Chùm thơ "Trong veo nỗi nhớ" của Trần Thị ThươngThương (Đồng Nai)
Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015
Anh đừng làm tan nát trái tim em Bằng những câu đùa vu vơ, không đáng có Quá nửa đời người, em không còn đủ trẻ Để chênh chao, quay quắt nhớ về nhau.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả: Trần Thị ThươngThương
Sinh ngày: 18/09/77
Quê quán: Bình Định
Hiện tại: Giáo viên Tiếng Anh THPT Hồng Bàng, Xuân Lộc, Đồng Nai
Điện thoại:01685330565
Facebook: Trần Thị Thương Thương
_____
TRONG VEO NỖI NHỚ
(Thân tặng một người anh, một người bạn)
Anh đừng làm tan nát trái tim em
Bằng những câu đùa vu vơ, không đáng có
Quá nửa đời người, em không còn đủ trẻ
Để chênh chao, quay quắt nhớ về nhau.
Trên những con đường mà ta đã qua
Xin đừng bắt em phải ngoái đầu nhìn lại
Chênh vênh giữa ngã ba thì con gái
Như ngày xưa? Mọi thứ đã lỡ làng!
Nếu còn yêu, xin dừng ở đôi tay
Nắm thật chặt hạnh phúc mình đang có
Nếu còn thương, hãy hát bài tình ca nho nhỏ
Cho người anh đã chọn lối đi cùng.
Dẫu ngày mai nắng tươi hay bão dông
Dẫu có thể chẳng bao giờ mình gặp được lại nhau qua bao ồn ã phố
Chỉ xin giữ trong tim là trong veo nỗi nhớ
Như ngày xưa- ta mới gặp lần đầu!
VỀ MỘT MIỀN KÍ ỨC
Em đã từng để lạc mất một bàn tay.
Có thể dìu em đi trên con đường đời dài và rộng.
Trái tim ngyên trinh đã từng xuyến xao và rung động.
Một tiếng guitar, man mác những nốt trầm.
Em đã từng đi qua những thương yêu.
Bối rối, ngượng ngùng bao lời không dám tỏ.
Đã từng có khoảng trời trong tim là nhung nhớ.
Một ánh nhìn ai, ngơ ngẩn cả tháng năm.
Ta đã từng đi qua tuổi đôi mươi.
Cũng khát khao, đam mê, nồng nàn và vụng dại.
Chưa kịp nắm tay nhau, bỗng dưng thành xa mãi.
Ngày bỗng dưng rêu trên bong bóng phận người.
Em đã từng hoài niệm những ngày vui.
Bầu trời thẳm xanh, bạt ngàn hoa nắng.
Mình lặng lẽ bên nhau, ngồi nghe biển hát.
Khúc tình ca không lời.
Lá vẫn xanh đấy thôi và sóng vẫn nô đùa trên bờ cát.
Thời gian vẫn không quên vẽ nếp nhăn trên gầy guộc mặt người.
Và em, đôi khi, lạc về miền kí ức.
Về một thời yêu, chưa kịp nói, tuổi 20.
LẶNG THẦM
Trời cứ nắng, cứ mưa.
Ngày cứ 24 giờ và thậm chí bình yên hơn thế.
Tôi vẫn cứ nhớ, cứ thương giữa cuộc đời dâu bể.
Một dịu dàng em.
Ngậm một tiếng cười trong veo.
Giữa ngày bão, ngày dông là long lanh đáy mắt.
Thoảng mùi thơm hương tóc.
Xõa dài theo tháng năm.
Ước có lần được gặp lại nhau.
Trong lặng lẽ mưa bụi bay.
Nồng nàn mùa ngâu nơi góc phố.
Mỏng mảnh một bờ vai nhỏ.
Xao động cả một thời
kí ức tuổi 20.
Trong giấc mơ hoang, em rộn rã niềm vui.
Còn có kẻ lữ hành, ngược dòng nơi phố thị.
Trái tim vụng về, riêng một vùng khắc khoải:
"Giây phút chạnh lòng, em nhớ đến tôi không?"
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đồng Nai ngày 29/09/2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét