Chùm thơ xuân 2016 của Phan Kỷ Sửu (Tây Ninh)
Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016
Theo
quy định đầu xuân, Tết đến! Lão Tôn ta đúng hẹn giao thừa Từ Hoa quả sơn thường
trú vạn năm xưa Vung thiết bảng cởi mây về kịp lúc
Thông tin liên hệ: (VanDanViet)
Nhà thơ Phan Kỷ Sửu
Bút danh Vân Trinh
Sinh ngày 20-10-1949
Quê quán: TP. Tây Ninh Tỉnh Tây Ninh
Email: kysuuttv@yahoo.com.vn
_____
LÃO TÔN CHÚC TẾT BÍNH
THÂN (2016)
Theo quy định đầu
xuân, Tết đến!
Lão Tôn ta đúng hẹn
giao thừa
Từ Hoa quả sơn thường
trú vạn năm xưa
Vung thiết bảng cởi
mây về kịp lúc
Nhận nhiệm sở tiển
chú dê râu quắp
Lên đường về đơn vị khác
bình an
Đồng thời xin cầu
chúc khắp xóm làng
Đón năm mới Bính Thân
đầy hạnh phúc
Mà muốn vậy những
ngày xuân náo nức
Khuyên bà con nên
tiết kiệm ăn xài
Nếu cứ tưng bừng xả
láng cho oai
Ăn xong Tết đi ăn
mày... là cái chắc
Những ngày vui đừng
quên lời ta nhắc
Chớ say sưa đến độ quắt
cần câu!
"Nóng máy"
rồi sinh chuyện chẳng hay đâu
Mất bình tỉnh dễ
"thượng đài" đấu võ
Giữa ngày Tết mà dập
môi, phù mỏ!
Làm rối ren hàng xóm,
loạn gia đình
Có tốt không các đệ
tử Lưu Linh?
Lão cũng khuyên các
bạn trẻ mình
Chớ lướt gió. tung
mây lưng ngựa sắt
Đua tốc độ làm giao
thông ách tắt
Dễ xãy ra bao tai nạn
thương tâm
Ham vui trong phút
chốc khổ bao năm
Có thể hại cái thân
đừng dại dột
Bà con ơi! Cũng đừng
nên đem đốt
Chẳng tiếc bạc tiền
trong cuộc đỏ đen
"Bác thằng
bần" muôn thưở đừng quên
Là nguồn gốc của tội,
tù, đói rách
Ôi xập xám, bài cào, tứ
sắt
Thứ nào cũng là nọc
độc ai ơi!
Đừng nhẩn tâm phá hủy
sư yên vui
Cho ngày Tết cuộc đời
đầy ý nghĩa
Tăng niềm vui còn một
điều nữa nhé
Nhắc nhờ nhau già trẻ
quyết đồng lòng
Đừng, đừng mua pháo
lậu đốt ì, đùng
Vừa phạm pháp, vừa
hải hùng hỏa hoạn...
Lão Tôn ta. luôn sẳn
sàng thiết bản
Trị những ai vi phạm
chẳng nương tay
Rượu chè. đua xe. đốt
pháo... nghe đây
Hãy dẹp hết, dẹp ngay
mà ăn Tết.
NÉT DIỆU HIỀN MÙA
XUÂN
Anh thường bảo:- Em
hiền như em vậy!
Nét rất riêng không
thể giống một ai
Không là Ma soeur hay
tiên nữ cõi thiên thai
Không thấp thoàng
dáng liêu trai huyền ảo
Anh thường bảo em hiền
như màu áo
Tha thướt làn mây
trắng sớm chiều bay
Thềm bệnh viện lặng
thầm vậy đó ngày ngày
Hay trại bệnh đêm
trực dài thao thức
Vâng! Ở trước mắt anh
thôi, rất thực
Bàn tay em trao cốc
nước dịu dàng
Và đắp tấm chăn sưởi
ấm bệnh nhân
Khi tầm tả ngoài trời
mưa chưa tạnh
Và đôi mắt không là
sao lấp lánh
Vẫn tỏa ngời niềm
thông cảm chân thành
Cà đôi tay biết nâng
dậy niềm tin
Và giọng nói ngọt
ngào như pha mật
Tất cả những bình
thường,chất phác
Đã góp thành cái đẹp
của đời em
Là bài ca, là nốt
nhạc không quên
Ngân mãi từ những
trái tim bất hạnh
Từng phút giữ yên
lành từng sinh mệnh
Như đối mặt từng trận
đánh không dừng
Ai nhớ, quên không
cần phải băn khoăn
Điều em muốn không là
vơi gánh nặng
Mà với xung quanh
thêm hài lòng, thỏa mãn
Chỉ thế thôi hạnh
phúc mãi dâng tràn
Chỉ thế thôi màu áo
trắng nồng nàn
Em đã chọn mới mang
đầy ý nghỉa
***
Anh thường bảo em
hiền như em vậy
Nét rất riêng không
nhầm lẫn một ai
Có bao giờ em biết
được anh say
Đến nổi mỗi câu thơ
đều ngây ngất...
Trời đã xuân, nét
diệu hiền rất thật
Tự bao giờ đã hóa
cánh mai vàng..!
Rồi xuân qua nhưng xuân
vẫn ngập tràn
Bời thơ anh mãi là
vườn hoa ấy..!
01/2016
VỚI EM, HẠNH PHÚC
LẶNG THẦM!
Thân tặng DS TL
Thúy Hằng
TTKNDP, MPvà TP
Tây Ninh
Vần thơ đầu tiên khi
xuân vừa chạm ngõ
Xin được dành riêng
cho em mà thôi!
Cho cái cõi rất riêng
ở một góc đời
Mà với em gần như là
hơi thở
Và nhịp tim tươi
hồng, nao nức đó...
Đó chính là phòng thí
nghiệm của em
Chẳng có gì khác hơn
nét im vắng đã quen
Với những vách tường
xung quanh trắng lạnh
Những chai, lọ không
hồn có khi là ám ảnh
Từ lắm dung môi, hóa
chất hiểm nguy...
Khi em lao vào công
việc khác gì
Nguời lính đối mặt kẻ
thù quỷ quyệt
Vũ khí là trách
nhiệm, lương tâm và tình người thắm thiết
Buộc em phải vững
vàng, kiên quyết chẳng dừng chân
Phẳi chặn ngay cái
giả dối, phi nhân
Phải giữ lấy sự an
toàn, tuyệt đối...
Thuốc chữa bệnh không
thể gây tội lỗi
Mỹ phẩm không thể
thành độc dược bao giờ....
Thời thị trường bao
mặt trái khó ngờ
Em đã hiểu để ngẫng
đầu,đứng thẳng...
Thầm lặng vậy nhưng
luôn là mặt trận
Và luôn là một sức
hút với thơ anh
Đẹp nào hơn cách sống
biết quên mình?
Hạnh phúc nào hơn vì
mọi người mà sống?
Em gái ơi! Anh không
hề mơ mộng
Nhưng vẫn nhận ra
trên mặt đất này
Vẫn có thật dáng
thiên thần áo trắng mây bay.
Để thơ anh lắng vào màu
trắng ấy
Vào cái không gian dẫu
không hề lộng lẩy
Nhưng lại là một điềm
hẹn tuyệt vời
Của vẻ đẹp mỗi người,
năm tháng cứ nhân đôi!
Kiểm nghiệm mà! Thật
vậy đó em ơi
Nơi có cả bốn mùa
xuân rạng rỡ..!
Giữa thầm lặng cái
đẹp càng hiện rỏ
Có hạnh phúc nào to
lớn hơn không?!
Xuân 2016
TỪ TIẾNG BỘC PHÁ GIỮA
ĐÊM XUÂN ẤY!
55 mùa xuân
Hơn một nửa thế kỷ xa
rồi
Mà mặt đất Tua Hai
vẫn còn ấm những dấu chân đồng khởi
Mà biển lúa thẳm xanh
và những mảng trời xanh
hãy còn xanh giọng cười,
tiếng nói
Anh giải phóng, chị
dân công, cô du kích địa phương háo hức đợi giờ G
Ghì khầu súng bên
mình nóng bỏng lời thề
Nhằm phía trước và
sẳn sàng nhả đạn
Trước mặt là tháp
canh, là kẻm gai, là xiềng xích ngục tù tối ám
Đang xiếc chặc hình
hài quê mẹ yêu thương...
Phải đập tan không hề
tiếc máu xương
Và quét sạch… rộn
ràng từng bước trẻ
Ầm ầm bộc pháo ta gầm
lên từ biết bao cõi lòng đau xé
Từ biết bao dòng nước mắt chưa khô...
Hiệu lệnh đã vang,
chưa hề có bao giờ
Một góc Bắc Tây Ninh sôi
trào biển lửa
Xung phong, xung
phong nòng pháo ta rực đỏ
Nghiêng đất trời là
sức mạnh tiến công
Lực lượng ta da sắt với xương đồng
Chỉ một hướng bóng
sao vàng phấp phới...
Những người con của
núi Bà rắn rỏi
Của Trảng Sụp, Cầy
Xiêng... da rám nắng biên cương
Của ruộng đồng Thái
Bình... chơn chất đời thường
Nhưng lao thẳng chiến
trường sẽ nhân lên đến vạn lần bão táp
Từng lô cốt, hầm, hào
vỡ nát
Sở chỉ huy phút chốc
cũng ra tro
Cả trung đoàn đến cực
độ bất ngờ
Từng thi thể vắt trên
rào thép gục
Đã tan tác cái
"thành Nguyễn Thái Học"
Cả xóm, cả làng đồng
loạt vùng lên
Đến em bé, cụ già máu
cũng bỏng trong tim
Thắp đuốc sáng bập
bùng cho sáng ngời bước tiến
Người sĩ quan Sài gòn
đã đứng hẳn phía nhân dân quyết chiến
Chấp nhận hy sinh làm
đẹp lại đời mình...
Tua Hai ngày nào, tấm
huân chương lung linh
Trên ngực Việt Nam
muôn đời ngẫn mặt
Để con cháu hiểu ông anh
thời đánh giặc
Giữ mãi trong tâm hồn
ngọn lửa Tua Hai.
Hiểu sự thiêng liêng
từng tất núi sống này
Mà giữ vững muôn đời
không lay chuyển.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Tây Ninh ngày 16/02/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét