Thương nhớ một người – Thơ Nguyễn Vĩnh Bảo (TP.HCM)
Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015
Tôi về
quê tìm người xưa áo trắng Mái tóc đen dài qua thắt lưng ong Nhà bên sông nối
bằng cầu tre nhỏ Tôi ngập ngừng em còn đó hay không?
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả: Nguyễn Vĩnh Bảo
Tên thật: Nguyễn Văn Thanh
Quê quán Vĩnh Bảo, Hải Phòng
Địa chi Hiện nay: 525/60 Huỳnh Văn Bánh, P.14 Q.Phú Nhuận TP. HCM
Đ/T: 01265577262
Email: nguyenvinhbao48@gmail.com
____
(Tặng H người bạn cũ tôi yêu)
Tôi về quê tìm người
xưa áo trắng
Mái tóc đen dài qua
thắt lưng ong
Nhà bên sông nối bằng
cầu tre nhỏ
Tôi ngập ngừng em còn
đó hay không?
Có ai đứng bên kia
như chờ đợi!
Dưới hàng cau trái
chín hết cả rồi
Giàn trầu cũng úa
vàng khô héo lá
Chỉ khác là mái tóc
đã bạc thôi
Tôi đâu dám gọi người
con gái ấy
Vì chính tôi cũng
thấy thật ngỡ ngàng
Mấy mươi năm em vẫn
còn con gái
Gói đêm buồn vứt bỏ
cả xuân sang
Em ở bên sông thở
thầm rất nhẹ
Mà tim tôi đau nhói
giấc mộng tan
Hồn chân thật bơ vơ
còn sót lại
Lặng lẽ thời gian bám
chút hương tàn
Em dửng dưng như
không hề quen biết
Tôi nhìn em như lặng
chết tâm hồn
Dáng người xưa hiện
về trong ký ức
Thương nhớ thương
nhau đợi mãi mỏi mòn
Tôi lại về tìm bóng
người xưa ấy
Ngôi nhà bên sông giờ
đã không còn
Chiếc cầu tre thay
bằng cầu xây mới
Ngẩn ngơ nhìn lạnh
giữa một trần gian.
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP. HCM ngày
29.10.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét