Ấm mãi lời ru/ Đêm Tây Bắc – Thơ Trúc Thanh Tâm (Châu Đốc)
Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2016
Giữ trong
đời cái chân chất yêu thương Như gió chiều quê ôm lời ru mát rượi Mẹ ta đó bộn
bề trăm nỗi Áo sờn vai nuôi ta lớn nên người!
Tác giả Trúc Thanh Tâm
Họ tên: Dư Thanh Tâm
Sinh năm 1949, tại Long Mỹ Cần Thơ
Quê gốc Cà Mau
Địa chỉ: 287 đường Louis Pasteur, Châu Đốc
Điện Thoại: 0903 643 751
Email: tructhanhtaam@yahoo.com
_____
Giữ trong đời cái
chân chất yêu thương
Như gió chiều quê ôm lời ru mát rượi
Mẹ ta đó bộn bề trăm nỗi
Áo sờn vai nuôi ta lớn nên người!
Như gió chiều quê ôm lời ru mát rượi
Mẹ ta đó bộn bề trăm nỗi
Áo sờn vai nuôi ta lớn nên người!
Tôi vào
đời lời ru mãi trong tôi
Thêm nghị lực trên bước đường đi tới
Tôi xa xứ mang lời ru chan chứa
Chợt bùi ngùi nhớ dáng mẹ già nua!
Thêm nghị lực trên bước đường đi tới
Tôi xa xứ mang lời ru chan chứa
Chợt bùi ngùi nhớ dáng mẹ già nua!
Lời mẹ ru đâu dễ phôi
pha
Dẫu vết cắt thời gian làm tim tôi rỉ máu
Lời mẹ ru vượt ngàn giông bão
Đưa ta qua bến ấm cuộc đời!
Dẫu vết cắt thời gian làm tim tôi rỉ máu
Lời mẹ ru vượt ngàn giông bão
Đưa ta qua bến ấm cuộc đời!
Dẫn ta vào thời thơ
ấu rong chơi
Để bay đến khoảng trời xanh mơ ước
Lời mẹ ru đồng lúa hương bát ngát
Tôi say sưa tắm mát nước sông đầy!
Để bay đến khoảng trời xanh mơ ước
Lời mẹ ru đồng lúa hương bát ngát
Tôi say sưa tắm mát nước sông đầy!
Chiếc cầu tre, vườn
trái, cánh cò bay
Yêu biết mấy làng quê, chiều vương sợi khói
Men lối nhỏ vào đời, tôi chưa mỏi
Mỗi bước chân như dán chặt lời ru!
Yêu biết mấy làng quê, chiều vương sợi khói
Men lối nhỏ vào đời, tôi chưa mỏi
Mỗi bước chân như dán chặt lời ru!
Đất nước ta qua hết
cuộc mây mù
Đêm trăng sáng, giọng hò ai dìu dặt
Câu vọng cổ muồi tai ngây ngất
Không gian chìm trong nỗi nhớ chơi vơi!
Đêm trăng sáng, giọng hò ai dìu dặt
Câu vọng cổ muồi tai ngây ngất
Không gian chìm trong nỗi nhớ chơi vơi!
Tôi nên người, nhớ
mãi thuở nằm nôi
Dòng sữa mẹ chạy đều trong cơ thể
Hạnh phúc nhất khi mình còn mẹ
Được nghe lời trìu mến của cha!
Dòng sữa mẹ chạy đều trong cơ thể
Hạnh phúc nhất khi mình còn mẹ
Được nghe lời trìu mến của cha!
Yêu quê hương, tình
xứ sở, ruột rà
Bên ngôi trường nhỏ vang vang lời trẻ
Tôi nhìn lại tuổi thơ mình để nhớ
Lời ru buồn vượt mãi với thời gian!
Quê mẹ Bạc Liêu, 1974
Trúc Thanh Tâm
Bên ngôi trường nhỏ vang vang lời trẻ
Tôi nhìn lại tuổi thơ mình để nhớ
Lời ru buồn vượt mãi với thời gian!
Quê mẹ Bạc Liêu, 1974
Trúc Thanh Tâm
ĐÊM TÂY BẮC
Giữa biển mây trong
màng sương mờ ảo
Đẹp vô cùng từng sợi nắng nghiêng bay
Hương của đất và hương người quấn quýt
Tiếng chim rừng to nhỏ ở quanh đây
Đẹp vô cùng từng sợi nắng nghiêng bay
Hương của đất và hương người quấn quýt
Tiếng chim rừng to nhỏ ở quanh đây
Em tự
nhiên đẹp chẳng cần son phấn
Trong mắt ta em tiên nữ giáng trần
Khi ngày đó lỡ làm rơi chén ngọc
Thượng đế đày xuống dương thế chung thân
Trong mắt ta em tiên nữ giáng trần
Khi ngày đó lỡ làm rơi chén ngọc
Thượng đế đày xuống dương thế chung thân
Về Tú Lệ nghe mùi
hương nếp cũ
Ta lạc vào thế giới trắng hoa Ban
Mưa tháng sáu và tháng mười lúa chín
Núi Khau Pha róc rách tiếng suối Giàng
Ta lạc vào thế giới trắng hoa Ban
Mưa tháng sáu và tháng mười lúa chín
Núi Khau Pha róc rách tiếng suối Giàng
Rượu Cần bên em ta
say ánh mắt
Quên ánh trăng lơi lả phía bìa rừng
Quên thời gian chìm bến bờ mộng mị
Ta nhớ đời người con gái H' Mông
Và ngoài kia dường như cây lá ngủ
Vệt sao băng chợt sáng một góc trời
Môi em mòng mọng miền khao khát
Đêm sắp tàn rừng núi lạnh em ơi!
Quên ánh trăng lơi lả phía bìa rừng
Quên thời gian chìm bến bờ mộng mị
Ta nhớ đời người con gái H' Mông
Và ngoài kia dường như cây lá ngủ
Vệt sao băng chợt sáng một góc trời
Môi em mòng mọng miền khao khát
Đêm sắp tàn rừng núi lạnh em ơi!
Mù Cang Chải, tháng 10. 2005
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại theo nguyên bản của tác giả gởi từ Châu Đốc ngày 27/02/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét