Home
» Thư viện thơ
» Gởi Sông Trà/ Sao lại mùa thu/ Câu thề bỏ lại sau lưng – Thơ Nguyễn Minh Phúc (Kiên Giang)
Gởi Sông Trà/ Sao lại mùa thu/ Câu thề bỏ lại sau lưng – Thơ Nguyễn Minh Phúc (Kiên Giang)
Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2016
Tuổi
thơ tôi và những ngày bé dại Tắm dòng sông xuôi nước ngọt trong lành Những con
bống con don chiều bến bãi Đã khi nào thành nỗi nhớ mông mênh
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Nguyễn Minh Phúc
Họ tên thật Nguyễn Minh Phúc
Sinh năm 1957
Quê: Quảng Ngãi.
Nghề nghiệp làm báo
Hiện sinh sống và làm việc tại Kiên Giang
ĐT: 0908.739706
Email: minhphucnhabaokg@gmail.com
_____
Tác giả Nguyễn Minh Phúc
Họ tên thật Nguyễn Minh Phúc
Sinh năm 1957
Quê: Quảng Ngãi.
Nghề nghiệp làm báo
Hiện sinh sống và làm việc tại Kiên Giang
ĐT: 0908.739706
Email: minhphucnhabaokg@gmail.com
_____
GỞI SÔNG TRÀ
Tuổi thơ tôi và những
ngày bé dại
Tắm dòng sông xuôi
nước ngọt trong lành
Những con bống con
don chiều bến bãi
Đã khi nào thành nỗi
nhớ mông mênh
Phía bên kia xa xa bờ
xe nước
Nhịp guồng quay quay
mãi dưới sông chiều
Cầu Hà Nhai buồn mờ con
mắt ướt
Vươn nhịp dài trao
nặng mấy trời yêu
Đồi Thiên Ấn chập
chờn mây giăng phủ
Gió lao xao bên cồn
bắp xanh rờn
Có phải chăng con
sông chờ sóng ngủ
Để ru đồi gối mãi nỗi
cô đơn
Trà Khúc ơi giòng
sông xanh thưở nhỏ
Cứ theo hoài trong ký
ức hanh hao
Bao nỗi nhớ của một
đời giông gió
Mãi êm trôi lời con
sóng thì thào
Tôi ngồi lặng giữa
buổi chiều đầy gió
Dưới chân cầu sông
nước vẫn lao xao
Quê hương ơi bâng
khuâng hoài nỗi nhớ
Sao đi hoài không hết
khói chiêm bao…
SAO LẠI MÙA THU
Vẫn biết trước sau gì
cũng vậy
Cuối cùng rồi em cũng
bỏ tôi đi
Nhưng sao lại là mùa
thu buổi ấy
Lá vàng rơi gió lạnh
buốt xuân thì
Ngàn nỗi nhớ tạt vào
hồn giông bão
Mùa thu ơi người đang
ở phương nào
Thao thiết gọi mấy
chân trời mộng ảo
Thế mà đành nỗi nhớ
cứ chênh chao
Em thì xa mà hoa cúc
vào mùa
Hoa vàng quá, vàng
một trời xa ngái
Sao mà nhớ màu nắng
chiều héo úa
Ngẩn ngơ sầu hiu hắt
buổi tàn phai
Mùa thu đầy hay gió
nặng bàn tay
Mà tình yêu mỏng manh
buồn hơn lá
Thôi ngồi lại giữa
một mùa thu vậy
Mà nghe hồn vọng lại
chút hương xa…
CÂU THỀ BỎ LẠI SAU
LƯNG
Ừ thôi cũng đã một
thời
Người về cùng với mây
trời phôi phai
Ai ngồi mà nén cơn
đau
Ai về vui với mộng
ngày vàng son
Buồn xưa giờ đã mỏi
mòn
Bàn tay nào gói đầy
hồn bão giông
Chiều mưa đổ bóng mịt
mùng
Gió hiu hắt nhớ nghìn
trùng cách xa
Ai đi buổi ấy sương
nhòa
Níu trăm thương nhớ
mưa xa cuối nguồn
Ai về tình mỏng tay
buông
Thương bàn tay lạnh
đã từng trong nhau
Buồn chi nước cũng
qua cầu
Rã rời môi ướt tình
sầu rưng rưng
Câu thề bỏ lại sau
lưng
Mai sau còn nhớ đã
từng yêu nhau…
Nguyễn Minh
Phúc
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại theo nguyên bản của tác giả gởi từ Kiên Giang ngày 17/01/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại theo nguyên bản của tác giả gởi từ Kiên Giang ngày 17/01/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét