Trang thơ Nguyễn Đăng Trình (Sài Gòn)
Thứ Tư, 23 tháng 9, 2015
năn nỉ
trái tim/ thảng thốt hạ huyền/ đành nhớ nhau tàn bạo/ trái tim buồn – Thơ nguyễn đăng trình
Ngày 25/07/2012
mỗi lần
sắp nhớ nhung em là tôi năn nỉ trái tim từ từ nó thì yêu rất vô tư làm như
không biết tôi đừ quanh năm
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Nguyễn Đăng Trình
Họ tên thật Nguyễn Hữu Nhung
Địa chỉ sài gòn
Điện thoại 0935257941
Email: thoivanhoptuyen@yahoo.com.vn
_____
mỗi lần sắp nhớ nhung em
là tôi năn nỉ trái tim từ từ
nó thì yêu rất vô tư
làm như không biết tôi đừ quanh năm
nhớ em tôi lén nhớ thầm
đâu như nó đứng rồi nằm không yên
nhiều khi tôi tức phát điên
muốn đem bán quách lấy tiền xài chơi
giận cá chém thớt vậy thôi
suy cho cùng nó và tôi một đằng
khi nhớ quá tôi cằn nhằn
nó cũng chót chét mồm răng rứa hoài
chiều chiều rủ nó lai rai
đứa than vắn đứa thở dài thấy thương
lâu rồi không dám soi gương
đứa này sợ đứa kia buồn thảm hơn!...
khuya 27.6.12
Nguyễn Đăng Trình
THẢNG THỐT HẠ HUYỀN
gốc phượng già
nép mình bên góc phố
lặng lẽ
héo những chùm bông thiếu phụ
dúm kỷ niệm kiết xác
lẩn khuất đâu đó nơi xó hồn
lơ mơ
lay thức mớ ký ức ngái ngủ
và em
so vai ôm mảnh dung nhan hạ huyền
khập khiễng
lê bước qua vùng đàn bà
thành phố
trầm đục tiếng ve
nổi nổi chìm chìm
dưới những mảng chiều xám xịt
ta thảng thốt
nhận ra mình không còn trẻ nữa
trong mắt em
vệt xuân gầy mỗi thoáng một xa...
Nguyễn Đăng Trình
ĐÀNH NHỚ NHAU TÀN BẠO
biết rồi em cũng sẽ về thôi
sao trái tim vẫn chực òa tiếng nấc
vẫn y chang ngày xưa nào lâu lắc
tay run run níu chín tháng học trò
những nụ cười trên gương mặt buồn xo
không vui nổi ánh nhìn thảm đạm
già chát cả đâu mười lăm mười tám
sợ môi buông đánh rớt nụ hôn đầu
đang giữa hè mà nắng phai mau
xô mặt trời ngã nhào không kịp thấy
những tàn phượng dậy thì vô tư cháy
vẫn không làm bớt lạnh những sân ga
ngày ác thế mà đêm cũng thật là
trôi đuồn đuột chiếu giường chưa kịp ấm
nồng đến vậy tình vẫn không đủ thắm
vòng tay lơi theo từng giọt bình minh
thần lứa đôi không ngó nghĩ mình
chơi khăm mãi trò trốn tìm nam bắc
nẻo em về khói mây giăng bàng bạc
đành nhớ nhau tàn bạo trước khi xa!...
sài gòn 16.6.1
Nguyễn Đăng Trình
TRÁI TIM BUỒN
khi yêu ta lẽ nào em chẳng biết
gã thất tình và thất chí kinh niên
chuyện bằng trời cũng xíu xiu hạt tấm
thì đắng cay sức mấy làm ta… điên
em thấy đấy ta không thờ thần thánh
nhưng chẳng dư hơi báng bổ bao giờ
đừng rủ ta đi trên hai đầu gối
cùng mấy thằng che tội ác bằng… thơ
chính chúng nó lũ mồm loa mép giải
hết rước voi lại cõng rắn mời hùm
đêm cũng như ngày hùa nhau vơ vét
dân nghèo mình mới đói rách tùm lum
nếu em cứ bùi tai lời ru phỉnh
và ngủ mơ trong điện tháp hảo huyền
mời khăn gói khỏi đời ta cho rãnh
xem như mình sau trước vẫn chưa quen
tình yêu em biển sông ta rất hiểu
nhưng trái tim ta trót nhiễm bệnh buồn
dẫu muốn chữa cũng đâu còn thuốc chữa
nó lỡ buồn cứ để nó… buồn luôn!
Nguyễn Đăng Trình
là tôi năn nỉ trái tim từ từ
nó thì yêu rất vô tư
làm như không biết tôi đừ quanh năm
nhớ em tôi lén nhớ thầm
đâu như nó đứng rồi nằm không yên
nhiều khi tôi tức phát điên
muốn đem bán quách lấy tiền xài chơi
giận cá chém thớt vậy thôi
suy cho cùng nó và tôi một đằng
khi nhớ quá tôi cằn nhằn
nó cũng chót chét mồm răng rứa hoài
chiều chiều rủ nó lai rai
đứa than vắn đứa thở dài thấy thương
lâu rồi không dám soi gương
đứa này sợ đứa kia buồn thảm hơn!...
khuya 27.6.12
Nguyễn Đăng Trình
THẢNG THỐT HẠ HUYỀN
gốc phượng già
nép mình bên góc phố
lặng lẽ
héo những chùm bông thiếu phụ
dúm kỷ niệm kiết xác
lẩn khuất đâu đó nơi xó hồn
lơ mơ
lay thức mớ ký ức ngái ngủ
và em
so vai ôm mảnh dung nhan hạ huyền
khập khiễng
lê bước qua vùng đàn bà
thành phố
trầm đục tiếng ve
nổi nổi chìm chìm
dưới những mảng chiều xám xịt
ta thảng thốt
nhận ra mình không còn trẻ nữa
trong mắt em
vệt xuân gầy mỗi thoáng một xa...
Nguyễn Đăng Trình
ĐÀNH NHỚ NHAU TÀN BẠO
biết rồi em cũng sẽ về thôi
sao trái tim vẫn chực òa tiếng nấc
vẫn y chang ngày xưa nào lâu lắc
tay run run níu chín tháng học trò
những nụ cười trên gương mặt buồn xo
không vui nổi ánh nhìn thảm đạm
già chát cả đâu mười lăm mười tám
sợ môi buông đánh rớt nụ hôn đầu
đang giữa hè mà nắng phai mau
xô mặt trời ngã nhào không kịp thấy
những tàn phượng dậy thì vô tư cháy
vẫn không làm bớt lạnh những sân ga
ngày ác thế mà đêm cũng thật là
trôi đuồn đuột chiếu giường chưa kịp ấm
nồng đến vậy tình vẫn không đủ thắm
vòng tay lơi theo từng giọt bình minh
thần lứa đôi không ngó nghĩ mình
chơi khăm mãi trò trốn tìm nam bắc
nẻo em về khói mây giăng bàng bạc
đành nhớ nhau tàn bạo trước khi xa!...
sài gòn 16.6.1
Nguyễn Đăng Trình
TRÁI TIM BUỒN
khi yêu ta lẽ nào em chẳng biết
gã thất tình và thất chí kinh niên
chuyện bằng trời cũng xíu xiu hạt tấm
thì đắng cay sức mấy làm ta… điên
em thấy đấy ta không thờ thần thánh
nhưng chẳng dư hơi báng bổ bao giờ
đừng rủ ta đi trên hai đầu gối
cùng mấy thằng che tội ác bằng… thơ
chính chúng nó lũ mồm loa mép giải
hết rước voi lại cõng rắn mời hùm
đêm cũng như ngày hùa nhau vơ vét
dân nghèo mình mới đói rách tùm lum
nếu em cứ bùi tai lời ru phỉnh
và ngủ mơ trong điện tháp hảo huyền
mời khăn gói khỏi đời ta cho rãnh
xem như mình sau trước vẫn chưa quen
tình yêu em biển sông ta rất hiểu
nhưng trái tim ta trót nhiễm bệnh buồn
dẫu muốn chữa cũng đâu còn thuốc chữa
nó lỡ buồn cứ để nó… buồn luôn!
Nguyễn Đăng Trình
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập
nhật lại- ngày 23/09/2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Sài Gòn ngày 25/07/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
_______________________________________________
ngựa - rượu
& em – Thơ nguyễn đăng trình
Ngày
05/08/2013
sáu
mươi năm cái vù không kịp thấy lợi danh vun vén mấy cũng tà lơ…
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Nguyễn Đăng Trình
Họ tên thật Nguyễn Hữu Nhung
Địa chỉ sài gòn
Điện thoại 0935257941
Email: thoivanhoptuyen@yahoo.com.vn
_____
[ngày sinh gã ngựa 9/8]
sáu mươi năm cái vù
không kịp thấy
lợi danh vun vén mấy
cũng tà lơ…
rượu một bữa ngắc ngư
ba bốn bữa
em một đêm đừ đẩn
chín mười đêm
vậy mà cụng cái cạch
là quên ráo
và lâu lâu không…
ngựa lại nghe thèm
giả dụ có một ngày
trời đất sập
quan cũng như dân bỏ
của chạy người
ai chụp được thứ chi
thì cứ chụp
riêng tôi ráng cõng
rượu với em thôi
đơn giản lắm đừng tò
mò cắc cớ
đời thiếu em thiếu
rượu thiếu luôn… thơ!
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập
nhật lại- ngày 23/09/2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Sài Gòn ngày 05/08/2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
_______________________________________________
ký
ức biển – Thơ nguyễn đăng trình
Ngày
19/08/2013
sớm mai
mặt biển đù đờ cả vui ngó lại thấy bờ xa thêm lỡ tay cạ chỗ mềm mềm tôi quê
muốn chết và em… “tui dìa!”
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Nguyễn Đăng Trình
Họ tên thật Nguyễn Hữu Nhung
Địa chỉ sài gòn
Điện thoại 0935257941
Email: thoivanhoptuyen@yahoo.com.vn
_____
1.
sớm mai mặt biển đù
đờ
cả vui ngó lại thấy
bờ xa thêm
lỡ tay cạ chỗ mềm mềm
tôi quê muốn chết và
em…
“tui dìa!”
2.
nắng hè lếnh lóa biển
xanh
hai con mắt vẫn làm
lanh lòng vòng
thốt nghe đau điếng
bên hông
giọng em giấm mía
bông lông…
“quá mà!”
3.
đêm rằm giỡn sóng mệt
phờ
rủ nhau nằm nghỉ ai
ngờ… ngủ luôn
chợt đâu một chú còng
con
lơ ngơ cửa váy lại
còn…
“úi chao!”
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập
nhật lại- ngày 23/09/2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Sài Gòn ngày 19/08/2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
_______________________________________________
những
bài chủ nhật – Thơ nguyễn đăng trình (SG)
Ngày
03/12/2012
xem ra
người đã… tình ngơ vậy mà ta vẫn… tình khờ… bấy lâu… vẫn ru phỉnh trái tim đau vẽ
vời chi bức tranh màu xanh xanh?!...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Nguyễn Đăng Trình
Họ tên thật Nguyễn Hữu Nhung
Địa chỉ sài gòn
Điện thoại 0935257941
Email: thoivanhoptuyen@yahoo.com.vn
_____
bài chủ nhật số 1
xem ra người đã… tình
ngơ
vậy mà ta vẫn… tình
khờ… bấy lâu…
vẫn ru phỉnh trái tim
đau
vẽ vời chi bức tranh
màu xanh xanh?!...
vết thương cũ sẹo
chưa lành
nhìn giông gió uốn
cong cành đâm lo
đêm qua không ngủ mà
mơ
thấy mình bơi giữa
bài thơ buồn buồn!...
bài chủ nhật số 2
trái tim tôi rách từa
lưa
cuộc tình lụi xụi bốn
mùa tro than
lăng xăng hoa kiểng
địa đàng
chưa hương sắc sớm đã
tan tác chiều!
hớp hồn đôi mắt phiêu
phiêu
bùi lời môi mép ngọt
điều từ tâm
cả ngu tôi lỡ mê lầm
cơn chi trời đất cũng
đầm đìa mưa?!...
xin thôi giọng dạ
điệu thưa
trả tôi về thuở tôi
chưa hồ đồ
ngày ngày cù bấc cù
bơ
đêm đêm băng bó câu
thơ tật nguyền…
bài chủ nhật số 3
buồn chân lẩn quẩn bờ
sông
đục trong màu nước
lớn ròng vô tư
duyên tôi phập phập
phù phù
tóc khô bạc ngọn tình
hư héo rồi!
lục bình tím biếc hoa
trôi
bốn mùa gió dập sóng
dồi lênh quênh
đời tôi thừa rủi
thiếu hên
ước mơ thương tích
trỗng trênh giấc buồn
cũng may còn chút văn
chương
còn miền kỷ niệm ngát
hương quế trầm
chợt khi thơ phú cà
lăm
về nuôi nhau giọt
sương rằm trăng xanh…
bài chủ nhật số 4
phía sau gương mặt
thiên thần
một con ác quỉ chầng
ầng nhe nanh
điêu ngoa - xảo quyệt
- gian manh…
trò ma nào cũng thập
thành cao siêu
yêu em chưa hẳn là
yêu
chỉ vì nông nổi tôi
liều đưa chân
chán – buồn – khinh –
ghét… vân vân…
bỏ thương vương tội
già nhân nghĩa hời
cuộc tình đất hỡi
trời ơi
đùng đưa nay ngược
mai xuôi chán phèo
hệt như xem diễn
tuồng chèo
hạ màn xong vẫn còn
eo éo buồn!…
bài chủ nhật số 5
đâu phải bây giờ tôi
mới chán em
mà đã nản từ hồi em
thiếu nữ
thân con gái trước
tiên là ý tứ
và sau cùng chuyện
nuôi dạy đàn con
nhác học hành ưa bày
vẽ phấn son
câu tứ đức lấy dung
làm lý tưởng
quanh năm cá tháng tư
không biết ngượng
mặt tỉnh bơ rất kịch
nết ngoan hiền
tròng cổ nhau rồi
nhận đại nợ duyên
tự chửi thầm sao mình
ngu ngốc quá
giá thương của nào
trời trao của đó
thì tàn đời cũng
đáng… đắng cay chi!
đạo làm người tệ nhất
tham sân si
mà em chẳng nhường
cho ai một chữ
đám con mình hỏng rồi
hư một lũ
tôi trùm mền nấc cụt
suốt bao năm!...
bài chủ nhật số 6
ngày em về làm dâu
cả nhà không vui nổi
có chút gì dôi dối
dưới lớp phấn gian
gian
vì vợ mà không sang
vì bạn mà kiết xác
thân bại là cái chắc
danh liệt là đương
nhiên
giá ngày đó vô duyên
yêu chưa xong xa
quách
cuộc hôn nhân lãng
nhách
đâu bi hài kịch nhau
chung đụng cùng nỗi
đau
mắc cỡ không dám nói
gian gian và dối dối
đùng điu đến bao
giờ?!
bài chủ nhật số 7
rất cần
em
chút sẻ chia
lòe nhòe xa
chấm
sao khuya cuối trời
đời trầy trật
tình mồ côi
dập bầm
chiếc lá vàng
trôi
ngược dòng
rất cần
em
chút cảm thông
bao năm
thèm
cái tấm lòng
mà sao?…
bốn mùa
song suối đục ngầu
chim
không bói cá
bói vào… bóng
chim!...
21/09/02
bài chủ nhật số 8
phố buồn buồn cuối
mùa mưa
hoe hoe màu nắng vàng
chưa chịu vàng
chút tin yêu mãi lang
thang
em thì… chân sáo
chẳng hoang đàng về…
sớm chiều ngồi dỏng
tai nghe
tiếng mầm non bật nụ
xòe chồi xanh
và chiêm bao suốt năm
canh
vườn tình tôi trái
trĩu cành ngày xưa
phố rầu rầu cuối mùa
mưa
sáu mươi mà ngỡ như
vừa hai mươi
em còn đâu đó rong
chơi
mãi vui quên tuốt
luốt lời trăm năm!...
bài chủ nhật số 9
thôi em ạ đừng cối
chày chi nữa
đừng già mồm lấp liếm
dại thành khôn
chuyện em làm con
cháu biết hết trơn
càng đậy điệm càng
lòi thêm cái dở
bao năm nay riêng
mình em tưởng bở
qươ bên này chưa thỏa
hốt bên kia
sàn kiểu gì cũng
không lọt xuống nia
ta giả câm nhưng ngu
sao không biết
chẳng qua ta vốn con
nhà thứ thiệt
chuyện hơn thua quân
tử đếch quan tâm
hơn nửa đời cộng khổ
chẳng đồng cam
minh triết vậy mà em
cười ta ngốc
xin lỗi em chỉ cần
vài cơn lốc
pháo đài nào chắc mấy
cũng tan hoang
lời Phật dạy đừng
thít nút dây oan
em liệu hồn sống sao
cho ra sống…
bài chủ nhật số 10
chẳng thể nào chịu
đựng nữa rồi
có đanh đá em cũng
vừa thôi chứ
còn vài đồng hầu bao
em vét sạch
khi cần tiêu tôi lấy
quái gì tiêu?...
mấy mươi năm nghèo
vẫn cứ nghèo
em vẫn cứ đua đòi mua
sắm
mà hởi ôi toàn tiền
vay bạc mượn
rủi có chuyện gì ai
trả cho đây!...
lỡ vợ chồng không lẽ
nói chia tay
[nếu chia được tôi
cũng chia cho khỏe]
năm mươi tuổi em đâu
đà khiếm thị
mà xem ra quờ quạng
khác chi mù…
bài chủ nhật số
11
không lẽ nào em chờ
tôi năn nỉ
khi tội em đáng tống
cổ ra đường
quá phiêu lưu em làm
tôi liên lụy
gần hết đời gia cảnh
thấy mà thương!
hứa cho nhiều để rồi
quên tuốt luốt
nào là… nào là… hàng
lô lốc nào là…
xin nói thật tôi chỉ
cần một chút
lòng chân thành mà
bới mãi không ra!
nếu điếm điêu hãy
điếm điêu vừa phải
xung quanh ta đồng
loại cũng con người
nợ em vay tôi trân
mình trả lãi
chắc gì xong ngày mắt
nhắm tay xuôi!
em cần lạy ngàn lần
tôi cũng lạy
không thương nhau xin
đừng ám đời nhau
bất cứ gì nhỏ to em
cứ lấy
rồi xéo giùm tôi
chẳng giận hờn đâu…
nguyễn
đăng trình
bài chủ nhật số
12
tình xưa thì đã xưa
rồi
nghĩa thì cũ hoắc từ
hồi chưa quen
ủ lâu mà chẳng lên
men
đường ai nấy bước òn
èn mãi chi
ngán thay bản mặt lầm
lì
khéo tu luyện “thiết
diện bì” tà công
không son phấn cũng
hồng hồng
mâm xôi nắm đấm tỏng
tòng tong xơi
òng uênh mấy chục năm
trời
lưỡi môi thơn thớt
uốn lời cuội trăng
tôi nai muốn đứt dây
chằng
buông đi chẳng lẽ đợi
quăng xuống bùn…
nguyễn
đăng trình
bài chủ nhật số 13
tự dưng nắng chợt
hững lên
muốn quên mà chẳng rõ
quên chuyện… gì
ù ù cạc cạc lết đi
nghe hình như tiếng
ai thì thầm… ru?…
một thời đẩn quá hóa
đù
cuộc tình trái khuấy
vẫn cù nhầy… yêu
vẫn siêng đón sớm đưa
chiều
cưới xong tá hỏa đời…
tiêu tán đường!...
gối chăn chưa chán đã
chường
vừa toan khoai tối
vội lường sắn trưa
còng lưng mót lúa mò
cua
đồng sâu nương cạn…
mút mùa cà tha!…
tự dưng mưa chợt đổ
xòa
muốn à mà chẳng biết
à với… ai
sà lưng duỗi gối thài
lai
tôi làm rơi tiếng thở
dài xuống… tôi!...
02/12/12
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập
nhật lại- ngày 23/09/2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Sài Gòn ngày 03/12/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
_______________________________________________
Chùm
thơ giáng sinh Nguyễn Đăng Trình & Trần Thị Cổ Tích
Ngày
24/12/2012
hai mươi năm về phố
thánh giáng sinh lún phún mưa ngâu khuya chưa tan trên thánh giá vội vàng chi
nhỏ bước mau… Anh đã về! Noel này không
lạnh nữa Em ngửa mặt nhìn trời Trái tim mở Hân hoan Bao muộn phiền trôi vào gác
chuông yên ngủ Thả tiếng cười bay Ô! Jingle bell!
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Nguyễn Đăng Trình
Họ tên thật Nguyễn Hữu Nhung
Địa chỉ sài gòn
Điện thoại 0935257941
Email: thoivanhoptuyen@yahoo.com.vn
_____
hai mươi năm về phố thánh
giáng sinh lún phún mưa ngâu
khuya chưa tan trên thánh giá
vội vàng chi nhỏ bước mau .....
đừng tưởng ta là khách lạ
chẳng qua rừng rú tí thôi
dáng nhỏ mấy phần giông giống
làm ta nhớ khiếp một người...
[...nhớ đêm giáng sinh mười sáu
lấp ló bên cổng nhà ai
trái tim teo còn chút xíu
chúa thương buông tiếng thở dài
chiến tranh lôi ta vào cuộc
thua xong về chẳng còn chi
suối sông chưa lần biển rộng
lòng nhưng nhức tiếc đôi khi...]
dẫu nhỏ có là chiên ngoan
cũng đâu cần nghiêm đến thế
trên cao chúa nhìn xuống thấy
đuổi oan ra khỏi địa đàng
đang nghe nỗi niềm đêm thánh
đau từ mặt sỏi đau lên
sao nhỏ quanh vào cái cổng
mười đời ta cũng không quên?!...
giáng sinh lún phún mưa ngâu
khuya chưa tan trên thánh giá
vội vàng chi nhỏ bước mau .....
đừng tưởng ta là khách lạ
chẳng qua rừng rú tí thôi
dáng nhỏ mấy phần giông giống
làm ta nhớ khiếp một người...
[...nhớ đêm giáng sinh mười sáu
lấp ló bên cổng nhà ai
trái tim teo còn chút xíu
chúa thương buông tiếng thở dài
chiến tranh lôi ta vào cuộc
thua xong về chẳng còn chi
suối sông chưa lần biển rộng
lòng nhưng nhức tiếc đôi khi...]
dẫu nhỏ có là chiên ngoan
cũng đâu cần nghiêm đến thế
trên cao chúa nhìn xuống thấy
đuổi oan ra khỏi địa đàng
đang nghe nỗi niềm đêm thánh
đau từ mặt sỏi đau lên
sao nhỏ quanh vào cái cổng
mười đời ta cũng không quên?!...
ĐÀ LẠT BÂY GIỜ
noel háo hức lên đà
lạt
xem thử còn ai quen biết không
nghe nói lâu rồi em đã khác
cái thời phố núi biếc ngàn thông
xem thử còn ai quen biết không
nghe nói lâu rồi em đã khác
cái thời phố núi biếc ngàn thông
mới đó mà hai mươi
tuổi nhớ
tôi gùi kỷ niệm bỏ về xuôi
xa xuân hương... đồi cù... than thở...
xa tháng ngày tập tễnh rong chơi
tôi gùi kỷ niệm bỏ về xuôi
xa xuân hương... đồi cù... than thở...
xa tháng ngày tập tễnh rong chơi
xa mùa thánh ca em
vẫn hát
rủ nhân gian mừng chúa giáng sinh
đà lạt sần sần say lễ lạc
quên giúp tôi băng bó cuộc tình…
rủ nhân gian mừng chúa giáng sinh
đà lạt sần sần say lễ lạc
quên giúp tôi băng bó cuộc tình…
lang thang khắp thung
đồi lũng núi
chẳng em nào còn nhận ra tôi
buồn quá... thèm làm viên đá cuội
lòng hồ ai ném tự do rơi
chẳng em nào còn nhận ra tôi
buồn quá... thèm làm viên đá cuội
lòng hồ ai ném tự do rơi
thèm được một mình
bên trảng cỏ
ngả lưng nằm ngó khói ngó sương
mặc mưa gió ầu ơ khúc nhớ
mặc trái thông rơi trúng nỗi buồn
ngả lưng nằm ngó khói ngó sương
mặc mưa gió ầu ơ khúc nhớ
mặc trái thông rơi trúng nỗi buồn
đà lạt bây giờ son
phấn quá
vừa mới lên đã muốn bươn về
em xúng xính áo xiêm mệnh phụ
đâu thời nửa phố nửa nhà quê?!
vừa mới lên đã muốn bươn về
em xúng xính áo xiêm mệnh phụ
đâu thời nửa phố nửa nhà quê?!
t&t trước giánh
sinh
se se mùa chớm giáng
sinh
đêm thèn thẹn ngó
chúng mình… ấy nhau
nửa năm nào đã quá
lâu
mà nghe nhoi nhói cơn
đau biển rừng…
tay mới bắt mặt vừa
mừng
cười chưa tròn nụ
thốt dừng ngang xương
vu vơ tiếng thở dài
buồn
mơ hồ dấu chấm than
buông xuống đời!...
bảy tờ lịch thản
nhiên rơi
hương trầm không
phỉnh nổi lời chia tay
gượng vui yêu mót đêm
này
phần nào bù nhớ những
ngày mai xa!…
12/12/2012
**
GIÁNG SINH XANH
Anh đã về!
Noel này không lạnh nữa
Em ngửa mặt nhìn trời
Trái tim mở
Hân hoan
Bao muộn phiền trôi vào gác chuông yên ngủ
Thả tiếng cười bay
Ô! Jingle bell!
Noel này không lạnh nữa
Em ngửa mặt nhìn trời
Trái tim mở
Hân hoan
Bao muộn phiền trôi vào gác chuông yên ngủ
Thả tiếng cười bay
Ô! Jingle bell!
Em như chú chuột
Jerry nhảy nhót trên phím dương cầm
Như con tuần lộc kéo chiếc sleigh vút giữa trời tuyết trắng
Chúng ta bên nhau
Đôi bàn tay ấm
Nở lại giấc mơ đời
Xanh biếc những vì sao
Thắp lên ngọn nến tình một lần lơ đãng
Ta đánh rơi
Giữa chiều lạnh giáng sinh xưa
Vâng! Anh đã về!
Noel không lạnh nữa
Em ngửa mặt đón trời
Trái tim mở
Hân hoan
Như con tuần lộc kéo chiếc sleigh vút giữa trời tuyết trắng
Chúng ta bên nhau
Đôi bàn tay ấm
Nở lại giấc mơ đời
Xanh biếc những vì sao
Thắp lên ngọn nến tình một lần lơ đãng
Ta đánh rơi
Giữa chiều lạnh giáng sinh xưa
Vâng! Anh đã về!
Noel không lạnh nữa
Em ngửa mặt đón trời
Trái tim mở
Hân hoan
ĐỘC THOẠI GIÁNG SINH
Gíang sinh rồi sao
anh chưa về?
căn gác nhỏ màu đèn
đêm trăn trở
nhành thông xưa xòe
tay ngăn nỗi nhớ
ngón gầy giọt giọt
chuông tan…
hơi thở mùa đông thổi
mòn phố vắng
rã rời khúc thánh ca
khuya
Gíang sinh rồi sao
anh không về?
chú cừu con cuộn mình
ấm ức
giận gã chăn cừu mải
đếm sao rơi
rập rờn rập rờn đáy
nước
Tình yêu chúng mình
có thật
vòm sao đáy nước chỉ
là mơ
đừng vớt tặng em vì
sao nào anh nhé
mặt nước kia tan vỡ
đến vô tình!
Gíang sinh rồi sao
chúa chưa về?
Ai cứu rỗi niềm đau
ngôi nhà gỗ mục
Ai ban phép lành cho
đàn chiên tuẫn đạo
Trước cổng thiên
đường còn thập giá oằn vai
Chúa ở đâu?
Héo rụng tiếng kinh
cầu!
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập
nhật lại- ngày 23/09/2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Sài Gòn ngày 24/12/2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét