằng hữu
Đêm miền Trung nhỏ lệ
Ba ngày trôi lạnh lẽo
Hôn lên trán Mẹ già
Anh vội bước ra đi…
Xuân 2011
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
MẸ NGỒI ĐÓ
Đất trời như tối ba mươi
Thuyền thiêm thiếp ngủ, bến rơi rơi buồn
Phen này có lẽ về luôn
Vẫy chào vịnh Hạ có buồn chi ai
Bình minh thuyền nối đuôi dài
Trăm tay phe phẩy hẹn vài trăng thôi
Riêng anh! Không đứng không ngồi
Nằm nhìn vịnh Hạ lạc trời bồng lai…
Ba ngày-mở mắt-ban mai
Biển trời đất mẹ mưa vài hạt rơi
Con về đây! Mẹ cha ơi!
Chỉ nghe thấy tiếng chim trời buồn tênh
Vào nhà dưới, lên nhà trên
Ra vườn, thấy mẹ già bên luống cà
Mẹ ngồi đó! Dưới mưa sa
Cho đau thương vỡ chảy ra thành dòng
Mẹ ngồi đó! Áo tơi không
Nón cời che hở nỗi lòng héo hon
Mẹ ngồi đó! Chẳng thấy con
Quả cà sâu đục khóc giòn trên tay
Mẹ ngồi như chẳng muốn hay
Đang mưa hay nắng đang ngày hay đêm
Anh chào! Mẹ vẫn lặng im
Mắt mờ, tay khẵng khiu thêm nghẹn ngào
Hay là mẹ lạc chiêm bao!
Hay là mẹ nhớ thuở nào ngược xuôi
Trở về sao chẳng thấy vui
Trở về sao lắm ngậm ngùi lòng trai
Nâng Người, ôm chặt đôi vai
Mặc cho nước mắt chảy dài theo mưa
Hôn lên tóc mẹ lưa thưa
Một đời tủi cực… đã thừa mẹ ơi!
Quảng Ngãi ngày về, cuối thu 2002
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
MẸ TÔI ĐÓ
Da bọc xương
Mắt nhạt nhòa bao cơn nước lửa
Quê hương điêu linh
Lê bước đời chăm con ráo sữa
Mẹ tôi đó! Một quả mìn lo mo
Ngỡ đã chết! Vẫn tháng ngày co ro
Thu mình lại trong lo toan tăm tối
Chân cà queo
Vẫn miệt mài cong lưng cuốc xới
Chăm đàn con
Gió mưa đời liêu xiêu móc bới
Mẹ tôi đó! Những tột cùng gian lao
Hằn in bóng bức tượng người thương đau
Một hình hài rêu phong nhức nhối
Mà mơ ước tương lai đổi dời
Ngày vui vẫn quay lưng xa vời
Ngồi một chỗ chờ ngày về trời
Giờ con biết dâng chi cho Người
Mẹ ơi!
Sài Gòn cuối thu
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
03.8.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 25.7.2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Mong
nhẹ bước anh đi – Thơ Lưu Lãng Khách
Thứ
hai - 05/05/2014 11:00
(Kính
viếng hương hồn anh Lê Đình Hiếu) Thế là anh đã làm người đi trước Hãy yên lòng
giã biệt cõi phù sinh Đã đến phải đi! Không thể nào khác được Khi trời cao đã
gọi đến tên mình Đêm nay em xin làm người ở lại Tiễn đưa anh qua bến cuối cuộc
đời ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Lưu Lãng Khách
Tên thật: Nguyễn Văn Toàn
Bút danh khác: Duy Toàn
Địa chỉ: 242 Nguyễn Thị Thập, KP 4, P.Tân Quy, Q.7- TP.HCM
Di động: 0902 734 050
Email: luu_lang_khach@yahoo.com.vn
_____
(Kính viếng hương hồn anh Lê Đình Hiếu)
Thế là anh đã làm người đi trước
Hãy yên lòng giã biệt cõi phù sinh
Đã đến phải đi! Không thể nào khác được
Khi trời cao đã gọi đến tên mình
Đêm nay em xin làm người ở lại
Tiễn đưa anh qua bến cuối cuộc đời
Nén tâm nhang đẫm tình nghi ngút khói
Từ mọi miền trên đất nước anh ơi!
Chớ ủy mị bước qua cầu anh nhé!
Hãy vui câu đời sống gửi thác về
Với trần thế anh nào đơn lẻ
Trong gia đình, bằng hữu khắp sơn khê
Thanh thản anh đi về bên kia thế giới
Khi trăm năm còn để lại chút gì
Tuổi xế bóng như đang về bến đợi
Đôi vần thơ này mong nhẹ bước anh đi.
Khuya 3/5/2014
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
Thế là anh đã làm người đi trước
Hãy yên lòng giã biệt cõi phù sinh
Đã đến phải đi! Không thể nào khác được
Khi trời cao đã gọi đến tên mình
Đêm nay em xin làm người ở lại
Tiễn đưa anh qua bến cuối cuộc đời
Nén tâm nhang đẫm tình nghi ngút khói
Từ mọi miền trên đất nước anh ơi!
Chớ ủy mị bước qua cầu anh nhé!
Hãy vui câu đời sống gửi thác về
Với trần thế anh nào đơn lẻ
Trong gia đình, bằng hữu khắp sơn khê
Thanh thản anh đi về bên kia thế giới
Khi trăm năm còn để lại chút gì
Tuổi xế bóng như đang về bến đợi
Đôi vần thơ này mong nhẹ bước anh đi.
Khuya 3/5/2014
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
03.8.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 05/05/2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Tôi –
Thơ Lưu Lãng Khách
Thứ
sáu - 28/03/2014 07:43
(Thương
trao về Như Nguyện) Tôi! Người làm thơ Lang thang giữa cuộc đời không danh phận
Được vợ chấm nên luôn dành giải nhất Và cũng chỉ mình em trao giải thưởng cho
thôi Mộng phiêu du đi cuối đất cùng trời Bỏ lại em bên song mòn mỏi đợi Và từ
đó – thơ – em không ngó tới Nằm vất vưởng bên lề cơm áo quá chanh chua. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Lưu Lãng Khách
Tên thật: Nguyễn Văn Toàn
Bút danh khác: Duy Toàn
Địa chỉ: 242 Nguyễn Thị Thập, KP 4, P.Tân Quy, Q.7- TP.HCM
Di động: 0902 734 050
Email: luu_lang_khach@yahoo.com.vn
_____
(Thương trao về Như Nguyện)
Tôi! Người làm thơ
Lang thang giữa cuộc đời không danh phận
Được vợ chấm nên luôn dành giải nhất
Và cũng chỉ mình em trao giải thưởng cho thôi
Mộng phiêu du đi cuối đất cùng trời
Bỏ lại em bên song mòn mỏi đợi
Và từ đó – thơ – em không ngó tới
Nằm vất vưởng bên lề cơm áo quá chanh chua.
Tôi! Người làm thơ
Gác qua bên những thành bại hơn thua
Vẫn trở trăn khi ngàn xanh thay lá
Vẫn buồn vui cùng non cao biển cả
Nên háo hức quay về lại sớm vội ra đi.
Tôi! Người làm thơ
Viết mãi không thôi như trời hành đất đọa
Bới nát tâm can mong để lại chút gì
Nghiền cũ tìm mới, ngẫm quen tìm lạ
Bạn dăm ba người tán thưởng đôi khi
Vẫn sung sướng chút hư danh ảo vị
Vẫn nghêu ngao gửi gió núi mây ngàn
Với giám khảo của mình tôi đang chờ bố thí
Một nới tay nào cho ấm dạ thi nhân
Mà sao mãi im hơi thế nhỉ!
Dẫu niềm vui cơm áo đã thật gần
Cuối đông 2013
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
Tôi! Người làm thơ
Lang thang giữa cuộc đời không danh phận
Được vợ chấm nên luôn dành giải nhất
Và cũng chỉ mình em trao giải thưởng cho thôi
Mộng phiêu du đi cuối đất cùng trời
Bỏ lại em bên song mòn mỏi đợi
Và từ đó – thơ – em không ngó tới
Nằm vất vưởng bên lề cơm áo quá chanh chua.
Tôi! Người làm thơ
Gác qua bên những thành bại hơn thua
Vẫn trở trăn khi ngàn xanh thay lá
Vẫn buồn vui cùng non cao biển cả
Nên háo hức quay về lại sớm vội ra đi.
Tôi! Người làm thơ
Viết mãi không thôi như trời hành đất đọa
Bới nát tâm can mong để lại chút gì
Nghiền cũ tìm mới, ngẫm quen tìm lạ
Bạn dăm ba người tán thưởng đôi khi
Vẫn sung sướng chút hư danh ảo vị
Vẫn nghêu ngao gửi gió núi mây ngàn
Với giám khảo của mình tôi đang chờ bố thí
Một nới tay nào cho ấm dạ thi nhân
Mà sao mãi im hơi thế nhỉ!
Dẫu niềm vui cơm áo đã thật gần
Cuối đông 2013
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
03.8.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 28/03/2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ thời niên thiếu của Duy Toàn
Thứ
bảy - 22/03/2014 21:19
Tặng
thầy Lê Trọng Dũng (Đăng trên Bách Báo năm lớp- bảy Kỷ niệm năm mười ba tuổi) Sáng
đông gió bức lạnh lùng ghê Trống giục trường xa vọng lướt về Sách vở trên tay
chân rảo bước Kịp giờ đến lớp kẻo thầy chê. Đông 1976
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Lưu Lãng Khách
Tên thật: Nguyễn Văn Toàn
Bút danh khác: Duy Toàn
Địa chỉ: 242 Nguyễn Thị Thập, KP 4, P.Tân Quy, Q.7- TP.HCM
Di động: 0902 734 050
Email: luu_lang_khach@yahoo.com.vn
_____
Sáng nay chủ nhật chắc là vui
Chợt gió mưa đâu kéo dập vùi
Chắc Mẹ đồng sâu đang khổ lắm
Lòng mới lâng lâng bỗng ngậm ngùi.
Thu 1976
ĐỨNG NGANG TRÔN
(Kỷ niệm năm mười ba tuổi)
Ai người Quảng Ngãi Hổ Gầm thôn
Có biết ông con ở cạnh đồn
Tuổi mới mười ba không muốn học
Thân còn bé dại chẳng thèm khôn
Chiều chiều sớm sớm đàn ca riết
Tối tối khuya khuya vẻ viết dồn
Ất Mẹo không còn tiên tiến nữa
Bính Thìn có lẽ đứng ngang trôn.
Xuân 1976
KẺO THẦY CHÊ
Tặng thầy Lê Trọng Dũng
(Đăng trên Bách Báo năm lớp- bảy Kỷ niệm năm mười ba tuổi)
Sáng đông gió bức lạnh lùng ghê
Trống giục trường xa vọng lướt về
Sách vở trên tay chân rảo bước
Kịp giờ đến lớp kẻo thầy chê.
Đông 1976
TẬP CUỐC ĐẤT
Tập tễnh loay hoay đứng lại ngồi
Mấy hàng đất bãi mượt mồ hôi
Anh Hai xuống cỏ Ba bắc đất
Ông ngẩn tò te bấu gáy thôi.
Đông 1976
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
Chợt gió mưa đâu kéo dập vùi
Chắc Mẹ đồng sâu đang khổ lắm
Lòng mới lâng lâng bỗng ngậm ngùi.
Thu 1976
ĐỨNG NGANG TRÔN
(Kỷ niệm năm mười ba tuổi)
Ai người Quảng Ngãi Hổ Gầm thôn
Có biết ông con ở cạnh đồn
Tuổi mới mười ba không muốn học
Thân còn bé dại chẳng thèm khôn
Chiều chiều sớm sớm đàn ca riết
Tối tối khuya khuya vẻ viết dồn
Ất Mẹo không còn tiên tiến nữa
Bính Thìn có lẽ đứng ngang trôn.
Xuân 1976
KẺO THẦY CHÊ
Tặng thầy Lê Trọng Dũng
(Đăng trên Bách Báo năm lớp- bảy Kỷ niệm năm mười ba tuổi)
Sáng đông gió bức lạnh lùng ghê
Trống giục trường xa vọng lướt về
Sách vở trên tay chân rảo bước
Kịp giờ đến lớp kẻo thầy chê.
Đông 1976
TẬP CUỐC ĐẤT
Tập tễnh loay hoay đứng lại ngồi
Mấy hàng đất bãi mượt mồ hôi
Anh Hai xuống cỏ Ba bắc đất
Ông ngẩn tò te bấu gáy thôi.
Đông 1976
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
03.8.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 22/03/2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Mẹ và
em/ Tình yêu của anh/ Biết làm sao – Thơ Lưu Lãng Khách
Thứ bảy - 08/03/2014 21:49
Mẹ sanh
ra anh nuôi anh khôn lớn Em sanh ra anh con của chúng mình Hai người phụ nữ anh
yêu quí nhất Nhớ nao lòng trên mỗi bước phiêu linh ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Lưu Lãng Khách
Tên thật: Nguyễn Văn Toàn
Bút danh khác: Duy Toàn
Địa chỉ: 242 Nguyễn Thị Thập, KP 4, P.Tân Quy, Q.7- TP.HCM
Di động: 0902 734 050
Email: luu_lang_khach@yahoo.com.vn
_____
Mẹ sanh ra anh nuôi anh khôn lớn
Em sanh ra anh con của chúng mình
Hai người phụ nữ anh yêu quí nhất
Nhớ nao lòng trên mỗi bước phiêu linh
Thế mà anh nửa đời như phụ bạc
Mãi ngông nghêu như một kẻ vô tình
Để mẹ ngóng trước thềm rêu cỏ mọc
Để em chờ sau cửa gió trăng lên
Mẹ thương anh đêm cầu trời khấn phật
Cho con trai được mạnh giỏi an lành
Em yêu anh chẳng sợ tình vuột mất
Gió mưa đời níu giữu chút xuân xanh
Mẹ càng yếu em ngày càng giống mẹ
Đêm hoang mang em âu yếm dỗ dành
Khi anh lỡ đánh rơi thời trai trẻ
Khi anh về tay trắng áo phong phanh
Sợ mắt mẹ vàng lên màu cơm áo
Lo môi em xám xuống sắc phai tàn
Mà anh chẳng thể làm gì hơn nữa
Khi một thời tăm tối chửa sang trang.
Xuân 2000
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
TÌNH YÊU CỦA ANH
(thương tặng Như Nguyện)
Anh muốn dành cho em
Những vần thơ hay nhất
Bằng lời của trái tim
Của tình yêu chơn chất
Sau bao năm trên bước đường phiêu bạt
Tình yêu kia chưa thốt hết ra lời
Chỉ biết thiếu em lòng cồn cào như biển khát
Như chờ mưa về sau nắng hạn em ơi!
Giờ về sống bên em!
Khi các con ta đã vào tuổi lớn
Như những mầm xuân đã vươn mình mơn mởn
Đầy hứa hẹn mai sau những trái ngọt cây lành
Nhìn vào con, anh thấy mặt mũi mình
Thấy mắt môi ta hòa trong nhau sống động
Những kết tinh của cuộc tình thơ mộng
Sẽ nở nhụy khai hoa tô điểm dáng cho đời
Thấy trong các con có gì đang bay bổng
Đó là tình yêu và hạnh phúc em ơi!
Những gì cho em chỉ có thế thôi
Chỉ có thế thôi mà anh ao ước nhất
Một vợ ba con như thiên thần sướng thật
Dẫu đến ngàn đời, xin giữ mãi một tình yêu…
Sài Gòn 28/2/2014
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
BIẾT LÀM SAO
Mẹ còn ngồi đợi con không!
Con đời phiêu lãng mẹ mong nỗi gì
Đường đường một đấng nam nhi
Lỡ câu hiếu lễ chỉ vì mê chơi
Giữa đường, ai gọi: Mẹ ơi!
Lòng nghe tê điếng rã rời bước chân
Bỗng dường thấy mẹ cuối sân
Ngồi như đếm bước phong trần ai vương
Bỗng như thấy mẹ đầu đường
Héo gầy đứng ngóng về phương trời nào
Nghìn trùng con biết làm sao
Dâng người giây phút ngọt ngào mẹ ơi!
Cát Bà cuối thu 1992
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
Em sanh ra anh con của chúng mình
Hai người phụ nữ anh yêu quí nhất
Nhớ nao lòng trên mỗi bước phiêu linh
Thế mà anh nửa đời như phụ bạc
Mãi ngông nghêu như một kẻ vô tình
Để mẹ ngóng trước thềm rêu cỏ mọc
Để em chờ sau cửa gió trăng lên
Mẹ thương anh đêm cầu trời khấn phật
Cho con trai được mạnh giỏi an lành
Em yêu anh chẳng sợ tình vuột mất
Gió mưa đời níu giữu chút xuân xanh
Mẹ càng yếu em ngày càng giống mẹ
Đêm hoang mang em âu yếm dỗ dành
Khi anh lỡ đánh rơi thời trai trẻ
Khi anh về tay trắng áo phong phanh
Sợ mắt mẹ vàng lên màu cơm áo
Lo môi em xám xuống sắc phai tàn
Mà anh chẳng thể làm gì hơn nữa
Khi một thời tăm tối chửa sang trang.
Xuân 2000
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
TÌNH YÊU CỦA ANH
(thương tặng Như Nguyện)
Anh muốn dành cho em
Những vần thơ hay nhất
Bằng lời của trái tim
Của tình yêu chơn chất
Sau bao năm trên bước đường phiêu bạt
Tình yêu kia chưa thốt hết ra lời
Chỉ biết thiếu em lòng cồn cào như biển khát
Như chờ mưa về sau nắng hạn em ơi!
Giờ về sống bên em!
Khi các con ta đã vào tuổi lớn
Như những mầm xuân đã vươn mình mơn mởn
Đầy hứa hẹn mai sau những trái ngọt cây lành
Nhìn vào con, anh thấy mặt mũi mình
Thấy mắt môi ta hòa trong nhau sống động
Những kết tinh của cuộc tình thơ mộng
Sẽ nở nhụy khai hoa tô điểm dáng cho đời
Thấy trong các con có gì đang bay bổng
Đó là tình yêu và hạnh phúc em ơi!
Những gì cho em chỉ có thế thôi
Chỉ có thế thôi mà anh ao ước nhất
Một vợ ba con như thiên thần sướng thật
Dẫu đến ngàn đời, xin giữ mãi một tình yêu…
Sài Gòn 28/2/2014
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
BIẾT LÀM SAO
Mẹ còn ngồi đợi con không!
Con đời phiêu lãng mẹ mong nỗi gì
Đường đường một đấng nam nhi
Lỡ câu hiếu lễ chỉ vì mê chơi
Giữa đường, ai gọi: Mẹ ơi!
Lòng nghe tê điếng rã rời bước chân
Bỗng dường thấy mẹ cuối sân
Ngồi như đếm bước phong trần ai vương
Bỗng như thấy mẹ đầu đường
Héo gầy đứng ngóng về phương trời nào
Nghìn trùng con biết làm sao
Dâng người giây phút ngọt ngào mẹ ơi!
Cát Bà cuối thu 1992
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
03.8.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 22/03/2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Đêm
xuân nhớ bạn/ Ẩn lệ ca – Thơ Duy Toàn
Thứ
ba - 18/02/2014 06:56
Kính viếng hương hồn thi sĩ Lâm Anh – Phố buổi tàn khuya đứng bâng khuâng Âm dương đôi ngã
lấy chi mừng Trăng xế nghiêng soi đồi Độc Lập Có thấy hồn ai cạn chén xuân ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Lưu Lãng Khách
Tên thật: Nguyễn Văn Toàn
Bút danh khác: Duy Toàn
Địa chỉ: 242 Nguyễn Thị Thập, KP 4, P.Tân Quy, Q.7- TP.HCM
Di động: 0902 734 050
Email: luu_lang_khach@yahoo.com.vn
_____
Kính
viếng hương hồn thi sĩ Lâm Anh
Phố buổi tàn khuya đứng bâng khuâng
Âm dương đôi ngã lấy chi mừng
Trăng xế nghiêng soi đồi Độc Lập
Có thấy hồn ai cạn chén xuân.
Vào ngồi rót rượu tràn trên chiếu
Mười ngón tay run đổ lệ ròng
Lòng nào hoang lạnh như cổ miếu
Mà buổi xuân về lạ phố đông.
Ngước mặt nhìn lên! Bạn ở đâu?
Mà gió đêm xuân lệch mái đầu
Mà bóng trăng rằm chưa kịp khuất
Như còn trăn trở buổi lìa nhau.
Đứng lặng bên hiên hồn gió thổi
Xiêu dạt về non lướt ngập ngừng
Cát Tiên thánh địa cuồn cuộn khói
Nhớ người đất Trích cũng rưng rưng…
Rằm tháng giêng 2014
Duy Toàn
ÂN LỆ CA
(Dựa theo ý lời thơ Lâm Anh)
Kính viếng hương hồn cố thi sĩ Lâm Anh
Thèm cầm quả núi trên tay
Giờ nằm trên núi giữa ngày cuối đông
Vì người trổ hết mùa bông
Bông chờ trổ nốt xuân không kịp về…
Dời chân cầu thực về quê
Như một hoang miếu dời về cố hương
Mặc giùm áo cũ tang thương
Máu xương trùm khắp vạn phương mặc vào
Mừng như con nít qua mau
Bóng người thua trận cười nào điêu linh
Mỗi người tự biết đóng đinh
Cành đìu hiu vẫn giật mình – Dế than
Linh hồn in dấu quan san
Chí xanh gào thét đông tàn khuyết hao
Quê nhà ai khắc chiêm bao
Ôm lòng viễn xứ đi vào thiên thu
Chiều đông nào để di thư
Vung gươm chém mặt trời mù rách bươm
Viết vào đời những đường gươm
Nghiêng mình cười với muôn phương một tràng.
Mồng ba Tết 2014
Duy Toàn
Phố buổi tàn khuya đứng bâng khuâng
Âm dương đôi ngã lấy chi mừng
Trăng xế nghiêng soi đồi Độc Lập
Có thấy hồn ai cạn chén xuân.
Vào ngồi rót rượu tràn trên chiếu
Mười ngón tay run đổ lệ ròng
Lòng nào hoang lạnh như cổ miếu
Mà buổi xuân về lạ phố đông.
Ngước mặt nhìn lên! Bạn ở đâu?
Mà gió đêm xuân lệch mái đầu
Mà bóng trăng rằm chưa kịp khuất
Như còn trăn trở buổi lìa nhau.
Đứng lặng bên hiên hồn gió thổi
Xiêu dạt về non lướt ngập ngừng
Cát Tiên thánh địa cuồn cuộn khói
Nhớ người đất Trích cũng rưng rưng…
Rằm tháng giêng 2014
Duy Toàn
ÂN LỆ CA
(Dựa theo ý lời thơ Lâm Anh)
Kính viếng hương hồn cố thi sĩ Lâm Anh
Thèm cầm quả núi trên tay
Giờ nằm trên núi giữa ngày cuối đông
Vì người trổ hết mùa bông
Bông chờ trổ nốt xuân không kịp về…
Dời chân cầu thực về quê
Như một hoang miếu dời về cố hương
Mặc giùm áo cũ tang thương
Máu xương trùm khắp vạn phương mặc vào
Mừng như con nít qua mau
Bóng người thua trận cười nào điêu linh
Mỗi người tự biết đóng đinh
Cành đìu hiu vẫn giật mình – Dế than
Linh hồn in dấu quan san
Chí xanh gào thét đông tàn khuyết hao
Quê nhà ai khắc chiêm bao
Ôm lòng viễn xứ đi vào thiên thu
Chiều đông nào để di thư
Vung gươm chém mặt trời mù rách bươm
Viết vào đời những đường gươm
Nghiêng mình cười với muôn phương một tràng.
Mồng ba Tết 2014
Duy Toàn
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
03.8.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 18/02/2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Phố Tết
10 – Thơ Lưu Lãng Khách
Chủ
nhật - 16/02/2014 23:39
Từ dạo
biết thôi hững hờ với Tết Phố phường quen trông dễ mến vô cùng Cành xuân nõn
nắng bướm về thêu dệt Cho mộng đời nở rộ giữa ngày xuân. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Lưu Lãng Khách
Tên thật: Nguyễn Văn Toàn
Bút danh khác: Duy Toàn
Địa chỉ: 242 Nguyễn Thị Thập, KP 4, P.Tân Quy, Q.7- TP.HCM
Di động: 0902 734 050
Email: luu_lang_khach@yahoo.com.vn
_____
Từ dạo biết thôi hững hờ với
Tết
Phố phường quen trông dễ mến vô cùng
Cành xuân nõn nắng bướm về thêu dệt
Cho mộng đời nở rộ giữa ngày xuân.
Thấy Phố Tết không chỉ là hình thức
Sau tường cao cũng ăm ắp tình người
Những mái phố cũng đêm về rạo rực
Cũng nằm chờ ươm giọt nắng hồng tươi.
Tự lúc nào lòng bỗng yêu Phố Tết
Như yêu em sau mưa nắng cuộc đời
Vào giấc ngủ tiếng chim lòng tha thiết
Hót nồng nàn trong bể ái em ơi!
Và từ độ cánh cửa lòng biết mở
Phố tưng bừng ngày một đáng yêu hơn
Anh hít lấy tình xuân trong hơi thở
Đêm hân hoan nghe tiếng Mẹ ru hời…
Mồng 6 Tết 2014
Phố phường quen trông dễ mến vô cùng
Cành xuân nõn nắng bướm về thêu dệt
Cho mộng đời nở rộ giữa ngày xuân.
Thấy Phố Tết không chỉ là hình thức
Sau tường cao cũng ăm ắp tình người
Những mái phố cũng đêm về rạo rực
Cũng nằm chờ ươm giọt nắng hồng tươi.
Tự lúc nào lòng bỗng yêu Phố Tết
Như yêu em sau mưa nắng cuộc đời
Vào giấc ngủ tiếng chim lòng tha thiết
Hót nồng nàn trong bể ái em ơi!
Và từ độ cánh cửa lòng biết mở
Phố tưng bừng ngày một đáng yêu hơn
Anh hít lấy tình xuân trong hơi thở
Đêm hân hoan nghe tiếng Mẹ ru hời…
Mồng 6 Tết 2014
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
03.8.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 16/02/2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm
thơ “Phố Tết” của Lưu Lãng Khách
Thứ
năm - 13/02/2014 08:51
Mấy
nàng thiếu nữ thơ ngây Vân vê vạt áo gom đầy sắc xuân Thẹn thò như đợi tình
quân Nụ cười e ấp trong ngần mắt nai Nhà ai cửa đóng then cài Hiên ngoài đỏm
dáng một vài chậu hoa ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Lưu Lãng Khách
Tên thật: Nguyễn Văn Toàn
Bút danh khác: Duy Toàn
Địa chỉ: 242 Nguyễn Thị Thập, KP 4, P.Tân Quy, Q.7- TP.HCM
Di động: 0902 734 050
Email: luu_lang_khach@yahoo.com.vn
_____
Mấy nàng thiếu
nữ thơ ngây
Vân vê vạt áo gom đầy sắc xuân
Thẹn thò như đợi tình quân
Nụ cười e ấp trong ngần mắt nai
Nhà ai cửa đóng then cài
Hiên ngoài đỏm dáng một vài chậu hoa
Lưa thưa trai trẻ la cà
Xa gần mở cửa dăm ba quán hàng
Đó đây mấy cội mai vàng
Nỡ đâu từ độ đông tàn ngẩn ngơ
Phố đông vắng lạnh bất ngờ
Để con bướm trắng nằm mơ ban ngày
Điện đường chim đậu quên bay
Chẳng cao tiếng hát giữa ngày xuân tươi
Phố phường Tết thế này ư!
Dăm ba đứa trẻ nói cười khoe khoan
Quen vui cảnh tết rộn ràng
Mừng xuân viễn xứ ngỡ ngàng làm sao
Hồn về mở cửa chiêm bao
Đón chào năm mới ngọt ngào giấc trưa.
Mồng một Tết 2008
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
PHỐ TẾT 02
Phố Tết nắng cháy da người
Le ngoe mấy nhóc nói cười bên hiên
Nhiều nhà khoác nỗi niềm riêng
Cửa im ỉm đóng tổ tiên xứ nào
Lưa thưa khách khứa ra vào
Vác câu chúc tụng hỏi chào đầu năm
Mai vàng thêm nụ âm thầm
Lòng nào như thể trăm năm xứ người
Mịt mờ xa cố hương ơi!
Đêm nay biết có còn người nhớ ta!
Khuya mồng một Tết 2008
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
PHỐ TẾT 03
Đón chào năm mới ô hay!
Sao mình lại ngủ cả ngày thế kia
Sao mình chẳng biết vui chia
Để cho phố Tết vào khuya ngậm ngùi
Mồng hai thơ thẩn tới lui
Chúa xuân lộng lẫy bước lùi phân vân
Như về lộn ngõ nhầm sân
Như thầm trách cứ chủ nhân điều gì
Một mình đôi xị nhâm nhi
Dỗi hờn phố nhỏ lầm lì nghinh xuân…
Mồng hai Tết 2009
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
PHỐ TẾT 04
Giao thừa đứng ngắm pháo bông
Đã đời sao thấy như không ngắm gì
Vợ con ngủ ngáy khì khì
Một mình một bóng xanh rì nỗi lo
Hững hờ nhận tuổi trời cho
Hương nào thoang thoảng thơm tho lẻn vào
Vừng hồng rạng rỡ từ lâu
Người qua kẻ lại đôi câu lễ thường
Bao giờ trở lại cố hương
Bao giờ vui Tết phố phường sớm trưa
Tết phố rầm rộ có thừa
Lòng sao trơn trớt như chưa Tết gì
Đồng hương mời cạn đôi ly
Mặt mày chưa rửa thôi thì đón xuân
Mồng một Tết 2010
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
Vân vê vạt áo gom đầy sắc xuân
Thẹn thò như đợi tình quân
Nụ cười e ấp trong ngần mắt nai
Nhà ai cửa đóng then cài
Hiên ngoài đỏm dáng một vài chậu hoa
Lưa thưa trai trẻ la cà
Xa gần mở cửa dăm ba quán hàng
Đó đây mấy cội mai vàng
Nỡ đâu từ độ đông tàn ngẩn ngơ
Phố đông vắng lạnh bất ngờ
Để con bướm trắng nằm mơ ban ngày
Điện đường chim đậu quên bay
Chẳng cao tiếng hát giữa ngày xuân tươi
Phố phường Tết thế này ư!
Dăm ba đứa trẻ nói cười khoe khoan
Quen vui cảnh tết rộn ràng
Mừng xuân viễn xứ ngỡ ngàng làm sao
Hồn về mở cửa chiêm bao
Đón chào năm mới ngọt ngào giấc trưa.
Mồng một Tết 2008
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
PHỐ TẾT 02
Phố Tết nắng cháy da người
Le ngoe mấy nhóc nói cười bên hiên
Nhiều nhà khoác nỗi niềm riêng
Cửa im ỉm đóng tổ tiên xứ nào
Lưa thưa khách khứa ra vào
Vác câu chúc tụng hỏi chào đầu năm
Mai vàng thêm nụ âm thầm
Lòng nào như thể trăm năm xứ người
Mịt mờ xa cố hương ơi!
Đêm nay biết có còn người nhớ ta!
Khuya mồng một Tết 2008
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
PHỐ TẾT 03
Đón chào năm mới ô hay!
Sao mình lại ngủ cả ngày thế kia
Sao mình chẳng biết vui chia
Để cho phố Tết vào khuya ngậm ngùi
Mồng hai thơ thẩn tới lui
Chúa xuân lộng lẫy bước lùi phân vân
Như về lộn ngõ nhầm sân
Như thầm trách cứ chủ nhân điều gì
Một mình đôi xị nhâm nhi
Dỗi hờn phố nhỏ lầm lì nghinh xuân…
Mồng hai Tết 2009
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
PHỐ TẾT 04
Giao thừa đứng ngắm pháo bông
Đã đời sao thấy như không ngắm gì
Vợ con ngủ ngáy khì khì
Một mình một bóng xanh rì nỗi lo
Hững hờ nhận tuổi trời cho
Hương nào thoang thoảng thơm tho lẻn vào
Vừng hồng rạng rỡ từ lâu
Người qua kẻ lại đôi câu lễ thường
Bao giờ trở lại cố hương
Bao giờ vui Tết phố phường sớm trưa
Tết phố rầm rộ có thừa
Lòng sao trơn trớt như chưa Tết gì
Đồng hương mời cạn đôi ly
Mặt mày chưa rửa thôi thì đón xuân
Mồng một Tết 2010
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
03.8.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 13/02/2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Xuân
sắp đến/ Ngày giáp Tết/ Không biết Tết – Thơ Lưu Lãng Khách
Thứ
ba - 28/01/2014 11:58
Mấy
chậu hoa láng giềng đua hé nở Giày mới mua cậu bé lấy mang khoe Em gái giấu mùa
xuân trong vạt áo Mẹ già vui gói bánh đợi con về Giữa rét mướt đã có màu ấm áp
...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Lưu Lãng Khách
Tên thật: Nguyễn Văn Toàn
Bút danh khác: Duy Toàn
Địa chỉ: 242 Nguyễn Thị Thập, KP 4, P.Tân Quy, Q.7- TP.HCM
Di động: 0902 734 050
Email: luu_lang_khach@yahoo.com.vn
_____
Mấy chậu hoa láng giềng đua hé nở
Giày mới mua cậu bé lấy mang khoe
Em gái giấu mùa xuân trong vạt áo
Mẹ già vui gói bánh đợi con về
Giữa rét mướt đã có màu ấm áp
Phía đầu đường ai đó mới về quê
Nơi ngõ vắng chị gái già đứng ngáp
Thả tình duyên trôi tuột giữa ê chề
Xuân sắp đến! Kìa em! Xuân sắp đến
Sáng tinh khôi hiên lạnh én bay về
Vạt nắng mới nhuộm hừng lên núi biển
Cội mai vàng mấy nụ trổ xinh ghê.
Giáp Tết 2004
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
NGÀY GIÁP TẾT
Nằm trăn trở gồng mình quên sắp Tết
Hương hoa nào ngào ngạt tỏa quanh đây
Gió se lạnh đời tàn theo ngọn nến
Ai lang thang như một kẻ lưu đày
Đưa tay hứng giọt bình minh mới rựng
Ngửa tay về sao bỗng hóa hoàng hôn
Người quét rác cầm chổi chà lửng thửng
Đôi vai gầy quảy trọn một mùa đông
Ngày hôm nay là ngày ba mươi Tết
Ngày hôm nay cũng có nắng mai hồng
Cũng có kẻ như mùa xuân sắp hết
Cũng có người đang tiếp bước long đong
Có nỗi nhớ đến bầm gan tím ruột
Có niềm thương đang chật cứng trong lòng
Chiều viễn xứ dường thấy con khổng tước
Bay mãi bay hoài trong đáy chiếc ly không
Xuân này nữa là mấy xuân rồi nhỉ
Nước Trà giang chắc chẳng đổi thay dòng
Trời phương Bắc ngắm hoài sao chẳng phỉ
Đêm đến rồi! Năm mới đến hay không?
Đêm ba mươi 2013
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
KHÔNG BIẾT TẾT
Tám năm trời không biết Tết
Sáng nay xuân lại về rồi
Đường phiêu bạt đi chưa hết
Quê nhà mờ mịt xa xôi
Rượu ngửa nghiêng chiều quán gió
Phố phường như bãi tha ma
Cơn mưa nào về đâu đó
Lạc loài đậu ướt mi ta
Trần gian ngàn hoa đua nở
Kìa ai như kẻ không nhà
Như mang một đời lầm lỡ
Âm thầm lủi thủi đi qua
Đêm nay đêm mồng một Tết
Vẫn còn ai đứng bên trời
Còn ai mơ nồi bánh tét
Nghẹn ngào gọi cố hương ơi!
Mồng một tết 2013
Giày mới mua cậu bé lấy mang khoe
Em gái giấu mùa xuân trong vạt áo
Mẹ già vui gói bánh đợi con về
Giữa rét mướt đã có màu ấm áp
Phía đầu đường ai đó mới về quê
Nơi ngõ vắng chị gái già đứng ngáp
Thả tình duyên trôi tuột giữa ê chề
Xuân sắp đến! Kìa em! Xuân sắp đến
Sáng tinh khôi hiên lạnh én bay về
Vạt nắng mới nhuộm hừng lên núi biển
Cội mai vàng mấy nụ trổ xinh ghê.
Giáp Tết 2004
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
NGÀY GIÁP TẾT
Nằm trăn trở gồng mình quên sắp Tết
Hương hoa nào ngào ngạt tỏa quanh đây
Gió se lạnh đời tàn theo ngọn nến
Ai lang thang như một kẻ lưu đày
Đưa tay hứng giọt bình minh mới rựng
Ngửa tay về sao bỗng hóa hoàng hôn
Người quét rác cầm chổi chà lửng thửng
Đôi vai gầy quảy trọn một mùa đông
Ngày hôm nay là ngày ba mươi Tết
Ngày hôm nay cũng có nắng mai hồng
Cũng có kẻ như mùa xuân sắp hết
Cũng có người đang tiếp bước long đong
Có nỗi nhớ đến bầm gan tím ruột
Có niềm thương đang chật cứng trong lòng
Chiều viễn xứ dường thấy con khổng tước
Bay mãi bay hoài trong đáy chiếc ly không
Xuân này nữa là mấy xuân rồi nhỉ
Nước Trà giang chắc chẳng đổi thay dòng
Trời phương Bắc ngắm hoài sao chẳng phỉ
Đêm đến rồi! Năm mới đến hay không?
Đêm ba mươi 2013
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
KHÔNG BIẾT TẾT
Tám năm trời không biết Tết
Sáng nay xuân lại về rồi
Đường phiêu bạt đi chưa hết
Quê nhà mờ mịt xa xôi
Rượu ngửa nghiêng chiều quán gió
Phố phường như bãi tha ma
Cơn mưa nào về đâu đó
Lạc loài đậu ướt mi ta
Trần gian ngàn hoa đua nở
Kìa ai như kẻ không nhà
Như mang một đời lầm lỡ
Âm thầm lủi thủi đi qua
Đêm nay đêm mồng một Tết
Vẫn còn ai đứng bên trời
Còn ai mơ nồi bánh tét
Nghẹn ngào gọi cố hương ơi!
Mồng một tết 2013
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
03.8.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 28/01/2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Cuối
đông/ Kiếp người/ Nông nổi – Thơ Lưu Lãng Khách
Thứ
ba - 21/01/2014 07:29
Trời se
lạnh phố phường khuya vắng vẻ Đó đây dân tứ xứ đổ về quê Vui Tết nhứt sao riêng
mình vẫn thế Vẫn ngày đêm sống bám vỉa hè ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Lưu Lãng Khách
Tên thật: Nguyễn Văn Toàn
Bút danh khác: Duy Toàn
Địa chỉ: 242 Nguyễn Thị Thập, KP 4, P.Tân Quy, Q.7- TP.HCM
Di động: 0902 734 050
Email: luu_lang_khach@yahoo.com.vn
_____
Trời se lạnh phố phường khuya vắng
vẻ
Đó đây dân tứ xứ đổ về quê
Vui Tết nhứt sao riêng mình vẫn thế
Vẫn ngày đêm sống bám vỉa hè
Đời gió bụi bao năm không không biết Tết
Xe tang ai thầm lặng đổ bên đường
Tiếng chim cú rợn người không khí chết
Giữa đất trời đang vẽ cuộc tang thương
Móc trong túi ra nỗi buồn viễn xứ
Ngồi nhâm nhi chờ đợi nắng mai hồng
Trời sắp sáng thấy vành môi thiếu nữ
Ngang qua đường đang chở một mùa đông
Chẳng thấy nắng – bình minh như nấm mộ
Khói âm u hư huyễn chạm qua lòng
Xe tang đi rải nỗi buồn xuống phố
Bay vào hồn lữ thứ lạc bên song.
19/1/2014
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
KIẾP NGƯỜI
Cất tiếng khóc chào đời
Thời gian trôi, trào mộng tuổi đôi mươi
Nỗi buồn vui đầy dần theo năm tháng
Cái tôi cũng phồng to, ngạo mạn
Ai chẳng coi ta quan trọng hơn người
Múa mép khua môi tự đại dưới trời
Ngạo nghễ ngông nghênh phơi bày tâm cật
Buổi thất chí oán trời trách đất
Hồi hiển danh mến chúa yêu thần
Tuổi trời cao, trở trăn chồng chất
Khóc người dưới mộ, khóc cho thân
Thế nhân mấy kẻ ngoài danh lợi
Ung dung tự tại cõi xô bồ
Sang hèn thành bại trời gọi tới
Biết có cười ngon dưới đáy mồ.
17/01/2014
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
NÔNG NỔI
Bao năm rồi ngỡ khác xưa-chẳng khác
Vẫn nông nổi hồ đồ như cái thuở đôi mươi
Vẫn ầm ào trước những buồn vui
Rồi áy náy rồi ngậm ngùi suy tưởng
Có lớn nổi chỉ là cái tướng
Thật con người mới nhỏ bé làm sao
Như kiếm gỗ chém ngang trời sung sướng
Như ếch ngồi đáy giếng ngó lên cao
Để một sáng mai giật mình thức dậy
Vẫn còn ngồi ray rứt chuyện chiêm bao
Lòng vẫn đứng bên dòng đời vẫn chảy
Ngẫm nhân gian mà thẹn với anh hào
Sự nông nổi không phân tuổi tác
Nhưng phân con người thấu đạt thấp hay cao
Mãi trách cứ mình sao mà nông nổi
Dù đã xem như một trận mưa rào.
17/1/2014
Đó đây dân tứ xứ đổ về quê
Vui Tết nhứt sao riêng mình vẫn thế
Vẫn ngày đêm sống bám vỉa hè
Đời gió bụi bao năm không không biết Tết
Xe tang ai thầm lặng đổ bên đường
Tiếng chim cú rợn người không khí chết
Giữa đất trời đang vẽ cuộc tang thương
Móc trong túi ra nỗi buồn viễn xứ
Ngồi nhâm nhi chờ đợi nắng mai hồng
Trời sắp sáng thấy vành môi thiếu nữ
Ngang qua đường đang chở một mùa đông
Chẳng thấy nắng – bình minh như nấm mộ
Khói âm u hư huyễn chạm qua lòng
Xe tang đi rải nỗi buồn xuống phố
Bay vào hồn lữ thứ lạc bên song.
19/1/2014
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
KIẾP NGƯỜI
Cất tiếng khóc chào đời
Thời gian trôi, trào mộng tuổi đôi mươi
Nỗi buồn vui đầy dần theo năm tháng
Cái tôi cũng phồng to, ngạo mạn
Ai chẳng coi ta quan trọng hơn người
Múa mép khua môi tự đại dưới trời
Ngạo nghễ ngông nghênh phơi bày tâm cật
Buổi thất chí oán trời trách đất
Hồi hiển danh mến chúa yêu thần
Tuổi trời cao, trở trăn chồng chất
Khóc người dưới mộ, khóc cho thân
Thế nhân mấy kẻ ngoài danh lợi
Ung dung tự tại cõi xô bồ
Sang hèn thành bại trời gọi tới
Biết có cười ngon dưới đáy mồ.
17/01/2014
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
NÔNG NỔI
Bao năm rồi ngỡ khác xưa-chẳng khác
Vẫn nông nổi hồ đồ như cái thuở đôi mươi
Vẫn ầm ào trước những buồn vui
Rồi áy náy rồi ngậm ngùi suy tưởng
Có lớn nổi chỉ là cái tướng
Thật con người mới nhỏ bé làm sao
Như kiếm gỗ chém ngang trời sung sướng
Như ếch ngồi đáy giếng ngó lên cao
Để một sáng mai giật mình thức dậy
Vẫn còn ngồi ray rứt chuyện chiêm bao
Lòng vẫn đứng bên dòng đời vẫn chảy
Ngẫm nhân gian mà thẹn với anh hào
Sự nông nổi không phân tuổi tác
Nhưng phân con người thấu đạt thấp hay cao
Mãi trách cứ mình sao mà nông nổi
Dù đã xem như một trận mưa rào.
17/1/2014
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
03.8.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 21/01/2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Hãy
sống vì nhau/ Này bạn cũ – Thơ Lưu Lãng Khách
Thứ
sáu - 03/01/2014 21:15
Cây bám
vào đất đâm chồi nảy lộc Tỏa bóng xanh tươi chim trọ hót trên cành Muôn thú
sinh sôi biết nương tựa bầy đàn Hà cớ gì ta không vì nhau mà sống Có miếng cơm
nhờ người dưới ruộng ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Lưu Lãng Khách
Tên thật: Nguyễn Văn Toàn
Bút danh khác: Duy Toàn
Địa chỉ: 242 Nguyễn Thị Thập, KP 4, P.Tân Quy, Q.7- TP.HCM
Di động: 0902 734 050
Email: luu_lang_khach@yahoo.com.vn
_____
Cây bám vào đất đâm chồi nảy lộc
Tỏa bóng xanh tươi chim trọ hót trên cành
Muôn thú sinh sôi biết nương tựa bầy đàn
Hà cớ gì ta không vì nhau mà sống
Có miếng cơm nhờ người dưới ruộng
Người xuống biển cậy kẻ lên non
Nương nhau trong cuộc vuông tròn
Hà tất đem lòng khinh kỵ
Trên dưới thuận hòa hoan hỉ
Nhà nhà dạy dỗ con ngoan
Nước non biển bạc rừng vàng
Hãy biết chung lưng gìn giữ
Hãy sống vì nhau cho thơm trang sử
Cho nhân ái sinh sôi nở thắm mọi tâm hồn
Cho tiếng hát yêu thương vững lòng bao thiếu nữ
Cho tuổi già chẳng ngại buổi hoàng hôn
Hãy sống vì nhau đùm bọc nhau hơn
Cho Nghiêu Thuấn xưa vui trời bản thôn phố thị
Hãy gieo hạt cho nảy mầm cao quý
Giàu nhân từ sống mãi đến muôn sau.
28/10/2013
Lưu Lãng Khách
NÀY BẠN CŨ
Ngọn gió nào đưa bạn đến đây
Đô thành ta cạn chén đêm nay
Trăng già trẻ lại sau cành lá
Lấp ló lân la chiếu rượu đầy
Ta nào có chinh Nam phạt Bắc
Có hùng tâm tráng chí trượng phu
Mà khiêm cung cười không ngửa mặt
Mà nghiêm trang đối bóng tạc thù
Xa rồi khói lửa thời ly loạn
Tàn cuộc binh đao dạt tứ phương
Chẳng khoác chinh y không trận địa
Sao trông như bại tướng sa trường
Rượu đây mồi đó nào ta uống
Cho cạn niềm thương nhớ cố hương
Lãng tử quên khuôn vàng thước ngọc
Dĩ vãng nào se lạnh phố phường
Chớ để lòng kia như cổ tự
Tương phùng dẫu tóc trắng như sương
Danh lợi manh nha hồn lữ thứ
Tâm kiếm ngời lên quét một đường
Thôi nhé bạn về thăm cố quận
Ta còn nặng nợ với muôn phương
Hãy mở lòng ra cùng tuế nguyệt
Cho hồn thắm lại đóa yêu thương
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
Tỏa bóng xanh tươi chim trọ hót trên cành
Muôn thú sinh sôi biết nương tựa bầy đàn
Hà cớ gì ta không vì nhau mà sống
Có miếng cơm nhờ người dưới ruộng
Người xuống biển cậy kẻ lên non
Nương nhau trong cuộc vuông tròn
Hà tất đem lòng khinh kỵ
Trên dưới thuận hòa hoan hỉ
Nhà nhà dạy dỗ con ngoan
Nước non biển bạc rừng vàng
Hãy biết chung lưng gìn giữ
Hãy sống vì nhau cho thơm trang sử
Cho nhân ái sinh sôi nở thắm mọi tâm hồn
Cho tiếng hát yêu thương vững lòng bao thiếu nữ
Cho tuổi già chẳng ngại buổi hoàng hôn
Hãy sống vì nhau đùm bọc nhau hơn
Cho Nghiêu Thuấn xưa vui trời bản thôn phố thị
Hãy gieo hạt cho nảy mầm cao quý
Giàu nhân từ sống mãi đến muôn sau.
28/10/2013
Lưu Lãng Khách
NÀY BẠN CŨ
Ngọn gió nào đưa bạn đến đây
Đô thành ta cạn chén đêm nay
Trăng già trẻ lại sau cành lá
Lấp ló lân la chiếu rượu đầy
Ta nào có chinh Nam phạt Bắc
Có hùng tâm tráng chí trượng phu
Mà khiêm cung cười không ngửa mặt
Mà nghiêm trang đối bóng tạc thù
Xa rồi khói lửa thời ly loạn
Tàn cuộc binh đao dạt tứ phương
Chẳng khoác chinh y không trận địa
Sao trông như bại tướng sa trường
Rượu đây mồi đó nào ta uống
Cho cạn niềm thương nhớ cố hương
Lãng tử quên khuôn vàng thước ngọc
Dĩ vãng nào se lạnh phố phường
Chớ để lòng kia như cổ tự
Tương phùng dẫu tóc trắng như sương
Danh lợi manh nha hồn lữ thứ
Tâm kiếm ngời lên quét một đường
Thôi nhé bạn về thăm cố quận
Ta còn nặng nợ với muôn phương
Hãy mở lòng ra cùng tuế nguyệt
Cho hồn thắm lại đóa yêu thương
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
03.8.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 03/01/2014
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét