Trên đỉnh ngọn sầu – Thơ Phạm Vân Anh (Hải Phòng)
Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015
Ngày 21/01/2012
Tiếng cú kêu bạc suốt đường trời Ta nghe sầu dâng ngập đỉnh Muốn bay mà đêm đặc Muốn trôi mà nước sánh Chỉ nước mắt bời bời xót cứa Lóa vầng mặt trời vỡ lời hứa, hạt nắng vỡ lá úa, dư âm ngày chết treo khung lạnh
Tiếng cú kêu bạc suốt đường trời Ta nghe sầu dâng ngập đỉnh Muốn bay mà đêm đặc Muốn trôi mà nước sánh Chỉ nước mắt bời bời xót cứa Lóa vầng mặt trời vỡ lời hứa, hạt nắng vỡ lá úa, dư âm ngày chết treo khung lạnh
Họ tên thật Phạm Thị Vân Anh
Sinh năm 1980 tại Hải Phòng.
Tốt nghiệp cử nhân ngoại ngữ.
Hiện công tác tại Điện ảnh Công an Nhân dân ở Hà Nội.
Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam và Hội Nhà báo Việt Nam.
Email: ngocchaunvhp@gmail.com
_____
Tiếng cú kêu bạc suốt
đường trời
Ta nghe sầu dâng ngập
đỉnh
Muốn bay mà đêm đặc
Muốn trôi mà nước
sánh
Chỉ nước mắt bời bời
xót cứa
Lóa vầng mặt trời vỡ
lời hứa,
hạt nắng vỡ lá úa,
dư âm ngày chết treo khung lạnh
Gồng mình từng tế bào
biến đổi chuỗi AND
Biến đổi ngày trả vía
về sầu
Lá rời cành trả vía
cho đất
Ta trả vía cho ai?
Cho ai?
Hoài mong hai vai bớt
nặng
và những giây
tơ trầm trong não
thôi rung lên nhịp
luân xa cầu đảo
Đứa bé chăn trâu đang
đội gió về
Mầm su hào vẫy tai lá
soẳn suê
lời côn trùng quây
tãi đồng nghèo
Viện lược gương làm
gì
Nơi này chỉ có mây
xám, đá xám,
và thi thể ta đang
xám
Thiên táng mặt trời
giữa tầng cao
Ta rơi xuống rất
nhanh
Cổ nhói đau vết kim
châm lạnh lẽo,
tim nhói tiếng mẹ gọi
ta lời máu mủ,
tiếng anh gọi ta lời
tình nhân.
Ta mệt mỏi rồi không
dậy nữa
Chỉ có tiếng bánh xe
xiết vào ray thép
lao về khoảng đen
không gọi tên
không một váng đèn khuya.
© Tác giả giữ bản quyền.
Cập
nhật lại- ngày 29/10/2015 Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Hải Phòng ngày 21/01/2012
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét