Dấu ấn không phai – Thơ Lam Hồng (TP.HCM)
Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016
Con đường vẫn như
ngày xưa cũ Bạc mái đầu nỗi nhớ chưa phai Những cây dừa buồn buông cánh rũ Cát
trắng chờ mơn dấu chân ai
Tác giả Lam Hồng
Hiện đang là giảng viên trường Đại học Công nghiệp TP. HCM
Email: kha.iuh.it@gmail.com
_____
Con đường vẫn như
ngày xưa cũ
Bạc mái đầu nỗi nhớ
chưa phai
Những cây dừa buồn
buông cánh rũ
Cát trắng chờ mơn dấu
chân ai
Con đường cũ rợp màu
áo trắng
Bước chân chim rộn
trái tim say
Chiều Quy Nhơn: Biển
mơ, cát trắng
Gọi nhớ thương mê mãi
vì ai
Ký ức xưa đong đầy kỷ
niệm
Bước chân hoang theo
dấu đi về
Chiều gió lộng, hoàng
hôn trời tím
Cơn sóng nào cháy
bỏng đê mê
Vẫn còn mãi ...những
ngày nhung nhớ…
Bờ biển xanh, khép
nép song hành
Bờ cát trắng, mơn man
sóng vỗ
Ghi dấu chân mộng ái
mơ tình
Những lời thơ ngập
tràn thổn thức
Nhớ làm sao đôi má
hây hồng
Vòng tay ôm con tim
náo nức
Nụ hôn đầu ngây ngất
tầng không…!
Những cánh thư tình,
trang giấy vở
Viết lời tim máu, xúc
cảm yêu
Dẫy dụa trong ngập
tràn thương nhớ
Từng phút xa nhau
thống khổ nhiều
Có biết đợi chờ, đau
thổn thức
Nhớ con đường mộng,
mái trường mơ
Áo trắng gió chiều hư
ảo thực
Say sưa gió lộng tóc…
bao giờ
Có mấy mùa trăng say
rộn rã
Rồi tình lặng lẽ bước
ra đi
Em đến phương trời xa
cách lạ
Liêu xiêu anh có biết
mong gì
Những vết đau âm thầm
rỉ máu
Dẫu thời gian nhuộm
trắng mái đầu
Kỷ niệm không mờ tình
yêu dấu
Còn mãi trong tim
mộng ái đầu
Cung đường xưa một
thời dấu ái
Thưở ban đầu tha
thiết mộng mơ
Biển vẫn xanh như
thời hoang dại
Dấu chân nào… trên
cát ngẩn ngơ…
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 22/02/2016 Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét