Trách người đi!/ Ai ngờ… – Thơ Trạch An Trần Hữu Hội (Ninh Thuận/SG)
Thứ Tư, 23 tháng 9, 2015
Thứ
bảy - 15/03/2013 13:21
Vạc sầu vỗ cánh trong chiều, Hoàng hôn rụng xuống liêu xiêu dáng người, Mây mù kín nẻo cô liêu, Chợt nghe lành lạnh, tiêu điều giọt sương.
Tác giả Trạch An Trần Hữu Hội
Họ tên Trần Hữu Hội
Sinh 1955. Tại An Lưu, Quảng Trị.
Thường trú trước 2015: Ninh Sơn, Ninh Thuận
Nơi ở và viết hiện nay: TP. Sài Gòn
Email: trachan555@yahoo.com.vn
_____
TRÁCH NGƯỜI ĐI
Vạc sầu vỗ cánh trong
chiều,
Hoàng hôn rụng xuống
liêu xiêu dáng người,
Mây mù kín nẻo cô
liêu,
Chợt nghe lành lạnh,
tiêu điều giọt sương.
Ra đi lòng mãi vấn
vương,
Bên thềm ai đứng, tà
dương ai chờ?
Song thưa ai ngóng
ngẩn ngơ,
Níu làn mây mỏng mà
mơ ngày về!
Mùa thu lá rụng, hiu
hắt gió,
Hỏi lòng: người có
trở về không?
Đợi chờ mòn mỏi, sao
đi mãi,
Hay chốn hoa nào đã
níu chân!
Phòng khuê mắt ướt
bao lần,
Ngại ngần tay vuốt
mấy vần thơ xưa,
Nhớ nhau biết mấy cho
vừa,
Đêm sâu thổn thức
nghi ngờ người đi!
Hoàng hôn rụng giữa
xuân thì,
Rụng trên mái tóc, trên
mi ươm sầu,
Trâm quên cài đã từ
lâu!
Người xưa vẫn mãi
bóng câu dặm dài!!!
Tháng VI.2012
AI NGỜ
“Tưởng giếng sâu anh nối sợi dây
dài,
Ai ngờ giếng cạn anh tiếc hoài
sợi dây!”
(Dân ca Quảng)
Mà sao nở vội thế em,
Sen chưa nở kịp đã
đem chưng rồi,
Môi ai mặn giọt mồ
hôi,
Môi ai mím chặt, bồi
hồi nhìn nhau,
Không ai đánh, vậy mà
đau!
Giếng không sâu tiếc,
dây gàu nối theo!
*
Hôm nao đầu xóm trăng
treo,
Chúng mình nguyện ước
sẽ theo nhau hoài,
Cho dù đời cực, môn
khoai,
Cũng cùng cam khổ,
cũng hoài thương nhau,
Ai ngờ ngày tháng
trôi mau,
Ai quên nguyện ước
ngày sau mất rồi,
Thôi thì tình chỉ thế
thôi,
Chỉ buồn giếng cạn,
bồi hồi tiếc dây!
Tháng VIII-2012
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập
nhật- ngày 23.9.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Ninh Thuân ngày 15/03/2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét