Chùm thơ “Đêm giao thừa” Phan Kỷ Sửu (Tây Ninh)
Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016
Hơn 40
năm qua Tây ninh mới có những ngày xuân se lạnh như thế! Vậy mà với tôi cái
lạnh ấy lại rất dễ thương!.. Đêm giao thừa Trời Tây Ninh bất ngờ se lạnh Cái
lạnh hiếm hoi ở đất miền Đông Vậy cũng đủ bớt cái oi nồng mùa khô đỏng đảnh Nhưng
anh lại cảm ơm thời tiết ấy quá chừng!
Nhà thơ Phan Kỷ Sửu
Bút danh Vân Trinh
Sinh ngày 20-10-1949
Quê quán: TP. Tây Ninh Tỉnh Tây Ninh
Email: kysuuttv@yahoo.com.vn
_____
Hơn 40 năm qua Tây ninh mới có những
ngày xuân se lạnh như thế! Vậy mà với tôi cái lạnh ấy lại rất dễ thương!..
Đêm giao thừa
Trời Tây Ninh bất ngờ
se lạnh
Cái lạnh hiếm hoi ở
đất miền Đông
Vậy cũng đủ bớt cái
oi nồng mùa khô đỏng đảnh
Nhưng anh lại cảm ơm
thời tiết ấy quá chừng!
Đã lâu rồi mới có
những ngày xuân
Mặc áo ấm mình bên
nhau xuống phố
Đôi bờ cầu Quan, dốc
Tòa, đường tháng Tám rộn rịp từng bước chân...
Rẽ vào chợ hoa chạy
dài ven con rạch nhỏ
Đôi mà má em chợt ửng
hồng rồi đó
Và trong anh xuân đã
tự bao giờ..!
Đêm giao thừa... hơn
cả mọi giấc mơ
Pháo rực sáng thêm
duyên cho lạnh ấy..!
Thì cứ vậy! Anh ước
gì lạnh mãi!
Để em yêu nép sát mãi
vào lòng
Phải chăng trời sót
lại chút mùa đông?
Cho tình yêu thêm độ
nồng,nét trẻ
Dẩu lắm sơi tóc bạc
màu em nhé!
Tết năm nay mình vẫn
thuở ban đầu..!
Giao thừa Bính Thân
NÀNG …KHỈ DỂ THƯƠNG
ƠI!
Riêng tặng NTD (Sóc Trăng) ngưởi.em gái
thân yêu!
Em bảo mình là con
cháu Ngộ Không
Chú khỉ đá coi trời
bằng vung ấy!
Em là gái dẫu dịu
dàng, mềm mại
Vẫn không cuối đầu
trước số phận mình..!
Xưa LãoTôn từng đánh
gục yêu tình
Từng trị tội đám
thiên binh hùng hổ
Từng đối mặt lắm phủ
phàng, trắc trở
Vẫn ngẫng đầu nhằm
phía trước xông lên…
Em, tấm lòng trong
trắng một màu sen
Dẫu mọc giữa bùn lầy
không vấy bẩn
Em vững bước trước
một con đường thẳng
Đến chân trời cũng
chẳng hóa đường cong!
Em dẫu là cánh chim
giữa bão tố, cuồng phong
Vẫn đôi cánh không
bao giờ khép lại
Xưa Lão Tôn không hề
đi bên trái
Thật, giả xung quanh
không lẩn lộn bao giờ
Em nhìn người không
một chút ngây thơ
Không nhẹ dạ. cả tin,
mà tỉnh táo..
Xưa thiết bảng giữa
đất trời “đại náo”
Mà trái tim luôn sâu
nặng tình người
Giờ em gom từng giọt
mồ hôi
Tưới cho đất nở hoa,
không tiếc nuối
Sồng vì người, hơn
tụng kinh sám hối
Sống quên mình hơn chay
lạt dối đời
Nàng “khỉ” dể thương
ơi, có lẽ chỉ em thôi
Là thảm cỏ xanh tươi
cho vần thơ anh gối
Là con sóng êm đềm
cho thuyền anh trôi nổi
Là áng mây lang thang
cho anh rộng vòm trời!
Xuân Bính Thân
2016
CUỐI NĂM BA VIẾNG MỒ
CON
Cuối năm ba viếng mồ
con
Ngày thơ ấu cũ như
còn đâu đây
Ngỡ là vừa bế trong
tay
Giọng cười, tiếng
nói.. chợt cay mắt già
Vậy mà đã mịt mờ xa
Thương sao từng tiếng
gọi ba ngọt ngào!
Nhớ thân phận trẻ mà
đau
Mới vừa chập chững...
phương nào mẹ ơi!
Con về quê nội cuối
trời
Thèm vòng tay ấm, thèm
lời mẹ ru...
Mà sao chỉ gió mùa
thu
Buốt lòng con đến bao
giờ mới thôi!
Ba mươi năm lắm nổi
trôi
Kiếp nghèo mái lá,
chợ đời nắng mưa!
Xót xa nói mấy cho
vừa
Đến khi nằm xuống vẩn
chưa một lần..!
Đoàn viên mái ấm mùa
xuân
Kiếp nào đây? Hởi số
phần trớ trêu
Cuối năm hương nhạt
bóng chiều
Thẩn thờ nhớ mắt trẻ
hiu hắt buồn.!
Xuân Ất Mùi-2015.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Tây Ninh ngày 22/02/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét