Hoàng hôn trong thành phố – Tản văn Quỳnh Trâm (Hải Dương)
Thứ Hai, 19 tháng 5, 2014
Ngày
19/05/2011
Dưới
nắng chiều, thảm cỏ như xanh hơn, những bông hoa tươi thắm hơn. Hàng cây hoa
đại tỏa hương thơm nồng nàn gợi về một miền kí ức. Hoa xòe năm cánh trắng muốt
như ngón tay vút cong của người thiếu nữ Chăm trong vũ điệu đêm trăng. Một
chiếc lá vàng khe khẽ đậu xuống thảm cỏ, nghiêng mình lặng lẽ đón lấy giọt nắng
cuối ngày…
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Quỳnh Trâm
Tên Nguyễn Quỳnh Trâm
Nghề nghiệp: Giáo viên
Địa chỉ TP. Hải Dương
Email: quynhtram10.01@gmail.com
_____
Tên Nguyễn Quỳnh Trâm
Nghề nghiệp: Giáo viên
Địa chỉ TP. Hải Dương
Email: quynhtram10.01@gmail.com
_____
Tim anh đứng lặng nỗi buồn nhớ em
Nhớ ngày ta mới làm quen
Nhớ nụ cười nhớ lúc em cau mày… »
Một
cặp tình nhân đi qua trước mặt cô giáo dạy văn vừa tan trường, họ thì thầm đọc
thơ cho nhau nghe nhưng cô đang mải ngắm vẻ đẹp của thành phố, chìm trong những
ý nghĩ cũng đẹp như thơ của chính mình: “Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ…”
Chiều
đang dần buông xuống thành phố trẻ của cô giáo.
Nắng
chiều nhuộm một màu vàng thắm cho những đám mây nhỏ cuối chân trời. Cả một vùng
không gian rực lên những tia sáng cuối cùng tỏa ra từ vầng mặt trời đỏ như một
trái cam chín mọng. Trong ráng chiều, đàn chim đang chấp chới bay, tạo thành
một chữ V nhỏ xíu trên cái nền thăm thẳm, như một chữ cái đầu tiên của những
vần thơ về bóng chiều tà… Mặt trời đang rải những giọt nắng cuối cùng trong
cuộc hành trình của một ngày xuống hồ nước trong xanh. Gió chiều miên man trên
những con sóng lăn tăn nhè nhẹ. Những con sóng gợn lên theo nhịp đập của trái
tim bồi hồi… Mặt nước dát ánh vàng lay động, vỡ ra, lóng lánh một vẻ đẹp thần
tiên…
Dưới
nắng chiều, thảm cỏ như xanh hơn, những bông hoa tươi thắm hơn. Hàng cây hoa
đại tỏa hương thơm nồng nàn gợi về một miền kí ức. Hoa xòe năm cánh trắng muốt
như ngón tay vút cong của người thiếu nữ Chăm trong vũ điệu đêm trăng. Một
chiếc lá vàng khe khẽ đậu xuống thảm cỏ, nghiêng mình lặng lẽ đón lấy giọt nắng
cuối ngày…
Ráng
chiều đã tắt, gió nổi lên mạnh hơn, những vòm cây xào xạc. Bóng tối đổ dài trên
thảm cỏ. Trên cao vời vợi, ngôi sao Hôm hiện ra, nhấp nháy. Thành phố bắt đầu
thắp lên ngàn ngọn đèn huyền ảo tựa những chùm hoa lung linh màu sắc. Hoàng hôn
như đôi mắt khép lại một ngày, để cho ta chìm đắm vào giây phút tĩnh lặng tìm
lại chính mình…
Cô giáo chợt mỉm cười. “Giá có loại máy ghi gài trên mái tóc để những suy nghĩ vẩn vơ của một người không bay đi mất khi quay về với đời thường thì hay biết bao” cô nghĩ rồi chợt rảo bước về nhà với công việc nội trợ đang chờ đợi.
Cô giáo chợt mỉm cười. “Giá có loại máy ghi gài trên mái tóc để những suy nghĩ vẩn vơ của một người không bay đi mất khi quay về với đời thường thì hay biết bao” cô nghĩ rồi chợt rảo bước về nhà với công việc nội trợ đang chờ đợi.
Ngọc Châu gửi đăng.
© Tác giả giữ bản quyền.
Cập nhật lại- ngày 19/05/2014
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Hải Phòng ngày 19/05/2011 Cập nhật lại- ngày 19/05/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét